4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa gặp Tzuyu tại một bức ảnh trong tuần đầu tiên cô ấy ở Seoul. Đó là một trong ít nhất sáu lần bắn mà cô ấy đi đến vì dường như cô ấy đang vô vọng về những cú đánh đầu mới. Ít nhất đó là những gì Bambam nói. Lisa đã cố gắng tranh luận, nhưng nó vô nghĩa.

"Cô đã vượt qua chính mình, các dịch vụ thủ công", Lisa lẩm bẩm một mình khi cô nhặt một quả chuối già và kiểm tra nó.

"Xin lỗi, tất cả những thứ này còn sót lại từ buổi chụp hình chúng tôi đã làm sáng nay với Red Velvet", một giọng nữ trả lời. Khi Lisa nhảy lên và ôm chặt quả chuối vào ngực, cô gái ngồi đằng sau tiếp tục: "Ồ! Tôi có làm cô sợ không?Nếu có thì cho tôi xin lỗi."

"À không sao đâu," Lisa vẫy tay để loại bỏ vấn đề "bạn đang nói gì vậy?"

"Đồ ăn đã bẩn thỉu," cô gái chỉ vào bàn, "Tôi chỉ nói rằng nó còn sót lại từ sáng nay. Tôi đã nói với Bruce rằng chúng ta cần phải có một cái gì đó mới trước khi cô đến, nhưng anh ấy nói không. Anh ta là một loại người thật rẻ tiền. "

Lisa lo lắng cười và gật đầu, đột nhiên ý thức được rằng người đó xinh đẹp như thế nào. Trên thực tế, cô ấy có thể đoán được rằng nếu bạn muốn tìm kiếm sự "xinh đẹp" trong một cuốn từ điển, thì cô ấy chính là một ví dụ điển hình. Mái tóc của cô ấy rất đẹp - Lisa chắc chắn rằng nếu cô ấy chạm vào nó, sẽ cảm thấy mình như đang vuốt lông vũ. Làn da cô ấy rất trắng đến nỗi Lisa nghĩ rằng *dù cô ấy có đang ở trong một ánh sáng rực rỡ thì cũng không thể làm mờ đi được làn da và vẻ đẹp này*. Mặc dù cô gái chỉ mặc trang phục công sở, nhưng bộ quần áo ôm sát của cô ấy có vẻ tinh tế chẳng kém gì cô ấy.

Cô ấy thật đẹp.

Cô gái lo lắng tự giới thiệu mình khi Lisa không đáp lại, mở rộng một tay về phía cô, "Tôi là Tzuyu."

Tzuyu. Cô ấy là Tzuyu.

"Ồ, rất vui được gặp bạn, Tzuyu. Tôi là Lisa," Lisa rón rén bắt tay lại Tzuyu.

"Tôi biết," Tzuyu đỏ mặt và Lisa tự hỏi liệu cô ấy có phải là hiện thân ngoài đời thực của những sinh vật rừng nhỏ được làm hoạt hình trong các bộ phim cũ của Disney hay không, "Tôi là một fan hâm mộ của bạn. Chà, sự thật là tôi chỉ mới bắt đầu xem video của bạn thôi khi tôi phát hiện ra rằng chúng tôi sẽ chụp ảnh bạn, nhưng tôi
thích công việc của bạn. "

"Công việc của tôi," Lisa cười, "Điều đó thật ngọt ngào, cảm ơn bạn. Bạn có nói bạn là một nhiếp ảnh gia không? Tôi không nghĩ rằng tôi nhận thấy bạn chụp ảnh sớm hơn. Và, tôi nghĩ tôi sẽ nhận thấy ..." Lisa Liếc nhìn khung nhỏ nhắn của Tzuyu rồi tự hỏi tại sao trên đời lại tán tỉnh cô gái này.

"Ồ! Không, Tôi không phải là một nhiếp ảnh gia. Tôi muốn trở thành vào một ngày nào đó, nhưng không phải bây giờ. Tôi là trợ lý của Bruce," Tzuyu ngượng ngùng cười và vén một lọn tóc ra sau tai.

Lisa định đáp lại, nhưng ngay sau đó Bambam đã ở bên cạnh cô, lướt qua điện thoại của mình và vẫy tay, "mười phút nữa cậu có một cuộc họp, Lisa. Đi thôi nào."

"Tzuyu, đây là trợ lý của tôi, Bambam," Lisa giới thiệu bạn mình và bây giờ trợ lý mới ở bên cạnh cô, đặt một bàn tay thân thiện lên lưng anh.

BamBam ngay lập tức nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình và mở to mắt nhìn cô gái thấp bé hơn, "Cậu ... sao?"

"Rất vui được gặp bạn, Bambam!" Tay của Tzuyu mở rộng về phía người đàn ông.

BamBam siết chặt răng và nở một nụ cười giả tạo trước khi bắt tay Tzuyu như thể sắp bốc cháy, "Ừ, đúng rồi, tôi là ..." BamBam run rẩy thở dài, "Trợ lý của Lisa. Rất vui được gặp bạn," BamBam quay lại về phía cô gái tóc nâu, "Cũng gần tới giờ rồi Lisa , tôi nghĩ đã đến lúc chúng ta phải đi"

"Chà! Tôi chưa nghĩ chúng ta sẽ gọi nhau bằng tên đấy, BamBam. Với tư cách là cấp trên của cậu, tôi thích được gọi là Cô Manoban hơn."

"Ôi Chúa ơi, Lis -" Khi Lisa trừng mắt, BamBam nheo mắt và cố gắng phát ra hai tiếng, "Cô Manoban."

"Vậy thì tốt hơn rồi. Cậu có thể lái chiếc xe đi xung quanh được không? Tôi sẽ ra sau."

Sau khi Lisa viết số điện thoại của mình lên khăn ăn và đưa cho Tzuyu đang đỏ mặt, cô ấy đi ra ngoài và lao vào ghế phụ trên xe của BamBam.

"Xin lỗi về điều đó," Lisa mỉm cười lo lắng, "Tôi chỉ là ... cần một cánh."

"Không sao đâu," BamBam nhún vai và khởi hành ra đường cao tốc.

Lisa nhướng mày, "Thật sao? Cậu sẽ không hét vào mặt tôi chứ?"

"Không, bởi vì bây giờ tôi có thể buộc cậu thực hiện những cuộc phỏng vấn tạp chí mà cậu đã tránh," BamBam cười và kéo kính râm lên đầu. Lisa chỉ đơn giản là rên rỉ để đáp lại và ngồi xuống ghế của mình, "Ít nhất thì cậu đã lấy được số của cô ấy chưa?"

"Tôi đã cho cô ấy số của tôi."

"Thật?" BamBam cau mày, "Thôi nào, Lisa, chúng ta đã giải quyết xong chuyện này rồi. Nếu cậu muốn gặp lại cô gái đó, cậu phải lấy số của cô ấy."

"Đừng lo lắng, cô ấy sẽ gọi cho tôi. Tôi chắc chắn về điều đó."

Lisa không thực sự chắc chắn về điều đó, nhưng cô ấy nghĩ rằng nếu cô ấy nói là mình thì điều đó có thể trở thành sự thật. Và, à, có một phần khác của cô ấy mà không muốn Tzuyu gọi chút nào. Bởi vì lúc này tâm trí của cô ấy đang tập trung 80% vào Chaeyoung, 15% tập trung vào việc cô ấy ước gì cô ấy đã chụp quả chuối đó từ buổi chụp với cô ấy, và 5% tập trung vào Tzuyu. Cô ấy nghĩ rằng một người ngọt ngào như Tzuyu nên ở bên một người có thể dành toàn bộ sự quan tâm cho cô ấy.

_________________________________________

Vì vậy, hai ngày sau khi Tzuyu gọi, Lisa chỉ 5% hào hứng.

"Này, tôi là Tzuyu. Từ buổi chụp hình đó, cô đã làm gì?"

"Ồ! Này, Tzu," Lisa co rúm người lại với biệt danh mà cô chợt nghĩ ra, "Chuyện gì vậy?"

"Tôi, tôi không biết chính xác lý do của cô là gì khi cho tôi số điện thoại của cô. Tôi không biết đó là vì mục đích nghề nghiệp hay mục đích bình thường hay mục đích lãng mạn, nhưng có lẽ không phải vậy. Không vì những mục đích lãng mạn và bây giờ tôi đang tự lừa dối mình. Tôi chỉ nên tắt máy ngay lập tức vào lúc này bởi vì - "

"Đó là vì mục đích lãng mạn", Lisa ngắt lời, một nụ cười thoát ra trên môi của cô ấy, có lẽ điều này của Tzuyu không phải là một ý kiến tồi. Có lẽ đó là thứ cô ấy cần ngay lúc này.

"Ồ," Tzuyu thở ra, suy nghĩ một chút trước khi trả lời, "Trong trường hợp đó, tôi muốn đưa cô đến với những thứ lãng mạn đó. Ý tôi là ... tôi đồng ý với chuyện tình cảm. Ý tôi là ... hẹn hò với tôi? Chúa ơi , điều đó nghe có vẻ kỳ lạ. Không phải, giống như... bạn không cần phải hẹn hò với tôi, ý tôi chỉ là... "Tzuyu thở dài," Cô có muốn hẹn hò không? Với tôi? "

"Tùy," Lisa thả mình xuống ghế dài, đung đưa chân qua mép, "Liệu cô có thể đặt câu vào buổi hẹn hò của chúng ta không?"

"Tôi ước mình có thể nói đồng ý. Đây chỉ là một điều kỳ lạ mà tôi làm khi tôi cảm thấy lo lắng và có khả năng rất lớn là tôi sẽ còn lo lắng hơn trong ngày hẹn hò của chúng ta nên có lẽ tôi vẫn sẽ vấp phải những lời nói của mình. "

Lisa mỉm cười với chính mình, "Tốt, đó là câu trả lời tôi đang hy vọng. Sự lo lắng của cô thực sự khá đáng yêu."

Tzuyu phát ra tiếng ồn vào điện thoại - thứ giống như tiếng la hét trong sự vui sướng xen lẫn với một thứ khác. Dù đó là gì, Lisa quyết định rằng cô ấy thích nó. Và có lẽ cô cũng thích Tzuyu một chút.
_________________________________________

Họ đi đến một nhà hàng Thái Lan vào 4 ngày sau đó. Lisa nói về việc cô hạnh phúc như thế nào với sự nghiệp của mình và Tzuyu nói về những bức ảnh cô ấy muốn chụp khi có đủ tiền để làm nghề tự do. Lisa cố gắng che giấu nụ cười của mình khi cô nhận thấy rằng sự lo lắng mới của Tzuyu khi đang chơi đùa với các ngón tay của cô ấy. Hết một chai rượu, tay cô ấy ngừng cử động hoàn toàn. Sau hai chai rượu, Lisa tự tin hỏi Tzuyu có muốn quay lại chỗ của cô ấy không.

Khi họ tình cờ bước vào cửa trước của Lisa, gắn liền với môi, cô ấy quyết định rằng có lẽ cô ấy thực sự thích Tzuyu. Mười phút sau, khi ngón tay của Lisa kéo chiếc quần lót xuống chân Tzuyu, cô ấy khá chắc chắn về cảm giác của mình.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Tôi cảm thấy cô nên tua đi khúc này," Jennie cắt ngang, khuôn mặt nhăn lại. "Ngoài ra, phần này của câu chuyện chỉ nói về cô gái Tzuyu này, hay sao? Chuyện gì đã xảy ra với Chaeyoung?" Jennie cắt ngang, thở dài thườn thượt và đảo mắt.

"Tzuyu là một cô gái thực sự tốt bụng, được chứ?"

"Đúng, nhưng cô ấy không phải Chaeyoung," Jennie cau mày.

"Này, cô thậm chí còn không biết Chaeyoung!" Lisa thốt lên.

"Nhưng tôi thấy cách bạn nói về Chaeyoung. Mắt cô trở nên sáng và bóng một cách kỳ lạ. Nó thực sự rất đáng yêu," Jennie nhún vai "Khi cô nói về Tzuyu, chẳng có gì ở đó cả. Cô có vẻ tách biệt- giống như cô ấy vậy, một nhân vật trong câu chuyện của cô chứ không phải là một sinh vật có thật. "

"Cô đừng phân tích cho tôi được không?" Lisa nhẹ nhàng hỏi, giọng cô ấy yếu hơn trước.
Jennie nhếch mép, "Cô biết là cô không thể làm vậy mà."

"Vậy thì ít nhất cô có thể ngừng nói với tôi về điều đó được không?"

Jennie trầm ngâm suy nghĩ về điều này một lúc trước khi đặt một bàn tay ấm áp lên đầu gối của Lisa và thốt ra một câu đơn giản, "Không. Cô có thể chuyển sang phần có Chaeyoung trong đó được không?" Jennie cau mày, "Tôi không biết mình có thể xử lý đống lộn xộn này được bao lâu nữa."

"Tốt thôi," Lisa thốt ra và từ bỏ việc tranh cãi với Jennie, "Quay lại với Chaeyoung."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Lisa và Chaeyoung vẫn nhắn tin. Mặc dù nó không thường xuyên như khi cả hai sống trong cùng một thành phố, nhưng nó vẫn xảy ra.

》》 Tớ đang ở trên tàu điện ngầm và có một người đàn ông ở đây đang ăn bữa tối trên TV.

Lisa mỉm cười với dòng chữ và sau đó cảm thấy có chút tội lỗi khi trái tim cô ấy đập loạn xạ lúc nhìn thấy tên của Chaeyoung. Nó vẫn không nên theo cách này.

》》 Anh ấy đã làm nóng nó như thế nào?

》》 Tớ nghĩ anh ấy đã làm nóng nó trước khi bắt đầu. Cậu có thể Skype tối nay không?

Lisa nhanh chóng cân nhắc việc hủy hẹn hò với Tzuyu để qua Skype với Chaeyoung, nhưng sau đó cô ấy từ chối ý định này. Cô ấy cần cố gắng vượt qua cô gái tóc vàng, không để rơi lại vào cô ấy.

》》 Xin lỗi cậu, tớ có một buổi hẹn hò nóng bỏng.

》》 Cuối cùng cậu đã gặp được người đàn ông trong mộng của mình chưa?

Lisa đảo mắt nhìn điện thoại.

》》 Hahaha shit.

》》 Nghiêm túc mà nói, đây là một buổi hẹn hò đầu tiên bình thường hay một buổi hẹn hò với bạn gái nghiêm túc? Tớ sẽ cần thông tin chi tiết.

Lisa không biết tại sao cô ấy lại làm vậy. Cô ấy thậm chí còn không nghĩ kỹ - cô ấy chỉ để ngón tay gõ ra những gì cô ấy cảm thấy là một phản ứng thích hợp.

》》Buổi hẹn đầu tiên. Bình thường.

Khi Lisa nhấn nút gửi, cô ấy đặt điện thoại xuống giường và đưa tay lên miệng, nhận ra sức nặng của lời nói dối của mình. Có lẽ sẽ ổn nếu đây là buổi hẹn hò thứ hai hoặc thứ ba với Tzuyu, nhưng không phải vậy. Nếu nói chính xác, đây là buổi thứ bảy. Và nó chắc chắn không phải là ngẫu nhiên.

》》Chúc vui vẻ!

Lisa thở dài với dòng chữ và nhét điện thoại vào túi sau. Điều cuối cùng cô ấy sẽ làm tối nay là vui vẻ.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Vậy bây giờ thì sao? Cô và Tzuyu chia tay rồi, cô có định chuyển về Daegu ở với Chaeyoung?" Jennie khoanh tay trước ngực sốt ruột.

"Không. Chaeyoung đã đến Seoul."

"Ôi trời," Jennie đưa tay ôm ngực, "Cô ấy đã đến tận Seoul để ở bên cô ? Bây giờ đó là một câu chuyện tình yêu."

"Cái gì? Không phải như vậy đâu Jennie. Cô ấy đến Seoul để làm việc, giống như tôi," Lisa đảo mắt.

"Đùa với tôi đấy à" Jennie cau mày "Ít nhất thì cô có thể cho tôi biết thời gian hai người sẽ đến được với nhau không? Sự xây dựng này thật khủng khiếp, Lisa. Cô là một người kể chuyện dở hơi nhất tôi từng thấy, cô có biết điều đó không? "

"Này! Tôi đang đặt toàn bộ cuộc sống của mình vào rủi ro bằng cách nói chuyện với cô về điều này ngay bây giờ. Chúng ta sẽ đi theo tốc độ của tôi, được không?"

"Chúa ơi, được thôi. Nhưng ít nhất chúng ta có thể kiếm gì đó để ăn không? Chúng ta đã ở đây gần hai giờ rồi."

"Cô nghiêm túc chứ?"

"Chà, tôi có cảm giác kỳ lạ rằng bạn thậm chí còn chưa hoàn thành một nửa câu chuyện này và tôi sẽ không bỏ đói bản thân trong khi bạn lan man về cuộc sống tình yêu của mình trong năm tiếng."

Lisa định tranh luận nhưng sau đó cô nhận ra rằng có lẽ Jennie đã đúng. Cô ấy thậm chí còn chưa hoàn thành một phần tư chặng đường với câu chuyện của mình và có lẽ không phải là ý tưởng tốt nhất nếu ngồi trên một băng ghế hẻo lánh cả đêm trong thời tiết 40 độ.

"Cô thích tacos, Jen?"

Jennie giễu cợt, "Chắc không bằng cô đâu."

Lisa tự hỏi, ngắn gọn, nếu bạn có thể giết ai đó trong khi bạn đang được bảo vệ nhân chứng và bỏ trốn nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro