Chương 3: Kết Thúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...

Chương 3: Kết thúc

Đột nhiên một quả cầu trắng sáng xuất hiện từ thanh kiếm bị gãy. Nó bay vút lên không trung đến độ cao hàng trăm ngàn mét. Lơ lửng giữa đó như thể tượng trưng cho sự sáng tạo.

Ngay từ khi quả cầu này xuất hiện thời gian dừng lại, mặt Trăng và mặt Trời đối diện với nhau. Với một tia sáng màu đen và trắng từ mặt Trăng và mặt Trời chiếu thẳng xuống quả cầu, bên trái đại diện cho mặt Trăng màu trắng đóng băng cả vết nứt không gian từ trận chiến trước. Còn bên phải màu đen đại diện cho mặt Trời nóng thiêu đốt làm cháy cả khoảng không gian bằng ngọn lửa đen mực.

Đột nhiên cả thế giới có một bên cực lạnh ,làm đóng băng cả tỷ km. Còn bên kia nóng thiêu đốt làm cháy cả tỷ km thành một vũng dung nham đỏ sệt, thỉnh thoảng có những ngọn núi thần thánh cao hàng triệu mét chia đôi ra và phun chất bụi dày đặc lên bầu trời.

Khi tia trắng và đen chiếu vào quả cầu bị quả cầu hấp thụ và nó phát triển to và cao hơn. Trong một phút từ nắm tay sang rộng một mét và cao hơn mười triệu km tính từ mặt đất, năm phút sau hình như nó đã thụ đủ tia sáng trắng và đen và nó mở rộng đến bán kính một km và cao hơn tỷ mét so với mặt đất, vượt ra ngoài vũ trụ bao la.

Quả cầu treo lơ lửng ngoài vũ trụ cứ như thể nó tượng trưng cho mặt trời và mặt trăng từ từ thu nhỏ lại. Khi nó bắt đầu thu nhỏ mặt trời mặt trăng cũng đang mất dần đi màu sắc, dần dằn nó thu lại gần bằng một nắm tay thì mặt trời mặt trăng tan vỡ biến thành bụi.

Đột nhiên hàng trăm triệu tỷ cơn lốc xoáy không gian xuất hiện trong Vũ Trụ. Tàn phá hàng ngàn hành tinh như thể khải huyền cho sự hủy diệt Vũ trụ.

Cây Vũ Trụ đang treo giữa Vũ Trụ dần dần héo mòn đang trên bờ vực chết.

Người ta đồn rằng khi cây Vũ Trụ chết là Vũ Trụ sụp đổ. Cây Vũ Trụ còn có tên gọi khác là Cây cột chống Trời.

Một khi cây Vũ Trụ sụp đổ là khi lúc đó Lỗ Đen Đại Cực xuất hiện. Khi nó xuất hiện trời đất sẽ bị hút vào và bị tàn phá trong đấy. Ngay cả Đấng Toàn Năng, người được coi là những người nguyên thủy đầu tiên kể từ khi Vũ Trụ cũng không sống sót được.

Lúc này, trên hàng ngàn hành tinh lớn. Nơi có các triều đại hàng triệu năm được cai trị bởi các vị Thần. Hàng tỷ người xô đẩy chạy ra đường phố, có người khóc, có người cười la hét như điên. Ngay những vị Chúa tể ngủ ở dòng sông thời gian hàng triệu năm hầu như không bao giờ thức dậy cũng phải mở mắt ra nhìn với đôi mắt tuyệt vọng.

...

Ở một nơi khác của Giải Ngân Hà.

"Haizzzz!"

Tiếng thở dài vang lên. Một ông già nhìn trông vẻ nghiêm khắc đang ngồi trên một ngai vàng. Bên dưới là hàng trăm người đang quỳ gối xuống, hơn một nửa người này tỏa ra khí chất đến nghẹt thở, hào quang của họ còn mạnh hơn cả ông già hiền nhân mà anh đã giết. Nhưng lúc này, toàn thân họ đang run rẩy, có người yếu hơn thì mặt tái nhợt lại, mồ hôi chảy trên trán mà họ không dám lau đi. Còn gần một nửa người còn lại thì với vẻ bình tĩnh, không tỏa ra chút hào quang nào, giống như họ là người phàm trần. Nhưng những vị Thần bên cạnh thỉnh thoảng liếc nhìn họ với vẻ tôn kính.

Lúc này một ông già tóc trắng mặc quần áo rách nát không sở hữu chút hào quang nào mở miệng nói một cách tôn kính.

"Thưa Đấng tối cao, hàng triệu cơn lốc xoáy không gian bên ngoài là gì? Và người thấp kém này có thể cảm nhận cây Vũ Trụ đang dần héo mòn".

Tất cả mọi người ở quỳ ở dưới nhìn lên người đàn ông trên ngai vàng với ánh mặt sợ sệt và tôn kính.

Người đàn ông ngồi trên ngai vàng nhìn về phía xa một lúc rồi nói:

"Mặt Trời mặt Trăng đã tan vỡ, Vũ Trụ sắp bị hủy diệt! Không ai có thể thoát được".

Những người ở dưới thay đổi thành vẻ mặt kinh hoàng.

" Không thể nào? Vũ Trụ sao có thể hủy diệt được?"

Một người nhìn trung ở độ tuổi ba mươi ở dưới tỏa ra áp lực của Thần nói, khuôn mặt cô xen kẽ đỏ và tím, người run rẩy dữ dội, đôi mắt đảo quanh với vẻ kinh hoàng.

Khi nghe lời cô nói, mọi người cũng nhao nhao lên.

Lúc này một người đàn ông không có chút hào quang nào với nét mặt xấu xa đang nhìn lên với ánh mắt điên rồ.

Đột nhiên người đàn ông trung niên này biến thành con quỷ gớm ghiếc cao hơn ba mét nhảy lên lao vào ông già với tốc độ nhanh hơn ánh sáng.

Chớp mắt người con quỷ này cách ông già ngồi trên ngai vàng khoảng hai trăm mét.

"HahahahHaha"

Một điệu cười chói tai nghe như kim loại va vào nhau vang lên.

Những người ở dưới cảm thấy nguy hiểm chết người nhưng trước khi phản ứng lại thì một tiếng nổ lớn vang lên.

"Baaaaang"

Một vụ nổ lớn nhấn chìm toàn bộ không gian thành một màu đỏ máu.

Vụ nổ lớn đến nỗi không gian tồn tại chưa được nửa giây đã bị xé thành hàng ngàn mảnh vụn, mặt đất bên dưới tan vỡ.

Vụ nổ mờ dần và một hình người ngồi lên ngai vàng với mái tóc phấp phới nhìn về hướng vụ nổ mà không có cảm xúc.

Những người đang quỳ gối ở dưới giờ đã không thấy đâu.

'Cack Cack'

Tiếng tảng đá ở dưới động đậy và tiếp theo biến thành những mảnh bụi. Xuất hiện tiếp theo là một ông già ăn mặc rách nát xuất hiện. Ông già này chính là người đầu tiên đã hỏi Đấng ngồi trên ngai vàng.

Hiện tại người ông già đầy những vết thương, chiếc áo rách nát gần biến thành mảnh vụn. Ông già hiện đang tỏa ra một ý định giết người kinh ngạc, ý định giết người của ông biến thành ảo ảnh nổi trên trời, có những ngọn núi xác chết cao với ánh mắt không thể nhìn thấy kết thúc, có những dòng sông máu chảy dài vô tận giống như đường chân trời.

Sự xuất hiện ông già thật đáng kinh ngạc khác biệt với một trời một đất với hình ảnh ông già ăn xin lần trước.

Vị Đấng ngồi trên ngai vàng liếc nhìn với ánh mắt ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên ông già tiết lộ một chút cảm xúc.

" Haizzz! Đáng tiếc đáng tiếc!"

" Chỉ một chút thờ gian nữa thôi là nhà ngươi đã đạt đến đỉnh cao của Vũ Trụ rồi! Thật đáng tiếc".

Ông già ngồi trên ngai vàng thở dài với cảm xúc.

...........

Cũng như thời điểm này trên tất cả các Thiên Hà khác. Những người điên đang tàn sát xung quanh. Có những Thiên Hà ngay cả Đấng cũng ngã xuống khi bị hàng trăm Chúa tể tấn công tự sát.

-------------

Ở một nơi nào đó của Vũ Trụ.

Ở Thiên Hà đầy sao có một hành tinh nhỏ bé, chỉ có đường kính tầm một trăm triệu km.

Nơi này cực kỳ tuyệt đẹp. Có những bông hoa đủ loại màu sắc và hình dạng khác nhau che phủ kín bầu trời. Kỳ lạ thay những bông hoa này chiếu với mọi loại ánh sáng huyền ảo cứ như thể đây là chốn thần tiên.

Ở nơi này có một thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp như thể Nàng được Vũ Trụ tạo hóa đang ngồi bên một tảng đá với đôi mắt ngước nhìn lên trời. Kỳ lạ thay đôi mắt nàng chỉ toát lên vẻ cô đơn và chút hối tiếc, không có chút sợ hãi nào khi cái chết gần đến.

Nàng ngồi với đôi mắt nhìn ra bầu trời rộng lớn như thể nàng có thể nhìn thấy bất cứ thứ gì trong Vũ Trụ. Một tiếng thở dài buồn bã nhẹ nhàng vang lên.

Nếu anh ở đây nhìn thấy cảnh này chắc choáng váng. Đây tất nhiên là Hoàng Hậu Xuân. Không gặp nàng hơn ba ngàn năm mà nàng đã đẹp gấp vài lần. Nàng trông trưởng thành hơn với không khí thanh lịch và quyến rũ hơn trước.

Khi anh gặp nàng, nàng nhìn chỉ mới 15 tuổi. Bây giờ nàng trông trưởng thành hơn và dáng người nàng như thể không giống con người, cứ như thiên nhiên tạo hóa. Nhìn chung dáng người Nàng tầm 18 tuổi.

Khi nàng đứng dậy bước đi, những thứ xung quanh hầu như có một đoạn ngăn cách khoảng mười năm cm. Không có gì có thể chạm vào nàng nếu nàng không cho phép. Nếu có Chúa nhìn thấy cảnh này chắc cúi mình xuống thờ phượng. Khi một người đạt đến mức đỉnh cao của Vũ Trụ, người cai trị hàng ngàn hành tinh, thống trị một Thiên Hà mới đạt được. Họ còn được gọi là Đấng và được tôn cao là Thiên Cổ .

Nàng đi đến cái nhà được làm bằng hoa. Mỗi bước của nàng giống như bước bình thường nhưng khi nàng bước một bước cứ như thể thời gian dừng lại và khoảng trống nứt ra có thể cho nàng dịch chuyển khoảng hàng triệu km.

'Cách!'

Nàng mở cửa bước vào đi đến cạnh giường. Ở đó có một tấm gương đang phản chiếu một thang niên đẹp trai với đôi mắt dường như có cả Vũ Trụ thu nhỏ bên trong, anh đang nhìn thẳng lên trời. Hai tay anh đang giữ chặt thanh kiếm gãy với mái tóc dài đỏ máu bay trong không khí, một luồng khí bí ẩn, tà ác nhưng quyến rũ tỏa ra từ người anh.

Nàng có thể thấy trong đôi mắt tuyệt đẹp của anh có sự hối tiếc và tuyệt vọng. Nàng khẽ thở dài và nói với giọng như tiếng Đạo cổ đại uy nghi nhưng có chút buồn bã. " Kiếp này hai chúng ta được mệnh không đến được với nhau".

Nàng khẽ ấn vào tấm gương và nó vỡ vụn ra hàng triệu mảnh. Khuôn mặt nàng ngay lập tức nhợt nhạt mất hết màu sắc.

Tấm gương này còn được gọi là gương Trời, chỉ những người nào đạt đến đỉnh điểm cõi Đấng mới tạo ra được. Tấm gương này có thể chiếu bất cứ thứ thì trên Vũ Trụ và đặc điểm mạnh nhất nào đó là nếu ai tấn công gương sẽ tự phóng to để phản chiếu lại cuộc tấn công gấp hai lần trước đó. Nếu ai có thể tạo ra cái gương này sẽ là "Hoàng Đế" hay "Hoàng Hậu" của những vị Đấng. Nhưng than ôi, nó đã bị nàng phá hủy. Ngay cả trăm vị Đấng tối cao cũng thấy trái tim mình như tan vỡ khi thấy chiếc gương vỡ.

Nàng cho cái liếc nhìn cuối cùng cái gương bị vỡ và bước ra khỏi cửa. Nhìn lên trời nàng dường như bước vào suy nghĩ. .ột lúc sau đôi mắt nàng sáng lên với sự kiên định.

Lúc này Cây Vũ Trụ đã héo mòn và đang tan trong bụi. Cùng lúc đó, không biết bao nhiêu chùm ánh sáng vàng nhạt xuất hiện ở khắp các hành tinh chiếu sáng rực rỡ bức màn đen tối. Khi nhìn kỹ thì mới thấy đó là những chiếc đèn lồng mang theo sự hy vọng của của toàn bộ giống loài của Vũ Trụ.

..........

Lúc này cơn mưa đã ngớt, gió ngừng thổi. Thanh niên đứng trên đỉnh núi bị chia làm đôi nhìn lên bầu trời. Với những chùm ánh sáng thắp cả bầu trời với màu vàng chói lọi, làm lan tỏa vẻ đẹp đỉnh cao của Vũ Trụ.

Anh nhếch khóe miệng lên rồi cười to giữa trời. Nụ cười đó chứa tất cả sự cay đắng và mệt mỏi của anh và hối tiếc, hối tiếc vì anh không gặp được nàng. Một lúc sau tiếng cười dừng lại.

Lúc này, đôi mắt anh chỉ thấy sự trống rỗng và cô đơn.

...

Cùng lúc đó ngay giữa Vũ Trụ một Lỗ Đen khổng lồ xuất hiện, cả thế giới bỗng tối sầm lại. Những hành tinh nhỏ gần đó bị hút vào và bị xé nát thành hàng tỷ mảnh nhỏ biến mất vào hư vô.

'Ta sắp chết sao'. Đó là suy nghĩ cuối cùng của anh.

Trước khi anh kịp nhắm mắt lại, anh cảm thấy một hương thơm cuốn vào mũi anh làm anh tỉnh lại. Đột nhiên, anh cảm thấy một hơi ấm cuộn trong vòng tay. Anh mở mắt ra nhìn kỹ, một cô gái tuyệt trong vòng tay anh, giật mình, anh lấy tay đẩy nàng ra, nhưng khi anh chạm vào bờ vai thon thả của nàn anh dừng lại.

Một cảm giác cực kỳ quen thuộc dâng trào nên trong lòng anh.

Cô gái đang ôm anh là nàng, một người con gái mà anh yêu thương, người mà anh thà hi sinh mạng sống để ở bên cạnh. Và giờ cô đang ở trong vòng tay anh. Anh theo bản năng ôm chặt lấy nàng vì anh sợ sẽ đánh mất nàng lần nữa.

Nàng nhẹ nhàng đáp lại một nụ cười giống như hàng ngàn bông hoa nở, vươn đôi tay ngọc bích lên vuốt ve khuôn mặt anh và nhìn anh bằng đôi mắt tràn đầy tình yêu.

Nhẹ nhàng nhấc ngón chân lên nàng trao cho anh nụ hôn nhẹ trên môi. Giật mình và cảm thấy mềm mại ở môi, anh vội vàng đáp lại nụ hôn của mình cho nàng.

---
Bầu Trời trên hành tinh Ngũ Hành này thật đẹp, quanh năm bao phủ bốn mùa; Xuân - Hạ - Thu - Đông. Mỗi mùa một vẻ đẹp riêng, nhưng vẻ đẹp này đang dần dần vỡ vụn.

Trên Vũ Trụ, những lỗ đen khổng lồ đang tàn phá các hành tinh; biến chúng thành cát bụi. Và chúng đã tiến đến hàng tinh Ngũ Hành.
....

Bầu trời đột nhiên tối đen như mực, một sức hút kỳ lạ khiến linh hồn của anh dần rút ra khỏi cơ thể.

Anh cảm thấy da thịt anh bắt đầu tan ra, tất cả các xương của anh bắt đầu vỡ vụn. Anh tách đôi môi ra và cho nàng nụ cười nhẹ ấm áp. Đôi mắt anh bây giờ thật bình thản, và lóe lên những mảnh của tình yêu.

Anh cố dùng hết sức lực của mình lại và ôm nàng thật chặt, để anh nhớ mãi cảm giác này.

Lúc này lỗ đen đang đến gần. Trước khi anh biến thành bụi, anh cảm thấy một tia sáng trắng bắn thẳng vào giữa lông mày của mình. Nơi chứa đựng thứ quan trọng nhất, đó là 'linh hồn' của anh.

Khi anh biến mất thành bụi thì nàng cũng vậy, nàng đã phá vỡ tấm gương trời của mình. Phá vỡ nó cũng như phá vỡ linh hồn của nàng. Nàng không còn sức mạnh của Đấng nữa và đang trên bờ vực tan thành bụi.

Nhưng trước khi tan thành bụi, nàng nở một nụ cười nhẹ và rơi những giọt nước mắt hạnh phúc.

...

Cùng lúc đó, cả Vũ Trụ sụp đổ. Lỗ đen nuốt hết mọi thứ và phá hủy, không gian tràn ngập màu đỏ máu và hàng tỷ tỷ cơn bão không gian tàn phá xung quanh tràn ngập. Không còn thấy một chút sự sống nào.

Dấu hiệu cho thấy kết thúc của một Vũ Trụ.

----- Còn Tiếp -----

Hết một vòng cung giới thiệt nhỏ: Chương tiếp theo là cốt truyện chính.

Chúc mọi người đọc vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro