Chương:1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lăng Cửu Thời vào đêm tối đang trên đường trở về sau khi tan việc chăm sóc thú cưng ở cửa hàng

Anh thong đi trên con đường dần thưa thớt người vì đã sắp sang giữa đêm luồn gió lạnh không ngừng ríu rít bên tai làm cho Lăng Cửu Thời cảm thấy ớn lạnh mà rùng mình một cái

Anh vừa đi vừa cảm thán nhìn bầu trời đen kịt không lấy một ngôi sao thở dài:"có phải là trời sắp mưa rồi không? Lạnh chết đi được"

Đầu vừa hạ xuống thì Lăng Cửu Thời đã nhìn thấy một bóng người đứng ở phía xa,mái tóc phủ dài không định rõ đó là khuân mặt hay là phía sau

Anh nhíu mày chớp chớp đôi mắt tiến lại vài bước gọi:"cô ơi! Cô có sao không?"

Người kia im chẳng đáp lại tiếng nào Lăng Cửu Thời nuốt xuống ngụm nước bọt đi lại gần thêm chút nữa ngập ngừng gọi:"cô...."

"!!!" Lời còn chưa nói xong thì cô gái kia quay lại nhìn anh,đôi mắt của ả ta sâu thẳm không thấy đáy, chỉ còn lại ánh sáng màu đỏ ở trong đó

Miệng luôn kêu "gừ gừ" nhe hàm răng lộ rõ sắc nhọn, gương mặt không còn lưu chút da thịt nào chỉ có bộ xương trắng

Mái tóc rối bù nghiêng đầu nhìn về phía anh,anh nhất thời kinh hãi nên không nhúc nhích nổi

Đến khi hoàn hồn rồi thì bên tai cũng truyền đến giọng nói thều thào khàn khàn của nữ ác linh:"đêm nay mạng của ngươi là của ta"

Lăng Cửu Thời hồn về với xác liền vội vàng chạy như bay miệng không ngừng hô hoán:"á!!! Có ma!!!! Không phải là quỷ!!!!!!"

Nữ Ác Linh vung ra những sợi tua màu đỏ ném về phía anh,Lăng Cửu Thời tranh thủ dùng cả sức bình sinh uống sữa mẹ pha mà né tránh mặt đòn

Anh cứ nghĩ như vậy đã an toàn thì từ không trung xuất hiện một mảng sợi tua lớn bao vây lấy anh

Lăng Cửu Thời bối rối chấp tay cầu xin Nữ Ác Linh:"chị đẹp ơi,em vốn là người trần mắt thịt em không thấy chị thật đấy, chị tin em đi"

Nữ Ác Linh khe khẽ vang tiếng cười quỷ dị đến rợn người hỏi:"cậu thật sự không thấy tôi sao?"

:"Đúng vậy" dứt lời anh cảm thấy có gì đó không đúng lắm, rõ ràng mình bảo không thấy cô ta, vậy sao còn trả lời làm gì????

Lăng Cửu Thời trách bản thân tự mình tìm chết thầm khóc lóc nói:"tôi còn chưa học xong cấp ba, chưa chăm Tử Tử ở nhà nữa"

Nữ Ác Linh cảm thấy lần đầu tiên có người sắp chết rồi vẫn còn nói nhiều như vậy trong lòng cô cảm thấy rất phiền mất kiên nhẫn

Cô quyết định vươn tay xuất thêm một sợi tua nữa để siết cổ dứt khoát để anh đi nhẹ nhàng

Lăng Cửu Thời quay lại nhìn thấy sợi tua một ngày càng gần lại chẳng còn chỗ để trốn đành nhắm mắt lại than vãn:"thôi thì chết thế nào cũng được, chết trẻ đẹp trai không sao"

Hơi thở của anh dần bình ổn lại đứng im chờ chết nhưng không dám mở mắt ra nhìn kết cục của mình

Bỗng lỗ tai anh giật giật vài cái truyền đến âm thanh "xoảng!" Một tiếng như của sự nứt vỡ

Lăng Cửu Thời còn nghe được tiếng gầm gừ tức giận của nữ Ác Linh vang lên một ngày càng rõ

Anh len lén mở mắt ra thì trước mặt anh xuất hiện là một chàng trai mặc cổ phục màu trắng,máu tóc cắt ngắn gọn gàng,tay cầm thanh kiếm được điêu khắc tinh xảo bóng lưng chững chạc đó làm anh có chút cảm thấy rất xa lạ ngơ ngác nhìn lấy người kia

Nữ Ác Linh tức giận lớn giọng quát:"khốn kiếp! Ngươi dám ngăn cản ta!!!"

Nói xong ả ta ra chiêu về phía người mặc cổ phục kia mà tấn công

Người mặc cổ phục nhìn đối phương xuất ra những mảng sợi tua màu đỏ gương cậu vẫn thản nhiên,đôi môi còn nở ra nụ cười khiêu khích nhìn nữ Ác Linh

Sợi tua màu đỏ gần đến thì người kia chỉ nhẹ nhàng bay lên tay dùng sức vung một kiếm về phía nó

Ánh sáng màu xanh lam nhàn nhạt lóe lên giữa trời đêm tối mịt như vậy tăng thêm cho người kia vài phần mị sắc

Lăng Cửu Thời nhìn đến ngơ ngác không phân biệt được những thứ trước mắt anh là thật hay hư nữa rồi

Nữ Ác Linh thấy ma lực của mình bị người kia khống chế vỡ nát tan biến hết làm ả phẫn nộ gào thét đến chói tai

Lăng Cửu Thời nhanh lấy tay bịt lấy lỗ tai mình lại trong đầu không khỏi cảm phục:"nếu nữ ác linh này mà còn nguyên vẹn, thì nên đi thi về thanh nhạc được"

:"Cô ta mà thi về thanh nhạc thì giọng này chẳng ai dám nghe" anh giật mình khi bên tai anh truyền đến một giọng nói trầm ấm thấp thoáng còn nghe tiếng cười hừ lạnh của người đó

Lăng Cửu Thời nghi hoặc nhìn về phía người mặc cổ phục cố gắng dùng suy nghĩ truy hỏi:"là cậu trả lời tôi?"

:"Chứ anh nghĩ là cô Ác Linh Mỹ Nữ kia trả lời à" anh nghe xong xác định là cổ phục kia muốn hỏi thêm nữa nhưng chưa kịp nghĩ

Thì người kia đã thi triển gì đó ở lồng bàn tay rất nhanh ở trên tay đã xuất hiện một hình vòng tròn màu xanh lam đậm đang không ngừng xoay chuyển

Người mặc cổ phục dùng thần trí để trả lời anh:"tôi tên Nguyễn Lan Chúc,xin chào bước vào thế giới Linh Sư Đồ,cộng sự của tôi"

Lăng Cửu Thời không hiểu câu nói ấy của cậu rất muốn hỏi cho ra lẽ, nhưng nhìn lại tình cảnh bây giờ không thích hợp để tâm tình trò chuyện,anh chỉ đành im lặng quan sát đợi mọi chuyện giải quyết xong sẽ hỏi rõ người này

Nguyễn Lan Chúc thẳng tay đập mạnh xuống dưới nền đất, Nữ Ác Linh vì phản ứng quá chậm nên đã bị Bách Thượng Đồ giữ lại,ả bị một vòng tròn vây bắt, tiếng hét cũng đã vô hiệu với cả hai

Sau một lúc giằng co thì Nữ Ác Linh cũng đã khuất phục ngã quỳ xuống đất gào khóc nói:"tại sao? Tại sao những gì tôi bỏ ra lại không được công nhận! Tại sao lại đối xử với tôi thế này"

Lăng Cửu Thời vừa bước lại gần thì bị một ánh sáng trắng hút vào,anh theo bản năng mà che tay lại,giây sau anh mới bình tĩnh mở mắt ra nhìn

Nơi đây chính là Tinh Ức Ký, là những ký ức của Nữ Ác Linh đã trải qua

Nguyễn Lan Chúc gương mặt điềm tĩnh lên tiếng:"chúng ta cứ im lặng quan sát,đừng lên tiếng"

Lăng Cửu Thời tuy từ nãy giờ không loading mọi thứ nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu theo lời người kia
...

Thì ra Nữ Ác Linh vốn chỉ là nhân viên công sở bình thường như bao người, nhưng công cán của cô điều bị quản lý và cô tình nhân của hắn ta cướp sạch

Những thành công của họ đều là của cô dùng sức tạo ra, bởi vì xuất thân của cô rất nghèo nên lúc ứng tuyển không mua quà để tặng cho tên quản lý, đã bị hắn ghim thù mà âm thầm chia phe để bắt nạt cô

Chuyển đến một phân cảnh khác....

Cô gái vừa bước về nhà đã bị gia đình chồng mắng mỏ không thương tiếc chỉ vì đi chợ về trễ

Đến lúc cô phản bác lại đã bị người chồng tàn nhẫn đánh đến bầm dập

Sau khi mắng đánh chán chê rồi họ lại kêu cô trở về bếp làm việc

Lăng Cửu Thời thấy được hoàn cảnh đó của cô không khỏi thương cảm,hai mắt nhíu lại thở dài, nhưng chẳng thể xen vào ký ức của Ác Linh

Trở lại ký ức của cô

Cô gái lê tấm thân mệt mỏi đau nhức của mình vào bếp tiếp tục làm việc,đôi mắt ngẩn lệ đến đáng thương không ngừng thút thít

Bỗng dưới chân cô có một bàn tay nhỏ níu gọi:"mẹ ơi, mẹ có đau không"

Cô giật mình khi nghe tiếng nói non nớt của đứa trẻ vội vàng lau sạch nước mắt mỉm cười khom người xuống đáp:"Táo Táo ngoan, mẹ không đau đâu"

Đứa trẻ tên Táo Táo kia hình như thấu hiểu được nỗi đau của mẹ mình mà ngoan ngoãn nhẹ nhàng gọi:"mẹ ơi, mẹ đến gần con thêm chút nữa đi"

Cô ngồi xổm xuống mỉm cười nhìn cậu bé hỏi:"con làm sao thế?"

Táo Táo nhón chân lên khẽ hôn lên trán cô một cái hì hì cười nói:"nụ hôn này sẽ thay con chữa lành cho mẹ"

Lăng Cửu Thời nước mắt vô thức rơi ra, những mảnh ký ức về cha mẹ anh cũng mơ hồ xuất hiện, chỉ vì tin nhầm người mà cả nhà anh đều bị giết sạch chỉ còn lại mỗi anh là sống sót vì qua nhà bạn chơi rồi ngủ lại bên đó

....

Ký ức được chuyển dời một lần nữa

Cô gái vì bị tai nạn giao thông mà nằm ở trong bệnh viện gương mặt cô nhờn nhạt nhìn bốn phía căn phòng u tối nước mắt cô tuôn xuống

Kể từ ngày cô bị tai nạn thì chẳng có lấy một người thân nào vào chăm sóc,ba mẹ ruột cô sớm đã mất từ lâu,cô còn là con một nên khi cha mẹ mất cô chẳng còn ai ngoài gia đình chồng

Đến giây phút cuối cùng họ đã lựa chọn bỏ mặc cô sống chết,vui vẻ nhận lấy số tiền bồi thường của người hại cô

Cô gái ôm uất ức sinh ra thành tâm bệnh chết dần chết mòn ở trong bệnh viện, thời gian chưa đầy một tuần thì cô ôm sự oán giận mà chết

Con trai cô thì vì sự ít kỷ của nhà nội mà vứt bỏ cậu vào cô nhi viện sau khi an táng qua loa cho cô xong
....

Đoạn ký ức tan vỡ trở lại hiện thực nữ Ác Linh đau đớn khóc miệng không ngừng oán trách

Nguyễn Lan Chúc lấy lại bình tĩnh sau khi thoát khỏi Tinh Ức Ký chậm rãi đi lại phía cô,Lăng Cửu Thời sau khi thấy được hoàn cảnh của cô cũng không sợ hãi nữa mà lặng lẽ đi theo

Nguyễn Lan Chúc vươn tay tỏa ra làn khói trắng đặt lên trên ấn đường của cô nhẹ nhàng nói:"cô cứ buông bỏ hết chấp niệm, mà trở về thế giới thuộc về cô đi, những di nguyện của cô tôi sẽ làm giúp cô"

Nữ Ác Linh ngơ ngác nhìn theo cậu thoáng chốc cô đã phục hồi hình thể ban đầu là một cô gái dịu dàng, nước mắt cô rơi xuống mỉm cười đáp:"cảm ơn cậu....."

Nữ Ác Linh từ từ tan biến giữa không trung mà trở về âm giới

Không gian tĩnh mịch khi nãy do Ác Linh tạo ra cũng náo nhiệt như ban đầu
......
Hết Chương:1

Mỗi Ác Linh đều có cây chuyện riêng nên trước khi mắng họ thì hãy xem rõ câu chuyện của họ trước nhé ❤️

Thông tin

Nguyễn Lan Chúc:

Là Linh Sư Đồ,chuyên thanh lọc Ác Linh, Ác Thú
Cấp bậc:Đại Linh Sư

Lăng Cửu Thời

Là một người bình thường nhưng từ nhỏ đã có mắt Huyết Bạch, người có thể nhìn thấy được Ác Linh dạng hồn phách, hay là trong cơ thể con người sống, hoặc thú
...

Fic mới, hành văn còn lủng củng mong mọi người thông cảm

Tác giả có tật xấu là hay viết sai chính tả hoặc thiếu chữ mong mọi người lường thứ, cảm ơn đã ủng hộ ♥️♥️♥️

Giờ thì pp🤭











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro