Chương 5: Quyết định

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  "Sao em nghĩ tôi nhìn em?!" Lang Nhĩ Dã vươn người đến kề sát cô, nhẹ nhàng thổi khí.

 Tên khó ưa này!!!

  "Chứ không lẽ anh nhìn ma sao?"  Giọng cô hầm hầm.

  "Em xoay lại đằng sau xem!" Anh giương giương tự đắc nhìn cô.

 Cô vội vàng xoay lại thì thấy sau lưng mình có một nhóm giống cái đang e lệ nhìn Lang Nhĩ Dã, aaa.... cho cô một cái lỗ để chui xuống đi, mất mặt quá!

  "Mộ Tuyết Hy__" 

  "Cái gì?" Cô ngượng ngùng nhìn anh.

 Anh nhìn cô đỏ mặt, khóe môi khẽ cong lên, cũng may cô không để tâm mấy. Nếu không rất mất mặt.

  "Em không phải nói không đi sao?" Anh đổi chủ đề.

 Cô thấy anh đổi chủ đề cũng đổi theo để giảm bớt không khí ngượng ngùng này:" Mắt anh để ở đằng mông à?!"

  "Em mới là người mắt để dưới mông, không thấy mắt tôi ở đâu sao?" Anh cười xấu xa nhìn cô.

  "Anh___" Cô phát cáo nhìn anh, cái tên này đúng là khó ưa.

 Cô muốn đứng dậy rời đi, tránh một chút không kiềm chế được chắc chắn sẽ xé xác tên chết bầm này ra. 

 Anh thấy cô giận dỗi bỏ đi, liền đưa tay kéo tay cô lại. Nhưng có lẽ dùng quá lực nên cô ngã nhào vào lòng anh, hơn thế nữa, hai tay còn ôm lấy cổ anh. Tạo nên tư thế vô cùng ám muội.

  "Anh Nhĩ Dã___" giọng nói non nớt của Cát Á vọng vào, con nhóc kéo tấm da thú lên để bước vào phòng.

  "A...a...hai anh chị làm gì thế? Muốn giao phối sao?" Cát Á ngây thơ đứng nhìn hai người đang ôm ấp nhau.

 Cô vội đẩy anh ra, anh cũng không có ngăn cô lại.

  "Không có gì, Tiểu Á, chúng ta ra ngoài nhé" Cô cười cười đi đến bên cạnh cô nhóc.

 Lang Cát Á cũng không hỏi nhiều, tuổi đời còn non trẻ của con bé dẫn đến việc con bé không để tâm lắm vào mấy việc này. Cũng có thể vì hiểu chuyện nên mới thế, người khác muốn nói cho mình nghe thì không cần mình hỏi họ cũng tự nói ra thôi.

  "Mộ Tuyết Hy, ai cho em ra ngoài hả?" Anh nghe cô nói muốn đi liền đưa tay kéo cổ tay cô lại làm cô ngã vào lòng anh một lần nữa.

 Mấy ngày nay, không phải anh không biết cô rất được giống đực chú ý. Cô như hạc giữa bầy gà, xinh đẹp trắng nõn động lòng người. Anh thừa nhận mình cũng không cưỡng lại được vẻ đẹp của cô. 

 Anh đã đưa ra quyết định trọng đại! Đó là chọn cô làm bạn đời.

  "Anh...Anh bị điên à? Tôi ở trong này làm gì chứ?" Cô giãy khỏi tay anh nhưng tiếc anh nắm chặt quá.

  "Anh hai, anh lo chuẩn bị cho tốt đi, em với chị Hy còn ở đây, anh sẽ không tự nhiên mà chỉnh trang lại đâu" Lang Cát Á cười ngây  thơ nhìn anh mình.

 Mộ Tuyết Hy nhìn cô nhóc, cô có cảm giác cô nhóc này rất thông minh. Mặc dù còn khá nhỏ nhưng đã lừa được cô thì tương lai chắc chắn là một cô gái lanh lợi, hoạt bát.

  "Em gái anh còn hiểu chuyện hơn cả anh" Cô liếc xéo anh một cái liền nhân lúc anh ngớ người vì câu nói của cô nhóc Cát Á nhanh tay giãy ra rời đi.

 Đến lúc anh hoàn hồn thì cô đã khuất sau cánh cửa gỗ.

 Một chút anh sẽ cho cô một bài học, dám đối đầu với anh sao? Còn đứa em gái phản nghịch đó nữa, không tha một ai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro