chương 82: Đấu khẩu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Lệnh Thâm không trả lời, Lục Quán Hào thực tao khí cười một cái, kỳ thật còn muốn thăm dò một chút chi tiết cụ thể khi bọn họ ở trên giường, những xem chừng Cố Lệnh Thâm này giữ mồm rất chặt, hắn hà tất tới cửa thảo đánh.

Ở trong vòng của bọn họ từ trước đến nay đều có quy tắc ngầm, chơi phụ nữ như thế nào cũng được, nhưng gây hoạ lên thân là điều không cần thiết. Cố Lệnh Thâm mấy năm nay không gần nữ sắc lâu như vậy, còn còn không phải là trong lòng cách ứng vụ việc năm đó.
Hiện tại thật vất vả dây vào một nữ sinh, tuy rằng đó là một nữ nhân tâm cơ rất sâu, nhưng có một nữ nhân như vậy, hắn cũng không thể bảo Cố Lệnh Thâm đừng làm, nếu nơi đó không phát tiết được trên người sẽ sinh ra một phen tà hỏa tắt nghẹn, chỉ làm ảnh hưởng thân thể.
Huống chi từ hắn nhìn ra, chẳng sợ Lệnh Thâm bị nữ nhân kia giở trò, chỉ cần là Lệnh Thâm cam tâm tình nguyện, thì người khác cũng không lên án được.
Nha đầu phiến tử kia tâm cơ có sâu thế nào, theo chân bọn thương nhân như họ xem chừng cũng chỉ là con kiến mà thôi.

"Lệnh Thâm, vậy hiện tại anh tính thế nào?"
Lục Quán Hào nhìn hắn:
"Hướng Thiến đã biết việc anh  cùng tiểu nha đầu kia tối hôm qua yêu đương vụng trộm. Tôi còn nghe Âm Âm nói hai người mấy ngày nay đều bất hòa, có phải bởi vì  nữu nhân kia hồ nháo? Thế nào, anh thật đúng là muốn cưới Thi Mị không thành?"

Nghĩ đến khả năng này, trái tim Lục Quán Hào  đều nhảy nhảy.. Không thể nào?
Lục Quán Hào thay đổi tư thế, đem tàn thuốc ấn ở gạt tàn thuốc:
"Lệnh Thâm, anh ngàn vạn lừa tỉnh táo  một chút. Trước tiên không nói lão gia tử, bên phía ba mẹ anh không có khả năng đồng ý, người đàn ông 30 tuổi cưới một cô gái 19 tuổi, anh biết điều này có ý nghĩa gì không? Hiện tại truyền thông đã không giống mười mấy năm trước, một cái so với một cái sẽ gây sóng gió, đến lúc đó truyền thông sẽ đưa tin tức về anh"
" Còn nữa, cô gái kia vẫn là bạn thân của Âm Âm, hai người đang âm thầm làm một lần cũng đã tính là mập mờ, đến lúc đó bị Âm Âm phát hiện gian tình của hai người, anh cảm thấy con bê sẽ nghĩ thế nào về người chú là anh? Trừ bỏ điều này, còn có Hướng Thiến, còn có anh trai cô ấy....."

Quang cử đưa ra ngần đó ví dụ, Lục Quán Hào đều cảm thấy đau đầu.

"Lệnh Thâm, anh là một thương nhân có thành tựu, hẳn là hiểu rõ nhất ích lợi trước mặt, nên lấy hay bỏ như thế nào tùy vào lý trí. Lúc trước anh quyết định cưới Hướng Thiến vì đã hiến thận cứu Âm Âm, cũng là vì xây dựng một hình tượng tốt đẹp, làm mọi người cảm thấy anh là người đàn ông có tình có nghĩa, công ty có thể thuận lợi đưa ra thị trường, hiện tại công ty đã có vị thế, nếu như hành xử không đúng chẳc phải là tự ở đánh vào mặt mình sao? Anh tự ngẫm lại xem việc này có bao nhiêu phiền toái?"

Lúc ấy Hướng Thiến đưa ra ý muốn kết hôn, điều đầu tiên Cố Lệnh Thâm  nghĩ tới là điểm này, cho nên cũng không dị nghị quá lớn, hơn nữa, cô ta xác nhận mạo hiểm sinh mệnh nguy hiểm cứu Âm Âm, đây cũng là sự thật không thê xóa nhòa. Nhưng một thương nhân ưu tú luôn có tâm cơ tính kế riêng.
Nói cách khác, nếu Cố Lệnh Thâm thật sự muốn cưới Thi Mị, phải vì cô bài trừ muôn vàn khó khăn. Muốn người đàn ông như Cố Lệnh Thâm làm ra loại hy sinh này, có thể chứng tỏ hắn có bao nhiêu mê luyến nữ nhân này, đối với cô có bao nhiêu điên cuồng, mới có thể khiến hắn làm ra một bước này.

Thi Mị trong lòng cũng rất rõ điểm này, cho nên cô hiện tại cũng không vượt rào, chỉ là an phận ngây ngốc ở bên cạnh Cố Lệnh Thâm, làm một tình nhân săn sóc, ôn nhu trên giường của hắn, lại thỉnh thoảng chơi chút  tâm cơ, luôn câu đến nam nhân muốn ngừng mà không được.

Chút tâm cơ của nam nữ, Thi Mị trong lòng thật sự rõ ràng, thỉnh thoảng điếu hắn một điếu, nhưng không thể không cho hắn nếm ngon ngọt, nếu không hắn thực nhanh liền sẽ đi tìm nữ nhân khác nếm ngon ngọt.

"Đàn ông cưới cô gái kém mười tuổi làm vợ cũng không phải chưa có tiền lệ. Huống chi tôi mới 30 tuổi chính trực tráng niên, căn bản không tính là già."

Nghe Lục Quán Hào phân tích nhiều như vậy, Cố Lệnh Thâm cuối cùng chỉ nhả ra một câu như thế, nhưng một câu đơn giản như vậy lại khiến người nghe  dựng tóc gáy .

"Lệnh Thâm, anh là đang nghiêm túc? Anh thật sự muốn cưới Thi Mị?"

Đều lớn như vậy còn nói chính mình không tính già sao?
Cầm thú!

Cố Lệnh Thâm lại lần nữa quét Lục Quán Hào liếc mắt một cái, đem bậc lửa  từ điếu thuốc trong miệng nhổ xuống, ánh mắt hơi lạnh dừng ở trên đồng hồ:
"Nếu không có việc gì thì anh ra ngoài làm việc đi. Thời gian đi làm không nên suốt ngày thảo luận việc nam nữ việc?"

"Được, tôi đây ra ngoài trước."
Lục Quán Hào nhìn không thấu Cố Lệnh Thâm, nhưng trong lòng biết ít nhiều tâm tư hắn, nên không hề nói thêm điều gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro