Chương 2. bạn mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bước vào trong lớp cậu mới vừa ngồi xuống thì chuông trường đã vang lên.
Tên mập mạp ngồi kế bên vỗ vỗ vai cậu" gì vậy Hạo Tử...?" Cậu lấy sách vở trong cặp ra để trên bàn, Tên mập bị kêu Hạo Tử tên thật là Trần Tử Hạo sinh xôi bị cậu kêu ngược lại thành Hạo Tử, mập mạp cũng không tức giận mà chỉ chỉ phía trước kêu cậu nhìn, theo ngón tay Hạo Tử, Vương Bạch nhìn lên phía trước thấy một bạn cùng lớp rất là lạ mắt, cậu cũng không nghĩ nhiều nên lấy tập ra ôn bài," này cậu có nghe không đó?..." Hạo Tử thấy cậu nhìn mà không nói gì nên buộc miệng hỏi" nghe cái gì mới được nha" nghe cậu hỏi mập mạp liền mở ra chế độ bà tám liên miên kể chuyện lúc nãy " cậu mà đến sớm một chút thì thấy trò hay rồi, tên ngồi phía trước cậu đó, ỷ giàu có kiêu ngạo không xem ai ra gì, Tuấn Hưng thấy cậu ta ngồi kế bên nên bắt chuyện không nghĩ tới tên đó không thèm trả lời mà còn chửi người ta ngu ngốc nữa,  xém chút nữa là...." Kế bên có một cái lo phát thanh nói không ngừng cậu nghe mà mí mắt nặn nề chớp a chớp khúc cuối nói gì cậu đã nghe không rõ rồi.

" Học sinh" nghe lớp trưởng lớn tiếng hô một câu, cậu vội vàng đứng lên buồn ngủ cũng tiêu " kính chào thầy" mọi người trong lớp cùng nhau hô lên, thấy học sinh đứng chỉnh tề thầy mới nói " được rồi các em ngồi xuống đi " nhìn bọn nhỏ ngoan ngoãn ngồi xuống lúc này thầy mới nói tiếp" hôm nay lớp chúng ta sẽ có một bạn mới vừa chuyển trường đến, các em phải đoàn kết, quan tâm bạn ấy nhiều hơn biết không.." nói xong thầy kêu cậu nhóc đứng lên giới thiệu bản thân, nhóc đứng lên ánh mắt nhàn nhạt nhìn mọi người" tôi tên Lư Dã." Trong lớp yên tĩnh đợi cậu nói tiếp nhưng ....

Thầy: "...."

Vương Bạch: "....."

Hạo Tử: "......."

Cả lớp: "......."

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, là sao, hết rồi. Mấy bạn nữ hơi hơi thất vọng, thấy cậu đẹp trai bọn họ còn định điều tra sở thích, địa chỉ nhà, mẫu bạn gái, văn vân và mây mây, tên  thì dễ biết rồi,sao không giới thiệu thêm một chút cái gì nữa, thật là thất vọng mà." Hừ, Hừ " mập mạp thấy vậy khịch mũi coi thường hai tiếng, trong lòng còn nghĩ ai hiếm lạ, còn bày đặt trang bức.

Thầy ho nhẹ hai tiếng thanh thanh yết hầu" được rồi, em ngồi xuống đi". Cậu gật đầu, nhìn về phía sau Hạo Tử  rồi mới ngồi xuống, lúc nãy mập mạp làm gì cậu đều nghe được hết, mập mạp thấy cậu nhìn mình với ánh mắt ám ám, làm cậu hơi sợ nên né ánh mắt ra nơi khác, làm xong mới cảm thấy phản ứng của mình quá túng, nên đành ngước mặt lên cao, lỗ mũi hướng lên trời" Hừ".

" Ngu ngốc" sợ mà còn khiêu khích cậu đúng là ngủ ngốc không ai bằng.

Vương Bạch nhìn hai người hỗ động mà không rõ đầu óc " Hai cậu quen nhau trước rồi sao?" Cậu nhỏ tiếng hỏi hai người. Cậu mới nói dứt câu thì mập mạp đã nhanh miệng mà phủ nhận với giọng nói ghét bỏ " Tiểu bạch tớ làm sao mà có thể quen biết với cái tên trang bức, màu mè này được, nhìn cái bản mặt là tớ muốn đánh cho rụng răng rồi." Lư Dã tính không thèm để ý nhưng càng nghe mập mạp nói sắc mặt cậu càng đen" Đánh tôi, bằng cậu sao.." nói xong cậu nhìn mập mạp quét từ trên xuống dưới" lấy thịt đè tôi à" nói rồi không thèm để ý đến cậu nữa.

"  CẬU..."

" Im lặng nghe giản bài " . Thấy thầy nhìn mình không vui, cậu im lặng bực bội mà cấn môi.

Thật ra mập mạp cũng không phải là mập quá, khuôn mặt cậu nhìn tròn trịa lúc nàu trên má cũng có hai rạng mây đỏ nhìn rất là đáng yêu, thân hình cũng không ục ịch nhưng mà so với người quê nghèo ở đây, ăn uống tiết kiệm, thì với giá đình hơi giàu có, nhà còn gần chợ như cậu, mới bị mọi người kêu là mập mạp.

Học tới tiết thứ hai thì tới giờ ra chơi, trường cũng không lớn nên ko có canteen, nhưng ngoài cổng trường thì có rất nhiều người bán hàng rong, ai muốn mua gì thì đi ra mua là được, lâu lâu cậu cũng đi mua ăn cho đỡ thèm nhưng ăn hết thì cậu tiếc, nên cậu đem về nhà cho mâý đứa em ăn. Còn dư tiền thì cậu để dành, tết thì lấy ra đưa cho mẹ." Tiểu Bạch cậu đem theo gì ăn vậy" Hạo Tử vừa hỏi vừa mở nắp hộp cơm ra mùi thịch heo thơm nức chui thẳng vào mũi cậu làm bụng cậu cứ kêu ọc ọc" bánh bao nha" cậu vừa trả lời vừa ăn.

" Lại là bánh bao nữa ha" Tuấn Hưng ngồi bàn ở trên quây xuống dưới, cả ba cùng nhau ăn" còn tớ ăn bánh cam bên trong có nhân đậu xanh ở trên thì có đường nè cậu đổi không" Vương Bạch nghe thấy vậy vội lắc đầu" không cần" thấy cậu cự tuyệt Tuấn Hưng cũng không hỏi nữa, lúc này thì mập mạp lên tiếng" Hưng cậu ăn đi, để tui chia thịt chó Tiểu Bạch" nói xong gấp thịt đưa cho Vương Bạch không cho cậu từ chối, còn mình thì vùi đầu vào ăn cơm. Ba người vừa ăn vừa nói chuyện đông, nam, tây, bắc, đến đoạn thú vị thì cười phá lên. Ba người họ là bạn thân nên lúc sáng thấy bạn mình bị người khác chửi mập mạp mới tức như vậy.

" Ăn uống im lặng không được sao?" Lư Dã không có thói quen vừa ăn vừa nói chuyện, đang ăn mà nghe mấy cậu nói chuyện bực bội nên mới buộc miệng thốt ra, nói xong thì hối hận, nhưng mà chậm.

" Cậu kêu ai im, hay thì lập lại lần nữa xem, đừng tưởng đẹp trai thì lên mặt nha, lúc nãy nếu không phải còn đang học thì cậu không yên với tôi đâu, đừng thấy tôi không nói gì thì cho là tôi sợ cậu."

" Đủ chưa", gân xanh trên trán cậu thìn thịt nhảy, nghe tên mập mạp ở phía sau lẩm nhẩm, cào nhào, cậu bài trừ từ kẻ răng phun ra hai chữ.

" Như thế nào, làm sai còn không dám cho tôi nói... Ngô... Ực.... Cậu làm... Ngô..."







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro