Chap 18-Em Đúng Là Dâm Đãng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau Phi đang dắt xe ra đi học, thấy anh đang đứng trước cửa đợi mình.

-Anh đến đây làm gì?-Phi hỏi.

-Thì chở em đi học chứ làm gì? Cất xe vô đi rồi anh chở đi học!

-Không cần, anh đi đi, tôi tự đi học được.-Phi không thèm nghe lời anh nói tiếp tục đẩy xe ra khỏi nhà.

Long bước xuống xe, tiến lại gần cậu, giành lấy chiếc xe đạp, đẩy xe đạp vào nhà. Khi thấy mẹ của Phi đang loay hoay chuẩn bị đi làm còn lớn tiếng chào hỏi"Con chào cô,thưa cô tụi con đi học"

-Ừm, chở Phi đi học cẩn thận nha con.

-Dạ!-Long sau khi đẩy xe đạp vào nhà đóng cửa lại quay qua nhìn Phi.-Lên xe anh chở đi học.

-Không!-Phi phồng má.

Long cuối xuống ôm ngang eo Phi khiên cậu lên lưng, vác lên xe. Phi vừa định mở miệng la lên thì "Nếu em muốn mẹ em ra thấy thì cứ la lên đi." câu nói của anh làm cậu ngậm miệng lại ngay lập tức. Phi đang suy nghĩ nên nói gì nữa thì anh rồ gồ phóng xe đi, làm cậu bật ngửa.

-Nè bộ anh hết chiêu xài rồi hay sao mà xài lại cái chiêu phòng xe bất ngờ này dzạ.-Phi đánh vào lưng anh.

Long không nói gì chỉ cười cười, ngồi một hồi thì cậu tự động vòng tay qua eo anh, suốt dọc đường đi có đủ mọi ánh mắt nhìn hai người, ánh mắt ngưỡng mộ cũng có, cảm thấy hai người thật đáng yêu cũng có, ánh mắt kỳ thị cũng có, nhưng cả cậu và anh đều không quan tâm, họ chỉ cần biết đến người yêu của mình, mặc kệ những lời nói xung quanh. Vào đến lớp hai người gặp Chiêu Dương đang ngồi nói chuyện với Quốc Minh.

-Ủa làm lành rồi hả!-Chiêu Dương cứ nghĩ với những lời lẽ mà cậu nói với mình đêm qua thì hôm nay hai người sẽ kẻ trước người sau lên lớp chứ không ngờ cũng lại tay trong tay cùng nhau đến lớp.

-Ừm, tao với Phi làm lành rồi, đâu có thể vì mấy chuyện, mấy người không đâu mà giận nhau được.-Phi thừa biết câu nói của anh là nhắm vào Minh.

-Vậy mà tao tính làm lành dùm hai đứa bây, mà Phi nè lát đi học về tao bận việc nhà rồi nên mày thông cảm cho tao xin rút buổi đi chơi chiều nay.-Chiêu Dương bận việc nhà đột xuất nên không đi chơi với Phi được.

-Ê mày kiếm chuyện phải hong? Vậy lát nữa ai đi với tao? Chứ tao là tao không về nhà được rồi đó!-Phi để cặp xuống ghế.

-Để anh đi cho.- Minh với Long không hẹn mà gặp cùng nhau lên tiếng.

-Chuyện này thì...-cậu ra hiệu với Chiêu Dương.

-Nếu vậy thì hai người cùng đi với Phi đi.

-Vậy cũng được.-Phi nói xong liền liếc nhìn hai người xem có ý phản đối gì hay không. Cậu không chỉ thấy hai người đang trừng mắt nhìn nhau giống như là sắp có chiến tranh xảy ra.

"Tùng...tùng...tùng..." trống đánh, Minh về lớp, hôm nay lớp có tiết Thể Dục, cậu điều động cả lớp xuống sân, anh đứng đợi cậu cùng xuống chung. Xuống tới sân trường, cậu bảo cả lớp xếp hàng vào chỗ."Nè nè, xếp hàng vô coi, xuống đây để học chứ có phải để chơi đâu!"

-Phi, cô giám thị kiu em kìa.-Long gọi cậu.

-Hả....ờ.-Phi lon ton chạy tới chỗ giám thị.

-Lớp trưởng 10A1 phải không?-mặt giám thị căng thẳng.

-Dạ.

-Lớp trường mà không quản lớp được hả? Dẫn lớp xuống sân xong rồi không biết kiu lớp xếp hàng vô hả? Làm lớp trưởng thì phải biết quản lớp chứ? Đi về kiu lớp xếp hàng vô? -Phi bị la một trận.

-Dạ.-Phi chuyển đổi sắc mặt liên tục từ hồng sang trắng rồi cuối cùng là đen.

-Gì vậy Phi, cô kiu em lại chi vậy?-Long thấy sắc mặt không tốt của vợ mình lập tức tiến lại.

-BÂY GIỜ CÓ XẾP HÀNG VÔ HAY KHÔNG, CÒN KHÔNG THÌ ĐI LÊN LỚP KHỎI HỌC GÌ NỮA HẾT!!!-Phi tức giận hét lớn, làm cả lớp giật mình, lật đật vào chỗ xếp hàng.

-Phi, bình tĩnh, vô chỗ đứng trước đi rồi có gì từ từ nói anh nghe.-Long nắm tay cậu kéo vào hàng. Rồi cậu vừa học vừa kể cho anh nghe

Suốt buổi sáng hôm đó, mặt cậu cứ hầm hầm khiến cho ai nhìn thấy cũng phải sợ mà né xa ra ba bước. Chỉ có mình Long là có thể tiếp cận cậu, ngay cả Chiêu Dương cũng bị sát thương ngoài ý muốn. Giờ ra chơi lúc nãy, Chiêu Dương định kéo Phi đi xuống căn-tin chung, thì bị cậu nạt vô mặt.

-Đi gì mà đi, thích đi thì đi một mình đi, bộ sợ một mình mày đi xuống dưới đó bị người ta bắt cóc hay sao? Làm ơn đi dùm tôi cho trời đất thoáng đãng!

Long phải đi xin lỗi Chiêu Dương dùm cậu. Sau khi hiểu được mọi chuyện cô xuống căn-tin mua lên đưa cho Long chai sting,"mày đưa nó uống đi, nó thích uống này đó, đưa nó uống để nó bình tĩnh lại, để giảm bớt những người bị nó chửi vô mặt như tao lúc nãy"

-Cảm ơn mày.Phi tiến lại chỗ của hai người đang đứng, rồi nhận lấy chai nước ngọt từ Chiêu Dương.

-Sao vậy không chửi vô mặt tao nữa hả?!-Chiêu Dương nhìn cậu cười.

-Xin lỗi mày, lúc nãy tại tao còn bực tại vì tự nhiên bị chửi oan nên hơi bực.

-Tao hiểu mà, Long nó kể cho tao nghe hết rồi. Mà phải công nhận nó chịu được mày cũng hay thiệt, chứ với cái tính của nó, học chung đó giờ tao biết, dễ gì mà nó chịu đựng người ta lúc mà người đó mất bình tĩnh. Mày là người đầu tiên đó, ngay cả tao, hay thậm chí là Thiên Di....-Chiêu Dương biết mình trong lúc cao hứng đã nói ra những điều không nên nói.

-Hửm...Thiên Di? Thiên Di nào?-Phi thắc mắc cái tên cô vừa nói ra là ai.

-À thì là bạn chơi chung của tụi hồi trước đó mà.-Long lên tiếng.

-Vậy bây giờ cô bạn đó học trường nào?

-Ờ thì....a...a...mất liên lạc rồi...mất liên lạc rồi, lên cấp ba tự nhiên tụi anh mất liên lạc rồi.-Long lắp bắp làm cậu nghi ngờ nhưng vẫn tỏ ra tin những gì anh nói.

Học xong hai tiết học còn lại, Minh qua lớp cậu, đợi hai người đi chung. Xuống tới nhà xe thì lại có chuyện xảy ra. Cả Long với Minh đều giành chở Phi, kêu Phi lên xe mình ngồi, trong nhất thời cậu không biết lên xe ai. Không hiểu tại sao cậu lại có cảm giác như vậy, Phi biết hiện giờ cậu chỉ yêu có mình Long, nhưng tại sao lại có chút gì đó hơi hơi_ không biết phải nói cảm giác đó như thế nào, muốn lên xe của Minh ngồi. Nhưng cậu chưa kịp nói gì hết thì đã bị anh vác lên xe, rồi phóng đi, để lại Quốc Minh tròn mắt ngạc nhiên.

-Nè bộ anh tưởng em là heo hay sao mà vác như là vác heo dzậy?-Phi ngồi sau xe cắn vào vai anh.

-A.....đau đau.... anh xin lỗi, xin lỗi mà...-Long chỉ biết cầm vững tay lái, chịu đựng hàm răng của cậu.

-Hứ...sáng giờ hai lần rồi đó, còn lần nữa thì anh đừng có hòng đụng vô người em.-hi nghiến răng ken két mà nói.

-Biết rồi mà! Bi giờ đi đâu?

-Đi pizza ik.-Phi gác đầu lên vai anh.

-Pizza nào? Gần trường mình có tới mấy cái pizza lận.?

-Thì ghé vô pizza domino á.

-Ok, tuân lệnh vợ.-Long không cần nhìn cũng biết mặt cậu đang đỏ ửng lên.

Hai người vào pizza gần trường, Long không thấy Quốc Minh đâu mới lên tiếng hỏi"Thằng Minh đâu rồi? Chắc là nó không muốn phá vỡ không gian lãng mạn của hai đứa mình nên bỏ về rồi hả!"

-Không, anh Minh nhắn tin với em là hai đứa mình cứ ăn trước đi, ảnh đi mua chút đồ lát ảnh qua liền!-Phi đọc tin nhắn của Minh cho anh nghe.

-Sao nó có sđt của em vậy? Rồi em nhắn tin cho nó biết mình đến đây ăn hả?

-Anh nói ngộ, ảnh có sđt của em là vì hôm trước em cho, còn chuyện anh Minh biết mìn tới đây ăn là tại vì lúc nãy ảnh lấy xe ra trước em nói mình tới đây ăn.

-Ờ...hở một tiếng là anh....hai tiếng là anh Minh...mấy người thân thiết với nhau quá ha.-Long làm mặt giận.

-Sao vậy? Giận rồi hả?Hay là ghen?-hai người đang ngồi đối diện nhau, thì cậu đứng lên qua ngồi kế anh-Thôi mà đừng giận mà!

Cậu với anh ngồi trên lầu hai của quán, hiện tại thì tầng này khá vắng, chỗ hai người ngồi thì cũng khá khuất, nhân viên của cửa tiệm thì cũng vừa đi khỏi cậu tranh thủ cơ hội vắng người này, lập tức kéo mặt anh lại, hai người hôn nhau say đắm. Long ngạc nhiên khi thấy cậu chủ động đến vậy nhưng cũng nhanh chóng đáp lại nụ hôn đó. Hai người chìm trong ngọt ngào, tay anh bắt đầu không nghe, sờ lung tung, kéo áo cậu lên, thì bị Phi chụp tay.

-Bớt đi, chỗ này không phải là chỗ để anh mò lung tung như vậy!-Phi ngăn anh lại.

-Rõ ràng là em dụ dỗ anh trước chứ bộ.

-Khỉ...em mà thèm dụ dỗ anh.-Phi đứng lên thì bị Long kéo té xuống ghế rồi đè lên người cậu.-Nè có người thấy bây giờ, a...ưm...ưm...

Phi bị Long hôn tới tấp không nói được gì, những cử chỉ phản kháng trở nên yếu đuối rồi dần trở thành những cử chỉ câu dẫn. Hai người chưa kịp dừng lại thì Quốc Minh đến, hành động của Phi bị khựng, mặt đỏ ửng lên, còn Long thì vẫn tỏ ra bình thường như không có gì.

-Em vào toilet chút xíu.-Phi lật đật đứng dậy đi vào toilet chỉnh sửa lại quần áo.

Quốc Minh bước theo cậu, anh vừa định lại thì điện thoại rung lên "Alo, dạ mẹ..."làm cho Long phải ngồi lại nói chuyện với mẹ mình. Phi vừa bước vào toilet định đóng cửa lại thì bị Quốc Minh đẩy vào trong.

-Anh làm gì vậy?-Phi trợn mắt ngạc nhiên.

-Suỵt!!!-Minh đưa tay lên chặn miệng cậu lại.-Chuyện này là do em ép buộc anh chứ anh không muốn đâu!

-Ép buộc? Ép buộc gì chứ?-cậu kéo tay Minh xuống.

-Chính là dáng vẻ lúc nãy của em, rất là hấp dẫn người khác cộng với vẻ mặt thẹn thùng của em..-nói chưa dứt câu Quốc Minh lập tức lao đến hôn ngấu nghiến cổ Phi.

-Anh Minh...đừng mà...a...ưm...đừng...dừng lại...dừng lại đi....-Phi cố gắng dùng sức đẩy Minh ra nhưng vô ích.

-Tại sao em lại kiềm chế cảm xúc của mình như vậy...hãy tận hưởng cảm giác lúc này đi...-Minh vừa nói vừa đưa tay cởi áo của Phi.

-Ưm...đừng mà...a...buông em ra đi....- Mặc dù mang ý phản kháng nhưng không biết là vô ý hay cố tình mà mỗi chữ từ miệng Phi thoát ra đều nghe giống như rên rỉ, dụ dỗ người khác.

-Em đúng là dâm đãng.-Minh cười nhếch mép khi nghe cậu rên rỉ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro