CHƯƠNG 1: SÁT THỦ "HOA ANH ĐÀO ĐỎ"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1h đêm, tại một nhà hoang

Đoàng...Đoàng...Đoàng...Đoàng

Bốn tiếng súng vang lên trong im ắng, trong ngôi nhà hoang. Một tên đàn ông béo nhưng to cao , tay và chân đều bị ghim đạn. Hơi thở của hắn đã dồn dập, đứt quãng, ánh mắt của hắn lộ rõ sự oán giận, hận thù cô gái đeo khẩu trang đang đứng trước mặt mình:

- Khốn khiếp, rốt cuộc tao đã làm gì mày?Chúng ta còn không có quan hệ gì, mà sao mày ám sát tao? Hay đứa nào sai mày giết tao?Nói mau đứa nào!

Cô gái đứng đó, mặt không cảm xúc, chỉ lạnh lùng nói, mái tóc đen bỗng chuyển sang màu đỏ máu. Ngón tay vẽ lên không trung một bông hoa anh đào:

- Phải, giữa chúng ta chả có quan hệ gì đâu, đây là nhiệm vụ của tôi thôi.

Dứt lời, cô bắn thẳng bông hoa vào trán tên đàn ông và hắn chết tại chỗ, trên trán có một vết thủng hình hoa anh đào. Tóc cô trở lại thành màu đen, cô thở dài quay bước bỏ đi. Ngôi nhà hoang trở lại vẻ im lìm như chưa từng có ai đến.

Sáng hôm sau, tại một ngôi nhà ở phố Hoshi. Có một cô gái đang ngồi ăn sáng và nghe bản tin buổi sáng:

-" Vào rạng sáng nay, cảnh sát phát hiện ra thi thể của một người đàn ông tại một ngôi nhà hoang bên sông Sazan, theo như nhận dạng thì người đàn ông này là Ngô Hàm, một thành viên trong đường dây buôn ma túy mà cảnh sát đang điều tra. Căn cứ vào các vết hoen trên tử thi, cảnh sát cho biết người này có thể đã chết vào 1h đêm qua. Điều đáng chú ý là trên trán nạn nhân có một vết thủng hình hoa anh đào, điều đó cho thấy đây lại là một nạn nhân nữa của sát thủ Hoa Anh Đào Đỏ"

Phụt, chiếc tivi bị tắt đi. Rồi một chiếc gậy phang thẳng xuống đầu cô gái, máu rịn xuống một bên trán. Bà mẹ kế Mã Liên quát cô:

- VÂN HẠ! HÔM QUA MÀY TRỐN ĐI ĐÂU HẢ ? CÁI NHÀ KHÔNG DỌN MÀ CHẠY ĐI ĐÂU.

- Mẹ à, đừng mắng chị ấy thế,kẻo hàng xóm người nghĩ xấu nhà mình đấy. - Kim Tuyết bước từ trên cầu thang xuống cất cái giọng ẻo lả bảo mẹ:

- Mẹ mà mắng to, người ta nghe thấy hết đấy. Mẹ không cần mắng nhiều đâu, chỉ cần đập nhiều là được mà.

Kim Tuyết lấy tay se se lọn tóc, rồi hất ra sau. Lấy cây gậy trong tay mẹ đập liên tiếp vào đầu Hạ Vân, nhưng cho dù máu chảy nhiều đến mấy cô cũng không hé răng kêu khóc van xin mà chỉ ngồi đấy mặt không cảm xúc. Kim Tuyết đập mãi cũng chán liền dừng tay, trả gậy cho mẹ rồi xin phép đi học. Còn Hạ Vân thấy thế cũng xách cặp đi luôn, ra đến cửa tóc cô biến thành màu đỏ, chờ các vết thương lành lại thì cô mới đi học.

Đến trường bao nhiêu nam sinh đều nhìn cô khi cô lướt qua, nhưng cô lại phớt lờ những mắt đó. Bước vào lớp, cô vứt cặp xuống bàn rồi úp mặt xuống. Một bàn tay chạm vào vai cô, ngẩng mặt lên nhìn cô gái buộc tóc đuôi gà mặc đồng phục đang nhìn cô với ánh mắt nghi hoặc. Cô lười biếng gạt cánh tay trên vai mình ra nói:

- La Hồng, để yên cho mình ngủ đi. Đêm qua đã đủ mệt rồi, sáng nay lại còn bị dì đánh nữa.

La Hồng khá ngạc nhiên vì những lời nói của bạn mình xong:

- Đêm qua mấy giờ về mà bây giờ kêu buồn ngủ?

- 1 giờ rưỡi đêm, 2 giờ rưỡi đi ngủ, sáng 5h dậy.

- Khổ hen, nhưng tên kia bị giết lúc 1h sáng. Thế nửa tiếng làm gì cơ chứ, mà về đến nhà thì thức một tiếng để làm gì ?

- Nửa tiếng ngồi trong bar hack camera an ninh để xóa dấu vết và một tiếng ngồi làm bài hôm nay.

- Ra thế, bảo sao bây giờ buồn ngủ, mà làm hacker cũng mệt nhỉ.

Píp...Píp...

Tiếng chuông báo điện thoại vang lên. Cô lấy máy, bấm xem tin nhắn:

-" Chúc mừng đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, số tiền 70 triệu đã được chuyển vào tài khoản bên Mĩ. Tối nay sẽ có nhiệm vụ mới, tiền thưởng là 8 triệu. Good luck."

Cô không nói gì mà chỉ nhắn lại một chữ: "OK". La Hồng ở đằng sau đọc tin nhắn thì vô cùng thích thú và khen ngợi:

- Chà ! Số tiền đêm qua bộn ghê đấy, ghen tị với cậu quá.

- Im giùm! Hôm qua không có nhiệm vụ à ?

- Có, nhưng chán quá nên làm nhanh thôi.

- Thế là tốt rồi, chẳng nhẽ lại muốn nhiệm vụ khó hơn ?

- Thôi ! Nghĩ lại rồi, chưa muốn chết sớm.

- Coi như biết điều

"Pinh...Pong...Pinh...Pong"

Tiếng chuông vào lớp vang lên, báo hiệu cho một ngày học mới bắt đầu.

-------- Dải phân cách time đến 0h--------

Chờ cho bà dì và con em ngủ say, cô mặc một chiếc áo croptop đen để lộ phần bụng trắng ngần, thêm chiếc váy da đen bó để lộ cặp chân dài đi bốt cao gót. Cô trèo ra từ cửa sổ, mái tóc biến thầu đỏ. Một đôi cánh đỏ mọc ra từ lưng, cô mhảy xuống và cất cánh bay giữa bầu trời đêm.

Cô bay đến quán bar B.S, vì mục tiêu lần này là tên buôn phụ nữ Hoàng Đông, hắn hay đến bar từ nửa đêm đến gần sáng để tìm hàng. Hạ Vân đáp xuống con hẻm nhỏ ngay canh quán bar, đôi cánh hóa thành những đốm sáng màu đỏ rồi biến mất.

Xong xuôi, cô đẩy cửa quán bar bước vào. Trong tiếng nhạc xập xình, cô trở thành tâm điểm của những người đàn ông trong quán. Cô đảo mắt một vòng và phát hiện ra mục tiêu đang ngồi trên quầy bar chăm chú nhìn cô, rồi quay sang thì thầm gì đó với tên bartender,chỉ thấy tên đó quay đi pha rượu. Cô vừa ngồi xuống quầy thì bartender đặt một ly rượu lên :

- Thưa cô, đây là một món quà mà Hoàng ca tặng cô như quà làm quen.

Hắn đến gần cô và nâng ly rượu của mình lên:

- Mời cô em một ly, đêm nay chơi với anh nhé, chịu không ?

- Tất nhiên rồi, cảm ơn anh nhé !

Một lọn tóc của cô liền biến thành màu đỏ, cả hai cụng ly. Một hơi cạn sạch ly rượu, hắn ra hiệu mời cô đi theo. Nhưng đi được một đoạn thì cô chợt gục xuống, hắn nhanh chóng đỡ lấy cô và nở nụ cười quỷ quyệt. Hắn bế cô vào phòng VIP, khoá cửa rồi đặt cô xuống chiếc ghế dài. Hắn vuốt ve khuôn mặt cô, rồi cúi người xuống hõm cổ hít lấy mùi hương một cách tham lam. Chợt cô mở mắt, luồn tay xuống váy rút con dao nhỏ ra và đâm thẳng vào vai hắn.

Bị đâm bất ngờ, hắn giật mình la lên thì tay trái cô nhanh chóng bịt miệng lại. Cảm nhận được có thứ gì đó theo tay cô chảy xuống cổ họng, hắn vội gạt tay cô ra và lùi lại. Tóc cô biến thành màu đỏ, tay phải vẽ lại lên bông hoa anh đào. Bông hoa đó liền tách ra thành năm cánh lơ lửng trên tay cô, một cánh hoa lại tạo nên một bông mới. Thấy tình thế nguy hiểm, hắn đánh liều lao đến phía cửa. Chưa kịp chạm tay lên nắm cửa, miệng hắn phun ra một ngụm máu. Trên lưng hắn ghim sâu bốn cánh hoa, hắn vội quay lại và quỳ xuống trước cô. Miệng không ngừng luyên thuyên về tiền, biệt thự, gia cảnh,...cốt xin tha cho hắn. Cô không nói không rằng, để cho bông hoa xuyên thủng trán hắn. Chỉ kịp để bàn tay đầy máu túm lấy áo cô, hắn gục xuống và chết.

Tiếng gõ cửa vang lên, cô hít một hơi rồi ra vặn hé cửa. La Hồng đứng trước cửa, vẫn là mái tóc buộc cao. Nhỏ mặc áo phông quần bò rách, buộc thêm cái áo khoác ngang hông. Nhìn thấy cái xác dưới chân cô, nhỏ khẽ nhếch môi. Tay trái cô chợt xuất hiện một khối cầu nước, cô đưa nó chạm nhẹ lên phần áo dính máu. Máu được hút vào khối nuớc ấy, hòa tan đều đều. Cô vứt xuống, khối cầu vừa chạm đất liền vỡ tung.

- Chỗ nước đó là gì vậy?

- Số thuốc mê mà hắn pha vào rượu, để tách nó xuống đáy ly là được.

Cả hai rời khỏi quán bar. Sau đó đúng 6 phút, những tiếng thét chói tai vang lên cùng với những tiếng nhốn nháo và đầy đủ các tạp âm khác. Cô khẽ nhếch môi nở nụ cười làm La Hồng rùng mình:

- Hạ Vân, lần này lại là gì thế ?

- Đoán xem.

BÙM ! Một tiếng nổ vang lên, La Hồng giật mình. Quán bar phát nổ, lửa bùng lên phát sáng cả khu vực. Mùi máu tanh xộc vào mũi làm cô thoải mái hơn hẳn :

- Hả giận hơn rồi.

- Ác quá. Lần sau đặt thì áo trước một tiếng đi. Mấy vụ đột ngột này hơn sợ đấy.

- Quen dần đi, rồi cậu sẽ hiểu tại sao tớ lại làm như vậy. Cậu sẽ sớm hiểu thôi.

---A.S---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro