Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tích tắc_

Đồng hồ đã chỉ 10h mà La Lisa vẫn không đến.Lúc này,Chaeyoung mới ôm buồn bã trở về.

__________

"Cô chủ!"

Song quản gia thấy Park Chaeyoung đang đứng thẫn thờ trên cầu thang liền cuối đầu chào,Park Chaeyoung chỉ gật đầu rồi đi xuống,bước ra ngoài.

"Cô chủ,cô không dùng bữa sáng sao?"

"Má Song,con hôm nay muốn ra ngoài ăn nên không dùng bữa đâu"

"Vâng"

Park Chaeyoung bước ra xe,La Lisa cũng máy móc đi theo mở cửa cho Park Chaeyoung vào,sau đó tự mình ngồi vào ghế lái phụ,cả 2 không ai nói với ai 1 lời!

"Anh Mihyun,đến nhà hàng sân vườn_ Ice Cream đi"

"Vâng,cô chủ!"

Bước vào nhà hàng, quản lý thấy nàng liền vội chạy ra tiếp đón

"Park tiểu thư,đã lâu không gặp,vẫn chỗ cũ nhé!"

"Ừm!"

Park Chaeyoung được dẫn vào 1 góc sân vườn_nhà hàng nà theo 1 phong cách Tây Âu rất sang trọng.Ở 1 góc yên tĩnh khuất sau những tàn cây là 1 bộ bàn ghế màu trắng pha màu xanh ngọc bích vô cùng trang nhã.Bên trên đặt 1 bình trà kiểu Châu Âu cùng vài chiếc tách.Quản lý cung kính nói:

"Park tiểu thư muốn dùng gì?"

"Cho 2 phần bít tết kiểu Mĩ,2 ly nước ép hoa quả"

"Vâng,sẽ có ngay!"

Park Chaeyoung ngồi xuống,đưa mắt liếc sang thân thể đang đứng cứng ngắt ở bên cạnh,chợt lên tiếng:

"Cô cũng ngồi đi,cùng tôi ăn"

La Lisa vẫn gương mặt lạnh lùng đáp:

"Công việc của tôi là bảo vệ cô,không phải dùng bữa cùng cô!"

Park Chaeyoung cười.

"Nhưng đây là ý chỉ của khách hàng,cô vẫn không nghe,vậy thì tôi sẽ không vui...mà như vậy cô sẽ bị kĩ luật rất lớn"

La Lisa đưa ánh mắt khó hiểu nhìn Park Chaeyoung.Mẹ cô đang cần tiền để trị bệnh ung thư,nếu cô bị đuổi thì lấy gì lo cho mẹ?nghĩ vậy, cô đành ngồi xuống.

Món ăn được bày ra,Park Chaeyoung thư thả dùng nhưng La Lisa vẫn không đụng.

Park Chaeyoung nhíu mày hỏi:

" sao vậy? Không hợp khẩu vị?"

"Tôi sáng sớm đã có dùng cơm ở nhà!"

"Vậy thì ăn 1 miếng lấy mùi cũng được mà"

"Ha...hèn gì thân hình cô đẹp vậy!thôi được,cứ để đó lát đem cho chó ăn vậy"

La Lisa vẫn không tức giận,vẫn cứ im lặng nhìn Park Chaeyoung,trên mặt không chút thần sắc biển đổi.Sau khi dùng bữa sáng xong,Park Chaeyoung mới từ tốn lên tiếng:

"Ngày mai dọn tới Park gia trang ở,tôi bao nuôi cô!"

"Xin lỗi,nhưng tôi quen sống ở nhà"

"Tôi nghe nói mẹ cô vẫn trong viện,nếu không có tiền điều trị sẽ khó kéo dài mạng sống.Như vầy đi,tôi sẽ mường 1 người đầy đủ kinh nghiệm túc trực trong bệnh viện chăm sóc mẹ cô.Còn cô,nếu về ở chung với tôi, lương sẽ tăng gấp 3!"

"Tại sao?"

La Lisa vẫn không biểu lộ cảm xúc chỉ khó hiểu hỏi.Park Chaeyoung đáp:

"Vì tôi muốn có sự bảo vệ tuyệt đối 24/24.Cồ yên tâm,nếu cô có công việc riêng hay muốn đến thăm mẹ cô,chỉ cần nói với tôi 1 tiếng là được!"

La Lisa suy nghĩ,sẵn cô ở nhà cũng chỉ có 1 mình,không có việc gì làm.Chi bằng,làm thêm giờ kiếm tiền chăm sóc cho mẹ

"Được, tôi đồng ý với 1 điều kiện!"

"Nói đi"

"Cô không được quản việc cá nhân của tôi"

"Tán thành"

Park Chaeyoung thanh toán xong xuôi liền đứng dậy bước đi,La Lisa không hiểu sao lại mở miệng hỏi:

"Trước đây có phải chúng ta từng gặp nhau?"

Park Chaeyoung không biết nên vui hay buồn,cô vậy mà cư nhiên quên mất đi bóng dáng 1 thiếu nữ 16 tuổi năm nào cứ bám dính lấy cô.Park Chaeyoung không đáp,chỉ cười khẩy rồi bước đi,La Lisa cũng thôi không nghĩ ngợi vội bước theo

___________

"Lisa,sao tối qua chị không đến gặp em?"

La Lisa đang nói chuyện với Son Seungwan thì ngẩn đầu lên nhìn thân ảnh nhỏ nhắn trước mắt đang dò hỏi cô,cô hơi khó chịu chau mày.

"Tại sao tôi phải đến?"

"Rỏ ràng em đã hẹn chị,em đã chờ cả 1 buổi tối!"

"Tôi có nói sẽ gặp cô sao?"

Hóc mắt Park Chaeyoung đã bắt đầu cay cay,nàng cố ngăn nước mắt nói :

"Chị thật nhẫn tâm!"sau đó bỏ chạy,Son Seungwan đưa mắt nhìn La Lisa.

"Lili,bồ làm vậy có phải hơi quá đáng không?"

Lisa chỉ mỉm cười

"Có gì quá đáng?tự cô ta cho mình đúng thôi.Mình cũng đâu nói là sẽ đáp ứng cô ta,vị tiểu thư đỏng đảnh như cô ta...mình không có hứng thú!"

Son Seungwan chỉ lắc đầu,nàng cảm thấy thương cho Park Chaeyoung vô cùng mà nàng cũng vô tình đâu hay biết chính nàng là nguyên nhân lớn nhất khiến La Lisa không hề để Park Chaeyoung vào mắt!




















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro