Chương 5: Thần tài gõ cửa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường về nhà, Bích Khuê nhà ta đã thề sẽ khiến tên Hàn Lão hổ ấy hối hận vì dám chọc đến cô.
Cô thầm nghĩ
* Tiểu trư? Ngươi mới là Tiểu trư ấy. Cả nhà ngươi đều là Trư. Hãy đợi đấy, sẽ có một ngày ta sẽ hảo hảo dạy dỗ ngươi một phen!"
Tiểu Quyên thấy tiểu thư đang bực bội, liền nói:
" Tiểu thư, bây giờ chúng ta làm gì với đống nguyên liệu này đây?"
Cô trả lời:
" Còn làm gì nữa, đương nhiên là mang về nấu rồi!"
Nói rồi cô nhanh chóng chạy đến nơi, cô chạy vào phòng bếp và bắt đầu hướng dẫn Tiểu Quyên cùng vài nha hoàn.
Cô bắt tay vào việc hướng dẫn làm món nướng kiểu Tứ Xuyên giống như một nhà hàng mà cô đã từng ăn ở hiện đại. Đồng thời cô còn bán rượu trái cây do chính tay cô ủ. Đặc biệt là rượu hoa quế.
Ngày cô khai trương Hồng Lăng tửu lầu thì rất đông . Hồng Lăng là cái tên cô đặt cho tửu lầu này nên bên trong được trang trí bằng những tấm vải đỏ sang trọng.
Những vị khách ghé vào đây ban đầu chỉ là tò mò nhưng họ đã bị thu hút bởi những món ăn lạ mắt nhưng cũng không kém phần ngon miệng ở đây.
" Tiểu thư! Chúng ta kiếm được rất nhiều tiền!"
Một cô gái mặc áo màu hồng, trên có thêu một bông sen nói. Đó chính là Hồng Liên- nha hoàn kiêm thị vệ mà cô mới mua ở chợ nô lệ.
Cô đáp:
" Tất nhiên rồi! Bổn tiểu thư mà đã ra tay thì chắc chắn sẽ thành công! Đúng không, Mặc Liên?"
Thiếu niên tên Mặc Liên- đệ đệ của Hồng Liên có một khuôn mặt khá thanh tú, luôn diện một bộ đồ đen như màn đêm. Mặc Liên đáp:
" Dạ!"
Bỗng lúc đó có một vị mỹ nam diện một bộ lục y bước vào. Khí chất bất phàm. Nhưng đó không phải là điều Bích Khuê để ý. Thứ cô để ý là vị nam tử nhìn có vẻ là rất nhiều tiền. Quần áo hắn mặc làm từ lụa thượng hạng. Bên hông có đeo một ngọc bội hình trăng khuyết, nhìn cũng biết là rất mắc tiền a! Cô nghĩ:
* Wa! Tên này nhìn là biết có rất nhiều tiền rồi. Ha! Ha! Ha! Đúng là thần tài khõ cửa mà !*
Theo sau vị nam tự đó là một thị vệ cũng là một tiểu mỹ nam. Người thị vệ nói:
  " Công tử! Nơi đây thật kỳ lạ. Công tử phải cẩn thận."
Vị công tử đó chỉ nhẹ mỉm cười:
" Không sao đâu! A Vệ, ngươi hãy kêu chủ quán đến đây cho ta!"
A Vệ liền nói với tiểu nhị:
" Ngươi kêu chủ quán của ngươi ra đây!"
Tiểu nhị lập tức gật đầu rồi đi lên lầu. Một lát sau, tiểu nhị xuất hiện cùng với một tiểu cô nương.( Vâng! Các bạn đoán không sai. Đó chính là nữ chính của chúng ta)
Bích Khuê nhìn vị lục y công tử trước mặt. Đánh giá y một lượt từ trên xuống dưới rồi cười niềm nở:
" Không biết nhị vị công tử muốn gặp ta là có chuyện chi?"
Y nhìn cô rồi hỏi:
" Cô chính là chủ quán ở đây?"
Bích Khuê đáp:
" Đương nhiên rồi! Ngươi đừng nghĩ ta còn trẻ tuổi mà không hiểu chuyện. Trí thông minh của ta còn hơn cả ngươi đấy!"
Vị lục y nam tử nhìn cô. Y cảm thấy cô rất đặc biệt, rất thú vị. Y chỉ nhẹ nhàng trả lời:
" Không! Không! Tại hạ nào có ý đó!"
Bích Khuê liền nói:
" Nếu vậy thì để ta dẫn công tử lên phòng thượng hạng để thưởng thức món ăn của quán ta! Mong công tử không chê!"
" Hảo! Vậy xin mời cô nương dẫn đường"
Nói rồi, vị lục y công tử cùng Bích Khuê lên một căn phòng ở trên lầu. Ánh trăng nhẹ nhàng bao phủ lấy cây tử đằng bên cạnh cửa sổ khiến căn phòng càng trở nên huyền ảo.
Bích Khuê ngồi xuống rồi kêu:
" Mặc Liên! Hãy mang một hủ rượu hoa quế thượng hạng lên cho ta!"
Mặc Liên nhanh chóng xuống lấy rượu. Bích Khuê nhẹ nhàng hỏi:
" Chẳng hay công tử, quý danh là chi?"
Vừa nói cô vừa rót rượu vào ly. Vị lục y nam tử tao nhã nhấp ly rượu rồi cười:
" Tại hạ họ Doãn, tên chỉ có một chữ Chính. Còn cô nương ?"
  Bích Khuê trả lời:
  " Ta họ Lâm, tự là Bích Khuê."
  " Ồ! Hoá ra là Lâm cô nương. Tại hạ thất kính thất kính!"
  " Doãn công tử không cần khách sáo. "
  "Hai chúng ta có duyên gặp mặt, không biết Lâm cô nương có cho ta vinh hạnh làm bằng hữu của cô nương không ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro