CHAP 12: T1 T2 Và Cuộc Đời Filotinata esunlitoria ( Phần Khởi Đầu )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một thành phố lớn của Nhật Bản, một gia đình dòng dõi quý tộc, trong ngôi nhà chính cuộc nói chuyện to tiến diễn ra.

" Hai đứa này không phải con của ta? "

Một người đàn ông đang bóp cổ vợ mình, tức giận hét lên, hai cậu bé sợ hãi nhưng vẫn chạy lại chạm vào ông ta cầu xin nhưng.

" Cút ra! Hai ngươi là Quỷ Dữ từ khi con khốn này sinh hai ngươi ra thì việc làm ăn xuống dốc, ta thì đang mắc nợ ngập đầu, những người tiếp xúc với các ngươi đều chết cả! Chắc bây giờ là đến lượt ta, hai ngươi cũng chết luôn đi! "

Ông ta hất hai cậu bé ra, cú hất khiến hai cậu bé da vào tường bất tỉnh. Ông ta cứ như người điên vậy, cười nói điên loạn người vợ nhìn ông ta sợ hãi chạy lại ôm hai đứa con của mình lại cầu xin.

" Bọn nó là con của chúng ta! Cho dù có như thế nào ông cũng không nên như thế này! Tôi cầu xin ông hãy cho con chúng ta đi đi, hai đứa trẻ không có lỗi gì cả! "

Nghe được những lời cầu xin của người vợ, ông ta điên loạn ôm đầu mình đập vào tường, nước mắt người cha cũng từ đó tuôn ra cùng những dòng máu từ vết thương ở đầu, ông ta ôm vợ mình nói.

" Chúng ta phải làm gì đây! Bọn chúng đang lùng sục chúng ta, bọn nó đã chiếm công ty nhà cửa tất cả mọi thứ, chúng ta sẽ chết hết em hãy cùng con trốn đi! "

Người vợ ôm con mình khóc nức nở, một tiếng " Ầm " vang lên từ mái nhà, một người con gái mặc bộ đồ vest đen đậm, cùng thanh gươm Katana đáp xuống nhẹ nhàng, một kiếm chém bay đầu người chồng, kiếm thứ hai đâm xuyên qua bụng người vợ, cô gái lạnh lùng rút kiếm ra những dòng máu chảy lên láng, ướt đẫm cả hai cậu bé.

" Hãy tha cho hai đứa bé, nó không có tội gì cả! Tôi... Cầu.... Xin... Cô! "

Người mẹ vô hồn giữa những dòng máu chảy dài, đôi mắt không còn sức sống nữa vô hồn, những tiếng nói thì thào yếu ớt cuối cùng rồi chìm vào giấc ngủ, giấc ngủ sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.

" Đi thôi bọn thanh tra đang đến Filotinata esunlitoria, mau rời khỏi đây! "

Hai người phụ nữ khác chạy vào, cũng từ một bộ vest đen, cả hai hối rút cô gái.
Nhưng Filotinata esunlitoria đứng im lặng không phản hồi gì cả, hai cô gái kia lập tức chạy khỏi chỗ đó để lại mình cô, hai người phụ nữ đó không biết dưới hai cái xác là hai đứa trẻ, đang ngủ say.

" Bọn ngươi...! "

Filotinata esunlitoria nhìn bọn nhóc, cô cảm nhận được cảm giác đau thương gì đó giống mình, cô ôm lấy hai đứa trẻ cứ như Ninja cô nhảy lên những ngôi nhà chạy đi và biến mất trong màn đêm tăm tối.

" Báo cáo thưa sếp! Ông bà Yahata đã chết với một nhát chém cùng một loại hung khí, rất có thể là Katana, hai đứa con của họ không rõ tung tích! "

Một cảnh sát báo cáo hiện trường lại cho một thanh tra phụ nữ cao to, người đầy cơ bắp, dáng người nở nang vô cùng. Cô ấy không nói gì im lặng, nhìn về phía những ngôi nhà cao tầng không một bóng đèn khẽ nói.

" Filotinata esunlitoria "

Tại một trụ sở dưới lòng đất, một người phụ nữ đẹp với mái tóc đen thẫm nói với hai cô gái mặc đồ vest đen giống như Filotinata esunlitoria lúc nãy.

" Giao tiền cho họ! "

Một vali tiền được một hộ vệ giao đến tận tay cho hai cô gái.

" Nhưng! Còn hai cậu bé xong xinh đâu? "

Người phụ nữ đó nhìn vào hai cô gái với đôi mắt đáng sợ vô cùng hỏi.

" Cậu bé? "

" Phải! Nó đâu? "

Người phụ nữ đó nhìn vọng trầm lại.

" Các ngươi không biết à? Vậy thì tìm kiếm nó và giết nó đi số tiền nhận được được tăng lên gấp 5 lần số tiền đó! "

Nói xong người phu nữ đó cùng những tên hộ vệ của mình đi khỏi.

" Đây là? "

Cả hai cậu bé thức dậy cùng một lúc, cùng một câu nói, cùng một ánh nhìn, xong xinh là thứ gì đó huyền bí không có gì có thể giải thích được, cả hai cứ như là một.

" Bọn nó không có lỗi! Bọn nó chỉ là những đứa bé thôi mà! Hai cậu hãy buôn tha cho nó đi, tôi sẽ nuôi nấng bọn nó không làm nữa! "

Filotinata esunlitoria đứng trước cửa phòng mình, cùng với hai cô gái mặc đồ vest đen giống như cô, ba người nói chuyện với những đôi mắt đầy trầm tư muộn phiền.

" Filotinata esunlitoria bọn mình là sát thủ, tay của bọn mình dính máu người rồi, làm sao có thể nuôi nâng 1 đứa trẻ được chứ? "

" Fot cô ấy nói đúng đó Filotinata esunlitoria, bọn mình là Ác Quỷ không còn là con người nữa rồi! "

" Shisena cô cũng nghĩ như Fot à! Nhưng nhưng! "

Cả ba người nói chuyện với những đôi mắt trầm tư buồn phiền đầy lo lắng, cả ba người im lặng một hồi lâu, bổng Filotinata esunlitoria nức nở nói lên.

" Tôi không làm nữa! Bây giờ hai đứa trẻ đó là của tôi, hai cậu đi đi! "

Filotinata esunlitoria nức nở nói lên với sự tức giận, đống cửa lại vào trong phòng.

" Một sát thủ mà bây giờ bị mắc kẹt trong số phận ư, thật nực cười! "

Fot tức giận nhưng với những lời nói của cô đầy cảm xúc.

" Bây giờ chúng mình phải làm cái gì đây Fot! "

Shisena quay qua với đôi mắt buồn bã nói với Fot.

" Ai biết chứ! Chúng ta đừng đến đây nữa, Shisena mình đi thôi! "

Fot quay người lại cười mỉm nhẹ nói.

" Mình đi đâu đây! "

" Nước Mỹ! Tôi cũng không muốn giết người nữa, cảm giác này là gì chứ? Thật khó chịu.

Cả hai rời đi, nhưng vừa bước ra khỏi tòa nhà chung cư đó thì.

" Fot, Shisena! Tôi mời hai cô về sở cánh sát một chuyến được chứ? "

" Misuhana! "

Khi vừa bước ra khỏi toà nhà chung cư, một vọng nói vang lên, trước mắt hai người là một nữ thanh tra, cả hai giật mình sợ hãi đông thành gọi tên nữ thanh tra đó.

" Chắc hai cô không định theo tôi đâu! "

Vừa nói xong nữ thanh tra móc một khẩu súng lục ra, đưa về phía Fot và Shisena.

Fot và Shisena tách ra hai phía, cùng một con Katana ngắn lao nhanh tấn công hai phía về nữ thanh tra ( Misuhana ) nhưng điều đó không là gì với nữ thanh tra đó cả, cô ấy nhảy lùi lại nhẹ nhàng tránh đòn tấn công của hai cô gái sát thủ.

" Tôi nói lại một lần nữa! Cả hai mau theo tôi về, sẽ còn có cái giá khác phải trả! "

Misuhana lùi lại tự tin, lạnh lùng nói với Fot và Shisena.

" Về đó ư đừng có đùa với ta! Khi chúng tôi phải đương đầu với cái đói, không nhà không gia đình, thì sao? Các người đã làm gì chứ! "

Fot tức giận nhìn vào Misuhana nói với vẻ mặt và lời nói đầy giận dữ.

" Bọn tôi không muốn phải giết người nữa, bọn tôi có thể làm được gì bây giờ, cô nói đi thanh tra, bàn tay dơ bẩn của bọn tôi thì có thể làm được gì chứ! "

Shisena thả thanh Katana ra quỳ gối xuống với đôi mắt ướt sũng, cô khóc oán trách bản thân mình.

" Vậy thì trả đi! Trả cho những mạng người mà bọn cô phải giết đi, thế giới đỗ nát này luôn dang rộng vòng tay chào đón những con người kinh tởm mà, cả tôi cũng như hai cô thôi, chúng ta giống nhau cả! "

Misuhana ( nữ thanh tra ) nhìn vào Fot và Shisena với đôi mắt u buồn, cô nói với cảm xúc hiểu rõ Fot và Shisena, nói xong cô quay người bước đi. Vứt lại những tờ giấy trước Fot và Shisena với lời nói, đầy lòng bao dung thứ tha.

" Ngày mai đến đây nhận nhiệm vụ đầu tiên, vứt bỏ những thanh kiếm dính máu hãy nhận lấy mùi thuốc súng! "

Misuhana chậm rãi bước đi, Fot thả rơi thanh Katana quỳ gối xuống, ngước mặt lên bầu trời xanh đầy nắng ấm của buổi sáng, đôi mắt rưng rưng nước mắt cô nói.

" Mùi thuốc súng ư? Bọn tôi có chỗ khác để về à, số phận thật trớ trêu quá có phải không Shisena? "

" Bây giờ chúng ta làm gì đây Fot? "

Fot nhìn vào những tờ giấy cô cầm lấy một tờ đứng lên, đi lên lại phòng của Filotinata esunlitoria cô đứng lại khoản 5 phút, lặng thầm nghe thấy trong phòng đó. Những tiếng khóc vang lên của hai đứa trẻ không! Không chỉ có hai đứa trẻ, mà còn một tiếng khóc nhẹ, tiếng khóc đó là của Filotinata esunlitoria. Cô buồn rầu nhìn vào tờ giấy, cô nói.

" Chắc cô không cần tới thứ này đâu nhỉ? Filotinata esunlitoria! "

Fot chậm rãi bước đi, xuống tới dưới nhà Shisena đang ngồi buồn bã nhìn cô, Fot cười rồi nói.

" Đi thôi tới lúc bọn mình trả giá rồi! Một cái giá rất cao đầy màu sáng, thuốc súng "

3 năm sau...

" Shisena ngắm! Tôi cho phép cô bắn hạ kẻ địch! "

" Vâng! "

Tại một con hẻm giữa phố, Shisena nằm trên một tòa nhà cùng một khẩu súng bắn tỉa, một vọng nói quen thuộc vang lên từ bộ đàm. Vọng nói của Misuhana, ngón tay không chần chừ một viên đạn bay ra khỏi nòng súng, ghim thẳng vào lòng ngực của kẻ thù dù khoản cách có thể lên tới 1200m.

" Một lũ buôn bán vũ khí à! Chết hết đi! "

Hai tay hai khẩu súng lục vẫn bộ đồ vest đen đó, từ trong những người cảnh sát Fot đi ra, chạy tới cùng hai khẩu súng lục. Những viên đạn bay ra, hạ gục những tên buôn khí đó không một chút gì chần chừ cả.

Những người cảnh sát định tiến tới hỗ trợ cho Fot, một cánh tay của người phụ đưa ra cản lại Misuhana nói với ánh mắt lạnh lẽo.

" Không cần! "

Không bao lâu băng nhóm gần 50 thành viên buôn bán vũ khí, chỉ biết nằm và thở những hơi thở nặng nhọc mà thôi.

" Tất cả mau thu dọn hiện trường, những người còn sống áp dãi về sở, cứu thương lấy lời khai, mau hành động! "

" Tuân lệnh! "

Misuhana nói to tiếng điều hành những cảnh sát.

" Filo ơi có xe cảnh sát kìa"

" Phải có xe cảnh sát! "

Trên hai cánh của một cô gái, hai đứa bé đang nắm giữ từng bước từng bước, bước đi. Những tiếng còi xe cảnh sát vang lên, làm cho hai cậu bé xong xinh ngước mắt nhìn theo tò mò hỏi.

" Mình về thôi! "

Cô gái hối hả nắm tay hai đứa bé chạy đi, trên đường về cô nghĩ thầm.

" Vậy là hai cậu làm làm thành tra rồi à? Fot, Shisena! "

Chạy về tới nhà, Filo nhanh chóng đóng cửa lại ôm hai đứa bé vào lòng thở gấp.

" Filo có chuyện gì vậy ạ? "

" Có chuyện gì vậy ạ! "

Hai đứa bé hỏi đáp.

" Hôm nay chúng ta ở nhà! Không được ra đường nghe rõ chưa T1 T2. "

Hai cậu bé im lặng ngồi sát vào tường, lặng thầm nhìn Filotinata esunlitoria u buồn.

" Bây giờ thì ở nhà nhé! Thôi nào hai em đừng nhìn chị bằng ánh mắt như thế chứ! Chị đi mua bữa tối đây, không được mở cửa cho người lạ nhé! "

Filotinata esunlitoria đi lại ôm hai đứa trẻ vào lòng, nở nụ cười nói.

" Vâng Filo_neesan! "

Hai đứa trẻ đồng thanh, cười ngập tràn trong hạnh phúc, Filotinata esunlitoria bước ra ngoài đống cửa lại và khoá.

" Để coi bữa tối mình cho hai đứa nhóc đó ăn cái gì đây? "

Cô vào một siêu thị lớn, ở quầy thực phẩm cô cười tươi không biết chọn món gì cho bữa tối cả.

Một khoản thời gian ngắn cô cũng mua được, Filotinata esunlitoria tính tiền và bước ra khỏi siêu thị.

Đi được vài bước cô cảm thấy có người đang theo đuôi mình, cô đi vào một con hẻm, móc từ trong người ra một con dao găm đứng lại nói to lên.

" Ra đây! "

Filotinata esunlitoria nói xong, cô quay người lại nhìn xem ai đang theo dõi mình thì đột nhiên, nước mắt cô rơi ra ngẹn ngào, con dao từ tay Filo rơi ra.

" Hai người! "

Một ánh sáng nhẹ vàng của hoàng hôn, trước mắt Filotinata esunlitoria là hai cô gái! Hai cô gái quen thuộc, Fot và Shisena gặp lại được họ nước mắt cô không thể nào nén lại được nữa, những cảm xúc tuôn trào.

Ba người với đôi mắt u sầu, ngồi với nhau dựa vào tường, Filotinata esunlitoria thấy im lặng quá cô mở lời.

" Vậy là hai cậu làm thanh tra thật rồi? "

" Filotinata esunlitoria cậu sống như thế nào? "

Shisena tỏ ra vui vẻ lo lắng hỏi Filotinata esunlitoria.

" Filo là được rồi! Bọn trẻ vẫn gọi tôi như thế, chúng nó bảo dài quá không nhớ nổi, 3 năm riết tôi quen rồi! "

Filotinata esunlitoria ( Filo ) nhìn vào ánh mắt của Shisena cười nhẹ, nói một cách mở lòng.

" Cô làm gì để nuôi hai đứa trẻ Filo? "

Fot lạnh lùng, lời nói quan tâm của cô lạnh như băng hỏi Filo.

" Tất cả! Việc bán thời gian! "

Filo mỉm cười trả lời Fot.

" Vậy à! "

Cả ba người lại im lặng, một bầu không khí của màn đêm bao phủ con hẻm.

" Shisena muốn gặp hai đứa bé đó! Có được không Filo? "

Shisena vừa nhắc đến hai đứa bé, đột nhiên cứ như một dòng điện vừa chạm vào người của Filo vậy, cảm giác này khiến cô lo lắng, đó là cảm giác lạnh lẽo của một sát thủ.

" Hai đứa nhóc đó! "

Filo lập tức chạy nhanh về, với vẻ mặt cảm xúc đầy lo lắng. Fot và Shisena thấy vậy, cũng lo lắng chạy theo Filo.

" T1 T2!.....! "

Về tới căn phòng, một bóng đêm dày đặc bao phủ cả căn phòng cô biết T1 và T2 không có trong đó, nhưng Filo vẫn chạy tìm kiếm tất cả ngóc ngách với tiếng kêu thổn thức T1 và T2.

" Lũ khốn đó! "

Filo tức giận, chạy ngây vào phòng mình cô lật tấm nệm lớn lên, một thanh Katana dài, rất dài. Cô cầm lấy nó lên, bổng những kí ức lại hiện về.

" Tha cho tôi...! Tha cho tôi! Hãy tha cho bọn trẻ, nó không có tội...!
Filotinata gì dài quá, Filo là được rồi!
Filo! "

Những kí ức khi cô còn là một sát thủ, những mạng người được cô lấy đi bằng chính thanh Katana này, trong vô số những người đó có cả cha mẹ của T1 và T2. Nhưng cô lại nhớ tới hai đứa trẻ, những kí ức hạnh phúc đó, Filo khao khát nó, cô cố gắng cầm chắc thanh Katana lên.

Filo tiến tới mở tủ quần áo, lấy ra một bộ quần áo, Vest đen.

" Bộ đồ đó! "

Fot và Shisena ngạc nhiên nhìn Filo, cả hai đồng thanh.

" Cậu định đi đâu? "

Fot chặng cửa nhìn Filo với đôi mắt lạnh lùng, cô hỏi nhưng lời hỏi đó không còn lạnh nữa nó có chút nóng và ấm áp dành cho Filo.

" Tập đoàn Kado Vihisimina! "

Vừa nghe qua cả hai cô điều biết đó là tổ chức sát thủ, mà cả ba bọn họ đã từng lớn lên, nơi chỉ biết đến cái chết đến đầy ám ảnh.

Shisena ngạc nhiên cô hỏi Filo.

" Nhưng tại sao? Họ đã không truy lùng hai đứa bé 3 năm rồi mà! "

Fot nhìn vào Filo cô nói, với sự dày dặn kinh nghiệm ngây lập tức cô đón ra cái gì đó.

" Công việc bán thời gian, không để lại địa chỉ thông tin người làm! "

Filo nhắm mắt thở dài nói tiếp.

" Phải! Hazz cũng ba năm, bọn họ vẫn không buôn tha bọn tôi! Fot cô còn nhớ 3 điều luật của tổ chức chứ? "

Fot im lặng một hồi, cô bước ra phía cửa đưa vào tường, lấy ngây một điếu thuốc ra, một cái hột quẹt. Một hơi dài, cô nói tiếp.

" 1 không được hỏi thông tin khách hàng!
  2 không được yếu lòng, chỉ biết đến giết!
  3 nhổ cỏ tận góc, kể cả người trong tổ        chức, hay là ông trùm phản bội đồng nghĩa với cái chết! "

Shisena ngồi xuống, cô buồn rầu nói.

" Mình đã quên mất! "

Filo từng bước từng bước, đi qua người Fot cô đứng lại nhìn Fot, cô mỉm cười nói.

" Đừng lo tôi sẽ không chết, hai cậu còn chưa nhìn thấy khuôn mặt của hai đứa nhóc đó mà, hai đứa nó nhìn giống con gái lắm! Nên tôi nhất định không chết và trở về cùng hai đứa nó ! "

Cô cùng thanh gươm trên tay, với mái tóc đen dài cô nhảy lên những căn nhà để lại Fot và Shisena.

" Đồ ngu ngốc! "

Fot nhìn theo nói, cuối cùng giọt nước mắt của cô cũng rơi ra.

" Fot cậu có nghĩ thế giới này không đáng để tồn tại không? "

Đội nhiên một vọng nói từ phía cầu thang vang vọng lên, cùng với mái tóc trắng xoá và cặp mắt sâu thẳm, Misuhana bước lên.

" Thế giới này à! Một bãi rác! Muốn có một thế giới tươi đẹp, thì mau đứng lên đi dọn rác thôi nào các cô gái...! "

" Vâng thưa sếp! "

Cả hai đông thanh nhìn sếp thành tra cao cấp Misuhana, cười nói!.

Mời mọi người đón xem CHAP tiếp theo...

Light novel: Sự Cai trị Đấng Tối Cao Shinju_sama ( câu hỏi tại sao ss2 )

Tác giả : Kaze No Haru

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro