chap 3 ngày định mệnh " em sẽ chờ anh quay về"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các cậu à t/g đã trở lại và ăn hại hơn xưa í lộn lợi hại hơn xưa muahahahaha * cười như con từ trại trốn ra*😂😂😂😂😂
Chap 3 sẽ rất là buồn nên các cậu nếu ai ko muốn đọc hãy come back nha 😀😀😀😀
~~~~~~vào truyện nào~~~~
Bạn đã có bao h nghe câu này chưa {chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến} đó là điều tôi luôn sợ hãi và nó đã xảy ra.
Cuối tuần anh ấy đã hẹn tôi ra quán cà phê nơi mà hai ng đã từng gặp nhau và yêu nhau. Tôi bước vào quán có một nỗi bất an cứ làm tôi khó chịu, anh đang ngồi cạnh bàn ngay cửa sổ vẻ mặt u buồn thoáng qua trong mắt tôi. Tôi đến bên ghế ngồi đối diện anh.
"Anh gọi em ra đây làm gì?" Tôi mỉm cười ns với anh
"Ngày mai anh sẽ đến Paris du học" anh ns với vẻ mặt đau buồn nhìn tôi
Câu ns của anh khiến cơ thể tôi hóa đá tại chỗ tôi cảm thấy đau đớn tuyệt vọng và nhìn vào mắt anh, có phải chăng anh muốn tôi giữ anh lại? Tôi muốn giữ anh lại nhưng tôi ko thể thốt ra câu ns đó tôi cố gắng bình tỉnh lại để ko cho nc mắt tuông rơi, tôi ns:
"Mấy giờ anh đi?" Tôi hỏi anh nhưng ko nhìn thẳng vào mắt anh tôi sợ tôi rất sợ nếu nhìn thẳng vào đôi mắt ấy có lẽ tôi sẽ yếu đuối khóc trước mặt anh tôi ko muốn anh vì tôi mà bỏ chuyến đi ấy tôi phải mạnh mẽ để anh yên tâm mà ra đi.
Anh trả lời tôi với chất giọng khàn:
"5h pm ngày mai anh đi"
Tôi lại hỏi tiếp
"Vậy khi nào anh về?" Tôi lại bắt đầu nuôi hi vọng trong con tim tôi ko hiểu tại sao tôi lại có thể thốt ra câu ns đó
"1năm 2năm hoặc mãi mãi" anh ns mà ko nhìn thẳng vào tôi có lẽ anh sợ nếu nhìn tôi khóc sẽ mềm lòng mà ko thể đi
Tôi nghe xong câu cuối hi vọng của tôi trong phút chốc *BÙM* tan thành những mảnh vụn
Tôi đúng là một con ngốc mà hi vọng sao sẽ ko bao giờ có thật nực cười tại sao ns cho tôi biết đi tại sao tôi lại yêu anh nhiều đến vậy ?tại sao anh ko cho tôi hi vọng để tôi phải đau khổ tại sao yêu anh nhiều để rồi ko thể buông tay ?ns đi tại sao ko trả lời tôi? Rất nhiều câu hỏi tại sao cứ quanh quẩn trong đầu tôi và sẽ ko bao h tôi có đc câu trả lời
"Em có thể đợi anh quay về đc ko hãy cho em câu trả lời đc ko anh ns đi, anh chỉ cần ns 'đc' em sẽ mãi đợi anh mà hãy trả lời em đi huhu....huhu....huhu..."
Tôi bắt đầu khóc lên trong đau khổ và tuyệt vọng anh ko trả lời tôi mà chỉ ôm tôi thật chặt để nc mắt cứ thế vỡ òa trong đau khổ khóc đc một lúc sau nc mắt đã cạn đôi mắt vô hồn nhìn anh, anh cũng khóc anh khóc đến đỏ cả mắt tôi cảm thấy tôi thật yếu đuối kể từ khi gặp anh tôi đã thay đổi hoàn toàn từ một cô gái mạnh mẽ bướng bỉnh mà bây h vì một ng con trai lại yếu đuối đến mức thê thảm
"Anh đừng khóc nữa sẽ làm em đau đấy em sẽ đợi anh mãi mãi đợi anh có đc ko?" Tôi lau nc mắt trên khuôn mặt điển trai của anh và anh im lặng anh hôn tôi một nụ hôn mãnh liệt một nụ hôn chứa tất cả đau khổ tuyệt vọng trong giây phút này trong khoảng khắc này có lẽ chúng ta chỉ cần hành động mà ko cần lời ns.
"Anh cứ đi đi em sẽ chờ chờ đợi anh mãi mãi ng em yêu"
~~~~~hết chap 3 rồi mina-san~~~~~
Các bạn buồn ko t/g thấy buồn lắm đó 😭😭😭😭😭😭😭 hãy cho mình ý kiến và bình nha 🤗🤗🤗🤗🤗🤗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro