Chương 3: Hi sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trăm năm lại tiếp tục trôi đi nhưng mùi vị huyết tinh vẫn chưa tan, xung quanh thì tràn ngập cảm giác hoang vắng.

Thế nhưng, Chu Di lại quay trở về. Nàng khắc này không còn mang dáng vẻ tuyệt tình, tàn ác ban đầu mà mang dáng vẻ suy yếu kiệt quệ của một lão nhân. Đáng ra nàng đã không thành ra ra như vậy, nếu nàng biết kiềm những ham vọng trong người mình.
Nàng run run tay, cố gắng nắm thật chặt chiếc gậy đứng đó ngước nhìn vô Thánh điện, nàng muốn nhìn thấy chàng lần cuối trong đời. Nhưng nàng biết tất cả chỉ là viễn vông bởi chưởng lực khắc kia nàng tung ra mạnh thế nào sao nàng không hiểu cho được, Chu Di cười lạt, rồi khuôn mặt nàng nhăn nhó, vặn vẹo hai hàng lệ lăn dài.
Đứng hồi lâu nàng quay lưng đi. Bất chợt một giọng nói trầm ấm quen thuộc phát ra làm nàng chững lại.
"Là nàng. Chu Di đúng không?"
"..." Chu Di im lặng không đáp, nàng cố gắng lê từng bước ra khỏi mắt chàng. Bàn tay chống gậy bỗng run lên khiến nàng chao đảo may sao chàng tới đỡ kịp.
Lặng lẽ nhìn dung nhan nàng úa tàn cùng khoé mắt đỏ hoe. Lòng chàng tựa như ai đó đang cào xé. Rồi chàng lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng, miệng thì thầm.
"Sao lại thành ra thế này?"..."Quay về đi, ta giúp nàng chữa trị. Xong rồi hai ta làm lại từ đầu được không?"
Ngước nhìn đôi mắt thâm tình của chàng, nàng vỡ oà nhào vào lòng chàng nức nở.
"Cám ơn chàng..."
Ôm người mình thương trong lòng chàng thoáng mỉm cười thoả mãn.
Tưởng rằng, chịu quay về làm lại từ đầu mọi chuyện sẽ kết thúc êm đẹp đúng theo dự tính thế nhưng Thiên gia một lần nữa trêu ngươi nàng. Đáng ra, hai người dự sẽ giúp nàng hồi phục, mới đi chịu tội. Ai ngờ, tin tức nàng quay về bị lộ, toàn vùng đất Lam Yêu kéo đến lập trận pháp làm thể lực nàng suy yếu nhanh chóng khiến chàng phải sử dụng đến huyết thuật, là tự moi tim mình tạo thành linh cầu đưa vào người nàng...
Đưa tay che lỗ hổng ở bên ngực trái, chàng cố gắng cúi xuống đặt môi mình lên trán nàng.
Huyết vẫn tràn, tinh khí vẫn kiệt. Nhưng nụ hôn chàng cho nàng mãi không phai...
Tỉnh dậy từ cơn mơ màng, nàng cảm thấy một luồng khí lực ấm áp đang chạy trong người mình, càng lạ hơn khi nàng nghe được tiếng hai trái tim cùng đập. Rồi nàng nhớ, trước lúc mình được chàng chữa trị thì đột nhiên bị bất tỉnh. Sau đó sự việc như thế nào? Nàng chẳng thể nhớ ra. Mà mấy chuyện này quan tâm làm gì, thứ giờ đây nàng để ý là chàng. Nhìn xung quanh căn phòng, cố tìm bóng dáng chàng. Tìm mãi, tìm mãi cuối cùng nàng chẳng thể nào tìm được. Nhưng nàng lại thấy tiểu oa ngư nằm trong y phục chàng, hình như đó là một tiểu oa ngư không tim... Thoáng chốc nàng chợt đứng hình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro