Chương 0: Mở Đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

<Trans Note>

Lời nói đầu tiên cho tôi xin gửi... úi cha lộn chỗ rồi 🐧. Đây là tác phẩm Web Novel của Hàn Quốc nhá nhưng lấy bối cảnh của Nhật Bản.

Và đây cũng là bộ Romcom rất hay nhé, phát triển tình cảm nhân vật cực kỳ sâu sắc (không phải Tluc quảng cáo đâu mà nó hay thật ý (。•̀ᴗ-)۶ ).


✦✧✦✧


[Tớ thích cậu, Tetsuya-kun.]

[Miyuki...]

[Cậu nghĩ gì về tớ vậy, Tetsuya-kun?]

Một mỹ thiếu nữ nhìn lên phía trên, đôi mắt tràn đầy mong đợi.

Cô nhìn chàng trai bằng đôi mắt nâu sáng ngây thơ nhưng vẫn gợi cảm.

Cái nhìn chằm chằm của cô mãnh liệt nhưng đầy mời gọi, như thể cầu xin anh nhanh chóng bộc lộ cảm xúc của mình.

Đỏ mặt, chàng trai tên Tetsuya chỉ có thể trả lời sau một khoảng lặng có thể cảm nhận được.

[...Tớ xin lỗi, Miyuki. Tớ vẫn chưa hiểu hết cảm xúc của mình...]

Khi đọc những dòng này, tôi đột ngột đứng dậy khỏi ghế máy tính.

'Cái tên này nói thật đấy à?'

Không thể tin được. Đây là thiếu nữ xinh đẹp nhất thế giới đang thú nhận tình cảm của mình, và nhân vật chính, Tetsuya, người rõ ràng có tình cảm với Miyuki nhất trong số tất cả các nữ chính và đã chia sẻ mối gắn kết thời thơ ấu với cô ấy... vẫn đang cân nhắc về cảm xúc của mình ở đoạn cao trào của game.

Lố bịch! Tôi sẽ đưa ra bất cứ điều gì để biết người viết đang nghĩ gì.

Tôi hoài nghi bấm chuột, hy vọng đây chỉ là một trò đùa giỡn sai hướng trước khi tên đó tỏ tình. Nhưng sau đó,

[Cảm ơn bạn đã chơi Học viện Doki Doki.]

Màn hình tiếp theo hiển thị những từ bất ngờ này bằng chữ in đậm, lớn, thay thế cho cảnh cuối cùng. Với đôi mắt mở to vì sốc, tôi buột miệng nói:

"Đùa nhau hả?"

Hiện lên. "Cảm ơn vì đã chơi?" Điều đó có nghĩa là nó đã kết thúc? Đây không phải là một game nhẹ nhàng làm tan chảy trái tim người chơi trước khi kết thúc; thay vào đó, nó sôi sục với cơn thịnh nộ?

Nếu mọi chuyện kết thúc như vậy thì Miyuki thì sao? Phải chăng cô ấy đang đau khổ, đau buồn một mình? Còn những nữ chính khác, Renka và Hiyori thì sao? Có phải họ chỉ đơn giản là bị gạt sang một bên?

Tôi đã được hứa hẹn về một tác phẩm rom-com thú vị. Một thể loại mà mặc dù có một số xung đột nhưng cuối cùng nhân vật chính và nữ chính cũng khám phá ra tình yêu. Nhưng cái kết vô lý này? Ngay cả tác phẩm rom-com khó chịu nhất cũng không kết thúc theo cách này...

Phải chăng điều này được thiết kế chỉ để gây khó chịu cho người chơi? Có phải tác giả bị S không vậy?

Không một người tỉnh táo nào lại tán thành một DLC có cái kết đáng ghét như vậy. <Eng: "DLC" là viết tắt của "Nội dung có thể tải xuống". Nó đề cập đến nội dung bổ sung có thể tải xuống cho trò chơi điện tử, thường là sau khi trò chơi được phát hành lần đầu.>

"Xàm cứt thiệt chứ."

Nếu họ muốn một kết thúc mở thì ít nhất họ nên khiến Tetsuya im lặng. Lẽ ra tôi có thể tìm thấy niềm an ủi khi đưa ra những kết luận tích cực của riêng mình, nhưng giờ đây... chẳng có gì ngoài những suy nghĩ tiêu cực che mờ tâm trí tôi. Có phải tôi đã thực sự phải chịu đựng nhân vật chính ngu ngốc đến đau đớn này, đáng giận hơn nhiều so với bất kỳ tiểu thuyết trực quan nào khác, chỉ vì điều này...?

Dù không phải là một game phổ biến nhưng tôi vẫn bị mê hoặc bởi tính nghệ thuật lôi cuốn và sự lãng mạn hồi hộp của nó.

Tôi hết lòng đầu tư vào đó, đồng cảm với Tetsuya, bày tỏ cảm xúc của mình với anh ấy và háo hức đếm từng ngày cho đến khi phát hành nhiều DLC khác nhau. Tôi thậm chí còn mua một tấm poster của game lần đầu tiên. Và sau đó, sự phản bội này? Họ không có chút hối hận nào sao?

Nếu họ định đưa ra một cái kết bi thảm như vậy cho các nữ chính thì có lẽ họ đã biến nó thành một game dành cho người lớn, hào phóng rắc vào đó những cảnh phục vụ người hâm mộ. Khi đó, ít nhất tôi có thể từ bỏ sự đồng cảm và đắm chìm trong những yếu tố khiêu dâm. Nhưng điều này...

Trong sự hoài nghi choáng váng, tôi đã rời khỏi 'Học viện Doki Doki', hay gọi tắt là 'Dokiaca'. Sau đó tôi đã soạn thảo một bài đánh giá sôi nổi trên trang web của nhà phát hành.

Chưa bao giờ tôi tức giận hay viết một bài phê bình như vậy. Game này có ý nghĩa rất lớn đối với tôi và cái kết này giống như một cái tát vào mặt. Rom-com được cho là ngọt ngào, nhưng điều này lại để lại cảm giác chua chát. Cảm giác như đó là trải nghiệm chơi game tồi tệ nhất.

Làm xong, tôi nhận ra bên ngoài trời đã tối.

Quá hào hứng với việc phát hành DLC với cái kết, tôi đoán mình thậm chí còn không để ý đến thời gian trôi qua khi đắm mình trong từng câu chữ và nghệ thuật đồ họa.

Bực mình, tôi kéo rèm rồi chìm vào giường.

'Gừ.'

Chơi game này có lẽ là điều hối tiếc lớn nhất trong cuộc đời tôi.

Nhưng tôi có thể làm gì khác đi? Tôi chưa bao giờ thấy điều này xảy ra.

'Tuy nhiên, nó cũng có những khoảnh khắc...'

Nếu họ có một cái kết tử tế thì chắc chắn đó sẽ là một cú hit... Lũ ngu ngốc chết tiệt đó... Khi tôi cố gắng trấn tĩnh trái tim đang kích động của mình một cách mạnh mẽ, ánh mắt tôi rơi vào những tấm poster của ba nữ chính được trưng bày trên tường.

Miyuki, Renka và Hiyori. Các nữ chính xinh đẹp thật. Nếu họ không phải lòng một kẻ ngu ngốc như Tetsuya... họ đã có thể tìm được hạnh phúc...

Một cái kết đã biến trò chơi yêu quý của tôi thành rác rưởi. Sự phản bội đã vượt quá tầm hiểu biết. Bây giờ tôi đã hiểu tại sao game này không bao giờ trở nên phổ biến. Đó là sự giám sát của các nhà phát hành.

Với một tiếng thở dài nặng nề, tôi đi ngủ trong đêm.

Tôi tức giận đến mức tưởng rằng giấc ngủ sẽ lảng tránh mình nhưng thật bất ngờ, tôi lại chìm vào giấc ngủ sâu. Tâm trí tôi dường như đã hoàn toàn kiệt sức vì cảm xúc hỗn loạn.

Tốt hơn rồi. Hãy quên trò chơi tồi tệ này càng sớm càng tốt.

Và với điều đó, tôi chìm vào giấc ngủ sâu—

'Miyuki... Renka... Hiyori... Anh cảm thấy rất tiếc cho các em...'

—Trong khi lo lắng lẩm bẩm tên của ba chính đã gặp phải số phận oan uổng.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro