Chương 13: Bình yên sau cuộc chiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Hôm sau trên màn hình lớn của toàn thế giới xuất hiện buổi họp hội nghị Thượng Đỉnh diễn ra ngày hôm qua.

-Hôm qua tại cuộc họp Hội Nghị Thượng Đỉnh, tập đoàn Châu Giang đã ăn cắp bản thiết kế của tập đoàn R&C. Theo thông tin chúng tôi vừa mới nhận vào sáng hôm nay, tập đoàn Châu Giang chính thức phá sản và loại khỏi bảng xếp hạng quốc tế, tập đoàn S&M lên vị trí thứ tư thay cho tập đoàn Châu Giang. Vương Tưởng của tập đoàn Châu Giang bị kết án một năm tù vì tội ăn cắp bản thiết kế và nhiều tội danh khác. Tập đoàn R&C được nâng lên một tầm cao nhờ vị chủ tịch Nam Cung Minh Nguyệt sau vài tháng đảm nhận.

Tin tức lan truyền khắp mọi nơi, lấn qua cả các tạp chí lớn nhỏ, mọi người khắp nơi òa lên thán phục.

-Cô gái này hay quá! Không ngờ lại lật mặt được tập đoàn Châu Giang!

-Đúng thế, tôi nghe nói sau khi cô ấy biết được tin bản thiết kế của mình bị ăn cắp lập tức tìm chứng cứ buộc tội tập đoàn Châu Giang!

-Không chỉ thế, còn ghê hơn nữa đấy là cô ấy không chỉ tìm ra chứng cứ buộc tội tập đoàn Châu Giang mà còn khiến cho tập đoàn Châu Giang phá sản ngay lúc đó nữa á!

-Cảnh này tôi thấy ở đâu quen quen?

-Còn ở đâu nữa, chủ tịch tập đoàn Nhất Thiên cũng hở tí là cho công ty lớn nhỏ phá sản trong nháy mắt!

-Hai người này mà ở chung nhà là thế giới........, tôi không dám nghĩ tiếp!

-..................

 Sau buổi tối ở căn biệt thự gần biển của nước M, cô ở lại bàn chuyện làm ăn với những đối tác nước ngoài. Kết thúc sau nhiều ngày, cô nhanh chóng lên máy bay tư nhân cùng anh trở về nhà ngay lập tức.

----------

Lúc xuống máy bay đã là nửa đêm rồi, cô tính gọi quản gia rước mình về nhưng anh bảo cô về chung với lý do là tiện đường, cô đành đồng ý. Trên chiếc xe Mercedes-Mayback đen cô cùng anh ngồi đằng sau, ghế lái chính là trợ lí Trình, còn ghế lái phụ là trợ lí Chương. Tiếng chuông điện thoại của cô phá vỡ sự im lặng trong chiếc xe, ngón tay cô lướt nhẹ trên màn hình, giọng nói cất lên.

-Bảo bối! Giờ này con chưa ngủ sao?

-Bảo bối nhớ mẹ, mẹ mau về nhé!

Cô im lặng một cái, nhẹ nhàng nói tiếp.

-Mẹ đang trên đường đi về, ngoài trời lạnh lắm con nhớ đắp cho đủ ấm nhé?

-Vâng...!

-Tạm biệt con, tí nữa mẹ về!

Tiếng điện thoại tắt được một lúc, lại có một cuộc khác gọi đến, cô nhìn màn hình điện thoại day day mi tâm một cái, rồi nhận cuộc gọi.

-Alô!

-Alô cái con khỉ!

-Nửa đêm gọi cho tôi làm gì?

-Sao hôm trước trước nữa lại ở cùng anh tôi?

-Tiện đường!

-Đệt! Bà có trả lời đàng hoàng không hả?

-Chỉ hỏi vậy?

-Không! Còn chuyện khác nữa, tôi nghe nói bà bị người ta ăn cắp bản thiết kế?

-Đúng vậy, có gì không?

-Sao bà giống ông anh tôi thế, hở ra cái là làm cho công ty tập đoàn người ta phá sản!

-Thích, chỉ thế thôi!

-Tôi kể cho bà nghe cái này nè!

-Kể đi!

-Lúc trước có mấy ông giám đốc công ty muốn hợp tác với anh tôi, mà không ngại đưa con gái lên giường anh tôi, kết quả quá thảm phá sản trong một giây!

Cô cười nhẹ một cái rồi liếc qua nhìn anh, nói tiếp.

-Tôi nói ông này nhé!

-Hừ! Bản tôn vểnh tai nghe!

-Anh trai ông đang ngồi cạnh tôi đó!

-WHAT THE FUCK! Nãy giờ anh ấy nghe hết rồi!

-Ừm, ông nói to như thế ai cũng nghe thấy hết !

-Toang rồi ông giáo ạ!

Cậu ta nói xong, liền cúp máy liền. Điện thoại anh ting lên một cái, hình như có tin nhắn gửi đến với nội dung 'Anh hai em biết sai rồi, đáng lẽ em không nên kể cho cô ấy biết, huhu em sai rồi' với một đống hình xin lỗi. Anh đưa cho cô xem tin nhắn, cô cười rồi nói.

-Anh giáo huấn em anh tốt vào!

-Nó hay làm phiền em lắm à?

-Không hẳn chỉ là hơi ồn ào thôi!

-Ừm!

Anh chỉ ừ rồi cười một cái, rất nhanh chiếc xe đã đậu trước cổng nhà Nam Cung gia.

-Hôm nay làm phiền anh nhiều rồi!

-Không sao, em nghỉ ngơi sớm đi mai gặp!

-Vậy mai gặp lại, tạm biệt!

-Tạm biệt!

Cô đi vào nhà, anh cứ chăm chú nhìn vào bóng lưng đang khuất dần kia, rồi kêu trợ lí Trình chạy đi.

--------------

Nhà chính Nam Cung gia

-A! Mẹ về rồi!

Bé chạy nhanh ra ngoài cửa bổ nhào vào lòng cô. Ông bà Nam Cung cũng theo sau.

-Mẹ về rồi đây!

-Con gái mừng con trở về!

-Đi đường thuận lợi không con?

-Dạ ổn hết ạ! Ba mẹ, đã khuya lắm rồi hai người chưa ngủ ạ còn bảo bối nữa?

-Thằng bé cứ nhìn mãi ra ngoài cửa, ba mẹ cũng lo lắng nên ...!

-Không sao ạ, mọi người vào nhà đi kẻo lạnh!

Cô bế bé cùng ba mẹ cô vào trong. Trong phòng ngủ của Nam Cung bảo bối.

-Mẹ, tối nay mẹ ngủ cùng con nhé!

-Ừm!

Cô cười nhẹ nhàng, hôn lên má bé rồi nằm xuống ôm bé vào lòng. Rất nhanh một ngày mới đã đến, cô dậy trước nhanh chóng xuống nhà bếp chuẩn bị bữa sáng. Các cô hầu gái cản cô lại.

-Tiểu thư, mọi việc ở đây cứ để chúng tôi lo!

-Không sao, không sao,  tôi làm được mọi người đi làm việc của mình đi!

-Huhu, tiểu thư không được đâu, ông bà chủ sẽ la chúng tôi đó!

-Hôm nay tôi rảnh, muốn làm vài món, cô đi chuẩn bị đồ dùng tôi nhé!

-Vâng, tiểu thư!

Cô nhanh chóng làm xong thức ăn, rồi lên lầu gọi bảo bối xuống.

-Bảo bối, dậy ăn sáng thôi con!

-Vâng!

Bé dụi con mắt đang ngáy ngủ của mình. Cô không giống những ngày thường là mặc vest, nhưng hôm nay cô lại mặc một chiếc váy dài màu xanh caro, áo trắng tóc tết dài ngang hông, tôn lên vẻ đẹp thục nữ của cô. Ba mẹ của cô cũng đã dậy, mọi người đều tập trung ở phòng ăn.

-Oa! Là cháo rau thơm!

-Bữa sáng này là con làm hết?

-Vâng là con làm ạ, con sợ không hợp khẩu vị của mọi người!

Hai ông bà nhìn những món ăn trên bàn mà cảm động, bao nhiêu năm nay họ toàn ăn cơm do đầu bếp nấu nhưng hôm nay lại là do chính con gái của họ nấu.

-Ngon, ngon lắm!

-Lúc trước con cũng hay làm những món này sao?

-Vâng, lúc ở nước ngoài con có học nấu ăn ạ!

-Khổ cho con rồi!

-Dạ không sao ạ!

-Mọi người ăn đi không lại nguội ạ! Bác quản gia bác ngồi ăn chung với cháu đi!

-Cái này....e là!

-Quản gia Trần không nhưng nhị gì hết, bác ngồi chung với gia đình chúng tôi đi!

-Vâng thưa ông chủ!

----------------------

Cảm ơn mọi người nhiều!!!!!!!!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro