Chương 1: Hạnh phúc hay........chỉ là sự giả dối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Trong căn phòng trang nhã được sơn hai màu trắng đen làm chủ đạo, một cô gái đang thả mình trên giường. Diện mạo của cô gây cho người ta cảm giác như đang đối diện với một nữ thần. Đôi môi anh đào nhỏ nhắn cùng chiếc mũi dọc dừa trên làn da trắng sữa mịn màng nom vô cùng thích mắt. Đưa tay nghịch nghịch mái tóc màu nâu hạt dẻ, đôi mắt đen láy trong suốt chăm chú lần theo từng con chữ trong cuốn sách bên tay phải.

Lát sau, cô bỏ cuốn sách xuống, một nụ cười tủm tỉm âm trầm vô cùng không hợp lí hiện ra trên đôi môi đáng yêu kia.Vâng, đây chính là nhân vật chính của chúng ta – Lãnh Thiên Tuyết. Thiên Tuyết mồ côi từ khi sinh ra, ko biết mặt cha hay mẹ, nhưng từ nhỏ cô đã bộc lộ tư chất của một thiên tài với chỉ số IQ 195, được ông trùm giới hắc đạo đưa cô về để đào tạo và hiện đang sở hữu cái ghế gia chủ của một gia tộc sát thủ. Cô sử dụng nhuần nhuyễn hơn mười loại vũ khí, thông thạo gần như tất cả các ngôn ngữ của các nước trên thế giới và đồng thời là một hacker hàng đầu. Cô chưa bao giờ biết đến hai chữ thất bại trong nhiệm vụ, luôn luôn hoàn thành chúng một cách xuất sắc. Từ nhỏ đã phải trải qua nhưng cuộc huấn luyện địa ngục nên Thiên Tuyết hầu như không có bạn, người tiếp xúc vs cô chủ yếu chỉ có đồng nghiệp cùng cấp trên mà thôi.

Quay trở lại với nụ cười tủm tỉm đáng sợ lúc nãy của nhân vật chính, Thiên Tuyết có một người đồng nghiệp tên là Cảnh Vân, hắn tuy là con trai nhưng lại có một sở thích vô cùng nữ tính là đọc và viết ngôn tình, nhìn vào cái kho truyện hắn đã đọc cùng thể loại, đôi lúc cô nghi ngờ về giới tính thật của hắn. Đừng trách Thiên Tuyết sao nghĩ vậy bởi Cảnh Vân cực kì thích thịt văn cùng đam mỹ, không khác gì đám nữ sinh mới lớn. Hôm qua hắn lại còn nhét vào tay cô một cuốn truyện và bắt cô đọc nó, đọc xong cô chỉ muốn chửi một tiếng cẩu huyết. Đó là một cuốn truyện thịt văn viết về nữ chính Nhất Song Thư cùng dàn hậu cung hùng hậu của cô ta, còn có một nữ phụ bị ngược từ đầu đến cuối truyện và kết thúc cuộc đời mình trong sự nhục nhã chỉ vì đi quyến rũ các nam nhân của nữ chính. Điều đặc biệt ở đây là nữ phụ này có tên giống y hệt cô, cũng là Lãnh Thiên Tuyết. Hèn chi cái tên Cảnh Vân đó cứ nhất quyết bắt mình đọc, cô thầm hỏi thăm 18 đời tổ tông nhà hắn ( Ai đó đang đi làm nhiệm vụ: " Hắt xì! Quái lạ, đêm nay đâu có gió? Không lẽ có đứa nào đang nói xấu ta?", mỗ tui: " Đúng rồi đấy!!!!").  

Cô bước xuống nhà để tìm nước uống thì thấy xung quanh tối om.  Cô đến phòng khách thấy có một con đường được trải đầy hoa và nến để 2 bên trông rất.....lãng mạng a. Cô lần theo đường đấy đi ra vườn thì thấy có một chiếc bánh kem to,xung quanh đều được trang trí rất bắt mắt.Anh bước ra một thân vest trắng quỳ xuống mở chiếc hộp ấy ra bên trong là một chiếc nhẫn bằng kim cương thực đẹp.''Em có đồng ý cưới anh ko?''anh hỏi vs giọng đầy mong chờ.''Có,em đồng ý''cô trả lời mà ko thèm suy nghĩ.anh đứng lên ôm chặt lấy cô''cảm ơn em...''anh nói.lúc này cô cảm thấy mình như là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới vậy.hạnh phúc?phải đã nhiều năm như vậy cô mới có cái cảm giác này.đậy như là một giấc mơ vậy,tất cả đều là màu hồng thơ mộng,màu hồng của hạnh phúc.nhưng giấc mơ nào cũng phải có lúc tỉnh dậy.''Và xin lỗi em''anh đột nhiên nói rồi cầm lấy cay súng lục ko biết đã ở trên tay từ khi nào bắn vào tim cô.máu bắn ra ướt cả cái áo của anh.cô đang hấp hối ở dưới đất''tại sao?''cô hỏi với giọng đầy lạnh lùng và tuyệt vọng.đúng là tuyệt vọng tại sao?tại sao cơ chứ?cô đã dành cả trái tim của mình cho anh,dành tất cả tình yêu thương,sự tin tưởng cho anh để rồi nhận lại chỉ là một phát đạn từ tay anh bắn ra,sự lạnh lẽo trong con mắt anh nhìn cô như nhìn một người xa lạ.cô đau lắm!ko phải đau vì cái vết thương do đạn gây nên mà là đau từ tận đáy lòng,cảm giác chua xót dâng lên,trái tim cô như có hàng ngàn con dao cứa vào khiến cho nó rỉ máu. Và trước khi viên đạn ghim vào trái tim cô, cô đã rất bất ngờ. Tại sao ư? Bởi vì đứa em mà cô ngày đêm yêu thương đang cầm cây súng lục bắn thẳng vào vị trí nơi trái tim cô. Trước khi ngã xuống cô luôn mồm hỏi tại sao......Và đáp lại lời cô nói là những lời cay độc của em gái mình à không đó không còn là em gái cô nữa vì cô biết em ấy đã bị những lời nói nịnh nọt của bọn ngwuowif kia mà thay đổi bản chất, chỉ là cô không ngờ em ấy lại cùng với vị hôn phu của cô cùng nhau giang lên kế hoạch này...............

'Chị hỏi tại sao ư? Bởi vì chị luôn tranh giành với tôi, cớ gì mà chị luôn hơn tôi, cớ gì mà chị dám dành hết hào quang của tôi, tôi biết chị luôn yêu anh ta nhưng anh ta đâu có yêu chị. À............Tôi nói cho chị biết một bí mật trong lần làm nhiệm vụ lần trước chị đã giết chị em kết nghĩa của mình, là gì í nhỉ? À đúng rồi là Song nhi, anh ta người mà chị đang yêu chết mê chết mệt rất yêu cô ta vì vậy nên có buổi ngày hôm nay, chị không ngờ phải không hahha........' 

'Cô nghĩ tôi thực sự không biết bộ mạt thật của cô sao chỉ là.........tôi không ngờ cô lại ra tay sớm như vậy' nói xong lời này Thiên Tuyết ho ra một búng máu. Trước khi chìm vào vô thức cô cố gắng mấp máy môi nói một lời cho người đang ẩn thân trong bóng tối:

'Tạm biệt, chị Song nhi hãy sống tốt và đừng báo thù cho em'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro