Tập 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hee: ghen sao? ....Tôi ,tôi không có.

Hắn áp sát mặt hắn tới cậu, cậu thì phải lùi đầu xuống ,khoảng cách giữa hai người là khoảng cách rất nhỏ . 1 mm nữa thôi là mũi cậu và hắn chạm nhau. Cậu đỏ hết mặt lên ,thở hồng hộc. Nhịp tim thì không ổn định.

Ho: thật không? Gương mặt em đang hiện lên hai chữ "đang ghen" kìa.

Hee: đâu có... Tôi không có!

*Cảnh ho cưỡng hôn*

Hee: anh... Chúng ta đi tiếp thôi.

Ho: đi? Đi đâu?

Hee: không phải anh kêu đi ăn tối sao .đi thôi

Ho: không đi nữa.... Anh muốn thứ khác.

Hee: hả? Sao không ăn? Không ăn anh đói đấy!

Ho:ăn em ,anh đủ nó rồi....

Seungho nói xong cỡ dây an toàn rồi kéo cậu ngồi lên đùi mình. Cậu ngơ ngác mặt đỏ hết lên..

Hee: seungho à, ở đây không được đâu. Hay ăn xong rồi về nhà rồi làm.

Ho: em đang sợ gì sao? Sợ đau? Anh sẽ nhẹ nhàng mà.

Hee: thôi, nghe em , ăn tối xong rồi muốn làm gì thì làm.

Cậu làm nũng, cụng đầu vô đầu hắn mà nói. Câu nói khiến hắn mềm lòng . Hắn cười cười nói tiếp.

Ho: thôi được rồi, nhớ những lời em nói đó.

Hee: được,tôi nhớ mà.

Hắn cười đặt cậu lại chỗ ngồi và thắt dây an toàn cho cậu. Tiếp tục lái xe đưa cậu đi ăn tối. Đến khi ăn tối xong, tại Yang gia. Hắn đưa cậu về nhà, vừa mở cửa phòng đi vô hắn liền nè cậu trên giường rồi.

Hee: ngài Yang thật là.... Cần gấp gáp vậy không?

Ho: Em nghĩ xem... Thịt dâng tận miệng rồi thì em nghĩ anh nên bỏ lỡ không.? Đây là là còn là món thịt ngon nữa.

Hắn liếm môi rồi nói thỏ thỏ thẻ kẻ tay cậu vừa đủ để cậu nghe, thêm hơi thở ở ấm phà bên tai cậu, khiến cậu rợn mình.

Hee: khoản! Hay để mai đi . Hôm nay em hơi mệt...

Ho: hứa rồi bây giờ em thất hứa thế sao?

Hee: nhưng nhưng hôm nay không được.

Ho: tại sao sao lại không được. Trước lúc ăn đã hứa rồi giờ thất hứa như vậy em xem được sao?

Hắn bây giờ cứ như nít lên ba đòi kẹo vậy .! Nhưng không hiểu sao, vì hành động đó của hắn mà khiến cậu mềm lòng.

Hee: thôi được rồi. Anh muốn thì anh  làm đi. Chứ anh cứ như nít đòi kẹo vậy.

Ho: nếu anh mà là con nít đòi kẹo. Thì em là cái kẹo tuyệt vời nhất đấy!

Gương mặt và giọng nói hắn trở mặt 360 độ. Cậu bất ngờ chưa kịp phản ứng thì hãy nhanh tay lao tới hôn lấy cậu.

*Chuyện gì đến nó cũng sẽ đến😅*

* Reng .....reng.....*

Ho: alo? Sáng sớm gọi tôi có việc gì?

- Yang tổng! Lớn chuyện rồi. Hwayoung... Từ hôm đến giờ chưa về con điện thoại gọi thì không nghe. Mấy bữa nay cô ấy cứ đòi gặp Yang tổng. Rồi hôm qua đòi tự tìm nhưng giờ chưa thấy về.

Ho: cái gì? Đã bảo cô ấy mang thai thì không được để đi một mình mà lại. Được rồi tôi tới liền.

Hee: anh dậy sớm thế? Có việc gì sao?

Ho: không có gì đâu. Công ty gặp một số chuyện nên anh phải tới giải quyết thôi. Đi làm là về nhà ngay nha. Hôm nay không đưa em ăn trưa được rồi.

Rồi hắn tiến tới hôn lên trán cậu như thay lời xin lỗi vì sáng sớm đã để cậu mình. Rồi bỏ đi. Cậu cũng ngồi dậy thay đồ đi về nhà cậu tắm rửa thay đồ đi làm.

Hôm nay, Taeyou có khách hàng ở gần núi. Xe chạy cũng đến đến 2 tiếng đồng hồ mới tới nơi.

Taeyou: em cứ dạo quanh đây chơi đi. Anh đi vô gặp khách hàng nói chuyện.

Hee: không cần em phụ? Lần nào đi anh cũng đều gặp. Em không giúp được gì.

Taeyou: không sao. Em cứ ngồi ngoài đợi anh.

Seunghee nghe lời, ở ngoài đợi anh. Anh đi vô căn nhà nhà gỗ khá to gần đó. Có lẽ là một gã nhà giàu đi nghỉ hưu chăng? Cậu chán nên dạo vòng khu vườn, rồi đi ra khỏi cổng nhà ở đó. Tò mò nên đi lên cao xem có gì vui thì cậu thấy một vườn cỏ xanh ngát.

Hee: woa...đẹp quá!

Hwayoung: Seunghee! Cuối cùng cũng tìm ra cậu.

Hee: Hwayoung? Sao cô lại ở đây?

Hwayoung: đi theo cậu đến đây!

Hee: nhưng...tại sao?

Hwayoung: làm ơn buông tha seungho đi. Ly hôn với anh ấy đi. Anh ấy không yêu cậu. Cậu cũng không yêu anh ấy đúng chứ? Tại sao lại....

Hee: cô lầm rồi.. tôi từng nghĩ mình không yêu anh ấy... Nhưng tôi không hiểu vì sao bây giờ yêu anh ấy rồi! Tôi...

Hwayoung: cậu yêu anh ấy? Nhưng cậu yêu anh ấy hơn tôi ? Cậu yêu anh ấy lâu hơn tôi sao? Tình yêu của tôi dành cho anh ấy lớn hơn cậu.

Hee: nhưng Hwayoung à... Tôi yêu anh ấy! Tôi không muốn ly hôn.

Hwayoung: mau cút đi!

Cậu ngậm ngùi nghe theo lùi bước đi về căn nhà gỗ lúc nãy đợi Taeyou. Hwayoung đi theo cậu tới tận đây chỉ nói nói những lời này thôi sao?

---------------- Hết tập18-------------
100 lượt đọc nha cả nhà. ♥️♥️♥️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro