Chap 26-Thuộc Về Em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện tại, Phi với Long đang tình tình tứ tứ trong làn nước mát lạnh. Tuy nhiên anh rất khó chịu vì dù xuống nước nhưng cậu không chịu cởi áo. Phi nói là không thích cởi áo, sợ anh thấy vết sẹo ở bụng của mình.

-Phi à, cởi áo ra đi mà.

-Anh có thôi đi không! Có chuyện này mà nói từ nãy đến giờ nói hoài vậy?

-Thì em cởi áo ra đi thì anh không nói nữa!

-Em đã nói là không thích mà!

-Cái này là do em ép anh đó nha.-Long vừa nói vừa từ từ tiến lại cậu.

-Ê...ê... anh làm gì đó... nè bỏ em ra...-Long kéo Phi về phía mình, lấy tay cởi áo cậu ra.

Trong lúc giằng co, hai người mặt đối mặt, mắt nhìn mắt, môi kề môi. Không gian chợt trở nên tĩnh lặng, tiếng tim đập của hai người tạo thành giai điệu tình yêu. Long cởi áo của Phi ra, nhưng lần này cậu không phản kháng, lại còn thuận theo động tác của anh, tạo thành tư thế khiến cho phần dưới của Long khó chịu. Trong làn nước mát lạnh, nhưng anh có thể cảm thấy cơ thể của cậu đang nóng dần lên.

-Dù cơ thể của em có thêm bao nhiêu vết sẹo nữa anh cũng yêu em mà, em lo gì mà không chịu cởi áo, phải để anh dùng đến vũ lực thế này!-Long nhướng mày nhìn cậu.

-Thì chính là sợ hiện tượng này xảy ra đây nè!-Phi vùng khỏi vòng tay của anh, đỏ mặt chỉ tay vào quần bơi của Long.

-Thì cũng tại bộ dạng của em rất câu dẫn người khác mà.-Phi quay lưng lại với anh, Long vội vàng ôm lấy cậu từ phía sau, thì thầm nói vào tay cậu.- Anh như thế này cũng tại em, vậy em nghĩ anh phải làm gì với em đây!

Phi không nói lời nào càng làm cho anh tự tung tự tác, Long không ngừng cọ xác phần dưới của mình vào mông cậu. Long hôn vào cổ cậu, một tay anh xoa nắn đầu vú hồng hồng của cậu, tay còn từ từ tiến vào phía trong quần bơi cậu, lập tức bị cậu ngăn lại.

-Không...không lẽ anh muốn làm ở đây sao!-cậu quay người lại nhìn anh, giọng nói của Phi khẽ run lên khiến cho anh không kiềm chế được bản thân lập tức hôn cậu tới tấp.

-Em có biết là em làm anh không chịu được hay không?! Anh chỉ muốn có được em ngay lập tức.-Long vừa hôn vừa thì thầm vào tai cậu.

Nhưng... nhưng mà...lỡ.. lỡ mẹ thấy rồi sao...hay là...vô...vô phòng anh đi.-Phi cố ngăn lại tiếng thở dốc của mình.

Long nghe cậu nói, lập tức bế cậu đi về phòng, để lại cạnh hồ bơi cái áo của cậu, hai người đi đến đâu để lại nước chảy đến đó. Vừa vào đến phòng, anh lập tức như hổ đói vồ lấy Phi, đặt lên cơ thể cậu những nụ hôn say đắm, Long hôn lên từng vết sẹo trên cơ thể cậu, đưa miệng mút hai đầu vú của cậu. Phi cắn môi, ngăn cho tiếng rên của mình thoát ra ngoài, anh kéo xuống quần bơi của cậu, cậu nhỏ hồng hào của Phi đã dựng lên. Anh ngậm lấy cậu nhỏ của cậu, dùng lực vừa đủ khiến cho cậu không ngăn được mà bật lên tiếng rên rỉ, Phi không một mảnh vải che thân, cơ thể run lên trong không khí. Cậu gồng mình, cố gắng không cho tiếng rên quá lớn.

-Bảo bối của anh, sao lại phải cắn môi như vậy, hãy để cho anh nghe được âm thanh rên rỉ em đi nào!- anh hôn và cắn vào cổ Phi.

-Hay là để em hầu hạ anh nha, ông xã...-Phi đột nhiên trở mình, ngồi đè lên bụng của anh, cậu cuối xuống hôn lên môi anh rồi từ từ di chuyển xuống dưới.

Cậu dùng miệng kéo xuống quần bơi của anh, ngậm lấy vật lớn của anh, đưa vào hơn phân nửa, trực tiếp nuốt sâu vào trong cổ họng. Thứ đó của anh chiếm đầy khoang miệng của cậu, chỉ khi rút ra mới hít được chút không khí, Long tì hai tay lên giường, ánh mắt như muốn thiêu đốt nhìn dáng vẻ mê người nuốt nuốt nhả nhả của cậu. Hô hấp của anh càng lúc càng nặng càng gấp, suýt bắn vào miệng cậu. Anh lập tức kéo cậu lên, gel bôi trơn được thoa lên cự vật của anh và mật động của cậu, Long kéo cậu ngồi lên người mình, ấn đầu cậu vào hõm vai mình, đưa cự vật của mình vào bên trong cậu. "A...a..." dù đau nhưng so với lần đầu thì lần này cũng không thấm thía vào đâu. Một lần thúc vào thô bạo, hơn một nửa xâm nhập, bên trong thít chặt đến cực điểm, co rút mạnh mẽ, hút lấy toàn bộ kiên nhẫn của Long. Anh đỡ lấy eo cậu, bắt đầu thúc mạnh đầy hung hãn, âm thanh dâm dục vang lên, tiếng rên của Phi hòa vào tiếng va chạm giữa hai người tạo thanh âm thanh đầy nhục cảm. Phi cắn xé vai anh, cắn đến rướm máu, càng cắn Long càng thúc mạnh càng thúc sâu, làm cho cậu cực điểm sung sướng. Long ấn cậu xuống giường, dùng cơ thể cường tráng của mình kẹp chặt cậu, anh không nhanh không chậm dùng một tốc độ đâm vào trong cơ thể mình, tốc độ vừa đủ để khiến cậu đạt được cực đỉnh. Đầu lưỡi Long trượt trên cần cổ đầy mồ hôi cậu, tiết tấu dịu dàng chậm rãi hình thành đối lập rõ ràng với sự đâm rút thô bạo. Hai người nhìn nhau say đắm, mắt và tim đều bị người đối diện chím lấy. "Aaaa...ông xã..." chợt cậu rên lên một tiếng lớn, dịch thể trắng đục bắn ra, văng lên ngực và bụng của cả hai, hòa vào mồ hôi của hai người. Một phần vì thứ của Phi cọ xát với cơ bụng của anh, một phần vì bị anh đâm trung điểm G bên trong cơ thể, khiến cậu bắn ra ngay lập tức. Do bắn ra nên bên trong cậu co rút lại siết chặt lấy cự vật của anh. Một tiếng gầm thấp dũng mãnh trầm đục, dịch thể nóng hổi trắng đục bắn vào bên trong cậu. Tiếng thở cả hai dần dần đều trở lại, nhìn nhau cười.

-Anh xin lỗi nhưng anh lỡ ra trong em rồi!

-Em muốn tất cả thuộc về anh, không chỉ những thứ này, mà cả thể xác và linh hồn anh nữa.-Phi cọ cọ mũi mình vào mũi anh.

-Anh đã thuộc về em từ lâu rồi.-Long hôn vào trán cậu.

Anh bế cậu vào phòng tắm, trong đó hai người lại tiếp tục có những phút giây lãng mạn, âu yếm nhau. " Long, Phi ơi, xuống ăn cơm" hai người ở trong phòng tắm đến quên trời quên đất, bà Mai thấy lâu quá chưa xuống, liền lớn tiếng gọi.

-Anh buông em ra, xuống ăn cơm, mẹ kiu kìa!-Phi thoát khỏi vòng tay của cậu.

-Ưm...anh muốn ở đây thêm chút nữa...-Long nằm trong bồn tắm làm nũng với cậu.

-Ngoan đi em thương...-cậu bước ra khỏi bồn tắm, thấy anh làm nũng, cuối xuống hôn "chụt" lên má anh.

Phi mặc đồ vào, đi xuống, phụ bà Mai dọn đồ ăn, dọn xong gần hết Long mới từ từ đi xuống.

-Thằng này, đợi dọn xong mới lết xuống ăn hả. Để một mình Phi dọn từ nãy giờ.

-Mẹ này, chưa gì đã binh rồi, con mới là con của mẹ đó.-Long xụ mặt xuống.

-Vậy thì em là cái gì?!-câu hỏi không cần trả lời này của Phi làm cho anh lạnh sống lưng.

-Hì hì, ăn cơm...ăn cơm đi...mẹ em ăn cơm, mời Phi ăn cơm.

Ba người ăn cơm, hạnh phúc vui vẻ, tâm trí thoải mái, Phi cảm thấy lâu rồi mình mới cảm nhận được niềm vui dâng trào từ trong tim phát ra. Cảm giác ấm áp đó dường như truyền sang cho Long, hiện tại anh cũng hạnh phúc không kém gì cậu, còn về bà Mai nhìn hai đứa con mình hạnh phúc bà cũng cảm thấy ấm lòng. Phi ở lại nhà anh tới chiều mới về nhà, vào đến nhà thấy ông Khánh đã đi làm về, và đang ngồi tiếp khách.

-Phi lại chào chú đi con.-ông Khánh thấy Phi vừa về liền gọi lại.

-Dạ con chào chú, chào...-Phi không biết phải gọi người ngồi cạnh ông khách của ba mình bằng gì.

-À, đây là Thanh Băng con gái của chú Tùng đó.-ông Khanh lên tiếng.

-Chào Thanh Băng!

-Con không nhớ Thanh Băng hả, hồi nhỏ hai đứa hay chơi chung lắm mà. Sau này chú Tùng chuyển nhà đi nên hai đứa mới không còn gặp nhau nữa.

-Dạ, chắc lâu rồi nên con không nhớ!-Phi gãi đầu.

-Anh Phi không nhớ chứ em còn nhớ nè, hồi đó hai đứa mình hay đi chơi chung nè, anh còn hay mua kem cho em ăn nữa đó.

-Thôi, Phi dẫn Băng lên phòng chơi đi con, để người lớn nói chuyện!-bà Ngọc lên tiếng làm cho Phi đứng hình.

Lên phòng? Phòng cậu giống như cấm địa bất khả xâm phạm đối với người ngoài, chỉ những người mà Phi coi là bạn mới được đặt chân vào thôi. Vậy mà bây giờ bà Ngọc bắt cậu dẫn Thanh Băng lên, khiến cho cậu khóc không thành tiếng.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro