Lão bà luôn luôn đúng c1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lão bà luôn luôn đúng.

Chương 1.

         Ở trong phòng cô dâu, tay cầm hoa cưới, mà đến tận bây giờ nàng cũng không dám tin, ở khi đó liền tùy tùy tiện tiện mà đem chính mình gả đi.

         Đến Đài Bắc làm việc cũng được mấy năm. Vừa gặp phải chuyện bạn trai thay lòng đổi dạ, công ty đang chờ tiết giảm biên chế, lại không thể tìm thấy động lực nào mà tiếp tục công tác. Cho nên trong lòng cảm thấy vô cùng lạnh lẽo, nàng dứt khoát trở về Hoa Liên quê nàng, cùng lão cha quản lý ôn tuyền lữ quán.(theo mình hiểu nó giống như suối nước nóng công cộng ^^)

         Nhưng chỉ mới qua có mấy ngày ngắn ngủi, nãng đã hồ đồ đem mình đi làm đám cưới.

         Còn nhớ rõ tình hình xảy ra lúc đó - - -

         “ Thải Hồng! Đây chẳng phải là Thải Hồng sao?” bà mối nổi danh trong thôn dì Hồng, tay cầm quần áo chuẩn bị đi tắm, tay cầm đồ dùng tẩy rửa, vừa vào đến lữ quán liền lớn tiếng ồn ào, dường như nàng ta tìm thấy người thân thất lạc nhiều năm, “ Ôi, ta là dì Hồng a! Ngươi như thế đã quên ta sao? Khi ngươi còn nhỏ ta còn giúp ngươi giặt tã lót nha!”

         Tiêu Thải Hồng mặt đã tái đi một nửa.

         Hồi nhỏ là hồi nhỏ, hiện tại, tuy rằng nàng không phải là mỹ nữ yểu điệu, nhưng nói thế nào cũng là một cô gái độc thân quý tộc. Dù sao cũng phải để lại chút thanh danh mặt mũi cho người ta còn “thăm dò”. Này đây, nàng đang bị dì Hồng đây ồn ào thành như vậy, thật trùng hợp bên trong cũng có mấy vị khách đi ra, quả thật, rất mất mặt nha!

         “ Ách… không, không quên a, dì Hồng.” Nàng thật đỏ mặt, miễn cưỡng giương lên một nụ cười cứng ngắc, không thể không cùng Hồng a di đối đáp vài câu, “ hôm nay, ngươi như thế nào lại đến lữ quán a?”

         “ Hừ, nói đến đây liền cảm thấy muốn phát điên!”

         Có loại người tuyệt đối không thể làm cho nàng mở ra máy hát, nhưng một khi cái chốt kia bị mở ra, chuỗi từ ngữ nàng tuôn ra có thể hình dung với ‘ mãnh thú hồng thủy’.

         “ Kia đường dẫn nước nóng nhà chúng ta bị hỏng từ lâu rồi, bảo hông bá của ngươi thì hắn luôn miệng nói sẽ sửa sẽ sửa (hông bá có lẽ là anh em chú bác gì đó của bạn Tiểu Hồng), vậy mà tám trăm năm qua vẫn chưa thấy hắn động qua một ngón tay đâu. Ta thật không thể mỗi ngày đêu đến nhà gọi người chứ. Chúng ta đều là hàng xóm, nên ta cũng được giảm giá ở đây.”(đoạn này bạn cũng hơi đuối)

         “ Ân, đó là nhất định.” Không hiểu nhà nào đem lồng chim nhà mình trông nom tử tế mà nàng lại thấy từng đợt tiếng chim bay qua đầu? “ dì Hồng, người yên tâm, ta nhất định sẽ không thu đắt của ngươi.”

         “Oa nha nha!” dứt khoát đem quần áo trên tay cùng dụng cụ tẩy rửa vứt lên trên quầy, dì Hồng này thật muốn nhanh chóng bắt lấy cái phao, nhảy vào trong ôn tuyền tắm thoải mái một phen, mừng rỡ bắt chuyện cùng Thải Hồng đang đứng lên, “ ta nói a Thải Hồng, ngươi là sống ở Đài Bắc nhiều năm rồi có đúng không?”

         Nàng nhu thuận trả lời “ ân, đúng vậy!”

         “ Kia ở Đài Bắc ngươi đã có một đối tượng nào tốt chưa?” loanh quanh ba vòng rốt cuộc cũng chuyển tới vấn đề này, đúng là bản tính của bà mối a.

         Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thải Hồng hết trắng lại xanh, thực sự nàng không muốn nhớ lại đoạn quá khứ đau lòng kia.

         Dì Hồng là người sáng suốt, hơn nũa loại chuyện tình cảm nam nữ nàng cũng đã xem nhiều rồi, vừa thấy Tiêu Thải Hồng thay đổi sắc mặt, không nói nàng cũng đoán được tám, chín phần.

         “ Ha ha, xem cái miệng già của ta này, cứ thấy đứa trẻ nào xinh đẹp đáng yêu, liền nhịn không được hỏi đối tượng của người ta, Thải Hồng, ngươi cũng đừng so đo với dì Hồng nha!”

         Lộ ra vẻ tươi cười chuyên nghiệp, dì Hồng cũng không hề cảm thấy áy náy.

         “ Di? A Hồng, ngươi lại đây a!” Tiêu mẹ Hoàn Tú đúng lúc từ trong hành lang đi ra, còn chưa thấy rõ khuôn mặt của Hồng di kia, nghe thấy tiếng liền biết nàng đại giá quang lâm. “ Thế nào, chủ ý đánh tới tiểu Hồng nhà chúng ta rồi sao?”

         “ Ta, cũng đâu có nói cái gì. Nam lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng thôi, ta cũng vậy, đau lòng cho cháu gái của mình thôi, cái mà chủ ý với không chủ ý.” Đương nhiên rồi, dì Hồng này có đánh chết cũng không chịu thừa nhận, bao nhiêu kế hoạch tương lai đều nhờ vào ‘ độ dày’ của bà mối.

         Hoàng Tú liếc mắt nhìn Thải Hồng, trong lòng than nhẹ.

         Biết nữ chi bằng mẫu, rõ ràng lần này Thải Hồng mang theo mỏi mệt, hỏi nàng cái gì cũng không nói, có cái gì cũng chỉ giữ trong lòng, miệng nàng so với con hến thật giống nhau. Nàng cũng không thể nào hỏi nhiều quá được, đành phải nhịn xuống.

         Người ta nói muốn quên đi một mối tình, phương thức tốt nhất, đơn giản nhất là lấy tốc độ nhanh nhất mau mau chóng chóng tìm lấy một đoạn tình cảm khác. Mà dì Hồng đây đã tìm đến tận cửa, phải tận dụng một chút ý tốt của người ta mới là đạo lý.

         Hoàng Tú cũng không có hỏi qua tiểu Hồng liền nói ngay: “ A Hồng, chi bằng ngươi thêm bớt chút thời gian giúp Thải Hồng nhà chúng ta chú ý một chút, xem có người nào thích hợp thì chọn lấy. Không cần điều kiện gì quá, chỉ cần là người đứng đắn, chịu được vất vả, không để cho Thải Hồng nhà chúng ta chịu đau khổ là được rồi.”

         “ Mẹ - -” Thải Hồng cả kinh, thật không nghĩ tới, mẹ già lại đứng một bên cổ vũ.

         “ Ôi, yên tâm yên tâm. Ta sẽ tìm một nam nhân tốt nhất cho Thải Hồng a!”

         “ Tốt lắm, chúng ta liền quyết định như vậy đi, chuyện của Thải Hồng cứ giao cho ngươi.”

Lời nói còn văng vẳng bên tai, trải qua vài lần thân cận, sau đó quay về giúp lão cha quản lý ôn tuyền lữ quán, rồi hóa thân thành cô dâu áo trắng, ngồi yên trong tân phòng đâu?

         Biến hóa này không phải là quá lớn sao?

         Ầm ĩ tiếng bước chân cùng tiếng nói chuyện to ồn ào, thẳng hướng tân phòng mà đến, nàng còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần, cửa phòng liền “Bá” một tiếng bị mở ra, sau đó rõ ràng có một nam nhân bị mọi người đẩy vào cửa.

         Mà nam nhân này tên gọi là Thái Dương, không phải ai khác chính là “ Tiêu Thải Hồng lão công”.

Ed: linhxq.

Thanks for reading!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#linhxq