Chương 4: Xâm nhập máy chủ tập đoàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Nam Cung bảo bối! Mẹ về rồi !

-A! Mẹ về rồi!

-Con đang làm gì đó?

-Chơi game ạ!

  Trên màn hình máy tính, đích thực là một tài khoản do chính bé khai phá, rèn luyện chỉ số thông minh, tiềm năng khai phá trò chơi.

-Không làm chuyện xấu?

-Mommy, mommy nỡ nghi ngờ bảo bối đáng yêu vậy?

-Không có việc gì, con đừng đi khiêu chiến hệ thống bảo an của người khác, miễn cho một ngày người ta tìm đến cửa, mẹ chịu không nổi!

-Con chỉ đi khiêu chiến với hệ thống bảo mật của FBI thôi!

-Trời! Vậy có khác gì nhau?

-Khác chứ! Người ta là phóng hỏa, còn bảo bối của mẹ chỉ nhẹ nhàng đốt thôi!

  Cô dở khóc dở cười. Con trai cô khiến cô cũng phải nể phục mười phần, mặc dù tài xâm nhập mạng của cô cũng được gọi là xuất sắc. Nhưng con trai cô khi bốn tuổi đã phát hiện sở trường đặc biệt, tự mình tìm tòi nghiên cứu, sau một năm năng lực hacker hoàn mỹ không có đối thủ.

  Bé chọn những công ty có hệ thống bảo mật tốt để khiêu chiến với người bảo toàn hệ thống. Cô là chủ tịch tập đoàn lớn, lo cho bé, nhưng cũng không để ý buổi tối bé thường làm gì. Lúc ở nước ngoài cô chuyên tâm học về ngành công nghệ thông tin, cô xâm nhập mạng một cách dễ dàng đó là sở trường của cô nhưng không được phát hiện sớm. Mãi sau khi có bảo bối cô mới nhận ra.

-Con chuẩn bị xuống ăn cơm nhé! Đừng để ông bà đợi!

-Vâng, con xuống liền!

  Sau bữa ăn tối, cô liền về phòng chơi với bảo bối một chút. Một lúc sau cô tắm rửa sạch sẽ rồi giải quyết chuyện của tập đoàn và điều kiện của Hàn Thiên. Cô mặc một bộ quần áo ngủ với tông màu nhẹ, hoa điểm trên áo rất xinh, cô búi tóc cao để lộ ra hai bên tóc mái ôm trọn khuôn mặt, cô đeo một chiếc kính rồi ngồi vào bàn làm việc của mình.

  Sau khi mở máy tính  mười ngón tay cô ở trên bàn phím máy vi tính rất nhanh nhập một chuỗi ký tự, đó là một phần mềm tìm kiếm thông tin. Cô nhập bốn chữ Đông Phương Hàn Thiên. Tư liệu toàn bộ cuộc đời Đông Phương Hàn Thiên hiện lên, ngay cả những thông tin không được sạch sẽ, đã được xóa bỏ cũng hiện lên không sót chút nào. Cô mỉm cười tà mị.

 Đông Phương Hàn Thiên 18 tuổi lấy được học vị MBA, chứng minh cấu tạo đầu óc người này cùng người thường không như nhau, thuộc về đoàn người chỉ số thông minh cao, anh đối với máy tính tinh thông không phải một chút. Cũng là một hacker cao cấp.

Một lúc sau cô đã xâm nhập vào được hệ thống bảo mật của tập đoàn Nhất Thiên.

------------------

Trong phòng chủ tịch của tập đoàn Nhất Thiên, trợ lý Trình hốt hoảng chạy vào.

-Chủ tịch không hay rồi! Hệ thống bảo mật của tập đoàn chúng ta có người xâm nhập!

-Tôi biết rồi! Lui đi!

-Vâng, thưa ngài!

-Ha! Khá đó! Mới đó đã phá được hệ thống bảo mật của tập đoàn Nhất Thiên! Coi như bản lĩnh của cô lớn!

Trên màn hình máy tính của anh hiện lên dòng chữ.

-Tôi phá được hệ thống bảo mật của công ty anh coi như đã đi nửa đoạn đường! Anh cứ chờ mà coi!

Khóe môi anh cong lên, anh liền gõ nhanh đáp lại

-Tôi xem tiếp xem cô làm được như thế nào?

Xong anh liền gõ một chuỗi kí tự tìm kiếm thông tin, điều tra cô là một người như thế nào mà lại phá giải hệ thống bảo mật của tập đoàn anh một cách dễ dàng như thế, chưa có một hacker nào có thể phá giải được mà một người phụ nữ như cô lại phá giải một cách đơn giản.

 Hàn Thiên truy tìm một buổi tối, vị trí địa lý của đối phương từ New York biến đến London, lại từ London trở về Berlin, lại từ Berlin biến đến Paris, lại từ Paris biến đến nam cực... Anh gật đầu một cái không được. Qủa nhiên anh thất bại.

 Hàn Thiên yêu nghiệt cười, tính toán buông tha truy tìm, rất hiển nhiên, thực lực đối thủ rất cao, đã không phải một ngôi sao , không dễ dàng tra ra . Nhưng anh chỉ bỏ qua lần này nhất định sẽ không có lần sau.

----------------------

Cảm ơn mọi người đã đọc! Có sai sót gì mong mọi người góp ý!Thank you^-^











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro