Chương 16 Vụ án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Reng reng reng

Cô và Jisoo gần như hết sức sống mà tay ôm lưng đi.

- Cho chừa lần sau còn cười là còn nặng hơn bây giờ - Chaeyoung đưa nắm đấm trước mặt cô.

- Mình biết rồi đau quá đi àaaaaaaa- bĩu môi.

- KIM JISOO.

- Tôi cũng vậy được chưa không cười.- Bất mãn.

Cô đi lấy xe về thì thấy nàng chạy tới.

- Lisa ba mình đón rồi cậu về một mình ha.

- Ba cậu đón vậy thì về đi để bác chờ.

- Vậy ngày mai gặp lại a- hôn cô.

Cô nhìn nàng chạy đi thì cô cũng dắt xe đi ra cửa trường thấy ba nàng và nàng còn có một người con trai trên mặt có mộ vết sẹo tuy không lớn nhưng nhìn rất đáng sợ.

- Con gái về thôi.

- Dạ- leo lên xe.

- Mời ông chủ- người đàn ông kia.

- Um nhớ lái xe cẩn thận-nhắc nhở

- Tôi biết thưa ông chủ

Người đó đóng cửa xe lại quay qua bắt gặp cô đang nhìn nhưng nhìn không lâu cũng liền lên xe lái đi.

- Tài xế sao...không lý nào tài xế lại có ánh mắt đó cả.-suy nghĩ.

- Này suy nghĩ gì vậy.- vỗ vai.

- Giật cả mình...mà sao mày chưa về.

- Thì mới chờ tài xế của Jennie chở giờ định về này.

- Mày và Jennie có gì không đấy m ơ mơ huyền mờ.

- Có gì là có gì...tao và cậu ấy làm gì có gì.

- Tin cho mày vui.

- Thôi sẵn chở tao về đi.

- Đi...đội mũ vào.- vứt mũ cho chị.

- Chaeyoung thì ga lăng đeo còn tao mày vứt vậy à.

- Vậy lại đây tao đeo dùm cho.

- Thôi ớn lắm-rùng mình.

- Đá mày bây giờ kên xe lẹ.

- Ok.

Chở Jisoo về nhà chị thì cô cũng về nhà trên đường cô vẫn suy nghĩ về người đàn ông kia mà không may có người bỗng dưng xuất hiện khiến cô mất tay lái mà ngã xuống nhưng không đụng trúng người kia.

Cô gái kia liền chạy lại chỗ cô.

- Cậu có sao không mình...mình không cố ý mình xin lỗi.

- Là lỗi tôi không chú ý lái xe cậu có sao không-lạnh.

- Mình không sao cậu thật sự không bị gì chứ.

- Không sao...cậu học trường BK sao.

- Đúng rồi mình tên Park Jihyo học lớp 12 trường BK.

- Tôi từng học trường đấy nhưng chuyển trường rồi.

- Cậ...cậu có phải Lalisa Manoban không...nhìn cậu rất giống người đó cậu ấy ở trường nổi tiếng đại tỷ đó nhưng cậu ấy rất tốt ai đụng đến trường mình liền đánh luôn.

- Trùng hợp ghê tôi cũng tên Lalisa Manoban đã từng học trường BK và cũng từng là đại tỷ trường BK.-nhướn chân mày.

- la...là cậu thật sao.

-..........-vuốt mặt.

- Cậu đừng đánh mình a mình lỡ lời.

- Mau về đi không tôi đánh cậu thật đấy trễ rồi.

- Mình...mình biết rồi tạm biệt cậu.

Park Jihyo liền chạy một cái lèo còn cô bây giờ mới quỳ xuống chiếc xe yêu của cô.

- Xin lỗi vợ a~~làm vợ đau rồi xướt hết rồi a ngày mai chồng dẫn vợ đi sapa ha trời ơi thương quá đi à-ôm xe.

La gia

Cô về liện gọi người tới sửa xe cô liền đi tắm rửa đi tới căn phòng thờ của ba mẹ cô. Khi cô dòng người ra phía sau bàn thờ đẩy nhẹ nó ra liền xuất hiện một cái thang máy cô đi vào tháng máy liền đi xuống tầng hầm.

Cô đi vào tầng hầm mở đèn lên thì liền thấy căn phòng có bao cát sàn đấu còn cả tủ lạnh một kệ đồ ăn nếu có sóng thần xuống đây ở là đúng nhất.

Cô đi lại chiếc bàn ở trên bàn có bộ cờ vua cô đi lại mân mê con hậu và con vua nhưng trong tầm mắt hình như đang suy nghĩ gì đó

Rồi cô đi lại một vách tường có một bảng treo đầy hình có cả hình của ba mẹ cô và một số người khác

- Năm đó ba mẹ đảm nhiệm vụ án buôn má túy và nội tạng ra biên giới. Tuy bắt được tội phạm nhưng dường như chỉ là một con chốt đứng ra nhận tội thay.

- Vào ngày xảy ra án mạng ba mẹ có gọi đến cục cảnh sát đang đường chạy về.

"Năm đó ba mẹ con không biết vì sao lại từ bỏ vụ án đó không tiếp tục điều tra và ngày xảy ra án mạng là sau khi hai đứa đó gọi cho bác bảo sẽ từ bỏ vụ án đấy"nhớ lại

- không lý nào ba mẹ lại làm vậy có ẩn tình gì bên trong sao....hay ba mẹ đã tìm ra thủ phạm người kia phát hiện giết..thế sao lại gọi điện đến cục cảnh sát từ bỏ vụ án không tham gia chứ.

- Rốt cuộc tên đứng đằng sau tất cả là ai chứ. Hắn làm sao có thế khiến ba mẹ mình từ bỏ vụ án được.

Cô đi lại bàn châm cho mình một điếu thuốc mà cũng quên đi lời hứa với nàng.

Cô là một kẻ nghiện hút thuốc nhưng đã là trước kia khi còn học ở trường BK nhưng khi chuyển đến trường này cô cũng cố nhịn không hút trong trường nhưng ở ngoài cô vẫn hay hút nhưng vẫn lúc căn thẳng bất quá cô vẫn hút.

- Bây giờ mình không thể đi sâu vào vụ án này được

Ha How You like that

:alo ông nội gọi con có chuyện gì sao.

📞:con đến Manoban gia cùng ta ăn cơm tối.

📞: Dạ thôi ạ

📞: Ta biết con đang suy nghĩ gì mau tới ta chờ con.

📞:Ông nội ÔNG NỘI...

TÚT TÚT TÚT

-

Tức điên thiệt chứ tránh cũng tránh không được.

Cô dập điếu thuốc rồi đi vào thang máy thay đồ rồi bắt taxi đến Manoban gia.

- Chú đi chậm dùm cháu.

- Lần đầu tiền ta thấy có người yêu cầu đi chậm a.

-Dạ....


____________________

Trốn tránh không giúp ta vượt qua nổi sợ mà đối mặt mới dễ giúp ta quên đi nổi sợ đó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro