Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHUỐC THUỐC CƯỠNG GIAN THẦY GIA SƯ
...
Tiếu Bảo bỗng dưng cảm thấy càng ngày càng nóng, giơ tay nới lỏng cổ áo. Văn Cẩn thấy vậy thầm nghĩ có lẽ thuốc đã ngấm rồi, vươn tay xoa khuôn mặt trắng nõn giờ đã hồng như trái cà chua, ngoài miệng ân cần hỏi:
"Tiếu Bảo, em bị ốm à, mặt sao đỏ như vậy"
"Không...em không sao.." y đẩy bàn tay đang mơn trớn khuôn mặt mình ra, nhưng sức quá yếu lại khiến tay người kia trượt xuống cổ.
"Ôi ngay cả cổ cũng đỏ luôn nè" Văn Cẩn nhẹ nhàng vuốt ve cần cổ xinh đẹp, yêu thích không thôi.
Tiếu Bảo cầm ly nước, uống thêm mấy ngụm để xoa dịu cơn nóng, nhưng y không biết rằng như vậy sẽ khiến mình càng khó chịu hơn. Bàn tay Văn Cẩn đã dần hạ xuống eo Tiếu Bảo, kéo người dựa sát vào lòng mình, cách một lớp áo mà sờ mó.
"Em chắc bị say nắng rồi, có cần đi bệnh viện không?"
"Không...không sao, chỉ là hơi nóng"
"Nóng sao, vậy uống thêm chút nước."
Tiếu Bảo há miệng để Văn Cẩn đút nước cho mình, thân thể ngày càng khô nóng, đầu óc càng mơ hồ. Văn Cẩn dụi đầu vào tóc y, thoả mãn hít hương thơm toả ra từ người thanh niên, hai tay càn rỡ luồn vào trong áo sơ mi, vuốt ve da thịt trần trụi.

"Khó chịu lắm sao, vậy để anh giúp em nha"
Giọng hắn khàn khàn, hơi thở thổi vào tai khiến y run rẩy muốn tránh ra nhưng chưa kịp thì đã bị đầu lưỡi quấn lấy. Vành tai vốn nhạy cảm bị nặng nhẹ liếm láp, một dòng điện chạy dọc xương sống khiến y vô lực dựa vào ngực hắn, mặc kệ hắn mơn trớn. Tiếu Bảo cảm thấy đầu óc quay cuồng, thân thể thật nóng, bàn tay kia lại mát lạnh như vậy, liền ưỡn ngực cho tay hắn dễ dàng xoa hai đầu vú đã bắt đầu cứng rắn. Y như vậy khiến hạ thân Văn Cẩn càng cương cứng, hận không thể lập tức đè y xuống mà lăng nhục. Nhưng hắn biết đây là lần đầu tiên của y, không thể nóng vội. Hắn để Tiếu Bảo nằm ngửa trên sopha, nhanh chóng cởi hết nút áo sơ mi, nhẹ nhàng liếm láp đầu ti hồng hào, tay kia dời xuống cởi khoá, luồn vào xoa nén dương vật đã bán cương.
"Ưm...a..a..."
"Thoải mái không"
"Ưm..."
Tiếu Bảo vô thức gật đầu, lửa nóng ngày càng dâng cao, y chẳng thể suy nghĩ được gì, chỉ có thể tuân theo dục vọng thuần túy, vừa rên rỉ vừa túm chặt lấy cánh tay hữu lực của nam nhân, cứ như đó là cọng rơm cứu mạng của mình.
"A...a..." Khoái cảm tới cao trào, một luồn tinh dịch đặc sệt bắn vào tay Văn Cẩn, vươn vãi khắp bụng của Tiếu Bảo. Y thở hổn hển mê mang nằm xụi lơ trên sopha. Văn Cẩn cởi quần dài của y vứt sang một bên, quần lót chỉ cởi một bên chân, treo lủng lẳng trên đầu gối. Hắn đẩy hai chân Tiếu Bảo tới trước ngực, tham lam ngắm nhìn nơi tư mật của y, tiểu dương vật dù đã phóng thích một lần nhưng bởi vì Tiếu Bảo uống hết cả ly nước, tác dụng thuốc vẫn còn nên vẫn chưa thể xìu xuống, hậu huyệt hồng phấn như đang biết có người nhìn mà căng thẳng khép mở. Văn Cẩn dường như cảm thấy hậu huyệt đáng yêu kia đang ánh nước. Hắn nhẹ nhàng đưa một ngón tay thâm nhập, quả nhiên bên trong Tiếu Bảo là một mảng ẩm ướt.
"Tiếu Bảo, em quả nhiên là bảo bối" hắn vui sướng liếm láp ngón chân của y, bắp chân rồi cả đùi non mềm mại, đến cả những nếp gấp nhỏ của hậu huyệt cũng không bỏ qua.
"Ưm....haa..." khoái cảm đột ngột tập kích khiến Tiếu Bảo vặn vẹo cơ thể. Lửa nóng vẫn còn âm ỉ cháy, y muốn nhiều hơn, nhiều hơn nữa, nhưng là muốn cái gì chính bản thân y cũng không rõ. Trong đầu Tiếu Bảo bây giờ mơ hồ như tương đặc, dính vào nhau, chẳng thể suy nghĩ rõ ràng. Chỉ biết Văn Cẩn đang giúp mình hạ hoả, khiến mình thoải mái, liền mở rộng thân thể, mặc người khi dễ. Văn Cẩn muốn từ từ thưởng thức mỹ vị, nhưng đến nước này quả thật nhịn không nổi. Văn Cẩn mò trong túi quần, lấy ra dầu bôi trơn, thoa loạn xạ lên hậu huyệt non mềm, ngón tay thô lỗ mà đâm chọt. Một, hai, rồi ba ngón tay thâm nhập, không biết là đau hay khó chịu khiến Tiếu Bảo nức nở rên rỉ, hai mày nhíu chặt, khoé mắt đỏ hồng như thỏ nhỏ bị bắt nạt. Văn Cẩn không ngừng xoa nắn dương vật Tiếu Bảo, muốn y dễ chịu hơn, hắn hôn lên má y, dịu dàng dỗ dành.
" Ngoan, thả lỏng, anh giúp em thoải mái"
Có lẽ là do tác dụng thuốc kích thích, cũng có thể là do lời mật ngọt kia, hậu huyệt dần dần thích ứng mà tiết ra thêm nhiều nước dâm, khiến ngón tay Văn Cẩn ngày càng thông thuận. Đến khi cả ba ngón có thể dễ dàng di chuyển, Văn Cẩn liền rút tay, dương vật to lớn để ngay cửa huyệt mà cọ xát.
"Bảo bối à, anh vào nha" nói xong không đợi người ta có đồng ý hay không dứt khoát mà tiến vào.
"A!...đau... không.." Địa phương yếu ớt nhất bị dương vật lớn như cánh tay trẻ con của nam nhân xâm phạm, hạ thể bị hung hăng xé mở, Tiếu Bảo đau đớn thét lên, nước mắt sinh lý không ngừng chảy ra. Nhưng Văn Cẩn lúc này đã bị tình dục chi phối, cảm giác khi cắm vào một cơ thể chưa từng có chút kinh nghiệm giường chiếu nào thực sự quá tuyệt, mị thịt mềm mại bao bọc lấy tiểu huynh đệ của hắn, như lấy lòng mà cắn chặt lấy khiến hắn sung sướng không thể tả thành lời.
"Bảo bối à, em bị anh phá trinh rồi, em trở thành người của anh rồi, bên trong em thật ấm, thực muốn ở mãi trong này" Văn Cẩn vừa nói những lời thô tục vừa từ tiểu huyệt gian nan mà rút ra một đoạn, sau đó vừa nhanh vừa tàn nhẫn mà thúc vào. Lửa dục lan khắp đồng cỏ, khiến ý định sẽ dịu dàng với Tiếu Bảo bị thiêu rụi. Hắn chỉ muốn mạnh mẽ chiếm lấy thanh niên này, tham lam mà gặm cắn khắp thân thể non nớt của y để lại từng đoá hoa mai rực rỡ đỏ thắm.
"Đừng mà....Đau quá!!" Tiếu Bảo khóc lóc muốn đẩy ngực nam nhân ra, nhưng y căn bản chẳng có sức, lại cứ như dục cự hoàn nghênh.
"Ngoan, lát sẽ không đau nữa, thả lỏng nào, Bảo Bảo nghe lời" Văn Cẩn miệng nói lời dịu dàng, bàn tay ngược lại thô lỗ đem hai đùi trắng nõn bẻ đến càng rộng mở, quy đầu hướng chỗ sâu đỉnh thẳng vào, toàn bộ cự vật thô dài nóng bỏng bị hậu huyệt mềm mại trơn mềm hấp thụ bao bọc lấy. Từng cú thúc mạnh mẽ đâm vào như muốn chẻ đôi cơ thể bé nhỏ. Tiếu Bảo chống cự ngày càng yếu ớt, đến cuối cùng chẳng còn sức lực, như nhận mệnh mà buông xuôi.
Một chân Tiếu Bảo gác lên thành ghế, một chân rơi chạm đất từ khi nào, hai mắt khép hờ, môi mỏng khép mở rên rỉ, mông lung nhìn nam nhân hì hục cày cấy trên người mình, như tỉnh như mê, mặc người xâu xé.
"Ưm...ha... chỗ đó...đừng...um...." Tiếu Bảo yếu ớt nức nở, đau đớn khi bị dị vật thâm nhập bị thay thế bởi khoái cảm kì lạ. Văn Cẩn được nước lấn tới mà đỉnh lộng vào vị trí vừa rồi, khiến y rên càng thêm dâm đãng. Văn Cẩn nuốt nước miếng, móc lấy hai chân thon dài treo lên khủy tay, cúi người liếm gặm cơ thể ngây ngô của y, luật động vẫn không ngừng nghỉ.
"Hu...hu... nhanh quá...đừng...A.A..a.."
Cơn làm tình cuồng dã khiến Tiếu Bảo chịu không nổi, kích thích quá độ khiến y bắn ra lần nữa, ướt đẫm cả áo thun của Văn Cẩn. Giải phóng hai lần khiến Tiếu Bảo dần tỉnh táo lại, thấy mình bị nam nhân đè dưới thân mà dâm loạn, y tức giận dồn sức giẫy giụa
"Anh đi ra...đồ biến thái...hu hu.. tránh ra.."
Áo sơ mi lỏng lẻo vì hành động của y mà tụt xuống khuỷu tay, quần lót treo trên đầu gối cũng trượt xuống chân rồi lặng lẽ rơi xuống nền đất. Bản thân chật vật như vậy mà nam nhân vẫn quần áo chỉnh tề, ngoại trừ dương vật to lớn giữa hai chân cùng áo thun ướt đẫm tinh dịch là chứng minh hắn đang làm chuyện đồi bại. Tiếu Bảo hốt hoảng đẩy hắn ra, lồm cồm bò dậy, Văn Cẩn dễ dàng dùng một tay kéo vòng eo tinh tế của y lại, dương vật chính xác mà đâm thẳng vào hậu huyệt nhớp nháp, từ phía sau mà tiếp tục làm y.
"Ưm...biến thái....không muốn....aha..."
"Anh biến thái, vậy cái lỗ dâm thèm khát dương vật này gọi là gì "
"Không ...dừng lại..."
Hắn liếm vành tai của Tiếu Bảo, giọng nói nam tính trầm khàn, hơi thở nóng rực len lỏi vào lỗ tai mẫn cảm. Bàn tay càn rỡ sờ loạn khắp cơ thể y, xoa nhéo hai đầu vú ngây ngô, Tiếu Bảo bị hắn ấn xuống sopha, hai chân bị ép tách ra, hậu huyệt đáng thương bị dương vật to lớn từng lần từng lần xâm phạm. Y cắn môi, che lại những âm thanh đáng xấu hổ. Văn Cẩn thấy Tiếu Bảo tự hại mình liền xoay y lại, dương vật cũng xoay một vòng trong cơ thể khiến Tiếu Bảo kích động kêu to. Văn Cẩn liền ôm y vào lòng, nhẹ nhàng dỗ dành.
"Đừng cắn môi, cắn vào vai anh này. Ngoan"
Tiếu Bảo cũng chả nể tình, hung hăng cắn thật mạnh cắn đến khi trong miệng có mùi rỉ sắt mới chịu buông. Văn Cẩn bế y ngồi dậy, trọng lực khiến dương vật vào sâu đến khó tin, một tay nắm cằm ép y cùng mình hôn môi, một tay khoan thai sờ mó thân thể trơn mềm. Hậu huyệt nhỏ hẹp nuốt vào nhả ra dương vật to lớn toàn gân xanh kia, khoái cảm điên cuồng lan tràn đến mỗi một tế bào, nổ tan nát tất cả lý trí của Tiếu Bảo. Hai tay bám lấy bờ vai rộng lớn, vô thức mà đáp lại nụ hôn của hắn.
"Bảo bối, sảng khoái không??"
"Um....ha...anh khốn nạn...chậm... chậm một chút..."
"Bị anh thao có sướng không, hửm?" Hắn thúc mạnh, Tiếu Bảo khó nhịn mà để lại trên hắn mấy mấy vết cào, miệng lầm rầm
"Um...sướng...a..."
" Nói to lên xem nào"
"A... Sướng...ha...anh nhẹ thôi....a.."
Nghe dâm ngữ phát ra từ miệng Tiếu Bảo, Văn Cẩn càng thêm hung mãnh đâm chọt, mặc kệ Tiếu Bảo nức nở xin tha. Đến khi chèn ép tuyến tiền liệt đáng thương đến cực hạn, cuối cùng mới thoả mãn bắn vào bên trong y.
Hưởng thụ dư vị cao trào một lúc, Văn Cẩn ảo não nghĩ, hắn thế mà lại quên mang bao. Dương vật rút ra khỏi nơi ấm áp kia, một dòng tinh dịch trắng đục lặng lẽ chảy ra khỏi hậu huyệt đỏ hồng. Sự đối lập mỹ lệ khiến hắn xúc động muốn làm y hiệp nữa nhưng sợ thân thể đơn bạc chịu không nổi, liền nhịn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro