Chương 12: PK với tôi một trận!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Sau khi cuộc họp Hội Nghị Thượng Đỉnh diễn ra với kết thúc vô cùng viên mãn của tập đoàn R&C, một vài phóng viên có tiếng đứng trong hội nghị quay lại hết những cảnh vừa rồi. Cô bước ra ngoài cùng anh, một đám phóng viên bu kín lại, hỏi tới tấp.

-Chủ tịch Nam Cung, Vương Tưởng thật sự ăn cắp bản thiết kế của cô?

-Cô Nam Cung, cô có thể nói một ít được không?

-Có thật sự là cô vẽ bản thiết kế đó?

-Đằng sau cô còn có ai khác không?

-Còn kĩ thuật vẽ đặc thù làm sao cô có thể học được?

-..........

Phóng viên hỏi tới tấp, bỗng một tiếng lạnh lùng đằng sau cô phát lên.

-Các người hỏi đủ chưa, nếu đủ rồi thì cút!

Các phóng viên nghe vậy, hoảng hốt im lặng, bây giờ bên ngoài cung hội nghị im lặng  đến nỗi có thể nghe được tiếng kim rơi. Anh nói xong liền quay qua nhìn cô, nhìn khuôn mặt mệt mỏi của cô, anh có chút đau lòng.

-Đi về với tôi!

Cô ngơ ngác nhìn anh, anh cầm lấy bàn tay bé nhỏ kia của cô đang ướt đẫm mồ hôi kéo về chiếc xe Mercedes-Mayback đen đang đậu gần đó. Anh mở cửa để cô ngồi ghế phụ còn anh ngồi ghế chính, chiếc xe nhanh chóng chạy mất khỏi tầm mắt của các phóng viên. Tập thể các phóng viên ngơ ngác nhìn nhau vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

-----------

Trên xe anh ân cần hỏi cô.

-Em không sao chứ?

-Tôi không sao! Chỉ hơi chóng mặt thôi!

-Tôi đưa em đi bệnh viện!

-Không cần, không cần a!

-Hôm nay vất vả cho em rồi!

-Không đâu, như vậy mới chỉ là bắt đầu, nhiều người đằng sau vẫn đang muốn dìm tôi xuống!

-Tôi ở đây, không ai được đụng đến sợi tóc của em!

Tim cô ngừng đập một chút rồi lại quay về trạng thái bình thường, nhìn dáng vẻ nghiêm túc của anh khiến cô không khỏi đỏ mặt. Cô ho nhẹ một cái.

-Khụ...được rồi! Mà anh đang đi đâu thế!

-Đi đến một căn biệt thự gần biển!

Không nhanh không chậm chiếc xe đã đến căn biệt thự gần biển. Căn biệt thự có kiến trúc khá đơn giản, phía trước căn biệt thự là biển đằng sau là khu vườn hoa. Anh mở cửa vào biệt thự, trong biệt thự gồm 2 tầng với ba phòng ngủ, một phòng sách.

-Em đi tắm đi, rồi nghỉ ngơi cho sớm! Đồ của em tôi nhờ người đem đến hết rồi, em xem có thiếu gì không?

-Vậy làm phiền anh rồi!

-Ừ, không có gì!

-Vậy tôi xin phép!

Cô bước lên lầu tắm rửa một chút, cô mặc một bộ đồ ngủ với tông màu xanh nhạt, tóc búi cao để lộ hai tóc mái ôm sát khuôn mặt cộng thêm cặp kính hình giọt lệ. Cô mở điện thoại lên, lướt đến số của Lăng Tiêu thì dừng lại bấm gọi. Bên đầu dây bên kia giọng nói đầy phàn nàn.

-Hôm nay mới biết gọi cho ông đây à?

-Làm một trận không?

-Bà nói cái gì chứ, tôi nghe không rõ!

-Đừng để tôi nhắc lại!

-Tiểu tổ tông của tôi ơi, tôi xin bà kiếm người khác đi, cái ngữ khí nào của bà tôi đánh không lại!

Anh đi ngang qua phòng cô, thấy cô đang nói chuyện điện thoại, nghe được cái giọng nói muốn khóc của đầu dây bên kia. Anh gõ cửa đi vào.

-Em chưa ngủ à?

-À...Do chán quá, tôi đang muốn kiếm người chơi game!

-Alô,  alô bà kia đừng nói với tôi là bà đang ở chung với ông anh tôi đó nha!

-Khụ..đúng rồi!

-Đệch! Đệch! Đệch! Bà bị điên à!

-Tôi với em pk một trận!

-Oke!

-Bà còn đồng ý chơi game với anh tôi nữa!

-Kệ ông, tôi đi chơi game đây! Bye!

Cô cúp máy xong rồi hí hửng mở máy tính lên, lâu lắm rồi cô chưa khởi động game, anh ngồi bên cạnh cô cũng đăng nhập vào tài khoản của mình, anh khẽ cười một cái.

-Lúc nãy nói chuyện với ai thế?

-Còn ai nữa, là thằng em trai của anh đó!

-Em nói chuyện với nó ít thôi, kẻo học thói hư từ nó!

-Biết rồi, biết rồi, hì hì!

Tâm trạng của cô lúc này cũng tốt lên hẳn, đăng nhập vào game, bảng hệ thống thông báo.

NO.1: Lam Hàn Vũ Thiên(Hàn Thiên) đang online

NO.2: Nguyệt San(Minh Nguyệt) đang online

Kênh thế giới bùng nổ

[Hai đại thần đang onl kìa]

[Đâu đâu, tôi chưa thấy?]

[Wow, hai vị đại thần đang đứng ở cầu Chu Tước đó, mau qua đó đi]

[Hiếm khi hai đại thần tụ họp phải nhanh lên]

...........

Cô nhìn anh, không thể tin được một người lạnh lùng như anh cũng chơi game nữa mà lại là đứng đầu bảng hệ thống nữa. Ôi thế giới thật rộng lớn a. Trong game cô là nhân vật nam đứng thứ hai bảng hệ thống. Cô gửi lời mời thách đấu cho anh.

Bảng hệ thống thông báo [Lam Hàn Vũ Thiên và Nguyệt San thách đấu với nhau tại cầu Chu Tước]

Trận một cô nhanh chóng tấn công anh, nhưng ngón tay mảnh khảnh lướt nhẹ nhàng như múa trên bàn phím, anh cũng đáp trả cô , hai người đấu qua đấu lại, mọi người bu đông, kênh thế giới một lần nữa bùng nổ.

[Hai đại thần đánh nhau kìa! Không biết chọn ai bây giờ!]

[Khó quá đi!]

[Team đại thần Nguyệt San đâu, điểm danh cái coi]

[Tôi, tôi!]

[Team đại thần Lam Hàn Vũ Thiên đâu, điểm danh cái đê!]

..............

Rất lâu sau đó trận đấu cũng kết thúc thì cũng hơn mười hai giờ. Cô vươn vai một cái, quay sang nhìn anh cười một cái.

-Đã quá! Chưa bao giờ tôi lại cảm thấy đã như thế này, chơi với Lăng Tiêu chưa đến năm phút cậu ta đã thua chán chết!

-Em không buồn ngủ à!

-Không, à mà đúng rồi cũng khuya lắm rồi, giờ không ngủ được hay là tôi làm món khuya cho anh nha!

-Ừ!Đồ để hết trong tủ đó, em cứ dùng thoải mái!

Cô chạy xuống bếp, anh theo cô xuống. Cô đứng nấu ăn một chút, còn anh ngồi ngắm cô cho tới tận khi cô làm xong món há cảo.

-Khuya lắm rồi, cũng chỉ ăn như thế thôi, anh bị dạ dày ăn nhiều không tốt!

-Em đang quan tâm tôi!

-Không...không có, anh ăn mau đi, không muội hết là không ngon!

-Cảm ơn em!

-Hôm nào tôi sẽ bù cho anh bữa lớn hơn coi như để cảm tạ anh giúp tôi giải khuây!

-Được em nhớ giữ lời hứa!

---------------

Cảm ơn các bạn nhiều!!!!!!






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro