Văn Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ giới thiệu vắn tắt ]:
"Mạch Trục Vân, bổn vương thích ngươi!" Mỗ vương làm vẻ mặt nghiêm trọng.
Người nào đó cúi đầu, xem xét bộ nam trang trên người mình, vội vàng ho một tiếng,"Cái kia,thật ra, ta không phải là nam nhân!"
Hắn cắn răng giải thích:"Bổn vương không thích nam nhân!"
Không thích nam nhân? Lẽ nào đổi chiều thích nữ nhân, chỉnh lại mới được..."Ách? Kỳ thật ta cũng không phải nữ nhân!"
Mỗ vương gia khóe miệng giơ lên:"Bổn vương cũng không thích nữ nhân..."
[ Óe...Cha này...*ba chấm đen mặt* ]
Nàng thở phào nhẹ nhõm,"Này, ngươi nam nhân không thích, nữ nhân không ưa? Kỳ thật ta cũng không phải là.... ôi chao..."
Mỗ vương trong gió hỗn độn......
[ bản vắn tắt phụt máu 1 ]:
Mỗ hoàng sắc mặt âm u,ttên điện hạ không kiêu ngạo không siểm nịnh nhìn tên mỗ vương gia,"Ngươi thật sự muốn kết hôn với nàng?"
"Chỉ với nàng!"
"Nhưng nàng từng là tên thích khách, từng ám sát trẫm?"
"Ngươi còn sống!"
"...... Nhưng nàng đã từng thiêu trụi điện Dưỡng Tâm của trẫm?"
"Bổn vương sẽ bồi thường!"
"...... Nhưng nàng đã hủy đi sự trong sạch của Phượng Ảnh công chúa ?"
"Nàng là nữ nhân!"
"...... Nàng đại náo phủ Thừa Tướng, còn đánh nhị tiểu thư?"
"Không đánh , vị nhị tiểu thư kia sẽ không thoải mái!"
"...... Nhưng nàng thậm chí còn mắng hoàng hậu của trẫm?"
"Lần sau để nàng trực tiếp ra tay luôn đi!"
"......"Vị hoàng thượng nghe xong khó thở, một ngụm máu tươi phun ra,sau đó ngất đi..
Mỗ vương tiếp tục thản nhiên nói:"Ban hôn mà lại khiến ngươi choáng váng vậy sao!"
"......"
[ Bản vắn tắt trời đánh ]:
"Vương gia, vương phi nói nàng ngứa tay..." Tên thị vệ cúi đầu báo cáo..
Mỗ vương đầu cũng không thèm ngẩng lên:"Bao hết khu bảo tàng kia để vương phi luyện tập!"
"... Thật ra, vương phi muốn tìm người đấu với nàng một trận, một chọi một..."
"Tìm tên nào đó đánh cho tàn phế, quăng cho vương phi!"
Vị vương phi từ từ bước vào tà ý cười, ngẩng đầu lên :"Vương gia,người mà bổn vương phi muốn đánh, là ngài!"
Mỗ vương gia hiên ngang lẫm liệt, thở dài một tiếng:"Ra tay đi!"
Mỗ phi giương nanh múa vuốt mà lên, nửa khắc, phòng trong truyền đến tiếng kêu thê lương thảm thiết......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro