Chương 210 : Mỗi tuần một lần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn thấy lông mi Ôn Dương run lên, Ân Lang Qua vội nắm lấy tay Ôn Dương, cúi người xoa xoa gò má Ôn Dương, trong lòng vừa tức giận vừa vui mừng nói: "Em rốt cục cũng tỉnh rồi."

Ôn Dương quay đầu đi không nói một lời, dường như không muốn trực tiếp đối mặt với người phát ra âm thanh này.

Ôn Dương sắc mặt lạnh lùng vẫn là tái nhợt yếu ớt, Ân Lang Qua cũng không tức giận, mà là giữ gò má Ôn Dương, cúi đầu hôn lên khóe miệng Ôn Dương, ngữ khí không tốt lắm nói, "Em có bệnh dạ dày, em không biết sao? "
     Ôn Dương nhắm mắt lại, ủ rũ nói "Không biết "

     "Không biết? Bác sĩ nói nó đã rất nghiêm trọng. Có nghĩa là mấy ngày này em cố ý( 医生说已经很严重了,说明这些天你都是在硬撑)" Ân Lang Qua vừa tức giận, vừa sợ hãi :"Em cho rằng một ngày nào đó em có thể tự tổn thương mình tới chết, và em sẽ có được tự do?" Ân Lang Qua nắm lấy cằm Ôn Dương, cưỡng ép cậu đối mặt với mình, u ám nói "Lá gan cũng không nhỏ, cũng biết nếu tự sát sẽ liên lụy đến người khác, cho nên mẹ nó em mới dùng cách này?"

     Ôn Dương không nói chuyện, nhưng đột nhiên nhíu mày, vẻ mặt đau khổ.

Thấy vậy, Ân Lang Qua nhanh chóng buông tay ra, vuốt má Ôn Dương, lo lắng nói: "Làm sao vậy? Lại đau nữa sao? Có phải lại đau không? Tôi,....tôi không nói nữa. Tôi con mẹ nó không nói nữa là được chứ gì?"

Ôn Dương chật vật giơ tay đẩy Ân Lang Qua ra, khó khăn trở mình,  quay lưng về phía Ân Lang Qua mà ngủ.

Mặc dù rất tức giận trước sự thờ ơ của Ôn Dương, nhưng Ân Lang Qua cũng không dám làm gì, thay vào đó, hắn rót một cốc nước, rút ​​ra vài viên thuốc từ trong vỉ thuốc, trầm giọng nói: "Uống thuốc trước khi ngủ "

Ân Lang Qua một tay cầm nước một tay cầm thuốc, ngồi ở bên giường nhìn Ôn Dương," Cậu đã ngủ một ngày một đêm rồi, không tới mấy phút, lại đây, uống thuốc, uống xong thì ngủ, ngủ tới chết tôi cũng k gọi dậy"

Thấy Ôn Dương không nhúc nhích, Ân Lang Qua cúi người liếm làn da mỏng trắng nõn phía sau vành tai Ôn Dương với vẻ xấu xa bởi hắn biết đó là bộ phận nhạy cảm nhất của Ôn Dương.

Thấy thân thể Ôn Dương run lên, Ân Lang Qua cười nói với giọng dịu dàng không ngờ, "Ngoan, uống thuốc xong tôi sẽ rời đi. Đêm nay Aran sẽ ở đây chăm sóc cho em."

Ôn Dương chậm rãi ngồi dậy.

Ân Lang Qua đưa chén nước và thuốc cho Ôn Dương, nhìn Ôn Dương uống thuốc xong, Ân Lang Qua liền mở một hộp giữ nhiệt trên bàn, trong đó có một hũ nhỏ cháo trứng.

Ôn Dương ngửi được mùi thơm của cháo, lập tức nói: "Tôi không muốn ăn."

"Ăn cái gì? Cậu cho rằng cậu là cái gì?" Ân Lang Qua nói, "Đây là tôi sai Aran mua bữa tối cho tôi, tôi con mẹ nó từ trưa tới giờ chưa ăn gì. Cậu vừa truyền xong một chai dịch dinh dưỡng tất nhiên là không muốn ăn rồi".

Ôn Dương cứng họng và dừng lại một lúc trước khi nói: "Anh có thể đến nhà hàng ăn, anh có thể tự tìm .."

Vâng... "Yin Leige cười như thể đang tự giễu mình," Tôi đã tự mình yêu cầu, tôi sẵn lòng. "Yin Leige vươn tay bóp chặt khuôn mặt Ôn Dương, khóe miệng nhếch lên," Về phần anh, cố gắng lên. Cười với anh, không thành vấn đề, trong tương lai, anh sẽ .... chăm chỉ hơn. để lấy lại. " Trong

câu cuối cùng, Yin Erge nhấn mạnh từ" sức mạnh ". Nhìn thấy vẻ mặt ngượng ngùng của Ôn Dương, Yin Erge biết Ôn Dương đã hiểu ý anh ta.

Yin Erge đang ngồi bên giường Ôn Dương ăn nhanh, một tiếng sau anh có trò giải trí, cháo này chỉ là để anh thỏa mãn cơn đói.

Trước sự ngạc nhiên của Yin Erge, Ôn Dương sau khi uống thuốc cũng không có nằm xuống, mà là dựa vào đầu giường quay mặt về phía hắn, tựa hồ là thoạt nhìn nhìn chằm chằm hắn.

Không đợi Yin Erge hỏi, Ôn Dương liền đáp: "Ngươi xem ra trước đó đã nói chỉ cần ta có thể nhịn, ta có thể làm gì."

Yin Erge đột nhiên dừng lại, qua hai giây đồng hồ, hắn mới chợt nhớ tới đã gửi Ôn Dương . đến bệnh viện Trên đường đi, tôi vội vàng thực hiện một lời hứa.

Bản thân Yin Erge suýt chút nữa đã quên, không ngờ Ôn Dương lúc đó gần như bất tỉnh vẫn còn nhớ rõ.

"Ừm, ta nói đi." Yin Leige tiếp tục ăn không ngẩng đầu, ủ rũ nói: "Làm sao vậy? Ngươi muốn nói cái gì?"

Cảm thấy Yin Lege lơ đãng, Ôn Dương cũng mất đi phần cùng sự theo đuổi của sự nhiệt tình.

Dù sao thì anh cũng không có nhiều hy vọng.
(Truyện được dịch và đăng duy nhất tại wattpad ParkLeeHahmJeon)

Ôn Dương di chuyển thân thể, lại nằm quay lưng về phía Yin Erge.

Yin Yege trong lòng cảm thấy không tốt, nhưng hắn có thể chịu đựng được khi nhìn thấy Ôn Dương vẫn còn đang ốm, vì vậy hắn bỏ thứ trong tay xuống, cúi người đè hai tay lên đầu Ôn Dương, vẻ mặt của hắn. đến gần Ôn Dương, giọng nói trầm thấp đầy từ tính mê hoặc, "Ta không phải nói muốn trở về, vậy ta đưa ra yêu cầu, bất luận thế nào ta cũng sẽ đồng ý với ngươi."

Yin Luge xoa xoa . Ôn Dương vành tai khẽ nhếch, nhắm mắt lại nhẹ nhàng nói: "Kỳ thật ta đối với ngươi rất tốt, cho nên ngươi đừng lúc nào khóc cũng không quay mặt lại trước mặt ta, cười nhiều hơn, nếu như làm cho ta vui vẻ." "Tôi sẽ đáp ứng bất kỳ yêu cầu nào cho bạn."

"Bạn thực sự sẵn lòng cho tôi một yêu cầu."

Khuôn mặt của Ôn Dương, tia lửa bùng cháy, giống như một sự ngạc nhiên đầy mong đợi, khiến Yin Yege đột nhiên cảm thấy tốt hơn rất nhiều, vì vậy anh ấy mỉm cười và nói, "Tất nhiên, vì tôi đã đồng ý, tôi chắc chắn sẽ ..."

"Vậy thì bạn có để tôi đi không?." Đừng đợi Yin Erge nói xong ... - >>Er Ge nói xong, Ôn Dương thốt lên, đôi mắt đen kia dường như lóe lên quang mang xuyên qua bóng đêm.

Âm Yêu giật mình, thân thể cứng đờ như bị điểm huyệt, mấy giây sau mới vẻ mặt u ám nói: "Ngoại trừ yêu cầu này ... hiện tại ngươi không nhìn thấy gì, ngươi có thể làm gì khi. đi ra ngoài? Sao ta không nuôi? Với ngươi, để ngươi lo cơm ăn áo mặc cả đời, có gì không vừa ý ngươi, một người mù? "

Ôn Dương sắc mặt vốn đã ảm đạm, và trong lòng anh đã có câu trả lời rồi, nhưng anh vẫn nói tuyệt tình "Vậy thì sau này anh đừng đến căn hộ nữa, được không?"

"... Ý anh là để anh giữ em vô ích sao? Erge chế nhạo, "Cái này khác gì yêu cầu vừa rồi, thay đổi đi!"

".. ... Anh có thể đến gặp tôi, nhưng ..."

Yin Leige lập tức có hứng thú, miễn là anh có thể đến xem. Người đàn ông này, bất kỳ yêu cầu nào sẽ không thành vấn đề, nhưng ... "Tiền đề là, không, tôi chắc chắn rằng bạn sẽ không để tôi chạm vào bạn." Yin Erge nói, "Nếu đây là yêu cầu thì bạn hãy hủy nó. càng sớm càng tốt, ta chính là mẹ ta nhu thuận, ngươi cũng là nam nhân, cho nên hiểu được không có vấn đề. "

Ôn Dương khóe miệng không tự giác giật giật, nhẹ giọng nói:" Mỗi tháng một lần. "

" ... một tháng?! "Yin Lege hình như nghe được một câu nói đùa," Đùa cái gì?!

"Người yêu của ta nhất định không chỉ có ta, ngươi nếu không nhịn được đều có thể tìm đến bọn họ." Yang nói, "Tôi chỉ là một người mù, và tôi sẽ luôn làm phiền bạn, họ hơn tôi ..."

"Tôi chỉ muốn Bạn." Yin Erge mỉm cười, "Bạn quan trọng hơn họ, điều đó tốt hơn làm ta. "

" Ngươi ... "Ôn Dương mặt đỏ bừng," Vì ngươi không muốn đồng ý, để cho ta đưa ra yêu cầu. Ngươi làm sao vậy? Đùa ta sao?

Ôn Dương nói xong liền đóng cửa. ánh mắt của hắn mà kéo chăn bông che đi cằm của mình,

Tiêu Viêm ôm lấy Ôn Dương vai ngang qua chăn bông, nhẹ nhàng an ủi, "Làm sao có thể lừa được ngươi, chỉ là đang thảo luận mà thôi, một tháng dài quá, cứ hai lần một lần." ngày nào? "

Ôn Dương không đáp.

"Quên đi, sau đó bốn ngày." Yin Leige nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta có thể chịu đựng nhiều nhất."

"Một tuần." Ôn Dương đột nhiên nói, "Nếu là không đến một tuần, ta biết ngươi chỉ là. nói chuyện tùy tiện, tôi đã từ bỏ cái gọi là lời hứa mà tôi nhìn thấy từ anh rồi ... "

" Được rồi, tôi hứa, tôi hứa được không? "Yin Leige xoa đầu Ôn Dương, không biết nên cười hay nên khóc. , "Tôi bị làm sao vậy, thật ra tôi rất sợ anh."

Ôn Dương nâng chăn bông lên che mặt thì thào, "Anh đã thất hứa nhiều lần rồi.

" Anh cũng trở nên dịu dàng, nói với cười khẽ một tiếng, "Có thể dùng tính cách của mình làm bảo chứng sao?"

Đúng lúc này, điện thoại di động của Yin Enge vang lên, Yin Enge hôn lên khóe miệng Ôn Dương, đứng dậy lấy điện thoại di động ra.

Chính trợ lý của Yin Yege đã gọi, và họ đang nói về trò giải trí tiếp theo.

Yin Lege phải xuất viện, trước khi đi còn ôm Ôn Dương hôn hai phút mới buông ra, cuối cùng nói với A Ran vài câu rồi vội vàng rời đi.

Trên đường đi, Song You gọi điện và nói với Yin Ye rằng anh đã cử người điều tra một số thông tin về Yang Yi.

"Anh ấy còn có em trai?" Yin Erge lúng túng, "Tôi không biết, anh ấy đã không đề cập đến chuyện đó với tôi nhiều năm như vậy rồi."

"Mấy năm nay anh ấy luôn tìm em trai mình, từ mấy năm trước ngươi yêu cầu hắn điều tra Ôn Dương, từ lúc bắt đầu phát sinh chuyện, hắn đã mang theo tin tức về anh trai, đã nhiều năm như vậy không từ bỏ, xem ra hắn không có. coi trọng anh trai mình. "

" Chà, vậy thôi? "Yin Erge ủ rũ nói," Lúc trước anh nói với tôi rằng Dương Dịch có vấn đề, đây có phải là vấn đề không? "

" Điều này ít nhất cho thấy anh ấy có một điểm yếu. Phải không Có người nói lúc trước họ thấy Dương Dịch có tiếp xúc với người của Âm Anh? Tất nhiên, Tiểu Dương anh Sau nhiều năm ở bên anh, không thể đột nhiên rơi xuống Âm Anh, nhưng hãy nghĩ xem, nếu có lý do quá khứ, Tiểu Dương có thể để cho hắn... "

"Không phải sau này người đó có nói là mình đọc nhầm không?" Yin Erge hắc hắc cắt ngang, "Nếu em vẫn còn nghi ngờ thì có thể hỏi thẳng anh ấy."

Song Anh im lặng một lúc rồi mới nói, "Euge, trước đó Ngài là người đã bị giết. "

" ... "

" Cũng là bởi vì cái chết của hắn, ngươi càng thêm chắc chắn Ôn Dương cùng Âm Hắn âm mưu thiết kế ngươi ... Ta có thể có chuyện muốn nói bây giờ. Khiến cô không vui, tôi nghĩ Ôn Dương và Âm Anh thông đồng ... "

" Tôi biết cô muốn nói gì? "Yin Leige cắt ngang," Tôi không muốn chỉ nghe cô nói cho đến khi có đủ bằng chứng.

" , Tôi sẽ tiếp tục tìm người kiểm tra, nhân tiện hôm nay tôi tái khám cho Ôn Thanh, anh ấy hỏi tôi gần đây có phải anh bận việc không? "

Yin Erge có chút bất an," Anh trả lời như thế nào?

Đương nhiên anh thực sự rất bận. Tôi nghĩ ý anh ấy muốn anh dành thời gian cho anh ấy nhiều hơn. Nói rằng anh giao những việc như đi công tác cho Yan Mo cho anh ấy, làm sao anh ấy vẫn nghĩ là không đủ. "
Truyện đăng ở wattpad: Park Lee Hahm Jeon

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl