Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sở cảnh sát sáng đèn cả đêm, tất cả đều được triệu tập về trong đêm để họp khẩn. Chính em là người cho ra thông báo này, nếu mọi chuyện thực sự đã đến bước này thì em cũng không còn cách nào khác. Bản thân em chính là người hiểu rõ nhất chính ba em là người đứng sau mọi chuyện. Ông đã đi quá xa rồi, em không thể tiếp tục nhìn từng người nằm xuống vì chuyện này nữa, hôm nay có thể là người ngoài thì ngày mai chắc chắn sẽ là em. 

" Đây là toàn bộ bằng chứng phạm tội của nghị viên Farid Kornnaphat. Người đứng sau cái chết của phu nhân nghị viên Kornnaphat, nghị viên Tangrisuk cùng các tội danh hối lộ, tham ô, làm lủng đoạn tài chính, rửa tiền,..." 

Trên màn hình lớn trong phòng hội nghị, từng tội danh được hiện rõ ràng không thiếu một từ trước mắt cảnh sát. Orm đứng phía trên cầm theo lệnh bắt giam và hồ sơ truy tố hình sự, chính tay em đóng xuống mộc đỏ của sở cảnh sát " Đi bắt giữ tội phạm tình nghi Farid Kornnaphat về hợp tác điều tra." 

" Rõ!" Đội cảnh sát nhận lệnh mang theo lệnh bắt giữ khẩn cấp lập tức chia thành nhiều xe đến biệt thự họ Kornnaphat. 

Tiếng còi khẩn cấp vang vọng khắp con đường lớn, xé tan bầu không khí tĩnh lặng của màn đêm. Lệnh bắt giam nghị viên Kornnaphat đã lang rộng khắp thành phố, trong một đêm những màn hình quảng cáo to lớn đều chỉ phát lên hồ sơ phạm tội của ông, đài truyền hình cũng không ngừng đưa tin trực tiếp đến toàn quốc. Đoàn xe lao về phía trước, đến trước căn biệt thự rộng lớn nhấn chuông liên tục cũng không có ai ra mở cửa. Cảnh sát cuối cùng cũng không đợi được mà phá cổng xong vào. 

" Trong nhà không có ai." Cảnh sát báo cáo lại với Nop sau một hồi lâu kiểm tra căn nhà. 

Nop căng thẳng chỉ huy toàn đội tiến hành lục xoát toàn bộ ngôi nhà lớn, mong tìm kiếm được thêm chút chứng cứ. 

Lúc này, điện thoại Lingling Kwong liên tục vang lên, một dãy số lạ lẫm hiện lên trên màn hình lớn. 

" Alo"

" Lingling Kwong, còn nhớ tao là ai không?" Simon ở đầu dây bên kia hút một hơi thuốc dài. " Đừng tốn công vô ích tìm nghị viên Kornnaphat nữa, ông ấy đang ở chỗ của tao cùng với Fa Ying" 

" Mày muốn gì?" Lingling nắm chặt tay " SIMON..." tiếng nghiến răng canh cách của Lingling bên đầu dây bên kia cũng có thể nghe rõ ràng.

Simon cười lớn, đưa mắt nhìn đến nghị viên Kornnaphat đang nhâm nhi ly rượu trên tay, lại tiếp tục đưa mắt nhìn Fa Ying đang bị trói trên xà nhà, trên người lại đầy vết thương rỉ máu, ở bụng vẫn còn ghim một con dao nhọn " Tao muốn mày đến bến cảng gặp tao. Chỉ một mình mày" 

Lingling Kwong tắt máy, chỉ để lại lời nhắn qua điện thoại cho Orm đang ở sở cảnh sát " Tìm chị". Sau đó nhanh chóng phóng xe đến bến cảng. Sau khi nhận được tin nhắn của Lingling em cũng huy động lực lượng đuổi theo xe đã gắn định vị của Lingling. 

Lingling Kwong nhìn kính chiếu hậu, liên tục nhấn chân ga lao về phía trước. Bến cảng nằm không quá xa thành phố, rất nhanh Lingling đã đến nơi. Cô lao xe vào giữa đám người đang đứng canh trước cửa, trực tiếp mở cửa xuống xe. Đôi mắt sắt lạnh nhìn đến chỗ đám người đang hung hăng kia 

" Mở cửa" 

Đám người kia bắt đầu mở cửa, bao vây xung quanh cô để bước vào trong. Lingling Kwong vẫn giữ dáng vẻ cao ngạo, đứng nhìn Simon và Farid Kornnaphat đang ngồi chễm chệ ở chiếc ghế lớn. 

" Chuyện gì đây?" Giọng nói khàn đặt của Lingling Kwong vang dội cả nhà kho bằng sắt. 

Simon đứng dậy, tiến đến trước mặt Lingling Kwong. Hắn bỏ tay vào túi quần lấy ra một điếu thuốc đưa cho Lingling " Làm một điếu đã, chúng ta từ từ nói chuyện" 

Lingling Kwong không cầm lấy điếu thuốc, mắt chỉ chăm chăm nhìn đến chỗ ông Farid đang ung dung trước mắt " Ông thua rồi Farid Kornnaphat, đừng cố gắng làm thêm mấy chuyện vô nghĩa này nữa" 

" Còn chưa chắc tao đã thua mày đâu Lingling Kwong. Nhìn xem người con bạn thân của mày đang được gắn nhiều bom như vậy, chỉ với một cái kích nổ của tao thì nó cũng sẽ giống như cả nhà mày và cái ngôi làng chết tiệt kia." Ông Farid nhếch môi cười, tâm trạng ông ta khá tốt cầm lấy cái remote, ngữ điệu cũng vững chắc này hẳn ông Farid đã chuẩn bị sẵn một kế hoạch hoàn hảo rồi. 

" Cảnh sát sắp đến đây rồi, ông sẽ không thể trốn thoát được đâu. Mau chóng thả Ying ra, chúng tôi sẽ cho ông một con đường sống" 

" Chưa tính đến con đường sống, mày phải trả mạng cho ông của tao trước đã Lingling Kwong!!!" Simon rút dao, trừng đôi mắt lạnh lao về phía Lingling Kwong. Hắn ta vung dao sắt bén đến người cô, nhưng Lingling Kwong đã nhanh chóng né kịp chỉ để lại một vệt máu dài in trên khuỷ tay. 

" Mẹ mày, hôm nay mày chắc chắn phải lấy máu tưới mộ cho ông tao" Simon lại cầm dao lao đến, mũi dao điêu luyện liên tục nhắm đến chỗ chí mạng. 

Lingling Kwong nhanh nhẹn né đòn, lại giáng một cú vào bụng hắn, đem cây dao từ tay hắn đá văng ra xa. Lingling Kwong đứng dậy, nhặt lấy con dao dưới đất nắm chặt trong tay liếc nhìn đám người đang bao vây cô. 

" Còn đứng yên đó làm gì, giải quyết cho sạch sẽ đi" 

-------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro