Chương 2: Tẩy huyết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi toàn vùng đất Lam Yêu nghe tin Tinh Vương Thuỷ Lạp lấy một con cá tầm thường, nhỏ bé, không gia thế mà còn tổ chức buổi lễ thành thân long trọng nhất trong lịch sử ngư loài đã khiến mọi người phẫn nộ, ra sức phản đối, ngăn cản. Nhưng, những điều đó dường như chẳng ảnh hưởng tới quyết tâm phải thành thân với nàng. Chàng mặc kệ lời nói của họ mà vào lúc kiệu hoa hạ xuống, ngay trước mắt mọi người đích thân chàng đã ra nghênh đón, thay thế bà mai ôm nàng bước qua hoả hỉ.

Hỉ đường ở thánh điện mang màu đỏ rực rỡ cùng những tiếng kèn bằng ốc náo nhiệt khiến cho tân nương tử Chu Di cười mãi không dứt. Nàng nhớ, hai tháng trước vào ngày rằm, ánh trăng chiếu xuống nhân gian rọi sáng khắp lòng biển đại dương và len lỏi cả tới nơi nàng ở. Khi đó nàng thẫn thờ nhìn ánh trăng mà rơi lệ rồi nàng lặng lẽ bơi quanh những tia sáng của nó, thật sự lần ấy nàng buồn lắm. Nàng oán hận thiên gia đã cố tình cho nàng gặp chàng nhưng lại không cho nàng thân thế tốt hơn để xứng danh với chàng. Nàng càng trách thì càng bơi nhiều, bơi mãi bơi mãi...rồi chệch hướng bơi tới thánh điện.
Tưởng chừng sự tình sẽ chẳng bao giờ xảy ra mà nó lại xảy ra ngay với nàng. Khi vừa bơi tới gần cổng Thánh điện, nàng thấp thoáng thấy bóng dáng người nàng hằng đêm mong nhớ đứng nơi đó. Người lại lần nữa nở nụ cười mê hoặc chúng sinh và nói với nàng một câu có thể cả đời này nàng không bao giờ quên được cảm giác hạnh phúc lần ấy.

"Nàng có biết thời gian qua, chẳng được nhìn thấy bóng dáng nàng qua lam cầu ta buồn lắm, nàng biết không?"

Nói rồi, chàng đưa tay bao bọc thân thể nàng, nhẹ nhàng vuốt ve.
" Làm nương tử ta nha!"
Xuân qua, hạ đến. Từng mùa thay phiên nhau tạo nên loạt cảnh sắc tươi đẹp cho chốn nhân gian cùng những câu chuyện li kì khiến người người mãi chìm đắm trong đó, quên đi thay đổi, không chỉ có thiên nhiên mà còn có cả thời gian và con người!!!
Ngày Chu Di lấy Thủy Lạp tưởng đâu là mới đây thế mà thấm thoát đã ba trăm năm qua đi, tình cảm hai người càng lúc càng nồng say, nhất là Thủy Lạp. Vì để giúp Chu Di tránh khỏi cảnh đau đớn khi hóa thân thành tinh chàng đã không quản khó khăn, gian khổ vượt qua chín ranh giới sinh tử để lấy viên ngọc luyện tinh và hi sinh năm trăm năm pháp lực cho nàng. Khi đấy chàng tưởng rằng lúc nàng hóa thân thành tinh ngư sẽ chẳng còn ai dám dị nghị gì nữa, còn nàng và chàng càng thêm hạnh phúc. Nhưng chàng đâu ngờ, khoảnh khắc nàng hóa thân thành tinh ngư cũng là lúc tâm hồn nàng thay đổi...
Sống bên chàng hưởng thụ hết vô vàn sự sủng ái tình yêu chàng dành cho nàng rồi còn được chàng giúp tu tinh, tưởng chừng đối với nàng vậy quá đủ. Nhưng, đó chỉ là nàng trước kia, còn nàng bây giờ "chưa đủ". Cái nàng mong muốn giờ đây khác rất xa thứ trước kia nàng muốn. Nó, không phải một ước nguyện tầm thường, mà nó là một tham vọng sâu hơn biển không tình yêu, không hạnh phúc nó chỉ có quyền lực vạn người hướng đến đó chính là chức vị "Nữ vương ngư loài".
Sự cám dỗ ánh hào quang nó tỏa ra khiến nàng mờ mắt, rồi tính cách nàng dần thay đổi. Nàng trở nên giả tạo, tàn nhẫn. Vì chức vị "Nữ Vương" mặc cho tình cảm mình và Thủy Lạp sâu nặng tới mức nào! Mà tự tay phế đi mối lương duyên ba trăm năm phu thê của hai người.
Nhìn nàng vì tham vọng hóa điên, chàng chỉ biết cười xót xa. Chàng thật không ngờ, nàng lại nhẫn tâm như thế. Cướp Lam cầu, giết con dân toàn Thánh điện rồi đánh luôn cả chàng.
Đưa tay vuốt khuôn mặt dính đầy huyết tinh con dân Thánh điện, chàng cố gắng cắn răng kiềm lại thứ ngọt ngọt nơi cổ để hỏi nàng.
"Thứ ta cho nàng chưa đủ hay sao? Chức vị ấy hơn tình cảm ba trăm năm bồi đắp hay sao?"
"Đúng vậy!!!"
Nàng quay lưng về phía chàng, trả lời một cách không do dự, dứt khoát, tuyệt tình.
"Tình yêu của ngươi không thể khiến ta được tất cả ngư loài kính nể được. Cho nên quên ta đi."
Rồi nàng vung tay biến mất. Để lại một làn khói màu đỏ trước mắt chàng cùng với thánh điện hoang tàn.
Đặt tay lên ngực, chàng cảm giác trái tim mình đang vỡ vụn. Chàng không tài nào hiểu nổi nàng giờ đây...
Thánh điện bị tẩy huyết toàn Lam Yêu chấn kinh. Ai ai cũng thắc mắc không biết ai là người có quyền năng mạnh đến vậy? Mãi đến khi biết được cũng là lúc họ bắt đầu hoang mang sợ hãi nhất là những trước kia từng xúc phạm tới Chu Di.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro