Chương 1: Trung tá beta vì nước quên mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Chương 1: Trung tá Beta vì nước quên mình

Editor: Tiểu Dạ

Lục Hằng, nam, hưởng dương 21 tuổi. Khi còn sống là một thanh niên vừa tốt nghiệp trường đại học trọng điểm, nghề nghiệp hiện tại là nhân viên công chức bộ phận thanh lọc linh hồn ở Địa phủ ty.

Phòng làm việc của bộ phân thanh lọc linh hồn có một phong cách thống nhất, một gian phòng thuần trắng, ngay chính giữa bày một phòng làm việc. Nghe đâu là vì muốn nói lên rằng một linh hồn thuần khiết mới có thể  đi vào luân hồi, là tôn chỉ phục vụ hàng đầu của bộ phận thanh lọc linh hồn.

Nhưng mà, giữa một màu trắng trống trải, làm cho người mới Lục Hằng cực kỳ căng thẳng. Cậu ngồi sau bàn làm việc, lần thứ 99 xoa cái đầu tròn của tiểu trợ lý nhiệm vụ ngồi trên bàn làm việc.

"Cậu thả lỏng một chút có được hay không." Tiểu trợ lý nhiệm vụ bị cậu quấy rầy đến phiền muộn không thôi.

"Tôi cũng muốn lắm nha. Đây là công việc đầu tiên của tôi, người ủy thác đầu tiên, tôi muốn một khởi đầu hoàn mỹ. Sao giờ vẫn chưa có người nào đến?" Lục Hằng là một người cực kỳ tiến bộ, còn có chủ nghĩa hoàn mỹ. Hôm tai nạn xe cộ ấy, là ngày đầu tiên cậu đi làm, kết quả mang theo hùng tâm trán trí đầy mình chưa kịp chúc mừng thì đã chết rồi. Cho nên, sự cuồng nhiệt đối với công việc vẫn kéo dài cho đến bây giờ.

Tiểu trợ lý nhiệm vụ từ trong đóng lông mao giơ ra hai móng vuốt nhỏ, uể oải vỗ hai cái. Lục Hằng quả thật là người mới chuyên nghiệp nhất mà nó từng gặp. Đi theo chủ nhân như vậy thật sự là tiền đồ vô lượng. Đương nhiên, nếu như cậu rãnh rỗi không có chuyện gì đừng vò hai cái tai của mình thì càng tốt.

"Bây giờ cậu là người mới cấp F, không có quyền lựa chọn người ủy thác, chỉ có thể chờ cấp trên phân phó nhiệm vụ, kiên nhẫn chờ đợi đi."

Một người một hệ thống câu được câu không trò chuyện. Đột nhiên, tiểu trợ lý nhanh chóng đứng lên, từ một quả cầu lông nhung biến thành một chiêc máy tính chuyên nghiệp: "Nhiệm vụ thứ nhất đến."

Một nam nhân tóc đen mắt đen đẩy cửa bước vào. Bước chân hắn kiên định, sau khi ngồi xuống eo lưng thẳng tắp, thoạt nhìn là một người đặc biệt nghiêm túc với bản thân: "Xin chào ngài. Tên của tôi là Lehner · Hayinte."

Lehner · Hayinte, là Beta nam tính 56 tuổi, đến từ một thế giới có sáu giới tính. Người của thế giới này đều có tuổi thọ hơn hai trăm, Lehner năm mươi tuổi vẫn còn  ở độ tuổi thanh niên.

Lehner xuất thân hiển hách, cha là thị trưởng thượng nghị viên, mẹ là một omega xuất thân trong gia đình nghệ thuật. Mà Hayinte, là một trong những dòng họ hiển hách nhất trong liên minh nhân loại. Mặc dù Lehner chỉ là một beta, nhưng là một beta có một không hai, có lực tinh thần 3S và thể chết 3S. Bởi vậy, Lehner liền trở thành quái thai của gia tộc Hayinte- gia tộc duy nhất có người tòng quân.

Không quan tâm sự ngăn cản của gia tộc thi vào trường quân đội đệ nhất đế quốc, biểu hiện chói mắt của Lehner và Hewit- con trai của thượng tướng Lý Tư trong quân đoàn 2 được gọi là Song Tử Tinh. Thật ra hai người là bạn thân, ở trường quân đội vừa là bạn thân vừa là đối thủ cạnh tranh. Sau khi tốt nghiệp cùng gia nhập quân đoàn số hai, chiến công trác việt. Sau đó, Hewitt một tay sáng lập quân đoàn bộ đội hành động riêng của mình là Phong Lôi, Lehner trở thành trợ thủ cho hắn.

Niên thiếu đắc chí cùng bạn thân phấn đấu, sau đó hoàn thành lý tưởng, kiến công lập nghiệp, ghi danh sử sách. Theo lẽ thường mà nói, là một thiên chi kiêu tử lại đặc biệt cố gắng, nhân sinh của  Lehner phải vô cùng phát triển mới đúng.

Thế nhưng, mỗi thế giới đều có số mệnh chi tử được thiên vị ưu ái, một trong số đó chính là Hewitt mà không phải Lehner. Theo như tiểu thuyết, nhân vật như vậy được gọi là vai chính, mà Lehner, chính là nhân vật pháo hôi hy sinh.

Một số mệnh chi tử khác chính là một tên omega. Theo pháp luật đế quốc, omega không được ra tiền tuyến, cho dù có tòng quân, cũng chỉ có thể làm nhân viên hậu cầu. Đó cũng không phải là kỳ thị giới tính, mà do thiên tính của alpha và omega quyết định. Dù sao alpha có thể chất trời sinh, là chiến sĩ ở tuyền tiến, có tác động đặc biết đến quyết định thắng thua trong chiến tranh, chiến sĩ bên trong cơ giáp 80% là alpa. Thời gian Omega chính là một nhược điểm chết người.

Carlo là một omega đến từ hành tinh biên cảnh xa xôi, cha là quân nhân, hy sinh trong chiến dịch đối phó trùng tộc, từ đó gia nhập quân đội tham gia đối kháng trùng tộc là ước mơ lớn nhất đời hắn.

Vì thế, hắn không tiếc mà từ chợ đêm mua thuốc biến đổi thể chất tạm thời thành beta, sau đó thi vào trường quân đội đệ nhất, dùng thành tích xuất sắc gia nhập vào Phong Lôi.

Nhưng mà, trong một lần làm nhiệm vụ, Carlo bất ngờ phát tình, bị Hewitt và Lehner phát hiện. Đôi bạn thân này vì việc phải xử lý Carlo thế nào mà tranh cãi kịch liệt.

Hewitt thích Carlo nên tin tưởng vào sự bảo đảm của hắn, khăng khăng muốn giúp hắn ta che giấu và giữ lại ở Phong Lôi. Lehner lại không muốn có một quả bom hẹn giờ như vậy ở trong đội ngũ, yêu cầu Carlo phải xuất ngũ, bằng không sẽ đem thân phận của hắn báo cáo với quân bộ.

Sau mấy lần cãi vã không có kết quả, Lehner báo cáo thân phận của Carlo, bị Đội Chấp Pháp dẫn đi. Hewitt bị đã kích lớn nên trong một lần làm nhiệm vụ liên quan đến vận mệnh toàn nhân loại bất ngờ thất thủ bị nhốt trong lãnh địa Trùng tộc.

Biết được tin này, Carlo trốn khỏi sự kiểm xoát của Đội Chấp Pháp, một mình đi đến lãnh địa Trùng tộc tìm kiếm Hewitt. Hai người trải qua một phen nguy hiểm sau đó giết chết trùng tộc, trở thành anh hung của toàn nhân loại. Về sau, hai người kề vai chiến đấu, tiêu diệt toàn bộ trùng tộc, cuối cùng song song trở thành nguyên soái, tình cảm của bọn họ cũng trở thành giai thoại được truyền đến đời sau.

Mà Lehner, trong lần Hewitt mất tích trong nhiệm vụ kia, cùng với Phong Lôi đồng thời chôn thây nơi tinh hải (biển sao). Mà hắn ở trong Tinh võng được ghi chép lại chỉ có một đoạn hời hợt như sau: "Nếu như không phải trung tá Lehner · Hayinte khăng khăng bắt nguyên soái Carlo đi, thì nguyên soái Hewitt sẽ không thất bại trong nhiệm vụ đó, mà Phong Lôi cũng sẽ không bị tai ương ngập đầu.."

"Từ thuở thiếu niên, cuộc đời của ta chính là vì trở thành một quân nhân đúng nghĩa mà không ngừng cố gắng, tất cả mọi nỗ lực của ta cũng là vì bảo vệ liên minh toàn nhân loại. Ta không cam lòng, chuyện gì cũng chưa làm mà cứ chết đi như vậy." Vẻ mặt Lehner như thường, chỉ có bàn tay nắm chặt thành nắm đấm tiết lộ tâm tình của hắn.

"Tôi tiếp nhận sự ủy thác của ngài. Bộ phận thanh lọc linh hồn của Địa phủ ty số 666 Lục Hằng, vì ngài phục vụ. Bây giờ xác nhận lại lần hai, yêu cầu của ngày là, vì cống hiến vĩ đại cho liên minh nhân loại mà hy sinh, đúng không?"

"Đúng." Lehner dừng lại, nói tiếp, "Nếu như có thể, ta hy vọng có thể gở bỏ một số hiểu lầm với Hewitt."

"Không thành vấn đề."

Tiễn Lehner đi, Lục Hằng hỏi: "Lehner sẽ chứng kiến toàn bộ quá trình tôi hoàn thành nhiệm vụ sao? Bị cậu ta nhìn, tôi sẽ cảm thấy rất hồi hợp, sẽ ảnh hướng đến sự phát huy đấy."

"Cũng không phải, người ủy thác chỉ có thể xem kết quả cuối cùng. Thế nhưng nhất định phải nhớ kỹ hai điều: Thứ nhất, nhất định phải xác định thời gian cần chết để đi tìm đường chết; thứ hai, tính cách Lehner nghiêm túc cứng nhắc, là một người rất nguyên tắc với bản thân, tuyệt đối không thể làm chuyện không phù hợp với tính cách của ngài ấy." Tiểu trợ lý từ trên mặt bàn bay lên, cách trước mặt Lục Hằng 10cm, "Một khi vi phạm một trong hai nguyên tắc trên, sẽ lập tức bị trục xuất khỏi thế giới đó, nhiệm vụ phán định thất bại, sẽ bị trừ lương!"

"Kỳ thực lúc đào tạo tôi đã nghĩ tới, theo lý luận hiệu ứng bươm bướm mà nói, nếu thay đổi cái chết của một người không phải sẽ tạo ra thay đổi một chuỗi mắt xích khác hay sao, hậu quả như thế không phải sẽ nghiêm trọng hơn so vói OCC sao?"

"Từ lúc đưa cậu đến thế giới đó, nó liền trở thành một thế giới song song rồi. Còn vấn đề OOC, đây là đạo đức nghề nghiệp, không thể bởi vì người ủy thác không nhìn thấy mà có thể làm bừa." Tiểu trợ lý đặc biệt kiên nhẫn vì người mới giải thích nghi vấn.

Lục Hằng vẫn có chút không rõ hỏi: "Thế giới song song?  Tức là nó không có quan hệ gì với thế giới cũ, cái này cũng được à?"

"Chấp niệm những thứ này làm gì, nếu như nhìn thấy một cái khác, sẽ không còn cố chấp như cũ nữa." Giọng điệu của tiểu trợ lý nghe qua có chút tang thương. (ta chém đấy '~~~~)

"Tôi biết rồi, giống như khó chịu vì kết cục của một quyển tiểu thuyết, chỉ cần đi tìm một quyển tiểu thuyết đồng nhân hợp với tâm tình của mình, thì tâm tình liền khoan khoái hơn nhiều." Lục Hằng bỗng nhiên tỉnh ngộ.

"Cậu muốn hiểu sao cũng được....."

...

Lục Hằng mở mắt ra, đập vào mắt chính là ánh sáng lạnh lẽo của trần nhà kim loại. Căn cứ vào tư liệu trong đầu, thật ra trần nhà là dựa vào sở thích cá nhân, điều chỉnh thành các loại phong cảnh khác nhau. Giống như trời sao, hay là trời xanh mây trắng, tùy vào sở thích mà thay đổi đặc biệt, cũng có thể tạo thành sấm sét vang dội. Nhưng mà chủ nhân của căn phòng này lại không có bất kỳ thay đổi nào.

Đệm giường dưới thân không một chút mềm mại, khi nằm lên có cảm giác phi thường không khỏe, mà loại đệm giường đăc biệt này là thích hợp rèn luyện cơ bắp. Đơn giản mà nói, chính là đệm giường này ở trong mộng cũng có thể rèn luyện thân thể.

Gian phòng trước mắt cực kỳ đơn giản, một cái giường, một cái bàn, một cái ghế, một tủ treo quần áo, điểm đặc biệt duy nhất đại khái chính là một cánh cửa đóng dấu phòng huấn luyện trọng lực. Lục Hằng vươn mình xuống giường, đi vào phòng vệ sinh chuẩn bị rửa mặt.

Thanh niên xuất hiện ở trong gương làm cho cậu giật cả mình, lông mày thon dài, đuôi mắt hơi xếch lên, có cảm giác như đang say, trong con ngươi là một hồ nước sâu trong veo, đây rõ ràng chính là mặt của Lục Hằng. Nhưng mà có chỗ bất đồng, da thịt màu lúa mì, ấn đường bởi vì thường xuyên cau mày mà tạo thành đường vân, đường cong ở cằm càng thêm sắc bén, giống như người ủy thác – trung tá beta.

【 tiểu trợ lý, đây là chuyện gì vậy. 】 Lục Hằng bị dọa đến gần chết, vội vã ở trong đầu gọi tiểu trợ lý nhiệm vụ.

【 Tôi cũng không biết, cơ sở dữ liệu bên trong cũng không có... 】 tiểu trợ lý cũng là một vẻ mặt lờ mờ không rõ.

【 Ngay cả vẻ ngoài cũng không giống, sẽ không vì OCC mà bị điều về đi, tôi không muốn đâu, đây chính là nhiệm vụ công việc đầu tiên mà ~... 】 Lục Hằng khóc không ra nước mắt.

【 Đừng nóng vội, nếu bây giờ còn chưa bị điều về, chắc là không có ảnh hướng gì. Bây giờ chỉ có thể dùng bộ dáng này, chờ tôi trở về tổng bộ rồi cẩn thận điều tra lại. 】

Nghe đến đó, Lục Hằng thở phào nhẹ nhõm. Cậu điều chỉnh vẻ mặt của mình trong gương, không thể không nói, Lục Hằng vẫn hết sức có thiên phú. Rất nhanh, bởi vì một chút dịu dàng do bề ngoài kia mang đến rất nhanh bị xóa sạch, phải chiếu trong gương chính là gương mặt nghiêm túc lạnh lùng của trung tá Lehner.

Lehner là một người tự ràng buộc mình, trừ lúc làm nhiệm vụ, mỗi ngày làm việc nghỉ ngơi đều theo một thời gian biểu nghiêm ngặt. Sáng sớm sau khi thức dậy, tất nhiên là kiên trì huấn luyện hai giờ. Lục Hằng đã tiến vào nhân vật, cũng dùng hai giờ huấn luyện để bắt đầu một buổi sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro