Chương 4: Tự vấn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô tính kế tôi, tôi sẽ khiến cho cô tận mắt nhìn thấy người đàn ông cô yêu đến chết đi sống lại ở trong thân thể của tôi trầm luân, cho dù các người đã đính hôn, là vợ chồng thì sao? Cho dù hắn yêu cô như thế nào, hắn vẫn sẽ xuất quỹ, sẽ phản bội.
Người đàn ông nghiêm túc đến hà khắc kia lúc ở trên giường cùng nữ nhân làm tình sẽ có bộ dạng gì? Thi Mị thật sự rất tò mò, người đàn ông này với cô mà nói tồn tại giống như là xuân dược.
"Tiểu Mị."
Trịnh Thắng từ trong xe taxi hướng ra, nhiệt tình nhìn Thi Mị vẫy vẫy tay.
"Mau tới đây, anh ở chỗ này."
"Trịnh Thắng ca ca."
Trên mặt Thi Mị lộ ra ý cười điềm tĩnh, tài xế xe taxi nhìn thấy thiếu nữ Phương Đông xinh đẹp như vậy, khó kiềm chế nhìn thêm vài lần, đến gần vài câu.
"Nữ nhân Trung Quốc thật xinh đẹp."
"Cảm ơn."
Gương mặt xinh đẹp như vậy, đáng tiếc lại là hồ ly tinh mọi người chán ghét, tựa như ba cô nói, cô đích thị là tiểu tam chuyên phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác, chỉ xứng cặp kè với những đàn ông có tiền, giống như nó chính là số kiếp.
Thi Mị ngồi ở sau xe, độ cong trên khóe môi tươi càng lớn, trào phúng, châm chọc, thiếu vậy phong hoa quyến rũ thiên thành như vậy, minh diễm tươi cười làm người si mê lại trộm nhìn. Cũng không đúng nha, cô hiện tại đã làm hồ ly tinh, câu dẫn hôn phu của em gái còn Thi Mị cô là câu dẫn dượng tương lai.
Hắn thật đúng là......Mê người.
......

Sau khi Cố Cửu Âm tỉnh lại, phát hiện Thi Mị không ở đây, lập tức gọi điện thoại.
"Tiểu Mị, cậu sao lại về rồi? ? Mình không phải làm nói cậu cùng ở lại với mình sao? "
Thi Mị mới vừa tắm rửa xong, vừa đang dùng khăn lông lau khô tóc vừa cùng Cố Cửu Âm gọi điện thoại.
"Không có việc gì, mình ở lại chỗ của cậu thực sự có chút không tiện, ngày mai mình lại qua cậu có được không ."
"Vậy được rồi, ngày mai mình bảo tài xế đến đón cậu, chúng ta cùng nhau thuê xe máy đi phổ cát đảo hóng gió, bất quá không cho chú ba mình biết, nếu không lại dạy dỗ mình một trận"
"Được."
Thi Mị nhoẻn miệng cười, trong lòng lại tính toán ngày mai gặp được Cố Lệnh Thâm có bao nhiêu kì ngộ.
Sau khi ngắt điện thoại, Thi Mị đem điện thoại ném trên đầu giường tiếp tục sạc điện, thời buổimàn hình di động sáng lên cô nhìn thấy là Trịnh Thắng gửi cho mình WeChat.
"Tiểu Mị, em ngủ rồi sao?"
Cô không để ý đến, trực tiếp nằm thẳng ở trên giường. Đinh một tiếng, lại có người nhắn WeChat lại.
"Thi Mị, thật sự muốn làm như vậy sao? Cố Lệnh Thâm không phải người có thể trêu chọc, hơn nữa nghe nói hắn rất yêu vị hôn thê của mình"
Thi Mị nhìn những lời này, thật lâu không lên tiếng.
Yêu sao?
Có đôi khi Thi Mị ngẫm lại, tình yêu chỉ dành cho kẻ có tiền nghĩ đến, còn người nghèo liền ăn tiền khám bệnh đều không kham nổi, làm sao còn có tâm tư phong hoa tuyết nguyệt.
Trịnh Thắng đúng là đang theo đuổi cô, trừ bỏ ngày hội bên ngoài, bình thường cũng sẽ tặng vài món quà một lấy lòng cô. Bản thân hắn lớn lên cũng tiêu soái, không thể hoài nghi hắn là mẫu bạn trai tốt đáng để chọn.
Chỉ có điều Trịnh Thắng hắn không đáp ứng đủ yêu cầu cô muốn.

Tình yêu hơn mười tuổi luôn có thể có khổ trong vui, chỉ sợ vừa nghèo vừa khổ, cũng vì tư vị tình yêu trở nên điềm mỹ. Nhưng với Thi Mị không giống nhau, cô so với những cô nàng trẻ tuổi kia muốn lõi đời nhiều hơn, chỉ sợ khuôn mặt lại thanh thuần, linh hồn cũng là tang thương. Không có tiền chỉ có thể ngồi trên xe đạp, mông thật sự đau, lúc bị bệnh chỉ có thể yên lặng chịu đựng, chịu không nổi cũng chỉ chờ chết.
Ai không muốn được sống trong phú quý hậu đãi, có thể không cần lo nghĩ cái ăn cái mặc, kham khổ dè sẻn, sống cuộc sống vô ưu vô lo.
Tay Thi Mị nhẹ nhàng vuốt ve nơi nào đó trên thân thể của mình, nơi vết sẹo tựa như nhắc nhở mình thân thể từng trải qua khuyết thiếu.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên ( 𝜔🅰✝️✝️ ) với nick Khavyvu + Hoằng Vũ thôi nhé!
Mấy cái web như TRUYENWIKI1, TRUYENFULL, TRUYEN4u. NET, SANTRUYEN, DTRUYEN, STRUYEN, FREETRUYEN, TRUYEN360. NET, MUATRUYEN, TRUYENHD... Vân vân & mây mây đều là tự ý ăn cắp, bê truyện đi sang web nhà chúng nó. Tiên sư Đ!t mẹ bố tổ nhà chúng mày!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro