Chương 2: Trung tá Beta vì nước quên mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Chương 2: Trung tá Beta vì nước quên mình

Editor: Tiểu Dạ

Vừa hoàn thành xong buổi huấn luyện, quang não trên cổ tay Lục Hằng báo có cuộc gọi đến, có thể gọi đúng lúc như vậy, chắc là một người quen thuộc.

Sau khi ấn nút nhận tin, bỗng nhiên xuất hiện một nam nhân toàn thân quân trang, đường nét khuôn mặt rất cường tráng, sống mũi rất cao, hốc mắt thâm thúy, một đầu tóc xoăn đỏ hơi lộn xộn. Mấy cúc đầu áo sơ mi xỏa ra, mơ hồ lộ ra cơ ngực cường tráng, áo khoác quân trang tùy ý vắt trên vai, cả người thoạt nhìn tràn ngập dã tính đầy sức quyến rũ không cưỡng lại được, chính là Hewitt.

"A, tiểu Nạp Nạp, còn huấn luyện à. Nhìn gương mặt đỏ bừng của cậu, làm tôi nhớ đến một số chuyện ngày xưa..."

"Ngài sĩ quan chỉ huy, xin hỏi có chuyện gì?" Lục Hằng mặt không thay đổi cắt ngang lời hắn, mỗi khi Hewitt bắt đầu nhớ lại chuyện cũ, trong một lúc chắc chắn không thể quay lại chủ đề chính.

"Tôi cảm thấy chúng ta có rất nhiều thời gian, có thể từ từ tán gẫu một ít chuyện cũ." Hewitt có vẻ như vẫn chưa thõa mãn.

"Ngài sĩ quan chỉ huy, xin hỏi có chuyện gì?" Lục Hằng lạnh nhạt mà lặp lại.

Hewitt đang muốn nói gì đó, bỗng nhiên có một giọng nói trong veo mềm mại chen vào: "Hewitt, anh còn như vậy nữa coi chừng Lehner phó quan cúp truyền tin của anh đấy."

Biểu tình hắn cứng đờ trong nháy mắt, giống như là nhớ lại cảnh lần trước bị trực tiếp cúp truyền tin vậy. Một lát sau, Hewitt thu hồi nụ cười không đứng đắn trên gương mặt, nghiêm mặt nói: "Lehner phó quan, nhanh chóng đến phòng chỉ huy tác chiến, có tình báo quan trọng."

"Vâng, đến ngay."

Tính cách hai người này chính là "trống đánh xuôi, kèn thổi ngược", lại có thể làm bạn thân với nhau đúng là một chuyện thần kì, Lục Hằng lấy kính trên bàn đeo lên mũi, đi ra khỏi khoang.

Dọc theo đường đi là một hàng chiến hạm thật dài, Lục Hằng đi về phía Tinh hạm tiến vào phòng chỉ huy tác chiến. Lưng của cậu thẳng tắp, mỗi một khoảng cách bước chân giống như được đo theo một tiêu chuẩn, giày chiến đạp trên sàn nhà cứng rắn, phát ra từng tiếng "cộc cộc" đúng quy luật.

Ven đường đi binh lính nhìn thấy Lục Hằng, đều đứng thẳng người kính chào theo lễ nghi quân đội. Có lẽ do tính cách của quan chỉ huy, Phong Lôi chẳng hề có quy cũ nghiêm ngặt như những quân đội khác. Lúc không có nhiệm vũ, tất cả tinh hạm đều có bầu không khí thoải mái, tuy nhiên không bao gồm lúc Lục Hằng xuất hiện. Cậu nghiêm túc cứng nhắc, vẫn luôn yêu cầu trên dưới Phong Lôi dù trong bất kỳ thời điểm nào, điều giữ tiêu chuẩn nghiêm khắc nhất của một quân nhân. Hơn nữa tuân thủ quy cũ nghiêm ngặt trong nhiều chuyện, không có tình người, bên trong nội bộ Phong Lôi xuất hiện nhiều lời ra tiếng vào.

Binh lính vừa mới kính chào Lục Hằng, nhìn bóng lưng cậu biến mất ở khúc rẽ, lập tức đẩy mắt của mình nhìn thẳng về phía trước, bắt chước vẻ mặt của Lục Hằng. Bạn của hắn run vai lộ ra nụ cười ngầm hiểu, nhưng không dám cười ra tiếng, dù sao bọn họ cũng không dám khiêu chiến thính lực của người 3S.

Bên phía Hewitt sau khi bị cắt truyền tin nhục chí nằm trên bàn, lầm bầm lầu bầu: "Thực sự là càng ngày càng không dễ chơi, thật nhớ tiểu Nạp Nạp giỡn một chút là đỏ mặt nha."

"Hewitt, anh và Lehner phó quan rất thân sao?" Thiến niên vừa lên tiếng bộ dáng đặc biệt xinh đẹp, da dẻ giống như bơ, trắng nõn mà mịn màng, đôi môi kiều diễm như cánh hoa, lại thêm bả vai gầy yếu, vòng yêu thon gọn, giống như một Omega mỹ lệ.

"Đúng vậy, chúng tôi biết nhau từ lúc 3 tuổi. Lúc ấy tiểu Nạp Nạp cũng đáng yêu giống như tiểu Carlo vậy." Hewitt càng nói càng hoài niệm Lehner hồi còn bé, ngượng ngùng đáng yêu, ngoan ngoãn nghe lời, mình nói gì cũng tin. Nào giống như bây giờ, y như một ông già, miệng toàn quân kỹ quân quy.

Cho dù là Lehner thời niên thiếu cũng tốt, mặc dù có nhiều suy nghĩ không đứng đắn. Hewitt thở dài thường thượt trong lòng.

Carlo mở to hai mắt, đôi môi đỏ thắm kinh ngạc hơi mở ra: "Thật sao? Tôi còn tưởng rằng Lehner phó quan từ nhỏ đã nghiêm túc như vậy. Lần đầu tiên tôi gặp anh ấy, còn có cảm giác như gặp thầy chủ nhiệm vậy."

"Làm sao có thể! Lúc ở trường quân đội, rất nhiều chủ ý xấu điều do tiểu Nạp Nạp nghĩ ra." Hewitt ngồi thẳng dậy, đột nhiên tinh thần tỉnh táo, "Cậu biết không, lúc chúng tôi tham gia buổi tập huấn hồi mới nhập học, vị huấn luyện viên kia..."

"Lúc tôi ở trường quân đội thường nghe sự tích của đội trưởng, khi đó tôi liền lập chí muốn vào Lôi Phong." Carlo đột nhiên ngắt lời Hewitt.

Mặc dù bị cắt ngang 2 lần dòng hồi ức làm Hewitt có  chút tiếc nuối, nhưng đối với Carlo, Hewitt luôn có vài phần kiên nhẫn. Theo lời Carlo, Hewitt nói vài chuyện thú vị lúc ở trường quân đội cho hắn nghe, chọc cho Carlo cười không ngừng.

Đang lúc hai người trò chuyện vô cùng vui vẻ, cửa phòng chỉ huy tác chiến mở ra, Carlo đột nhiên yên tĩnh lại.

Trong không khí tràn ngập mấy phần lúng túng, Lục Hằng đang bước vào giống như không cảm nhận được gì, chào Hewitt một cái, sau đó ngồi bên phải hắn.

"Vậy chúng ta bắt đầu đi." Hewitt gật đầu ra hiệu, sau đó nhấn nút mở màn hình toàn tức.

Xuất hiện ở giữa không trung chính là một tinh cầu màu vàng. Đây là một tinh cầu trung lập, tài nguyên cằn cỗi, đầy trời cát vàng, cũng không thuộc sở hữu của bất kỳ quốc gia liên minh nhân loại nào. Ở đây có tất cả toại phạm, lừa đảo, trộm cướp, thiên đường kỹ nữ, có tội phạm truy nã hung ác, có nhóm tinh đạo (trộm) yêu tiền giết người như ngóe, trật tự của nơi này chính là không có trật tự.

"Căn cứ tình báo tin cậy, Ngả Lôi Đăng hiện tại đang trốn trong thành thị Nạp Bỉ Á lớn nhất Phụ Thùy tinh." Hewitt phóng to hình chiếu tinh cầu, định vị một thành thị phía Bắc.

"Hắn muốn thông qua buổi đấu giá này bán bản đồ Tinh cầu?" Lục Hằng nhíu mày.

"Bingo! Tiểu Nạp Nạp quả nhiên tâm linh tương thông với tôi." Hewitt không đứng đắn mà cười cợt một câu, thấy Lục Hằng nghiêm túc nhìn chằm chằm hình chiếu, hoàn toàn không muốn để ý đến hắn, không thể làm gì khác hơn là nhún vai một cái, nói tiếp chính sự, " Chúng ta nhất định phải đến trước khi  buổi đấu giá diễn ra, tìm hắn, đoạt lại bản đồ tinh cầu."

"Lấy tư cách quân đội, chúng ta không thể công khai tiến vào Phù Thụy. Chuyện lần trước, hội nghị đã đưa ra khiếu nại với quân đội." Lục Hằng nói.

"Chuyện này chúng tôi đã thảo luận qua."Carlo vẫn luôn trầm mặc đột nhiên lên tiếng, " Hewitt nói, ba người chúng ta bí mật lẻn vào là tốt nhất."

Lục Hằng nghe vậy, lông mày vốn chưa buông ra càng nhíu chặt lại.

Nhiệm vụ lần này chính là lúc Carlo phát tình bại lộ thân phận, cũng là lần đầu tiên đôi bạn thân này sinh ra chia rẽ trầm trọng. Ngả Lôi Đăng là kẻ phản bội đã lấy trộm bản đồ Tinh cầu quân đội vừa mới vẽ xong, nghe đâu trên bản đồ có đánh giấu vài tinh cầu có mỏ quặng vẫn chưa được khai quật, giá trị cực lớn. Nhiệm vụ lần này chính là bắt Ngả Lôi Đăng, lấy lại bản đồ tinh cầu.

Cha Carlo bởi vì cứu Hewitt mà hi sinh, làm cho Hewitt đối với hắn vẫn luôn ưu ái, thế nhưng nhiệm vụ quan trọng như vậy lại dẫn theo một người mới, có vẻ quá mức không lý trí.

Carlo thấy Lục Hằng có vẻ không đồng ý, có chút oan ức nhìn Hewitt một cái. Thấy hắn không nói gì, liền lấy dũng khí nói: "Tuy rằng đây là lần đầu tiên tôi chấp hành nhiệm vụ, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức."

Lục Hằng cong ngón tay gõ nhẹ lên bàn: "Sĩ quan chỉ huy, lần này sự tình liên quan trọng đại, có chọn ứng cử viên ngài nói hay không vẫn cần cân nhắc lại."

Carlo đột nhiên đứng lên, mở to hai mắt, nhưng lại nhìn Hewitt: "Hewitt, tôi sẽ cố gắng, xin cho tôi một cơ hội."

Trong lòng Lục Hằng có chút thú vị khẽ cong môi. Không hỗ là một đôi do số mệnh an bài, thân là nhị đẳng binh Carlo cư nhiên gọi thẳng tên sĩ quan chỉ huy.

Hewitt vỗ vai hắn, động viên nói: "Carlo cậu đừng gấp. Lehner, để Carlo tham gia là suy xét từ nhiệm vụ. Lần này chúng ta giả dạng thành Tinh đạo (kẻ trộm tinh cầu :v), làm thủ lĩnh tinh đạo, bên người làm sao có thể không có một vị Omega mỹ lệ làm bạn."

Hắn vẫy vẫy tay: "Cậu nhìn toàn bộ đội ngũ của chúng ta, ngoại trừ Carlo còn ai có thể giả trang thành một Omega?"

"Cho dù là như vậy, tôi vẫn cảm thấy Carlo không thích hợp, cậu ta có thể vào Phong Lôi là do danh ngặc chiêu sinh đặc biệt. Cho tới nay, Carlo nhị đẳng binh mới tham gia ba lần dọn dẹp chiến trường cấp F do giáo viên chủ nhiệm giao, vẫn còn ở giai đoạn thực tập, không đủ nâng lực để tham gia nhiệm vụ cấp A lần này."

Nghe lời Lục Hằng nói, mặt Carlo đỏ lên, thậm chí viền mắt đều có chút hồng. Hắn cắn môi dưới, quật cường nói: "Tôi có thể, tôi sẽ cố gắng."

"Lehner, cậu..." Hewitt có chút rối rắm cào tóc, nuốt xuống câu nói khó nghe chút nữa đã ra khỏi miệng, "Thành tích Carlo ở trường phi thường ưu tú, chỉ cần cho nhiều cơ hội thực tế, cậu ta sẽ trưởng thành rất nhanh."

"Lehner phó quan, tôi, tôi tốt nghiệp thành tích A+..." Carlo khẩn trương đến mức có chút nói lắp.

Lục Hằng nghe vậy, chỉ vài cái vào quang não, một màn hình trong suốt xuất hiện, chính là kết quả học tập của Carlo. Sau đó cậu nói: "Căn cứ vào bảng tóm tắt kết quả học tập của Carlo.Meg nhị đẳng binh, thành tích lý luận S, thành tích thực tiễn B, thành tích tổng hợp A+. Trong danh sách các tinh cầu nguy hiểm, Phù Thụy tinh được xét cấp A."

Không quan tâm đến vẻ mặt tổn thương của Carlo, Lục Hằng liền mở ra tài liệu liên quan đến Phù Thụy tinh, nói trật tự rõ ràng, có lý có chứng.

"Đầu tiên là gió bão điện từ, với người lần đầu tiên gặp phải, trừ thân thể không khỏe còn ảnh hưởng đến khả năng phán đoán; tiếp theo, phù thụy tinh là một tinh cầu tự trị, trật tự cực kỳ hỗn loạn, tội phạm truy nã cấp 3S gần nữa trốn tại đây. Có thể kết luận, để một người mới tham gia nhiệm vụ lần này, tỷ lệ thất bại trên 80%."

Nhìn Lục Hằng vẻ mặt lạnh lùng, nghe cậu giải quyết công việc bằng thái độ xa cách, Hewitt có chút bất đắc dĩ lại có chút tức giận. Hai loại tâm tình này đan vào nhau, hắn biết rõ Lục Hằng nói đều là sự thật, lại còn không biết lựa lời mà nói: "Căn cứ vào quy định quân bộ, phó quan chỉ có quyền đề nghị, quyền quyết định ở trong tay sĩ quan chỉ huy. Sĩ quan chỉ huy có thể căn cứ tình huống thực tế đưa ra điều chỉnh thích hợp!"

Lời còn chưa dứt, Hewitt liền cảm thấy khẩu khí của mình quá mức lạnh lùng, hắn buồn bực gãi đầu một cái, ngậm miệng lại không lên tiếng nữa.

"Tuân lệnh ngài." Lục Hằng lại không bị ảnh hưởng chút nào, hắn gật đầu, lại tìm một đóng tài liệu liên quan đến buổi đấu giá trong quang não, "Nếu đã quyết định ứng cử viên, vậy chúng ta đến thảo luận một số vấn đề của nhiệm vụ đi."

Nhìn thấy bộ dạng Lục Hằng như vậy, tâm lý Hewitt cảm giác thất bại càng nặng nề hơn. Trong thời gian này, hắn vẫn luôn mất tập trung. Bất quá với việc chuẩn bị chi tiết, vốn là trách nhiệm của phó quan, Hewitt không tập trung cũng không gây ảnh hưởng gì đến Lục Hằng.

--------------------------------------------------------------------------------

Lâu rồi mình mới ra chương, ngại quá :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro