1. Forever and ever

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ôi tuổi trẻ, cái thời mà ta chưa để tâm thế giới nghĩ gì về ta, vì khi ấy ta chính là thế giới. Cái thời sai lầm chưa trở thành đao phủ. Cái thời ta vẫn có nhau. Tuổi trẻ, thời gian ta ước ao được quay lại, và chẳng thể quay lại"

...

"Jennie"

Đây không phải căn phòng quen thuộc của nàng, đó là điều đầu tiên Jennie nhận thấy khi mở mắt theo tiếng gọi. Nhưng dù chỉ nhìn lướt qua, nàng vẫn biết rõ đây là đâu. Cách Seoul 1 tiếng đi bằng máy bay về phía Nam, rồi đi xe thêm khoảng nửa tiếng, là một điểm đến trong lần đầu tiên Jennie đi du lịch xa cùng Jisoo, núi Hallasan của Jeju

"Jennie"

A, đây rồi, người nàng vẫn tìm kiếm. Jennie quay đầu lại, không chần chừ ôm chầm lấy người phía sau, vùi đầu vào hõm vai chị .

"A, Jen, sao vậy"

Nàng khẽ lắc đầu

"Em nhớ chị nhiều lắm, Soo"

Tiếng cười trầm thấp vang lên bên tai, nàng hoảng loạn cố gắng níu kéo hình bóng trước mặt

"Nhưng Jen à, sao ta lại thành ra như thế này?"

Jennie cố vươn tay níu lấy góc áo của người kia, nhưng nàng còn chẳng kịp chạm tới, bóng hình ấy đã biến mất. Khung cảnh xung quanh cũng lại hóa thành chiều hoàng hôn ngày đó, chỉ có Jennie trơ trọi dưới ánh mặt trời sắp tắt.

...

Ba giờ sáng

Rõ ràng là nàng lại mất ngủ, và rõ ràng là nàng lại mơ thấy nó khi vừa chợp mắt. Đã là lần thứ sáu trong vòng nửa tháng Jennie mơ thấy giấc mơ vừa rồi. Mà, nếu để so ra thì giấc mơ này đã đỡ hơn ba năm trước rất nhiều lắm. Trời vẫn còn tối, Jennie bước đến bên cửa sổ, tay cầm một ly sữa ấm. Nàng đã từ bỏ hẳn việc quay lại giấc ngủ. Ai biết được nàng sẽ làm gì nếu lại mơ thấy giấc mơ đó chứ. Dù biết đó là mơ, nhưng nàng lúc nào cũng đau đớn đến tỉnh giấc.

"Có lẽ là do trận ốm này đây mà"

Jennie đã không khỏe từ cả tháng trước, nhưng lịch trình dày đặc cứ cuốn nàng đi. Nàng cũng không quá quan tâm nên thuốc thang qua loa rồi lại lao đầu vào công việc. Cho đến nửa tháng trước, khi tuyết tháng 12 vào đợt lớn nhất, nàng gục ngã ngay khi bước vào nhà. Đến lúc đó nàng mới nhận ra mình sốt rồi.

"Ha... vậy cứ ốm thế này cũng không tồi nhỉ"

Jennie quay lại, vừa lúc thấy khung ảnh đặt ngay trên tủ. Trong ảnh là một cô gái tươi cười dưới ánh nắng hoàng hôn, nụ cười ấy còn rực rỡ hơn cả nắng chiều. Nàng vươn tay lấy nó, ngẩn ngơ thật lâu mới bỏ xuống. Quay người về phòng, Jennie chỉ để lại trong không gian câu nói hòa lẫn với tiếng thở dài

"Kim Jisoo, Jisoo, Chu, chị thật sự rất giỏi"

...

"Ôi chà, sao em lại đến rồi, anh nhớ là đâu có mời em"

Jennie nhìn vị bác sĩ tâm lý của mình, cố nhớ ra lý do mình gắn bó với người này lâu đến vậy.

"Em là nhà tài trợ lớn nhất của anh đấy"

Người kia nhìn nàng, mắt híp lại, cái điệu cười nham nhở chẳng hợp với căn phòng ấm áp này chút nào

"Em cứ nói quá, anh chỉ cần em tài trợ thôi, chứ đến đây gặp anh thì miễn cũng được"

Nàng dứt ánh nhìn khỏi bức ảnh trên tường, thu lại vẻ mặt đùa giỡn

"Dal, dạo này em thường mơ thấy chị ấy"

Dal đanh mặt lại, giọng trầm xuống

"Em ... có giống lúc trước không?"

Nàng lại bắt đầu cười cười

"Vẫn chưa?"

Vị bác sĩ không có vẻ gì là hài lòng với câu trả lời đó. Anh không dám tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra nếu nàng lại lâm vào tình trạng những năm trước một lần nữa.

"Giờ em có lịch trình nên phải đi rồi, em đến để giữ lời hứa sẽ thông báo cho anh đấy, uy tín quá đi. Em đi trước đây"

Dal vội gọi nàng lại, nói nhanh như sợ nàng buông lời từ chối

"Từ ngày mai anh sẽ ăn bám em đấy, dạo này không có khách, anh mốc mõm rồi"

Nàng chỉ cười rồi vội rời đi, anh lại lo nhiều rồi

....

"Cách Seoul 1 tiếng đi bằng máy bay về phía Nam, là Jeju đó, em có muốn cùng chị đi trốn cả thế giới không?"

Jennie khẽ thầm thì nhắc lại câu nói đã cũ lắm khi thấy bảng dẫn đường đến sân bay. Dặn quản lý gọi mình khi đến nơi, nàng nhắm mắt lại. Những kỷ niệm như thước phim tua lại trong đầu, nàng cứ thế chìm đắm vào bộ phim ấy.

"Jennie, lại đây này, em sẽ thích cái này cho xem"

Jisoo vui vẻ gọi, mặt ửng hồng vì chạy quá nhiều. Nàng cũng hào hứng chạy lại. Phát hiện đó là máy chụp ảnh lấy ngay, Jennie ngay lập tức phấn khích lôi kéo chị chụp thật nhiều.

"Chị, làm thế này đi, giống Jegwe với Shumon, ha ha"

Jisoo bật cười

"Này, em lúc nào cũng bám dính chị, Jendeuk, em đúng là Jendeukie"

Sau một lúc lăn lộn chụp ảnh, hai người lại chụm đầu lại tiếp tục công cuộc chỉnh sửa

"Tấm này thì sao? Mình chèn cái này, hay cái này?"

"Em thích chèn chữ tấm này hơn, mình chèn chữ đi chị"

Jisoo nhanh chóng gật đầu

"Vậy mình chèn chữ đi. Em muốn viết gì?"

Hai cái đầu lại tiếp tục chụm lại

"A, như thế này nè chị"

"Đâu, em tính viết gì"

"Đây, forever and ever, ta sẽ mãi ở bên nhau, thế nào?"

"Ừm ừm, chị thích đấy, viết vậy đi"

Sau khi in ra, Jisoo đưa ảnh cho nàng, vui vẻ tràn đầy ánh mắt

"Em thích tấm nào nhất?"

"Vậy giờ ta cùng chọn tấm mình thích nhất nhé, xem mình có cùng gu hay không. Nào, một ... hai .. ba"

Hai người đưa tay ra với lấy bức ảnh, sau khi thấy lựa chọn của đối phương, cả hai cùng bật cười

"Ha ha, biết ngay mà"

Tay của cả hai đang đặt trên cùng một tấm, nàng ngẩng đầu nhìn chị. Sau đó, không rõ là ai bắt đầu, nhưng tay hai người đã đan vào nhau từ lúc nào

Jennie nhìn Jisoo, nở nụ cười và đung đưa tay đang nắm

"Rất đẹp chị nhỉ? Hai chúng ta, forever and ever"

Jisoo cười thật tươi, mấp máy môi định nói gì đó

...

"Jennie, Jennie, tới rồi em, dậy đi"

Nàng giật mình, lấy lại tinh thần rồi nhanh chóng xuống xe. Trên đường đi, nàng vẫn lẩm bẩm những câu trong giấc mơ

"Hai chúng ta, một đời một kiếp"

Rồi Jennie chợt nhớ ra, rằng mình vẫn chưa kịp nói đồng ý khi Jisoo rủ nàng trốn khỏi thế gian.











2:18 PM. 04/03/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro