Cậu và Taerae hơn 2 tháng qua đã cố gắng chăm chỉ học tập ôn thi đại học
Đi học về lại cùng nhau về nhà đối phương ôn tập, ôn tập xong cậu lại phải đi làm cứ thế tiếp tục cho những ngày bận rộn,cậu cũng đã không suy nghĩ gì nhiều về chuyện kia nữa và cậu cũng không muốn nghĩ đến, tình yêu về 1 phía như cậu liệu có thể sao, liệu người ta có chấp nhận cậu không?,chỉ vì những chuyện nhỏ nhặt chăm sóc bảo vệ cậu quan tâm cậu trong thời gian qua mà đã làm cậu rung động, chính cậu hiện tại cũng không biết mình nghĩ gì muốn làm gì mọi việc đối với cậu rất mơ hồ, giá như ngày đó taerae không giải đáp thắc mắc đó cho cậu liệu bây giờ cậu đã không phải như vậy không?
Cậu luôn nghĩ thời gian sẽ trả lời tất cả, nhưng cậu đâu biết thời gian sẽ làm cho chúng ta quên đi nó và chấp nhận nó!
________________________
Hôm nay là ngày thông báo trúng tiễn đại học, nhưng con người nào đó vẫn còn đang nằm trong chăn ngủ ngon lành
Ánh nắng đã ló dạng trên cao, chiếu qua khung cửa sổ thẳng vào mặt cậu, hàng mi cậu bắt đầu chớp nhẹ nhẹ, lông mày khẽ nhíu lại, cậu khó chịu kéo chăn lên qua mặt quay lưng về hướng cửa sổ ôm con gấu bông vào lòng mà ngủ tiếp
Tiếng chuông điện thoại làm cậu tỉnh giấc, cậu từ từ mở mắt ra nhưng sau đó lại nhíu lại vì ánh sáng chiếu vào mắt cậu, cậu vơ tay tìm kiếm điện thoại đang kêu inh ỏi kia, cằm được điện thoại trên tay cậu từ từ ngồi dậy rồi bấm nghe máy
Hanbin: alo mới sáng sớm đã gọi inh ỏi rồi, không cho người ta ngủ hả
Taerae: m xem mấy giờ rồi mà sáng sớm, mặt trời đã lên tới đỉnh rồi mà giờ này còn ngủ
Hanbin: hả cái gì cơ, mấy giờ rồi, có kết quả chưa " cậu nghe y nói đã trễ thì giật mình tỉnh cả ngủ gấp gáp nói "
Taerae: từ từ bình tĩnh xuống nhà mở cửa cho t trước đã nắng quá
Hanbin: ò đợi xíu t xuống ngay
Cậu nói xuống ngay vậy thôi chứ cậu vẫn phải vscn thay đồ gọn gàng mới xuống mở cửa cho Y
Hanbin: xin chào buổi sáng " cậu mở cửa ra thấy taerae khoanh tay nhìn cậu bằng khuôn mặt khó chịu cậu đành phải cố gắng cười tươi nhìn y né qua một bên chừa chỗ cho y vào nhà "
Y vừa vào vừa cằn nhằn khó chịu với cậu
Taerae: chờ 1 chút xuống ngay của m đó hả biết nắng lắm không, đứng trước cửa nửa tiếng đồng hồ với cái nắng mùa hè này như cực hình đấy m biết không " y đi đến ghế sofa ngồi xuống cầm bình nước đỗ ra ly uống rồi lại khó chịu nhìn cậu "
Hanbin: ayyo bạn đừng giận tui phải đi vscn nữa nên hơi lâu
Taerae: rồi sao không mở cửa cho t vô trước đi rồi m muốn làm gì m làm
Hanbin: hihi xin lỗi vừa thức nên não chưa hoạt động kịp
Taerae: t chưa mua đồ ăn sáng...à không trưa nên m muốn ăn gì t đặt, vừa ăn vừa đợi kết quả luôn
Hanbin: m ăn gì t ăn đó " cậu bình thản dựa lưng lên ghế vừa xem điện thoại vừa nói chuyện với y "
Taerae: t ăn cà chua m ăn không ?
Hanbin: m ăn cà chua là được tặng thêm một thứ đó
Taerae: thứ gì
Hanbin: cái tát từ oh hanbin " cậu dời mắt khỏi điện thoại nhìn y cười thân thiện "
Taerae: thôi t không cần, ăn gà rán nhé?
Hanbin: được, ý kiến hay
/ 1 giờ 50 phút /
2 giờ kết quả sẽ được gửi đến,Cậu và taerae vừa ăn vừa nhìn vào màng hình máy tính hồi hộp, tim cả hai đều đập nhanh liên hồi, tay cũng bắt đầu rung nhẹ
55ph
56ph
57ph
58ph
59ph
thời gian cứ thế trôi qua cậu và y càng căng thẳng nhìn vào màng hình hơn hiện tại chỉ còn lại mấy giây sẽ có thông báo kết quả cả hai không hẹn mà cùng nhắm mắt lại
Ting
thông báo được gửi đến
Cậu và Y từ từ mở mắt ra tay cậu từ từ đặt vào phím mở trang web ra y bên cạnh cũng giống cậu, cả 2 nhìn nhau cười động viên cùng đếm 1 2 3 rồi nhấn
Hanbin: Aaaaaaaaa taerae đậu rồi
Taerae: Aaaaaaa đậu rồi đậu rồi
cả 2 đều vui sướng la lên nhìn nhau rồi vừa nhảy vừa ôm ăn mừng
được một lúc cả hai cũng bình tĩnh ngồi xuống nhưng miệng vẫn cười toe toét vui mừng
Taerae: m vào khoa gì thế
Hanbin: quản trị kinh doanh
Taerae: t cũng thế, nhưng m nói không vào công ty làm mà sao tự nhiên lại vào khoa quản trị kinh doanh thế
Hanbin: không vào công ty nhưng t vẫn muốn giúp gì đó cho công ty của gia đình khi rảnh rỗi, còn m thì sao
Taerae: t á con 1 nên việc thường kế là chuyện phải làm
Hanbin: Ồ " cậu gật đầu tỏ ý đã hiểu "
Điện thoại cậu bỗng kêu lên
Hanbin: em nghe
Bí ẩn: nhận được thông báo chưa, thế nào ổn không
Hanbin: em...em
Bí ẩn: không sao, không đậu vào trường đó thì mình vào trường khác em anh giỏi mà học trường nào chả được nên đừng buồn có anh đây rồi
Hanbin: em đã nói xong đâu
Bí ẩn: vậy như nào " bên kia hồi hộp mong chờ "
Hanbin: hehe tất nhiên là đậu rồi
bên kia vui vẻ cười chúc mừng
Bí ẩn: giỏi lắm thế muốn thưởng gì nè
Hanbin: mở thẻ lại cho em
Bí ẩn: được được xíu anh sẽ mở
Hanbin: còn nữa cho em nghĩ việc ở cửa hàng 1 thời gian
Bí ẩn: được thời gian này cho em nghỉ ngơi
Hanbin: hehe anh là tốt nhất
Bí ẩn: thế có định về nhà anh chơi hè không
Hanbin: nhà anh có gì mà chơi
Bí ẩn: anh nhớ em muốn gặp em cũng không được nữa hả
Hanbin: vô hè mình cũng sẽ gặp thôi dù gì mình cũng chung trường mà, anh nghỉ hè suốt ngày ở công ty không mà còn kêu em về đó, về đó để trong nhà giúp anh à em không rảnh
Bí ẩn: vài ngày nữa hết hợp đồng thuê nhà rồi em không về thì em đi đâu
Hanbin: em đã dọn dẹp nhà cửa xong cả rồi mai sẽ được đem qua nhà anh, còn em đi về Việt Nam với ba mẹ thời gian này để chữa lành
Bí ẩn: em được lắm dám bỏ anh ở đây 1 mình về Việt Nam chơi
Hanbin: hehe anh ở đây vui vẻ, em đặt vé rồi mốt em sẽ về
Bí ẩn: sớm thế anh còn định qua thăm em
Hanbin: anh lo cho cái công ty của mình đi kìa, khi nào vào học em sẽ sang nhà anh ở đến khi nhận ktx được không
Bí ẩn: tất nhiên là được rồi, sao mà từ chối được chứ
Hanbin: vậy thôi em bận rồi tạm biệt
Bí ẩn: tạm biệt nhớ đi làm nốt hôm nay rồi hả nghỉ nha pai pai
TÚT TÚT
Hanbin: ơ cái ông anh này " cậu nhìn điện thoại mà bất lực cười trừ "
Taerae nãy giờ bên cạnh cậu không muốn nghe cũng phải nghe cuộc nối chuyện anh em yêu thương nhau nhưng vẫn có phần hơn thua nhau khiến cậu cũng nhớ đến người anh họ của mình mà cười
Taerae: này mốt m về Việt Nam hả
Hanbin: à đúng rồi, về đi chữa lành hehe
Taerae: Vậy cũng tốt
Hanbin: 2 ngày này m phải ở đây với t đấy nhé, đi rồi t sẽ nhớ m lắm đó " cậu mè nheo với Y"
Taerae: được được ở đây với m được chưa còn bây giờ dọn dẹp đi rồi mình đi chơi ăn mừng
Hanbin: đi thôi, hôm nay t bao
_____________________
Hanbin: *Nếu cảm thấy chưa đủ nắng để xua tan những cơn mưa, thì thôi. Ta hẹn nhau vào một ngày khác nhé, ít mưa hơn, bình yên và trưởng thành hơn!..*
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro