Chương 2: Gia tộc Lang Nhĩ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Cô nhìn xung quanh toàn cây và cây, rốt cuộc là cô lạc trôi đến nơi khỉ ho cò gáy này bằng cách nào chứ? Không lẽ là mơ.

 Cô đưa tay xuống véo vào đùi mình, aaa... đau thật nha. Không phải mơ.

Cô đang lo lắng thì lại nghe có tiếng xào xạc ngay bụi cây gần đó.

  "Là ai?" Cô cao giọng nói.

 Không tiếng trả lời, chỉ thấy một thân ảnh nhỏ nhắn chạy rất nhanh về hướng sau lưng . Cô vội vàng đeo chiếc balo lên rồi đuổi theo, thân ảnh ấy chạy rất nhanh về phía trước. Cô chạy theo không kịp vì trên lưng còn mang chiếc balo to đùng.

  "Xin chờ một chút___" 

 Người phía trước không nghe vẫn tiếp tục chạy.

  "CMNR, làm gì mà chạy nhanh thế không biết?!" Cô dừng lại thở hồng hộc. Ngồi xuống gốc cây gần đó, lấy từ trong balo ra một chai nước khoáng tu ừng ực.

 Rốt cuộc đây là nơi nào? Người lúc nãy cô thấy ăn mặc rất kì lạ, hình như giống da của con gì đấy?! Không phải da thú đó chứ. Cô vẫn đang suy nghĩ miên man thì thấy người lúc nãy đang đứng ngay gốc cây cách cô năm mét, nhìn chằm chằm vào chiếc balo của cô. 

 Aaa... không phải muốn cướp đồ của cô đó chứ?!

  "Nè, bạn nhỏ à, có muốn ăn không?" Cô không tình nguyện lấy từ trong balo ra một bịch khoai tây chiên hướng về phía thân ảnh ấy.

 Cô bé thấy tò mò, hết nhìn cô rồi lại nhìn bịch khoai tây sau đó gật đầu đi về phía cô.

 Cô đưa bịch khoai tây cho cô bé, nhìn cô đánh giá từ trên xuống dưới. Kì lạ, thời đại này rồi mà còn sử dụng da thú gia công như vậy sao? Cô thấy trong mấy cửa hàng nổi tiếng thì trang phục được làm bằng da thú rất tỉ mỉ và bắt mắt.

 Đang suy nghĩ thì thấy cô bé nhìn cô mếu máo như chực khóc :"Sao vậy?"

 Cô bé đưa bịch khoai tây đã bị vò nát cho cô. OMG, con nhóc này làm trò gì thế?

  "Mở ra sao?"

 Cô bé gật đầu.

  "Mở như thế này" Cô lấy một bịch khác từ trong balo ra,  mở rồi đưa cho cô bé.

 Shit! Cô lạc đến nơi gì mà chim cũng chẳng thèm ỉa thế này.

  "Aaa... ngon quá" Cô bé vui vẻ nói.

 Câu nói đầu tiên nha, từ nãy giờ cô hỏi gì cũng chẳng thèm trả lời.

  "Cô bé này, rốt cuộc đây là đâu thế?" Cô gấp gáp hỏi.

 Cô bé nhìn cô như nhìn người ngoài hành tinh. Ơ... cũng giống nhỉ? Trang phục quái lạ chết đi được, còn tỏa ra mùi thơm nữa.

  "Chị à, ở đây ai cũng biết cả. Đây là lãnh địa của gia tộc Lang Nhĩ, do tộc trưởng Lang Nhĩ Dã cai trị nha. Là người mạnh nhất, trẻ tuổi nhất trong tộc đấy" Cô bé vừa thuyết giản phổ cập kiến thức cho cô vừa ăn khoai tây.

 Lang Nhĩ? Là cái quái gì thế? Khoang đã... Lang? Không lẽ là người sói sao?!

  "Em gái này, 'Lang' có phải là 'Sói' không?" 

  "Đúng thế, chị từ đâu đến thế? Không phải người của Sư gia hoặc Hổ gia đó chứ?" Cô bé nhìn cô không chớp mắt.

 Aaa... cô lạc trôi thời cổ đại rồi sao? Cái gì mà Sư gia với Hổ gia chứ? Trước tiên cô phải tìm nơi ăn ở trước, sau đó tìm cách trở về mới được.

  "Chị đến từ một nơi rất xa" Cô cố nặng ra nụ cười.

 Cô bé 'À' một tiếng.

  "Em tên gì?" Cô nhẹ giọng hỏi.

  "Lang Cát Á"

  "Chị gái xinh đẹp, chị đến đây làm gì ạ? Không phải cũng tham gia vào đợt tuyển bạn đời cho anh Nhĩ Dã đó chứ?!" Lang Cát Á ngây ngô hỏi.

 Mộ Tuyết Hy nghe mà giật giật khóe miệng, cô mà còn cần phải tham gia loại tuyển  bạn đời sao? Một người xinh đẹp như cô thiếu gì người theo đuổi chứ, thật là nói chuyện cười.

  "Không có " Mộ Tuyết Hy vội phản bác.

  "Thế à? Thật tiếc nhỉ? Chị xinh như thế không chừng anh Nhĩ Dã sẽ đồng ý thôi" Cô bé tiếc nuối nói.

 Cô cũng không hơi đâu mà so đo với một cô nhóc, liền chuyển chủ đề :"Sao em lại trốn ở nơi này?" 

   "Em đang được mọi người chỉ cách hái quả , nhưng giữa đường bị lạc họ rồi" Cô ủ rũ nói.

 Cô nhìn cô bé, haizz... lạc kiểu này còn đỡ. Cô thì thôi khỏi phải nói nhiều luôn...

    "Được rồi, đừng buồn nữa, lát chúng ta ra ngoài đi tìm người nhà của em nhé, chị tìm giúp em" Cô nhẹ giọng dỗ cô bé.

   "Thật sao? Cảm ơn chị" Cô bé cười tươi nói.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro