Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm đó Sanji tắm hơi muộn. Hắn về nhà rồi thì cậu mới lật đật đi tắm. Cậu chỉ tắm muộn chứ nhất định sẽ không bỏ tắm. Cậu phải tắm xong thì mới thấy thoải mái và ăn tối được, vì thế, cậu bảo hắn ăn trước vì chờ cậu tắm xong sẽ lâu đó. Ừ thì hắn cũng làm theo thôi, hắn không phải kiểu người có thể chờ đợi. Sanji rất thích mặc áo choàng tắm và vì thế, sau khi cậu tắm xong thì khoác nguyên cái áo choàng tắm đi ra ngoài cho dễ chịu. Thật may, căn dinh thự này có hệ thống sưởi ấm rất tốt. Nên mùa đông ở trong nhà cũng chả thấy lạnh. Việc này khiến Sanji rất chi là ưng cái bụng và không muốn rời khỏi đây tí nào. Cậu tắm xong thì cảm thấy vô cùng thoải mái. Cậu quấn mái tóc ướt lên bằng chiếc khăn bông trắng rồi bước ra bàn ăn. Cậu ngồi xuống bàn ăn, mùi sữa tắm thơm mát ngay lập tức lan tỏa đầy căn bếp. Và khi thấy cậu chỉ khoác trên người duy nhất có chiếc áo choàng trắng phau kia thì Law khẽ kinh động. Hắn cầm tách trà lên uống.

- Ngài đã ăn xong rồi à?

- Ừ thì tại cậu tắm lâu quá đấy.

- Phải công nhận là cái hệ thống sưởi của nhà ngài rất là tuyệt vời đấy. Thật là ấm áp.

-...

Sanji bắt đầu ăn tối. Cậu thong thả đưa từng dĩa đồ ăn vào miệng. Và điều đó khiến hắn để ý đến đôi môi và cái lưỡi ướt át đang chuyển động ngay trước mặt hắn. Làn da trắng mịn, và cặp xương quai xanh linh động thêm cả hương thơm ngào ngạt này nhanh chóng khiêu khích thú tính của hắn.

- Ngài thấy đồ ăn tối nay thế nào?

- Rất ngon.

-... Vậy sao ngài không khen lấy một lời nào vậy?

- Ta xin lỗi nhé. Thực sự là ngon lắm. Không có ai nấu ngon bằng em cả.

- hmmm thật sao, điều đó là tất nhiên rồi.- Mắt Sanji chợt long lanh lên. Cậu rất vui.

- Sanji này, em có biết tại sao ta không thể coi em là người hầu không?

- Hm, tại sao?

Hắn nhìn chăm chăm lên Sanji khiến cậu rất khó hiểu.

- Bởi vì... từ em lúc nào cũng toát ra phong thái của một kẻ quý tộc. Không lẫn đi đâu được.

- Phong thái quý tộc? Tôi sao? fư fư, Nói cho ngài nghe, tôi chúa ghét bọn quý tộc. Vậy ngài ghét tôi? Ngài từng nói rằng ngài rất ghét quý tộc mà.

- Phải, nhưng em là ngoại lệ.

- Ngài... Dạo gần đây tôi cứ hay ngờ ngợ. Có phải trước đây chúng ta đã từng gặp nhau rồi không? - Sanji nhìn vào mắt hắn.

-... " Em đã nhớ ra rồi sao" - Hắn mừng rỡ trong lòng.

- Thôi, có lẽ là do tôi nhớ nhầm thôi hahaha.

- Không phải là em nhớ nhầm đâu. Đúng là chúng ta đã gặp nhau rồi đấy. Em vẫn còn nhớ về tên rách rưới trong con hẻm phải không?

- hmmmm... - Sanji tròn mắt nhìn hắn. Hắn làm cậu thấy bất ngờ quá.

- Ngài chính là cái người đó ư, thật khó tin, sao lại có thể như thế được. Rõ ràng... Rõ ràng...

- Rõ ràng là cả hai khác nhau một trời một vực phải không? - Hắn nhếch miệng.

- Đấy chính là sự vi diệu trong cuộc sống đấy Sanji. - Hắn điềm nhiên.

- Nhưng thật khó tin. Ngài đã làm thế nào mà... - Sanji vẫn không thể tin được rằng kẻ lang thang rách nát và muốn chết trong kí ức của cậu lại chính là tên y sĩ nổi tiếng này.

Law bỗng nhiên đứng dậy khỏi ghế, hắn bước đến gần Sanji và cúi xuống để mặt mình đối diện với cậu.

- Em có muốn biết tại sao ta có thể trở thành như bây giờ không? Ta nghĩ là một phần em cũng không nên biết. Ta có rất nhiều chuyện và sẽ từ từ kể cho em nghe. Nhưng mà bây giờ thì ta rất muốn...

Hắn bỗng nhiên luồn hai tay qua, một tay luồn qua đằng sao giữ lấy eo cậu và một tay thì giữ lấy đầu cậu khiến cậu như bị khóa lại.

- Ngài...

Sanji không kịp định hình thì hắn đã gắt gao đặt môi mình lên môi Sanji và hôn cậu mãnh liệt.

- ưm... - Sanji chẳng thể nói được gì. " Tên này đúng là rất xấu xa. Nhưng mà ưm, lưỡi của hắn... lưỡi của hắn đang luồn vào trong miệng mình...". Sanji nhanh chóng bị cuốn sâu vào sự cám dỗ của hôn và cậu vòng tay ôm chặt lấy cổ hắn. Một nụ hôn dây dưa và ướt át. Đây là lần đầu tiên Sanji hôn, cảm giác còn rất lạ lẫm nhưng cậu không thể không thấy nó rất tuyệt. Cái hôn ấy khiến cơ thể cậu trở nên dạo dực. Điều đó cũng làm cậu hoang mang. " Liệu có ổn không? Cứ thế này mình sẽ làm tình với hắn mất. Mình nên dừng lại thôi." Nhưng một khi thú tính đã nổi lên rồi thì ta khó lòng mà kiềm chế nó lại. Tay Sanji vẫn cứ ôm chặt lấy cổ hắn mà hôn. Và hắn thì càng ôm cậu chặt hơn để cơ thể cậu càng cứ áp sát vào hắn. Cậu có một vòng eo săn chắc. Cảm nhận cơ thể cậu qua lớp áo cũng đủ khiến hắn muốn bùng nổ nhưng hắn biết rằng mình cần phải kiềm chế. Không thể vì mất kiểm soát mà khiến Sanji đau được. Và khi đã cạn kiệt sinh khí, Sanji buông môi hắn ra, mặt cậu đỏ phừng phừng và cũng có đôi chút lo lắng. Nhưng những tiếng thở dốc phát ra từ đôi môi ướt át kia lại khiêu gợi đến vô cùng.

- Em hôn giỏi lắm. - Hắn cười đe tiện.

- Thật không? ha...ha...Tôi đã chưa từng hôn ai ha... thưa ngài. - Sanji hổn hển.

- ha, Vậy ta là người đầu tiên hôn em sao? Ta rất hạnh phúc. - Giọng hắn khàn đi vì ham muốn. Hắn bắt đầu luồn tay cởi chiếc đại đang cố định áo choàng khiến hai vạt áo bung ra để lộ làn da trắng mịn và cơ thể săn chắc của cậu. Sanji giật mình. Không được, cậu không thể quá dễ dãi như thế. Và hắn thì đã dí mặt mình vào hõm cổ cậu mà hôn. Sanji vừa thở dốc vừa cố gắng quên đi khoái cảm mà đẩy hắn ra.

- Không được đâu haa... Ngài không được làm như thế.

- Nhưng em đang rất muốn ta tiếp tục mà Sanji, nhìn gương mặt gợi dục của em xem.

Hắn ta luồn tay vào và mơn trớn nhũ hoa khiến Sanji run rẩy vì khoái cảm, cậu đã chìm vào ham muốn của chính mình rồi. Và cậu bắt đầu rên rỉ.

- Không phải haa... ưm... tôi không muốn ngài.... ư...

- Hê, nghe em rên kìa. Em làm ta khó chịu quá.

Hắn liền bế xốc cậu lên và nhanh chóng di chuyển vào phòng,nhẹ nhàng đặt cậu lên giường.

- Dù sao thì cũng không thể để em làm tình trên ghế được. Em là một quý tộc mà Sanji.

- Ưm... Law, ngài... tôi sẽ giúp ngài cởi đồ.

Nhưng Sanji còn chưa cởi xong hàng cúc áo của hắn thì cặp nhũ hoa lấp ló sau hai vạt áo trắng của cậu khiến hắn mất kiên nhẫn mà đè ngửa cậu xuống giường.

- a, Ngài thật là thô lỗ...

Hắn đang dùng lưỡi mình mơn trớn nhũ hoa của Sanji. Lưỡi của hắn chuyển động rất điêu luyện khiến Sanji run rẩy liên hồi. Cậu bịt mồm mình lại để không phát ra những tiếng rên đáng xấu hổ.

- Thôi nào Sanji, những tiếng rên của em nghe tuyệt lắm mà. - Hắn cầm lấy cổ tay cậu đè xuống giường.

- Không, không tuyệt tí nào. - Sanji phản bác.

- Em đừng có cứng đầu thế chứ. Nhưng thôi, ta biết là em rất xấu hổ. Dù sao thì tí nữa em sẽ không thể ngừng rên được đâu. - Sanji chưa từng thấy hắn trở nên bỉ ổi đến thế.

Hắn tháo chiếc khăn trắng trên đầu cậu ra. Mái tóc vàng vẫn còn ướt buông xõa nổi bật trên tấm ga trắng. Và hắn dùng chiếc khăn đó trói hai tay cậu lại.

- A, đừng có trói tôi...

- Ngoan nào. - Law vuốt ve gương mặt đã dại đi của cậu

Hắn với tay mở ngăn kéo trên chiếc tủ cạnh giường Và lôi ra một lọ gì đó cậu không rõ tác dụng. Hắn đổ thứ chất lỏng trong suốt ấy lên tay và lên cả vùng dưới của cậu làm chúng trở nên nhớp nháp. Hắn cầm lấy dương vật đang căng cứng của cậu nhẹ nhàng vuốt ve. Khoái cảm khiến cậu khẽ co giật. " hm, thật là dễ chịu. Hắn đang mơn trớn nó."

- Haa...haa... - Cậu rên rỉ và không ngừng lay động hông eo.

Hắn bắt đầu vuốt xuống phía dưới và mơn trớn lỗ huyệt kia. Nếu đây là lần đầu thì nó sẽ vô cùng nhạy cảm. Và Sanji lại khẽ co giật. Hắn hút một ngón tay mình vào bên trong cậu. Sự xâm nhập kì lạ này khiến cậu sinh động và rùng mình. Hắn nhanh chóng đút thêm hai ngón tay vào và Sanji có thể cảm nhận được sự thô cứng của chúng. Khi hắn đã có thể dễ dàng di chuyển những ngón tay bên trong lỗ huyệt. Law bắt đầu tự cởi quần áo của chính mình ra. Dương vật thô to của hắn khiến Sanji hoang mang. Nếu các thế kia đâm vào trong cậu thì có đau không. Và khi nghĩ về việc mình sắp mất lần đầu tiên đến nơi thì cậu chợt hối hận. Nhưng đến nước này thì không thể dừng lại được nữa rồi. Bởi cậu muốn hắn hacy tiếp tục. Tâm chí cậu bị cuốn vào tình dục. Và giờ cậu mới biết rằng hắn còn xem nhiều hơn cậu tưởng tượng rất nhiều. Những hình xăm uốn lượn xuất hiện chi chít trên cơ thể hắn. Hắn rõ ràng là trông giống hệt một tên giang hồ. Nhưng không thể phủ nhận rằng những hình xăm đó càng làm hắn trở nên cuốn hút lạ. Sanji bất chợt muốn hôn hắn. Nhưng hắn không biết điều đó và hắn đang cầm lấy hai đầu gối của Sanji nâng về phía trước để chuẩn bị tiến vào. Sanji chắc mẩm giờ này hắn sẽ không nghe cậu nói gì đâu nhỉ? Dù vậy, cậu vẫn gọi hắn.

- Khoan đã, Law.

Và thật may vì hắn vẫn nghe cậu. Hắn dừng lại. Và vì cứ nghĩ rằng cậu đang sợ nên hắn tháo cái khăn đang trói cậu ra và cứ vuốt ve trấn an cậu mãi.

- Em cứ thả lỏng người ra xem nào.

- Hahaha, ngài đang nghĩ tôi sợ sao. Cũng hơi hơi thôi, đã để ngài làm đến nước này tôi sẽ không bắt ngài dừng lại đâu. - Sanji cười khúc khích.

- Thật không? Sao em lại... - Và hắn đã phải bỏ dở câu nói bởi Sanji đã nhoài người dậy để hôn hắn. Hôn dây dưa một hồi thì Sanji nhả môi hắn ra thở gổn hển. Mặt cậu khẽ ánh lên một nỗi ngại ngùng rất nửa vời và tay vẫn ôm cổ hắn.

- Haa, haa, rồi, được rồi thưa ngài. Bây giờ ngài muốn làm gì cũng được.

Chỉ chờ có thế, Law đè ngay Sanji xuống giường và đút dương vật mình vào lỗ huyệt đã được bôi trơn của Sanji. Sự xâm nhập quá sức lạ lùng và đột ngột này khiến Sanji khẽ co giật và rùng mình.

- A, chết tiệt, cái đó của ngài to quá đấy, sao ngài có thể a...

Hắn đang chuyển động không ngừng. Sanji như tê dại. Dương vật đã cương sẵn nên sự khoái cảm dạt dào này khiến cậu bắn.

- A...- Đầu óc cậu quay mòng mòng trong khoái cảm. Trong vô thức, cậu đã không thể ngừng rên lên. Và cho đến khi Sanji gần như đã kiệt sức rồi thì hắn đột nhiên lại gồng mình lên.

- Sanji, ta sẽ bắn vào trong em.

- ng...

Sanji còn chưa mường tượng ra vấn đề thì một dòng chất lỏng ấm nóng đột nhiên xâm nhập vào trong khiến cậu kinh động tột độ." Hắn bắn rồi, hắn đã bắn tinh dịch của hắn vào trong mình,... Mình thật sự đã làm tình với hắn." - Sanji mê man cùng những nhịp thở khó khăn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro