Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dòng suy nghĩ của Lam bị cắt ngang bởi tiếng thì thào của Grandy.

- Honey, there's something I wanna tell you. Will you come to my room for a while?

(Cưng, mình có chuyện muốn nói. Cậu đến phòng mình một lúc được không?)

- No, sorry. I wanna stay here. If you wanna tell me something, just go ahead. I don't wanna go anywhere.

(Không, mình xin lỗi. Có việc gì thì cậu cứ nói ngay đây. Mình không muốn đi đâu hết.)

- Please, it won't take long. You can't just say no to me like that.

(Đi mà, sẽ không mất nhiều thời gian đâu. Cậu không thể từ chối mình như vậy được.)

- Ok, ok, if you say so. Make it quick. (Rồi, rồi, nếu cậu đã nói vậy. Nhanh lên.)

Grandy nắm tay Lam, hai đứa rút khỏi phòng khách mà không ai hay biết. À không, nói đúng ra thì có một người biết... Grandy cẩn thận khóa cửa phòng, rồi tiến lại gần Lam.

- Now what? What do you wanna tell m... hum... (Giờ thì sao? Cậu muốn nói gì với m... )

Lam đành bỏ ngang câu nói của mình, bởi Grandy đã để lên môi cô một nụ hôn. Lam đáp lại bằng tất cả nhiệt tình. Một nụ hôn tình tứ kéo dài đến gần năm phút. Grandy vừa buông ra, Lam nói ngay, vừa nói vừa thở:

- Can I go now?

(Giờ mình đi được chưa?)

Grandy không nói gì, chỉ mỉm cười, đẩy Lam ngã xuống giường.

- What's th... Lam ngạc nhiên. (Cái gì th...)

Một nụ hôn khác. Grandy dần đặt Lam nằm hẳn trên giường. Môi vẫn gắn chặt trên môi người yêu, tay Grandy lần gỡ từng chiếc cúc trên áo... Lam bật dậy:

- Not now. We'll do it, but not now, I... - I want you, right now. Be my first. I want you to be mine.

- You're sure you wanna do it now? I don't think you're ready. Don't let what Kat said get to you.

- Now that you remind me of her, there's no way I will let you go. Stay here.

Grandy ấn Lam xuống, tháo dây buộc tóc của cô ném vào góc phòng, khóa miệng Lam bằng một nụ hôn dữ dội nhất mà Lam từng biết. Lưỡi của Grandy trấn áp Lam tới mức cô phải rên lên.

Ý muốn trở lại phòng khách biến đi đâu mất. Ngay lập tức, Lam đáp trả, cũng mạnh mẽ không kém. Grandy lại lần mở cúc áo của Lam, lần này Lam để mặc. Tay cô đang bận mân mê mái tóc mượt mà của Grandy. Chiếc áo lụa bay vào góc phòng. Môi Grandy rời môi Lam, đi dần xuống cổ.

Đang say sưa, Grandy miễn cưỡng ngưng một lúc để Lam giúp cởi chiếc áo của cô ra. Lam cởi luôn cả chiếc áo lót của Grandy với tốc độ và sự thuần thục đáng nể. Lam ngồi dậy tắt đèn và nhanh chóng trở lại giường.

- I don't think you have enough experience to be on top.

Lam cười. Rồi cô cúi xuống, hôn lên làn da mà cô chắc hẳn đang ửng hồng trong bóng tối, tay vuốt ve khuôn ngực tròn bên dưới. Mỗi cử động của Lam đều được đáp lại bằng một tiếng rên nho nhỏ đầy thỏa mãn.

Phải cố gắng lắm Grandy mới lấy lại đủ tỉnh táo để cởi chiếc áo lót của Lam. Cô sung sướng tận hưởng sự mềm mại và ấm áp được cất giấu dưới thứ phục trang đó. Nhưng chừng đó vẫn chưa đủ. Grandy tìm cách cởi khóa chiếc quần jean của người yêu. Cô gái lóng ngóng tới mức Lam đành buông cô ra mà tự làm lấy, không quên chiếc quần kaki của Grandy. Hai kẻ trong cơn yêu quấn lấy nhau mà hôn, mà ve vuốt bất cứ chỗ nào họ chạm đến.

Không gian đầy tiếng thở, tiếng cười rúc rích, những câu khích lệ nhau... Grandy vui sướng điên cuồng. Sự tiếp xúc với thân thể người yêu đem đến cho cô gái niềm hoan lạc mà cô chưa từng nếm trải. Cô chất ngất, chìm đắm trong vòng tay Lam đầy âu yếm. Cô muốn có tất cả những thứ thuộc về Lam. Tất cả. Hơi ấm này, mùi hương, đôi môi dịu ngọt, mái tóc đen lấp lánh trong bóng tối, làn da êm ái, và đôi bàn tay với những ngón rất xinh đang mơn trớn khắp thân thể cô...

Cô muốn tất cả thuộc về mình. Chỉ một mình cô mà thôi. Không một ai khác.

Grandy yêu Lam.

Cô không chỉ muốn có tất cả mọi thứ của Lam, cô còn muốn Lam khao khát mọi thứ của cô giống như cách cô khao khát Lam. Cô muốn hòa làm một với người mà cô yêu, yêu đến phát điên lên được. Grandy choáng ngợp dưới trận bão tình của người yêu...

Hai người nằm trong bóng tối thủ thỉ nói chuyện với nhau. Lam vuốt tóc Grandy, nói trong tiếng cười:

- So, how was it? (Sao, cậu thấy thế nào?)

- Now I understand why Kat never wanna lose you. Grandy trả lời, kéo Lam sát vào người. (Giờ thì mình đã hiểu vì sao Kat không muốn mất cậu.)

Trong phòng đang tối om, nếu không Lam sẽ thấy khuôn mặt Grandy đỏ ửng lên. Họ nằm đó thêm một lúc nữa, trao nhau những nụ hôn ngắn, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể cạnh bên. Grandy nhìn thấy nụ cười của Lam ngay cả trong bóng tối. Cô biết cô sẽ không bao giờ muốn rời xa Lam nữa. Bất chợt Lam vỗ trán:

- Oh man, how long have we been here? I totally forgot about... my, I gotta go. (Ô trời, tụi mình đã ở đây bao lâu rồi? Mình quên bẵng... ui, mình phải đi thôi.)

- Just a while, please. Honey, don't leave. Grandy ôm xiết lấy Lam. (Một lúc nữa thôi, đi mà. Này, đừng đi.)

Lam hôn lên trán Grandy rồi nhảy khỏi giường, bật đèn, mặc quần áo với tốc độ tên lửa.

- You wanna go back to the living room with me? Or you wanna stay here? (Cậu muốn xuống phòng khách với mình không? Hay cậu muốn ở lại đây?)

- I'll go with you. Gimme a minute. (Mình sẽ đi cùng cậu. Chờ mình một phút.)

Mười lăm phút sau, hai người quần áo chỉnh tề, đầu tóc gọn gàng đi xuống phòng khách. Vừa thấy Lam và Grandy, Ana lớn tiếng:

- Đôi uyên ương này tâm sự gì lâu thế? Chủ nhà mà bỏ mặc khách thế này đây hả?

- Nguyên đâu?

Lam hoảng hốt hỏi, ngay khi nhận ra cô bé không có trong phòng khách.

- Ngoài vườn với Nhã, mà sao...

Linn chưa dứt câu Lam đã phóng ra vườn. Biết ngay mà. Thôi rồi, bây giờ mình mới hiểu tính toán của nó. Nó cố tình tổ chức ở nhà Granny để mượn tay Granny làm mình sao nhãng đây mà. Có khi nó đã tính trước nếu tổ chức ở nhà nó, mình sẽ không cho Granny đi theo. Chết tiệt. Mày muốn gì hả Nhã? Mày...

Nguyên và Nhã đang ngồi trên chiếc xích đu trong vườn, thấy Lam chạy lại, cả hai ngước nhìn cô chằm chằm.

- Chị Lam, nãy giờ chị ở đâu vậy?

- Chị... ưm, chị có chuyện cần nói với Grandy.

- Chuyện gì mà tới hai tiếng rưỡi đồng hồ?

Nhã nhếch mép, ánh mắt nhìn Lam giễu cợt.

- Không liên can đến mày.

Lam quát.

- Chị Lam, chị ăn nói kiểu gì vậy?

Nguyên nạt lại.

- Hả? Ừ... ừ... chị xin lỗi. Thôi chuẩn bị đi, chị em mình về.

- Chị vô trong chờ em, chút em vô liền.

- Nhanh nghe, chị chờ đó.

Lam không tin nổi vào tai mình nữa. Nguyên nạt cô? Nguyên thậm chí chưa bao giờ cãi lời, vậy mà bây giờ, chỉ vì... cái-con-nhỏ-không-ra-gì đó mà Nguyên không ngần ngại quát vào mặt cô? Lam cảm thấy máu mình sôi sùng sục. Cô chỉ muốn quay ngược ra vườn mà làm loạn lên, bảo Nhã tránh con bé cho càng xa càng tốt.

Nhưng cứ nghĩ tới ánh mắt lúc đó của Nguyên, Lam xụi lơ, lê bước về phòng khách. Lam thấy Kat và Grandy đang tranh cãi chuyện gì đó, Linn đang ra sức giảng hòa, còn Ana và Daniella khoác tay nhau cười như hai vị khán giả đang thưởng thức một vở kịch hay. Nhưng Lam chỉ đi thẳng đến ghế salon ngồi phịch xuống. Grandy bước ngay lại, ôm lấy cổ Lam và hôn lên môi. Cô đáp trả một cách uể oải. Grandy cũng không có vẻ chú ý lắm, quay lại nói với Kat:

- From now on, she's completely mine. And you. You get away from her. Am I clear? (Từ giờ trở đi, cô ấy hoàn toàn là của tôi. Còn cô. Cô tránh xa cô ấy ra. Tôi nói vậy rõ ràng rồi chứ?)

- Well, let me see. I'm sick of arguing. And I'll wait until she's sick of you. (Để xem nào. Tôi chán cãi nhau lắm rồi. Và tôi sẽ chờ đến khi cô ấy chán cô.)

Kat hậm hực ra về. Lam cũng gạt tay Grandy ra:

- Mọi người, tôi về đây. Mệt lắm rồi. Mọi người đi đường cẩn thận.

Lam vẫy Nguyên đi theo, không thèm nhìn Nhã lấy một lần, lấy xe lái thẳng về nhà, dọc đường không nói câu nào.

Về đến nhà, cô tắm rửa, thay áo, trèo lên giường ngay lập tức. Sau quá nhiều sự kiện tối qua, ít ra Lam cũng có được một giấc ngủ ngon. Hiện giờ thì cô đang lăn qua lăn lại trên giường, ráng ngủ nướng thêm một chút.

Còn sớm chán, hôm nay lại là Chủ nhật. Thời tiết buổi mai dễ chịu quá. Gió theo nắng ùa vào cửa sổ, căn phòng mát hẳn lên, sáng rực. Ấy, sáng rực à, vậy bây giờ chắc phải... Lam chụp cái điện thoại ngó hàng số chỉ giờ. 8h25.

Cô vừa định đặt cái điện thoại xuống, giai điệu bài Don't matter liền vang lên.

Nobody wanna see us together, but it don't matter no.

'Cause I got you babe.

Nobody wanna see us together, but it don't matter no.

'Cause I got you babe.

'Cause we gonna fight.

Oh yes we gonna fight.

Believe we gonna fight.

Fight for our right to love, yeah. ...

Lam đã biết ai gọi, nhưng vẫn để cái điện thoại kêu. Thi thoảng cô vẫn làm vậy, để mặc cái điện thoại reo, để nghe nhạc chuông, có khi để người kia đừng nghĩ mình đang chờ cuộc gọi - làm cao một chút ý mà.

" A lo. "

" Hei honey, did you sleep well? " (Chào cưng, ngủ ngon không?)

" Ya, pretty well. What's up? " (Ừ, ngủ ngon. Có việc gì không?)

" Nothing. I just wanna hear your voice. Um, you know, last night.. ." (Không có gì. Mình muốn nghe giọng cậu thôi. Um, cậu biết đấy, tối qua...)

" Last night what? Do you regret it? " (Tối qua sao? Cậu hối hận rồi phải không?)

" No, no, how come you think so? Well, it's just... well... " (Không, không, sao cậu lại nghĩ vậy được? À, chỉ là... à...)

" Whatever it is you're thinking, let it out. " (Cậu đang nghĩ gì thì cứ nói ra đi.)

" Ok. It's... awesome. " (Ok. Chuyện đó... thật tuyệt.)

" Alright then. What else? "

Lam bước lại cửa sổ nhìn ra ngoài. (Được rồi. Còn gì nữa không?)

" Do you miss me? " Giọng Grandy nũng nịu. (Cậu nhớ mình không?)

" 'Course I do. Why're you asking? " (Tất nhiên. Mà sao cậu hỏi vậy?)

Như chỉ chờ được hỏi câu đó, Grandy hớn hở hẳn lên.

" I miss you too. Can we meet today? " (Mình cũng nhớ cậu. Hôm nay tụi mình gặp nhau nha?)

" Sorry sweetie, I have something to do at home. We'll meet tomorrow at school, ok? " (Xin lỗi nha, mình có việc bận ở nhà. Mai tụi mình sẽ gặp ở trường, ok?)

" I'll come to your house then. " (Vậy mình sẽ tới nhà cậu.)

" Hei, what's... " (Hê, cái gì...)

Lam nghe đầu bên kia đã tắt máy, bèn thảy cái điện thoại lên giường, bước vào nhà tắm. Grandy sắp tới, phải sửa soạn cho tươm tất một chút chứ. Lam tà tà đánh răng, rửa mặt, chải đầu, thay quần áo.

- Á!

Tiếng Nguyên la thất thanh làm Lam giật mình, quay lại thì thấy cô bé đứng ngay ngưỡng cửa, tay che khuôn mặt đỏ au:

- Chị... chị mặc áo nhanh lên. Đừng ! Chị đừng có quay lại.

- Hả, à, vậy mà làm chị hết hồn.

Lam nhanh chóng tròng bộ đồ lên người, phản ứng của con bé khiến cô không khỏi cười thầm trong bụng. Đúng là con nít. Có gì đâu mà làm thấy ghê vậy trời, chưa bao giờ thấy người khác không mặc áo hay sao?

- Rồi, xong rồi đó nhóc.

Lam đóng tủ quần áo lại.

- Mới sáng ra chị định đi đâu vậy?

Nguyên bỏ tay che mặt ra, thở phào.

- Đi đâu đâu, tại chút nữa Granny đến.

- Cô ta đến có chuyện gì?

Vừa nghe tên Granny, mặt con bé sa sầm lại.

- Ai biết. Nhóc ăn sáng chưa?

- Dạ rồi. Chị ăn gì không, để em ra ngõ mua cho.

- Thôi khỏi. Nhóc cứ lo việc của nhóc đi.

Lam bước ra tới cửa, điện thoại lại reo. Lần này cô không chơi trò nhẩn nha nữa, chụp cái điện thoại đưa lên tai.

" Sáng sớm có chuyện gì? "

" Giờ này mà sớm gì nữa? Sao lần nào Lam cũng cộc cằn với mình quá vậy, Lam ghét mình lắm à? "

Chứ còn gì nữa - Lam nghĩ thầm.

" Mệt quá, bây giờ có chuyện gì nói đại đi. "

" Mình nói chuyện với Nguyên được không? "

" Nguyên, điện thoại. Của Nhã gọi. "

Lam đưa cái di động cho cô bé, bỏ ra ngoài. Nghe con bé líu ríu nói chuyện với Nhã, Lam giận mình không thể làm cho con bé sáng mắt, nhận ra bộ mặt giả tạo của con-nhỏ-kia. Lững thững đi bộ ra đầu ngõ mua ổ bánh mì và tờ báo, Lam về nhà, vừa nhai vừa đọc báo. Hử, trong phòng vẫn còn tiếng cười của Nguyên, con bé nói chưa xong nữa à? Lam thanh toán xong ổ bánh mì, đọc vừa hết tờ báo thì Grandy đến.

Tếu thật, mọi chuyện sáng nay diễn ra cứ răm rắp. Lam mở cổng. A, hôm nay Grandy xinh ghê. Diện chiếc váy ngắn màu hồng, áo thun xanh lơ, đeo kính râm nữa chứ, không lẽ định rủ cô đi đâu chơi?

- Hei, you look so beautiful. What're you up to? (Nè, hôm nay trông cậu đẹp lắm. Đang định làm cái gì à?)

- Do I need a reason to be beautiful, honey? (Mình có cần phải có lý do để mặc đẹp không, hả cưng?)

- Haha, alright. Have a seat. Now tell me, why do you come here? (Haha, thôi được rồi, ngồi đi. Giờ nói mình nghe coi, tới đây chi vậy?)

Grandy sà vào lòng Lam, hai tay ôm lấy cổ cô gái.

- You dummy, what else except me wanting to see you? (Ngốc thế, còn gì nữa ngoài việc muốn gặp cậu?)

- Is that all? Really. (Có vậy thôi hả? Thiệt tình.)

Grandy cười tinh nghịch, siết chặt vòng tay, áp môi lên môi người yêu cho một nụ hôn thắm thiết. Tựa đầu lên vai Lam, Grandy thầm thì:

- Honey, I can't help thinking about what happened last night the whole time. (Cưng à, mình không thể ngưng nghĩ suốt về chuyện tối qua.)

- What do you mean? Lam tròn mắt. (Ý cậu là sao?)

- Ah... man, why are you so... what I mean is, I wanna do it again, dummy, dummy... (Trời đất, sao mà cậu... ý mình là, mình muốn làm chuyện đó nữa, đồ ngốc, ngốc,...)

Mỗi tiếng dummy được phát ra, Grandy đấm vào vai Lam một cái, mặt chuyển dần sang màu đỏ. Lam phá ra cười, vuốt mái tóc vàng rực của Grandy.

- My, my, don't think my little lover so naughty. See, it's still day out and yet you wanna do something like that? (Ui, ui, không nghĩ người yêu nhỏ bé của tôi lại hư như vậy. Trời còn sáng trưng mà đã muốn làm mấy chuyện đó à?)

- Urg... who care about that? Let's go to your room. (Ư... ai quan tâm chứ? Tụi mình vào phòng cậu đi.)

Grandy đứng dậy, kéo tay Lam vào trong. Nguyên vẫn đang nói chuyện điện thoại. Lam ngạc nhiên, vậy ra con bé nói chuyện đã hơn nửa tiếng đồng hồ.

Nhưng Grandy đang ở ngay đây, cô không có thời giờ hạch sách con bé, chỉ đuổi con bé ra ngoài, dặn không được làm phiền.

Đợi Nguyên ra ngoài, Lam khóa cửa phòng, đóng cửa sổ, kéo rèm lại luôn. Grandy sắp hết kiên nhẫn, ôm lấy Lam kéo xuống giường, cười khúc khích. Lam đẩy cô bạn gái ra, bước lại kệ đĩa chọn một cái cho vào máy. Pop. Hơi ồn ào, càng tốt.

Nhe răng cười, Lam vừa đi lại giường vừa cởi chiếc áo pull trên người. Grandy thấy vậy cũng cởi áo ném xuống sàn, đoạn nắm tay Lam lôi lên giường. Lam quỳ phía trên Grandy, xoa bờ vai đang run lên của người yêu, thì thào đe dọa:

- You little kitten, I'm gonna eat you alive. Ain't you scared? Lam cúi xuống cầm lọn tóc vàng của Grandy, đưa lên mũi hít hà. (Mèo con, ta sắp ăn thịt ngươi đây. Không sợ à?)

- Gee, show me what you've got. Grandy vòng tay ra sau cổ Lam, ghì Lam sát vào mình. (Ai da, cho mình xem cậu có gì nào.)

- Do you know what you're saying? Lam ngậm vành tai Grandy, nhay nhay. Cổ họng Grandy phát ra tiếng rên khe khẽ. (Ngươi có biết mình đang nói gì không đấy?)

- C'mon, stop teasing me, I'm losing patience. You demon. You know I can't wait. Grandy nói trong hơi thở. (Thôi mà, đừng ghẹo mình nữa, mình đang mất kiên nhẫn đây. Khỉ ạ. Cậu biết mình không chờ nổi nữa mà.)

- Don't rush. Here I come. Lam miết đôi môi lên cổ Grandy. (Đừng vội. Mình đến đây.) ...

Trong phòng không bật đèn (ai mà bật đèn ban ngày), vài tia nắng hiếm hoi rọi qua khe cửa đã khép không đủ để Grandy nhận ra khuôn mặt Lam đang đỏ như người say rượu.

Nhưng cô không khó để nhận ra cả mình và Lam đang ướt đẫm mồ hôi. Hai người đã ân ái suốt gần hai tiếng đồng hồ với sự hăng hái khó tả.

Tiếng nhạc từ chiếc máy trên kệ giúp át bớt những âm thanh vui thích mà cả hai đều không mong chờ người thứ ba nghe thấy. Grandy tì sát người vào Lam, vùi đầu vào ngực Lam cười rúc rích.

- Honey, one more time. I want more. Lam hôn lên má Grandy, tay nhẹ nhàng xoa lưng người yêu.

- I think that's enough. Don't you remember we have tests next week? We've to study. You don't wanna fail any subject, do you? (Mình nghĩ vậy là đủ rồi. Cậu không nhớ tụi mình có bài kiểm tra vào tuần sau sao? Phải học bài chứ. Cậu đâu có muốn bị rớt môn nào, phải không nè?)

Grandy nũng nịu, cọ chân mình vào chân Lam, hôn lên ngực, lên cổ Lam.

- C'mon, that's next week. Don't you love me? (Thôi mà, đó là chuyện của tuần sau. Cậu không yêu mình sao?)

- You know I do, stop acting like a child. That next week begins tomorrow. Now let's see, if you do your tests well, I'll give you something special as a reward, ok? (Cậu biết mình yêu cậu mà, đừng có cư xử như con nít vậy. Tuần sau đó ngày mai là bắt đầu rồi. Để coi, nếu cậu làm bài tốt, mình sẽ tặng cậu một thứ đặc biệt, xem như phần thưởng, ok?)

- Really? What's it? (Thật không? Cái gì vậy?)

- Whatever you want, as long as I can handle. You can think about it. Now get dress, it must be lunch time. (Bất cứ thứ gì cậu muốn, miễn trong khả năng của mình. Cậu cứ suy nghĩ đi. Giờ thì mặc áo vào, chắc là đến giờ ăn trưa rồi đây.)

Lam hôn Gandy một lần nữa, bước khỏi giường nhặt quần áo mặc vào người, tắt nhạc. Đợi Grandy mặc đồ xong, Lam vén rèm, mở cửa sổ, và bị Grandy ôm ngang lưng.

- Arg... honey, I hate you. If I do my tests well, you'll have to stay with me for one whole night. I'll punish you for making me love you so much. (A... cưng à, mình ghét cậu quá. Mình mà làm bài kiểm tra tốt, cậu sẽ phải ở với mình suốt một đêm. Mình sẽ phạt cậu vì tội khiến cho mình yêu cậu nhiều ơi là nhiều.)

- What are you saying? Nonsense. Punish me for that reason? Lam cười xòa. (Cậu đang nói cái gì vậy? Vớ vẩn. Phạt mình vì lý do đó sao?)

Lam mở cửa bước ra ngoài. Nguyên đang ngồi đọc báo trong phòng khách, thấy Lam và Grandy liền càu nhàu, ý "tự nhiên đến nhà người ta làm phiền, lại còn chiếm dụng phòng người ta", chìa cái điện thoại trả cho Lam. Lườm con bé một cái sắc như dao, Lam hỏi:

- Nhóc, ăn cơm chưa?

- Chưa, chờ chị đó. Để người ta nấu cơm một mình không hà. Ghét.

- Xì, chứ ai cho nhóc mượn điện thoại tâm tình với người yêu?

Mặt Nguyên đỏ gay:

- Cái gì người yêu? Em với chị Nhã chỉ là...

- Thôi, chả thèm cãi với nhóc chuyện đó, đi ăn cơm. Nhóc với Granny ăn trước đi, chị làm cái này chút.

Tất nhiên là Lam trở lại phòng dọn dẹp, thay tấm trải giường mới, và đem tấm trải giường vừa thay ra cho vào máy giặt. Còn phải cắm cái điện thoại vào ổ để sạc, con bé nói chuyện gần hết pin trong máy rồi còn gì.

Xong xuôi đâu đó, Lam mới vào bếp ăn cơm cùng với Nguyên và Grandy. Cơm xong, Lam bảo Grandy đi về.

Trước sự ngạc nhiên của Nguyên, Grandy nghe lời ngay, không cần lý do lý trấu gì cả, lấy xe ra về, sau khi đã tạm biệt Lam bằng một nụ hôn. Trở vào nhà, thấy Nguyên đang rửa chén, Lam nhào vô phụ. Ánh mắt Nguyên cho thấy rõ là có chuyện gì bực bội. Lam đang định hỏi thì con bé đã lên tiếng trước:

- Trên người chị nghe toàn mùi nước hoa của Grandy.

Lam ngẩn người. Cô không nghĩ con bé lại quan tâm đến chuyện đó, con bé đâu phải không biết quan hệ của cô với Grandy. Thiệt không ta, trên người mình có mùi nước hoa của Granny à, nãy giờ mình chả để ý. Cô bèn đưa cánh tay lên mũi hít hít.

- Hửm? Thơm mà, phải không? Chị thấy mùi này hay đó chứ.

- Tại sao chị với nó phải khóa cửa phòng? Hai người làm gì trong đó?

- Cái này là việc riêng của chị. Nhóc không thích thì lần sau chị không để Granny tới đây nữa, được chưa?

Nguyên úp cái chén cuối cùng vào chạn, quay sang nhìn Lam giận dữ. Chẳng nói chẳng rằng, con bé bỏ đi. Lam vội vã đi theo con bé ra vườn.

- Nhóc làm sao vậy? Nè, nè. Ê, chị hiểu rồi, nhóc thấy chị yêu Granny mà không cho nhóc thích Nhã nên giận chị phải không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro