Chương 5: Vương bài lính đánh thuê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhà chính Nam Cung gia

-Alo! Trợ lý Chương, sắp xếp cho tôi một cuộc hẹn với công ty kĩ thuật Nhất Thành!

-Vâng! Thưa chủ tịch!

 Cô mệt mỏi ngồi dựa đầu vào ghế, tháo chiếc kính rồi chợp mắt một tí. Một tiếng gõ cửa nhẹ vang lên.

-Mommy, mẹ chưa nghỉ ạ!

-A!Bảo bối!

Bé đặt ly sữa ấm lên bàn làm việc của cô. Cô kéo bé vào lòng rồi thơm lên trán bé.

-Bảo bối giờ này mà con còn chưa đi ngủ?

-Bảo bối thấy mẹ làm việc, không ngủ được ạ! Sợ mẹ lại thức đêm rồi lại ngất đi!

-Không sao!Không sao! Cảm ơn bảo bối của mẹ!

-Vậy mẹ nhớ nghỉ ngơi sớm đi! Con về phòng trước!

-Chúc bảo bối của mẹ ngủ ngon!

-Chúc mẹ ngủ ngon!

Đêm nay cô cũng đã hoàn thành xong nhiệm vụ của mình, cô liền đứng dậy vào phòng tắm đánh răng rồi đi ngủ. Nhưng còn phía Nam Cung bảo bối, bé đang thiết kế một loại cảnh báo. Trên màn hình xuất hiện nhảy ra một báo động. Màn hình lớn Syria lăn xuống hiển thị trên màn hình, rất nhanh đổ bộ thành hai đường.

-Lục Giác ! Xảy ra chuyện gì?

-Chống khủng bố Trung Đông tối cao nghị hội hôm qua mời dự họp, chống khủng bố hành động nhanh hơn, lùng bắt nhà xưởng vũ khí hạng nhẹ Trung Đông của chúng ta. Chúng ta ở Syria có một căn cứ quân sự, còn có một nhà xưởng vũ khí hạng nhẹ, nếu như bị bắt, tổn thất nghiêm trọng. Gần đây FBI cao tầng biến động, nghe nói điều một thiếu tá lên, động tác vô cùng nhiều, chúng ta chỉ là dựa vào ăn cơm lính đánh thuê a~, như thế theo đuổi không bỏ, rất đau đầu a~! 

-Anh có cái gì đau đầu , Browning vừa lên, khiến anh ta lăn đi gặp diêm vương.

Nam Cung bảo bối cười khẽ, Lục Giác khẽ châm chọc.

-Thiếu tá là mĩ nhân!

-Lục tiên sinh, anh một ngày nào đó sẽ chết trên người mỹ nhân.

-Mỹ nhân cách ta còn rất gần, thật muốn đi đùa giỡn đùa giỡn.

-Cút, thấy mỹ nhân liền choáng váng đầu, có tiền đồ hay không!

-Đàn ông không hiểu thưởng thức mỹ sắc đều không phải đàn ông tốt.

-....

Nam Cung bảo bối dùng máy đổi âm, cho nên không ai nghe ra đây là giọng trẻ con, nếu không sẽ hù chết thật nhiều người. 

Chính lúc đang nói chuyện, trên đường cái xuất hiện một cỗ xe thiết giáp, một chiếc xe buýt, không trung bốn chiếc trực thăng viện trợ. Lục Giác tức giận nói

-Mẹ kiếp, FBI điên ư, vậy mà kéo tới bốn máy bay trực thăng Nga - 52, con mẹ nó thật để mắt chúng ta.

-Mỹ nhân thực sự là không có suy nghĩ, Mỹ quốc tại sao có thể dùng máy bay Nga -52, thật không yêu nước.

Nam Cung bảo bối chậc chậc. Lục Giác hét lên.

-Nam Cung Phong! Kiểm tra vũ trang trên cao!

Nam Cung bảo bối đem mặt khác đường dẫn đi lên, gõ một chuỗi ký tự, tiến vào hệ thống kiểm tra an toàn của chính mình.

-Không có, không trung chỉ có bốn cỗ máy may trực thăng viện trợ.

Nam Cung bảo bối xác định không có nguy hiểm.

-Có chút ý tứ, ban chỉ huy bọn họ là Syria không quân căn cứ.

-Căn cứ đi.

Lục Giác nói

-Quá thô bạo, đối đãi với mỹ nhân, chúng ta muốn ôn nhu.

-Có muốn tôi đi một chuyến hay không, lợi dụng mỹ nhân kế quyến rũ thiếu tá?

Lục Giác quyết đoán nói

-Hắn chướng mắt anh . Vì sao? Anh ta còn trẻ mạo mỹ như vậy, ăn nói phong độ nhẹ nhàng.

Nam Cung bảo bối đả kích Lục Giác

 -Thiếu tá mỹ nhân là thẳng nam, đối với anh không có hứng thú.

Lục tiên sinh dở khóc dở cười.

Xe thiết giáp cùng máy bay trực thăng vẫn đi về phía nam, Nam Cung Phong nhíu mày, trong lòng đánh một đợt.

Lục Giác nói

-Nam Cung Phong,  dẫn đường điều khiển, tác chiến bắt đầu.

Nam Cung Phong đạo

-Thu được.

Lúc xe thiết giáp cùng máy bay trực thăng đến phía Tây Nam dãy núi, đột nhiên một tiếng ầm lớn vang lên, chiến tranh bắt đầu.

Mười ngón tay Nam Cung Phong ở trên bàn gõ rất nhanh, bắt đầu cắt vào đài chỉ huy không quân.

Gặp được cường lực phản kích.

Khóe môi Nam Cung bảo bối gọi lên nụ cười phấn nộn đáng yêu, mang theo vài phần lãnh khốc, thỉnh thoảng giương mắt lên nhìn, nhìn nhìn màn hình lớn chiến đấu kịch liệt, toàn tâm toàn ý tiến hành phòng hộ làm việc cùng xâm lấn.

Lục tiên sinh chỉ huy bộ đội mặt đất đánh trả.

Mười phút sau.Nam Cung Phong nói

-Tôi khống chế đài chỉ huy đối phương, có thời gian mười phút.

Lục Giác trả lời, thu được!

Nam Cung Phong đem màn hình lớn cắt thành vệ tinh hình ảnh, nhìn thấy một chiếc F-22 theo căn cứ không quân bay ra, bé phát tín hiệu cho Lục Giác, năm phút đồng hồ, F-22 bị đánh rơi, màn hình lớn dâng lên một đóa hoa lửa

------------------------------

Cảm ơn mọi người đã đọc! Có sai sót gì mong góp ý! Thank you




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro