Chương 3: Lưỡi Kiếm Trong Đêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Levi lao về phía con quỷ với tốc độ kinh người. Những xúc tu của nó vung vẩy điên cuồng, nhưng đối với Levi, chúng chậm như đang di chuyển trong nước.

"Tch, chậm quá," Levi lẩm bẩm, xoay người né đòn một cách dễ dàng.

Tanjiro đứng bên cạnh Tamayo, kinh ngạc trước kỹ năng của Levi. "Tamayo-san, anh ấy... anh ấy nhanh quá!"

Tamayo gật đầu, ánh mắt không rời khỏi trận chiến. "Đúng vậy. Nhưng điều đáng lo ngại hơn là con quỷ kia. Nó đang thích nghi."

Như để chứng minh lời Tamayo, một trong những xúc tu của con quỷ bỗng biến đổi, mọc ra hàng loạt răng nhọn hoắt. Nó lao về phía Levi với tốc độ gấp đôi trước đó.

"Đại úy, cẩn thận!" Tanjiro hét lên.

Levi xoay người trong không trung, chỉ kịp né được đòn tấn công trong gang tấc. Một vết cắt nhỏ xuất hiện trên má anh.

"Thú vị đấy," Levi nhếch mép, ánh mắt lấp lánh một cách nguy hiểm. "Vậy là ngươi có thể tiến hóa trong lúc chiến đấu à?"

Con quỷ gầm lên đáp lại, cơ thể nó tiếp tục biến đổi. Những mảng da cứng như thép bắt đầu mọc ra, bao phủ các điểm yếu.

Levi đáp xuống đất, đứng cạnh Tanjiro. "Này nhóc, cậu có thể cho tôi biết điểm yếu của loại quái vật này không?"

Tanjiro gật đầu. "Cổ. Chúng ta phải chặt đứt cổ chúng."

"Hmp, giống hệt bọn Titan," Levi lẩm bẩm. "Được rồi, nghe đây. Tôi sẽ thu hút sự chú ý của nó. Cậu tìm cơ hội tấn công cổ nó."

Không đợi Tanjiro trả lời, Levi đã lao vào trận chiến. Anh di chuyển như một cơn lốc, cắt đứt từng xúc tu của con quỷ với độ chính xác đáng kinh ngạc.

Tanjiro nhanh chóng hiểu ý đồ của Levi. Cậu tập trung, hít sâu, chuẩn bị cho đòn tấn công quyết định.

"Hô hấp nước, hình thức thứ mười một: Vũ điệu của thần nước!"

Tanjiro lao vào, thanh kiếm vẽ nên những đường cong uyển chuyển như dòng nước chảy. Con quỷ, đang bận rộn với Levi, không kịp phản ứng.

Một tiếng "xoẹt" vang lên, và đầu con quỷ rơi xuống đất.

Khi mọi thứ lắng xuống, Levi đáp xuống bên cạnh Tanjiro, nhìn cậu với ánh mắt đánh giá. "Không tồi, nhóc ạ."

Tanjiro thở hổn hển, nhưng mỉm cười. "Cảm ơn đại úy. Ngài cũng... rất tuyệt vời."

Tamayo bước đến gần họ, vẻ mặt nghiêm trọng. "Các cậu đã làm rất tốt. Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu."

Levi quay sang Tamayo, ánh mắt sắc lẹm. "Giờ thì, cô nợ chúng tôi một lời giải thích."

Tamayo gật đầu. "Đúng vậy. Nhưng không phải ở đây. Hãy đến nơi an toàn đã."

Khi họ rời khỏi hiện trường, Tanjiro không khỏi nhìn lại xác con quỷ. Cậu có cảm giác rằng đây chỉ là sự khởi đầu của một chuỗi sự kiện còn kinh khủng hơn nhiều.

Trong bóng tối, một bóng người nhỏ bé đang quan sát họ. Đôi mắt tím sẫm lấp lánh dưới ánh trăng.

"Ara ara, có vẻ như mọi chuyện đang trở nên thú vị hơn rồi," Muzan Kibutsuji thì thầm, nụ cười bí ẩn nở trên môi trước khi biến mất vào màn đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro