- Ngày Mới Quen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Đúnq Trưa hôm đó, Lan Muội ( tôi 16+ nữ chính). Tôi  vừa mới đi học về, về tới nhà tôi vội vànq vứt cặp lên giườnq cầm lấy cái điện thoại yêu quý của mình. Lúc đó tôi hơ hữnq trước nhữnq dònq tin nhắn của người tôi yêu hiện tại. Trần Phonq ( 19+ hắn đz lắm 😆)
Nhữnq dònq tin nhắn ấy, tôi chưa cất lên thành tiếnq thì 2 bên nước mắt đã thi nhau trào ra 😭. Tôi hụt hẫnq, hắn nói " - Mình chia tay đi " "- Anh nghe đồn về em quá nhiều " "- Anh sợ anh quen em thì anh sẽ bị nhiều người để ý thẩm chí còn có người có thể đánh anh" "- Anh xin lỗi! Tha thứ cho anh em nhé! Chúc em tìm được hạnh phúc còn lại!"
Lúc đó tôi cứ tưởnq hắn bỏ tôi vì hết yêu, nhưnq đến khi tôi hỏi lại thì hắn nói " - Do gia đình hai bên khônq cho phép vì có quan hệ họ hànq ".
Tôi đau lắm..tự nhũ rằnq " Tại s lúc trước lại quen tôi nếu như đã có quan hệ họ hànq đó ". Hình như cả buổi trưa đó tôi khônq thay đồ khônq ăn kh uốnq, nằm trùm chăn cứ thế khóc y như đứa trẻ , chỉ biết đọc đi đọc lại nhữnq dònq tin nhắn hai người từnq Ibox rất tình cảm tưởnq trừnq là mãi mãi.
Cứ thế, tôi khônq rep Ibox hắn lại và hắn cũnq khônq Ibox tôi nữa. Khóc tronq im lặnq tôi ngủ khi nào khônq hay.....
18h30
Tôii tỉnh dậy, dườnq như tôi quên chuyện khi trưa và nỡ nụ cười bật điện thoại lên và ngỡ như là chuyện tình của tôi và hắn vẫn bình thườnq.
Nhưnq buồn thay Sự thật vẫn là sự thật, tôi cũnq phải chấp nhận sự thật thôi. Tối đến, tôi nhớ hắn monq hắn về với tôi, đôi khi tôi tự tưởnq tượq điều tốt đẹp khác sẽ đến với tôi hắn. Nhưq cũnq chỉ là tưởnq tượq, tôi cười tronq đau khổ, khóc kh ra khóc cười kh ra cười. Thật sự rất đau đớn, hắn bỏ tôi cũnq kh phải hắn hết yêu tôi, đêm đó tôi với hắn cùnq khóc, nhưnq tôi khônq muốn hắn khóc, con trai mà khóc thì ra thể thốnq gì. Toii ép hắn phải nín nhưnq hắn kh chịu tôi biết hắn cũnq như toii cũnq đau cũnq khổ và muốn khóc thật to. Đau lònq lắm,
tôi suy nghĩ nhiều...tự tin rằnq mình sẽ quên, hình ảnh nhỏ xuất hiện tôi nghĩ rằnq toii sẽ tập quên và monq hắn cũnq quên tôi bằnq cách tôi lấy ảnh trai khác làm avt :))
Chính lúc tôii đănq tus mượn avt đó, tôi tình cờ lấy được ảnh của anh. Lònq đau quặt lại nhưnq vẫn phải chịu đựnq rằnq mình kh nên khóc thêm nữa. Tôi Ibox và làm quen anh, thật lònq tôi kh có hứnq thú yêu đươnq nữa nhưnq một chút yếu lònq và cần bờ vai để dựa tôi đến với anh.  Nhưnq con tym tôi vẫn để cho hắn, nhiều lúc tôi cứ suy nghĩ rằnq mình có nên nói với anh rằnq " tôi chỉ đến với anh vì lúc đó tôi buồn?"
Sau vài ngày làm quen với việc yêu anh, hắn cũnq khônq Ibox toii nữa, nhữnq tin nhắn tôi muốn gửi nhưnq lại xóa dành cho hắn mãi kh ngừnq.
Được tuần yêu anh tôi bắt đầu có cảm giác ấy,  anh cho tôi niềm vui, cho tôi nụ cười từnq là của tôi, toii cảm nhận được hạnh phúc đó của anh. Nhưnq khi tôi biết được lúc tôi chia tay hắn thì anh cũnq mới chia tay nguoiyeu chưa được lâu. Tôi là người rất đa nghi kh dễ tin người khác có tình cảm với mình lại là người hay ghen chỉ chút chuyện nhỏ vặt vẻo, nên nhiều lúc chúnq tôi cãi nhau, anh nhiều lần nói rằnq " Tôi là tất cả của anh. Tình yêu của anh với tôi là thật lònq "
Qua nhiều lần, anh bắt đầu đănq nhữnq câu tus, share tus hoàn toàn kh liên quan tới tôi.
Nhiều người cứ bảo rằnq tôi đa nghu quá ghen quá, nhưnq tôi có linh  cảm kh tốt cho lắm, tôi ăn ngủ kh yên, Ibox với anh nhữnq lời nói ngọt ngào vui vẻ nhưnq sâu tronq tâm chí tôi rất buồn và kh có tâm trạnq..
Tôi thừa biết anh kh hề yêu tôi, cãi nhau nhiều lần tôi quyết định im lặnq  và suy nghĩ một cách đơn giản " - Chờ đi rồi sẽ có ngày anh yêu lại mày thôi -.- "
Thật sự, chuyện kh như tôi nghĩ, tôi Ibox tâm sự với My ( nó 16+ ),
tôi nói lên hết tâm sự của mình cho nó, bởi tình bạn của chúnq tôi rất tốt nên toii buồn hay nó buồn chúnq tôi đều an ủi nhau. Call với nhau qua màn hình nhỏ, nó thấy được nước mắt tôi rơi xuốnq, nó kêu tôi nín này nọ nhưnq nước mắt tôi rơi tôi cũnq kh thể cản. Nó chửi tôi gắt lắm hihi nhiều lúc thấy nó chửi tôi cũnq vui, tự biết rằnq mình ngốc nên cứ để nó làm gì làm..
Ngày hôm sau, Ibox với nhau nó bảo rằnq: " - Đêm qua tao Ibox any mày :)) "
( Thiên Khanq ( Anh ) 20+ )
Tôi giật mình: " - mày ibox cái gì? Gửi t coi được kh?  "
Nó nhất quyết không gửi, nó seen ibox tôi. Tôi là người cố chấp nên mọi thứ tôi muốn biết cũnq phải biết cho bằnq được. Toii nhắn mãi nhắn mãiiii cuối cùnq nó mới chịu rep rằnq: " - Tao sợ gửi xonq mày lại khóc tao khônq muốn mày buồn :v "
" - Đừnq lo t kh buồn kh khóc đâu 😊 "
Nó thừa biết tôi sẽ khóc nhưnq vẫn gửi. Tôi kh thể tưởnq tượq ra nỗi nhữnq dònq tin nhắn đó lại là sự thật, kh suy nghĩ rằnq anh sẽ nói câu đó :((
Anh bảo " Anh thấy người anh yêu có nym nên anh lấy avt Lann làm avt ".
Đọc đi đọc lại, đau lònq lắm, tôi lại khóc khóc nhiều lắm mà kh ai hiểu được. Nhữnq tôi vẫn Ibox như bình thườnq với anh, vẫn cười nói như hạnh phúc lắm. Nào ai biết rằnq sâu tronq nhữnq lời nói đó là cả ngàn lời đau thươnq....
Sánq hôm sau, tôi tỉnh dậy với bộ dạnq hết sức tồi tệ. Mặt thì xưnq vụt, tại tôi khóc suốt đêm qua, đâug tóc bù xù, toàn thân mệt mỏi kh có sức lực đứnq dậy. Tự hỏi rằnq " Như này thì s đi học được, thôi ránq lên! "
Cuối cùnq, tôi cbi sách vở thay đồ lên trườnq. Dánq đi ủ rũ mệt nhoài của tôi khiến nhiều người chút ý..
Cô tới gần tôi hỏi với giọnq nói quan tâm và lo lắnq " - nay em s vậy? Mặt gì mà thảm hỏa vậy em?  Đaau thì nghỉ khám đi! "
" - Dạ!  Em kh s ạ!  " Tôi mỉm cười trả lời cô
" - Ừ!  Đau thì nghỉ em nhé! " Cô vỗ vai tôi mỉm cười rồi đi
Tới lớp, mấy đứa tronq lớp rất tò mò về chuyện tôi với anh nên khi tôi vừa ngồi vào chỗ họ đã chạy vụt ngồi xuốnq ghế tôi nhìn chằm chằm vào mắt tôi. Có đứa hỏi: " - Êk Lan! Hôm qua mày đi chơi khuya quá bơ mặt xưnq lên nhìn mệt mỏi thế á? Hehe"
"- Khùnq!" Tôi mệt nhưnq vẫn phải nói.
Có đứa vỗ vai đứa khi nãy cười đắnq chí: " - Haizz...s mày ngu vậy? Nó là nó kiếm được mớ anh Khanq đz giàu có thì trách được gì nó kh như vậy "
"- Chúnq mày có im đi được kh? Mày nói như t là đứa tham giàu tham sắc ấy kh bằnq " tôi tức giận đứnq lên chỉ chỉ vào mặt đứa vừa nói.
Thật sự,  tôi kh muốn ai nhắc đến anh, tôi rất yêu anh nhưnq anh lại kh hề yêu tôi. Tôi rất muốn nói cho họ biết nhưnq tôi sợ,tôi sợ họ cười tôi. Nên tôi đành để tronq lònq...
Chúnq nó thấy tôi quát liền bảo con kia dừnq lại, tôi nghĩ thế là đã xonq nhưnq ai ngờ họ hỏi tiếp...
" - Mày với anh Khanq nớ s rồi? S mặt mày ủ rũ thế? "
" - Chia tay rồi à? Hây za! T biết ngay mà..chưa được 1 tuần mà chia tay nhanh v Lan hè?  Hí hí " nó vừa cười vừa nháy mắt toi nhìn thẳnq vào mắt nó kh chút cảm xúc! Tôi kh nói gì chỉ nhìn nó, nó hình như thấy khó chịu bị tôi nhìn chằm chằm nên nó vỗ vai tôi cười thân thiện: "- nào nào hạ hỏa coi bạnq hiền!  T chỉ đùa thôi mà "
" - Mày đùa hơi lố rồi đấy!" tôi quay mặt nằm sụp xuốnq bàn vừa nhẹ giọnq nói.
"- À ừm!" nó ừm tiếnq rồi cả đám hỏi
"- Thế mày với hắn s rồi????"
"- bình thườnq". Tôi thoái mái trả lời!
Nhưnq sâu tronq lònq tôi đau lắm, tôi nghĩ rằnq sẽ có ngày nào đó nhữnq lời anh nói sẽ như "Bèo Dặt Mây Trôi!"
..................
5 tiết học trôi qua..cuối cùnq tôi cũnq được về nhà, về đến nhà tôi vẫn như cũ kh thay đồ mà nhạy ụp lên giườnq cầm lấy điện thoại vô facebook như thườnq lệ. Vừa mở lên toii đã thấy nhữnq lời ngon lời ngọt của anh, nào là "- Em ơi!  Em về chưa?  Ăn chưa?  Buổi trưa vui vẻ em nhé! Yêu em!"
Tôi vui khi đọc nhữnq lời đó, nhưnq tôi kh quên nhữnq gì tôi vừa thấy hôm qua. Nụ cười nở kh đk mấy phút nó cũnq tắt, chắc có lẽ do tôi quá đa nghi.
Tôi đã xem nhưnq kh rep!  Anh thấy vậy anh nhắn lại nghe vẹ ức chế lắm
"- Hicc.. Có on mà kh thèm rep ib anh luôn. Hiểu rồi đỏ"
Tôi vội vànq nhấn vào ib anh
"- Đâu có.. Em định rep trả lại đây mà!  hihi"
"- Xạo! Cứ ib trai khác trc đi rep anh sau cũnq đk" anh bắt đầu giận toi.
"- Thôi! Em xinloi em kh ib ai cả đâu, từ h em chỉ ib và dành cho anh thời gian nhiều nhất, thươnq anh đừnq giận em nữa" lâu tôi mới thấy anh rep lại: "- Hihi, nhớ nghe..Yêu em nhất"
"....."
Nhữq câu nói ngọt ngào đó luôn diễn ra cho đến tối, đêm đến tôi lại ngồi một góc mở bản nhạc buồn!  Tôi cũnq kh biết vì s tôi buồn đến v? Hay tôi buồn về ib anh với My hay tôi buồn vì kh quên được hắn?
Im đk vài phút thì tiếnq chuônq báo tin nhắn quen thuộc runq lên!
Là hắn là hắn ib tôi.. Hắn hỏi: "- Làm gì đó?  Ăn chưa? "
Tôi nghĩ hồi lâu r mới trả lời hắn: "- Ngồi thế thôi chưa ăn gì cả"
"- Ăn đi đã gầy r mà cònn nhác.. Nhớ ăn nhiều nghe"
Hắn nhắn nhữnq lời hắn thườnq nhắn cho tôi. Chia tay r s còn quan tâm tôi nhỉ?? Hắn quan tâm tôi làm gì hửm??  Dấu hỏi to đùnq nằm trên đầu tôi và tôi muốn ai đó cho tôi biết!
Cuối cùnq tôi chỉ "-Vânq" 1 tiếnq.
Tôi tắt mạnq và nằm sụp lên giườnq chờ anh ib cho tôi, chứ tôi kh muốn ib trc nữa ( Quê vãi lìn )
Tôi rất muốn ib anh nhữnq tôi lại muốn anh ib tôi trc...
Mấy phút trôi qua anh cũnq ib khuôn mặt tôi nay lại nở nụ cười hạnh phúc với nhữnq câu nói sến sủa của anh.  Anh biết làm cho tôi vui ghê, chỉ cần anh ib là too vui tôi hạnh phúc mặc dù tôi biết tôi kh là gì tronq anh. Thật sự kh hiểu nổi!  -..

( Từ từ mị sẽ lại viết chươnq mới,  tại bây h mị đanq vui nên kh thể nhớ lại quá khứ đau buồn đó của mị được. Mọi người thônq cảm! 😝😝😝 )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro