C5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LingLing đang làm việc trong phòng làm việc riêng ở biệt thự thì điện thoại bỗng có thông báo đến.

Chị tò mò cầm lên xem. Vừa nhìn thấy đã muốn phát hoả.

Orm dám như vậy sao, được lắm...

Một lúc sau, chị nghe thấy tiếng xe Orm vừa chạy vào cổng đã chạy tức tốc vào phòng nằm lên giường giả vờ ngủ Say.

Orn vừa về đến đã đi thẳng
lên phòng tìm gặp chị, đến cả con gái Liom còn không muốn gặp...

Vừa vào nhìn thấy chị đã ngủ say liền tươi cười leo lên giường nằm xuống ôm chặt lấy người chị, mùi rượu nồng nặc phả vào mũi khiến chị khó chịu nhăn mặt.

" Orm Mau đi tắm đi " - chị lên tiếng dặn dò nhưng vẫn nhắm mắt.

Orm thấy lạ liền xoay người chị lại.

" P'LingLing chưa ngủ sao ? "

" Chưa,chuẩn bị thôi "

Orm rất hiểu ý LingLing, chỉ cần cách xưng hô khác thường ngày cũng nhanh chóng bị em phát hiện.

" LingLing hôm nay thấy không khoẻ sao ? "

" Không, rất khoẻ "

" Hôm nay chị sao vậy ? Nói em nghe đi "

" Hôm nay được mấy cô chân dài phục vụ thấy vui lắm đúng không ? " - LingLing nhìn thẳng vào em, ánh mắt lạnh lùng khiến em lo sợ.

" Mấy cô gái đó cứ ôm ấp em, thật sự em đã rất sợ đó LingLing  "

" Sợ gì chứ, thấy vòng tay qua ôm chặt luôn eo con người ta mà . Em chán sống lắm rồi đúng không Orm Kornnaphat ? "

" Không có, chị phải tin em chứ . Em bị ép đến đó chứ không phải em tự đến "

" Chủ tịch mà bị cấp dưới ép đi sao ? Chuyện lạ à nha ? ”

" LingLing à ...chị..chị phải tin em "

" Từ nay đừng hòng chạm được vào người chị "

Vừa nói xong chị liền đứng lên, kéo chiếc áo ngủ thẳng tấp lại rồi bước đi. Vừa đến cửa đã nghe tiếng em nói

" Chị tính đi đâu ? ”

" Qua phòng Liom ngủ "

" Lại là con bé sao ? Chị đáng ghét ”

" Em mới là kẻ đáng ghét trước ! " - Chị mở cửa bước ra khỏi phòng rồi đóng sầm cửa lại.

Tiếng cửa đóng mạnh khiến tim Orm đau đớn. Lấy điện thoại ra nhắn chửi rủa thằng bạn khốn kiếp của Rồi những ngày tháng sau Orn phải sống như thế nào đây ? Lại phải đi giành vợ lại với con sao ? Tức điên chết đi được mà...

__

Sáng Hôm Sau.

Orm đã rời khỏi biệt thự từ sáng sớm.

LingLing thầm mắng em trong lòng . Đã sai còn không biết nhận lỗi ? Đúng là đồ đáng ghét mà.

" Liom ăn nhanh đi . Mami sẽ đưa con đi chơi ” - chị vừa dụ ngọt nó vừa đút nó ăn.

" Mami.....mami nói thật sao ạ ? ”

" Mami đâu có bao giờ nói dối con đâu "

" Con..con..muốn đến công ty của Mama "

" Ờ..ừ vậy con mau ăn nhanh đi . Mami sẽ dẫn con đến công ty của Mama "  - vừa giận vừa thương Orm, chị biết công ty có rất nhiều việc khiến đầu óc đau nhức và cần tìm kiếm thứ gì đó để giải toả. Nhưng mỗi khi nhìn thấy video đó là chị lại tức giận, thầm hờn dỗi muốn băm 2 ả trong video ra thành trăm mảnh.

Một lúc sau, nó vui mừng kéo tay chị vào công ty. Ai vừa nhìn thấy chị cũng cúi đầu chào lễ phép. Ormvừa bàn chuyện với đối tác xong đi ra khỏi phòng họp,nhìn thấy bóng dáng của chị liên muốn chạy lại gần ôm chặt nhưng dường như nhớ ra chị vẫn đang giận em. Em liền đứng khựng lại.

Đến khi đôi chân như có thứ gì đó ôm chặt em mới quay về hiện tại. Nhìn thấy Liom , em liền cúi xuống ẫm nó lên. Nó ngoan ngoãn tựa vào lòng ba nó.

Chị mỉm cười vuốt lấy mái tóc nó.

Or. lắp bắp hỏi.

" Chị đến đây..làm gì ? "

" Con muốn đến thăm Mama nó " - cách nói vẫn lạnh nhạt như đêm qua khiến tim Orm không tránh được cơn đau đớn. Rồi cả ba cùng đi vào phòng làm việc. Vừa bước vào nó đã bị thu hút bởi khung ảnh nhỏ xinh trên bàn làm việc của Orm

Nó nhìn thấy Mami Mama nó tươi cười ôm lấy nhau. Nhưng nó lại ủ rủ cầm khung ảnh đi lại trước mặt mẹ nó.

" Mami à, sao ảnh này lại không có con vậy ạ ? ”

Chị bị câu hỏi hốc búa của nó làm chị bật cười. Chị vừa nói vừa chỉ vào bụng

" Lúc đó con nằm trong đây nè Liom "

" Vậy sao ạ ? Nhưng làm sao con được nằm trong đó vậy ạ ? "

Chị cười khổ không biết trả lời như thế nào liên im lặng. Đúng là con gái của Orm Kornnaphat trí thông minh được gọi là thượng thừa, toàn nghĩ ra những câu hỏi hốc búa không đâu vào đâu.

" Con đừng hỏi nữa, Mami khó trả lời lắm "

Em thấy vậy liên nói đỡ giùm chị.

Nó bỗng muốn đi tham quan công ty. Nó nói với Mama nó, Orm thấy vậy liền nhân cơ hội muốn làm hoà với LingLing. Em lấy điện thoại gọi ngay số của thư kí Kim. Chưa đầy 1 phút thư kí Kim đã có mặt.

" Dạ thưa chủ tịch có việc gọi tôi "

" Đưa con bé đi tham quan công ty giùm tôi. Nếu như con bé bị gì thì đừng trách tôi "

" Để chị đưa nó đi "  - Chị thấy vậy liền đứng lên kéo tay nó nhưng Orm ngăn lại.

" Chị ở lại đây, em có chuyện muốn nói"  Chị nghe vậy liền đưa tay con bé cho thư ký Kim nắm lấy. Thư ký Kim vừa rời khỏi, em liên tiến đến gần cửa khoá trái cửa lại. Các màn cửa xung quanh phòng làm việc cũng bị kéo lại hết.

Chị thấy có điều không lành liên muốn chạy đi thì bị em giữ lại. Cả thân chị bị em đè xuống ghế sofa lớn.

" LingLing , đừng giận em nữa. Em sai rồi "

" Chúng ta có thể nói chuyện đàng hoàng mà cần gì phải nói chuyện trong tư thế này ? "

" Đã hơn 10 tiếng không được chạm vào người chị khiến em nhớ.... " -  em vừa nói vừa dúi đầu vào ngực chị, khiến chị ngại ngùng đẩy đầu em ra.

"Em..em nói điên gì vậy?"

" Thật mà,  LingLing hết giận em nhé ”

Chị như cảm nhận được điều gì đó liên liên tục từ chối em. Nếu như chị đồng ý tha thứ sẽ bị em ăn sạch.....:>

Thà không chấp nhận còn có đường mà tránh. Chị muốn ngồi dậy nhưng người phía trên cứ giữ chặt cái tư thế người nằm trên người dưới này. Em còn trưng cái mặt đáng thương đó ra khiến chị thở dài gật đầu đồng ý tha lỗi cho em.

Orm vui mừng hôn lấy môi chị, cái tay không tự chủ được mà luồng vào trong áo thun tìm đến bầu ngực mềm mại xoa nắn. Nhưng chị liền giữ lấy tay em.

" Orm...lỡ có người nhìn thấy thì sao ? ”

" Sẽ không bị nhìn thấy đâu chị đừng lo "

Orm em ấy thật sự muốn làm điều này
ở đây sao ? Chị khó xử, cố gắng ngồi dậy chỉnh trang lại quần áo. Tay em vẫn chạm vào vòng ba của chị, chị liền nhăn mặt đánh vào tay em.

" Chị đi đâu vậy ? ”

" Một lát nữa , chị phải đưa Liom về ngoại ăn cơm. Ông ngoại bảo rằng rất nhớ cháu cưng ”

Em nghe đến đây liền bật cười nắm tay chị. Gương mặt nũng nịu như sắp cầu xin điều gì đó.

" Tối nay cho con ở bên đó luôn nhé ! "

" Không được, tối nay chị phải cho con uống sữa nữa. "

" Thì một tí về bên đấy chị cho uống bù luôn bữa tối đi "

" Em..em vô sĩ vừa thôi Orm ”

Chị thật sự hết nói nổi con người này.

Vỗ nhẹ vào trán em, em mỉm cười ngã về sau. Tựa đầu lên ghế sofa ánh mắt không thể nào rời xa chị...

" Đừng có nhìn chị như vậy. Chị đi nhé, tạm biệt " - chị định đi thì em kéo tay chị.

" Hôn em một cái đi, em nhớ nó từ tối qua đến giờ đấy ! " - Chị nghe theo yêu cầu của em, tiến đến tặng cho em một nụ hôn sâu rồi mỉm cười rời đi.

Sau khi được chị tha lỗi, em thầm vui sướng biết mấy. Cái thằng bạn đêm qua khiến em chịu thiệt, em cũng đã chặn luôn rồi không liên lạc gì với nhau nữa...

" Liom con yêu đến thăm ông ngoại nào " - vừa nghe tiếng gọi nó liền buông tay thư ký Kim mà chạy về hướng mẹ nó. Bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt lấy tay mẹ nó mỉm cười rồi rời đi.

" Mami...ở công ty của ba rộng lắm luôn " 

" Con thích nó sao ? "

" Dạ thích chứ, đông vui như vậy mới thích chứ "

" Nhưng mà con sẽ không được đến đây thường xuyên đâu " - chị vừa nói vừa xoa đầu nó.

"Sao vậy mẹ?”

" Vì đây là nơi làm việc của Mama, Mama cần tập trung vào công việc nếu như chúng ta cứ đến đây mãi sẽ làm Mama mấy tập trung con có hiểu không ? "

" Dạ con hiểu rồi."

" Giỏi " -  chị mỉm cười nựng hai cái má bánh bao của nó. Chị đã nghĩ ngợi rất nhiều, Liom cũng là con của chị và em tại sao em lại không quan tâm nhiều đến con như vậy.

Suy nghĩ đó vừa dập tắt, chị lại nhớ đến những câu nói của em khiến chị ngại hai má ửng đỏ..

-----

-Sao con ngậm được, còn em thì không?

-Từ ngày có con chị không còn thương em nữa.

-Em sẽ khiến chị không thể nhìn mặt con. Vì chị chỉ thuộc về riêng Orm Kornnaphat Sethratanapong này.

----

Toàn những câu nói ganh ghét phát ra từ em khiến chị vừa muốn bật cười vừa ngại.

Xe đậu trước cổng Kwong  thị. Vừa bước xuống xe, Liom đã chạy thật nhanh vào trong nhà tìm kiếm ông ngoại của nó.

Thấy bóng dáng người đàn ông lớn tuổi đang ngồi xem tỉ vi nó liên nhận ra là người nó cần tìm liên chạy thật nhanh đến ôm từ phía sau khiến ông Kwong giật mình.

" Cháu gái của ông. Liomm

" Con chào ông ngoại, ông đã ăn gì chưa ? "

" Ông ăn rồi còn cháu ? Mami hôm nay đã cho cháu ăn gì ? "

" Dạ rất nhiều món ngon luôn ạ "

" Ba, Ying em ấy đâu  ? ”

" Con bé ở ngoài sau vườn . Con ra nói chuyện với nó đi ”

" Dạ. "

LingLing đi ra ngoài vườn, đứng trước
cửa đã nhìn thấy một người phụ nữ, đang nói chuyện cùng với đứa con trong bụng mình. Cái bụng ấy cũng đã dần lớn, nhìn thấy vẻ mặt ủ rủ của Ying khiến chị không khỏi đau lòng.

Tội nghiệp em ấy, cứ tưởng rằng người đàn ông đó rất tốt bụng và yêu thương em thật lòng như lời anh ta nói. Ai ngờ đâu lại bị lừa một cú như thế này.

" Ying....."

Nghe tiếng gọi quen thuộc em liền quay mặt lại nhìn, vừa nhìn thấy chị mình em liên mỉm cười ôm lấy chị.

" Dạo này như thế nào rồi ? Em có thấy khoẻ hơn chưa ? "

" Vẫn còn hay hành chị ạ . Nhưng mà em cũng dần quen rồi "

" Đừng có nghĩ ngợi gì nhiều nữa. Việc công ty bây giờ hai chị em mình sẽ thay phiên nhau mà làm việc. Trong thời gian này em cứ ở nhà dưỡng thai đi, việc ở công ty cứ để chị... "

" Dạ.. "  ,- mặc dù em trả lời nhưng gương mặt vẫn không hết ủ rủ chị thấy vậy liền sờ lên bụng em. Mỉm cười nói vài câu...

" Nè nhé, bé cưng của dì. Nếu như bé quậy phá mẹ Ying thì mẹ Ying sẽ giận đó . Bé cố gắng chờ thêm vài tháng nữa nhé, đến lúc đó chúng ta sẽ gặp nhau..."

" À Liom đâu rồi chị ?" 

" Con bé ở trong phòng khách xem tivi với ba "

" Em muốn gặp nó, chúng ta vào nhà đi " 

" Được, để chị dìu em."

Hai chị em tươi cười cùng nhau đi vào trong.

Bốn người quây quần bên nhau ăn hết loại trái cây này đến loại trái cây khác. Nhưng chị không ăn nhiều chỉ tập trung gọt trái cây cho Ying ăn dưỡng bổ.

Lúc đầu khi biết tin con gái ông bị lừa
đến mức mang thai, ông Kwong đã vô cùng tức giận, ông ấy tìm đủ mọi cách để tìm ra được kẻ đó là ai. Mặc dù cố gắng hỏi Ying nhưng em ấy không chịu nói ra. Càng lúc mọi chuyện càng trở nên tồi tệ hơn khiến ông Kwong không muốn nhìn mặt luôn đứa con gái út của mình.

Nhờ LingLing nói đỡ và thủ thỉ với ông. Khiến ông cũng nguôi dần cơn giận và tập tiếp ứng nhanh với điều đó..

Bây giờ nhìn thấy hai đứa con gái cưng hạnh phúc khiến ông cũng vui lây. Ngoài ra còn có thêm 1 đứa cháu gái ngoan ngoãn xinh đẹp và 1 đứa cháu trai sắp chào đời khiến ông không khỏi hạnh phúc và hãnh diện về LingLing và Ying .










____


Tối đến, LingLing quay trở về biệt thự với gương mặt hết sức lo lắng, đứng trước cửa cứ phân vân nửa muốn mở cửa bước vào nửa muốn không..

Vì sao LingLing Kwong lại phải như vậy ?

Vì điều gì ?

Chính là Liom . Hôm nay nó ngẫu hứng muốn ở lại Kwong thị, năn nỉ nó cỡ nào nó cũng không muốn về cùng chị.

Đó chính là điều chị lo sợ nhất, chắc chắn mở cửa bước vào không thấy nó đi cạnh, Orm sẽ xé xác chị mất.

Trời bắt đầu lạnh dần, gió cứ thổi dọc sóng lưng khiến chị nổi hết da gà, nhưng nó vẫn không đáng sợ bằng Orm... Loay hoay một hồi chị mới quyết định mở cửa bước vào .

Phòng khách, phòng bếp tất cả đều tối om, chỉ thấy mỗi căn phòng làm việc vẫn sáng đèn. Chị cố gắng đi nhẹ nhàng không để phát ra tiếng động.

Và hình như ông trời không thương chị ? Tay chị vừa chạm vào tay cầm cửa phòng ngủ thì em cũng vừa bước ra khỏi phòng làm việc. Chị đứng ngơ người nhìn em, chị thầm nghĩ rằng lần này chị chết chắc rồi. Vừa nhìn thấy chị. Orm không khỏi vui mừng, ánh mắt loé lên tia sáng rực rỡ. Chạy thật nhanh đến bên chị.

" Vợ yêu về rồi à ? Sao mà về khuya thế này ? "

Chị nghe vậy liền cười gượng rất khác với chị hằng ngày khiến em tỏ vẻ không hài lòng. Chân mày lập tức nhăn lại.

" Chị làm sao vậy LingLing ? Liom con bé đâu ? "

Đến giờ, em mới nhớ đến đứa con gái ruột của mình. Đôi bàn tay đặt lên eo chị.

Chị lắp bắp nhìn em, nói :

" Liom..con, con ở lại bên ngoại rồi"

Chị vừa nói xong, em liền nở nụ cười gian tà nhìn chị, cả cơ thể chị bỗng chốc bị ẫm lên.

Chị cố gắng vùng vẫy,hai tay đánh thùm thụp vào lưng em . Không hài lòng với hành động của chị, em liên đánh vào mông chị một cái thật lớn tiếng.

" Đền bù ngày hôm qua đi P'LingLing."

" Kh..không Orm . Chị mệt lắm "

" Em không cần biết . Em đã chờ đợi điều này lâu rồi đó LingLing "

" Orm a... không ggg "

Cả cơ thể chị bị em thẩy mạnh xuống giường. Ánh mắt gian tà của em nhìn thẳng vào nơi đang nẩy lên từng nhịp...tươi cười, cởi bỏ chiếc váy của chị. Hôn lên từng nơi trên cơ thể chị, sau đó là dừng lại trước bầu ngực trắng mịn của chị.

Link không thể chịu được ánh mắt đó liên muốn đẩy Orm ra khỏi người mình, nhưng hai tay chị lại bị em giữ chặt...

*Chát

" Aaa "

Em đánh mạnh vào mông chị, khiến chị đau đớn la lên.

" À, thì ra là chị thích mạnh bạo sao ? LingLing bé bỏng của emn"

" Em nói điên khùng gì vậy ? Chị không muốn đâu Ormm "

Nhìn bầu ngực phập phồng lên xuống vì mỗi đợt thở gấp của chị.

Khiến em không thể chịu được, kéo áo ngực lên cao, em ngậm lấy một bên ngực cắn mút. Bên còn lại được bàn tay Orm tận tình chăm SÓC.

Nhưng chưa gì người nằm dưới đã bắt đầu không chịu được mà rên rỉ.

" Chị nói là chị không muốn nhưng cơ thể chị thì rất chào đón em đó LingLing "

" Ah~um Em..em đừng có nói điêun

" Chị không tin sao ? Vậy để em cho chị xem "

Orm mỉm cười, đưa tay xuống phía dưới cởi bỏ chiếc quần nhỏ của chị, ngón tay thon dài của em vuốt nhẹ một đường từ hoa huyệt xuống mép đùi chị, khiến chị run rẩy thở dốc.

Chưa gì chị đã muốn đầu hàng với Orm...

Một chất dịch trắng đục dính lên ngón tay Orm . Em liên đưa đến trước mặt chị, không ngừng trêu chọc chị.

" Này, nhìn xem LingLing. Có phải là cơ thể chị đã muốn em không ? ”

" Em..ah~ .Ormm "

" Hửm ? Vợ bé bỏng muốn nói điều gì sao ? "

" Em..em đáng ghét ”

" Từ từ, từ đây đến sáng em sẽ đáng ghét hơn nữa "

" Em muốn làm việc này đến sáng sao ? "

" Bây giờ đã là 10 giờ khuya, hôm qua chị đã bỏ mặc em đúng 10 tiếng đồng hồ. Thì bây giờ mau trả đủ 10 tiếng đi. Em đã tính cả rồi, chúng ta làm trong 10 tiếng đến sáng mai sẽ đúng 7 giờ sáng”

LingLing bây giờ đã cứng họng với Orm . Không thể chối cãi được điều gì nữa, đúng là người có trí óc hơn người mà. Cái gì cũng có thể nghĩ ra. Lần này là tàn tấm thân ngọc ngà này rồi.Chị thở dài nhìn Orm

Em liên nhếch mép nhìn LingLing , cúi người xuống hôn ngấu nghiến môi chị.

Bàn tay vuốt ve hai bên đùi của chị, sau đó một ngón tay đâm thẳng vào hoa huyệt. Khiến chị nhăn mặt cắn trúng môi em, đến bật máu.

Em chỉ bật cười mà hôn lấy môi chị nhiều hơn bên dưới lực ra vào càng lúc càng nhanh có khi còn co lại,khiến LingLing ưỡn mình. Một lúc sau, dòng dịch trắng chảy ra ngoài, em nhìn thấy thành quả liên nở nụ cười nhìn chị.

" Ah~umm Orm dừng lại đi ah~. Hôm nay chị hơi mệt"

"Nhưng em lại thấy rất khoẻ LingLing à"

Quần áo của cả hai bây giờ đã nằm thẳng dưới sàn. Orm đưa côn thịt đâm thẳng vào trong hoa huyệt, vừa vào chị đã ôm chặt lấy người em, hai chân tự động dang rộng ra khiến Orm hài lòng hôn lên trán chị.

Lực chuyển rất nhẹ nhàng sau đó lại tăng tốc rất nhanh khiến chị không chịu đựng được nữa mà rên rỉ. Từng tiếng rên rỉ ngọt ngào phả vào tai Orm , khiến cả người em bỗng nóng rực đến lạ kì.

Mỗi khi ở cạnh chị, Orm dường như không kiềm chế được con người của mình.

Orm ôm chặt lấy hai chân chị mà tăng tốc, cả hai như rơi vào dục vọng của bản thân, tiếng thở đốc cùng tiếng nước ám muội bên dưới khiến căn phòng càng lúc càng nóng lên.

" Ormm....dừng lại ahhh "

*PHẠCH

Em thút mạnh một cái vào trong, khiến chị đau đớn ngửa cổ ra sau, thở đốc.

Tỉnh dịch bắn thẳng vào trong chị, Orm ngã người về phía trước, cả cơ thể em đè lên cơ thể chị.

Rồi bỗng dưng, em đứng dậy nhắc bỗng cả người chị lên tiến về phòng tắm.

Cứ tưởng bản thân đã được thoát

nhưng với người khác thì có còn đối với Orm thì không...

Orm đóng chặt cửa phòng tắm lại, em đặt cả cơ thể chị vào bồn nước nóng. Chị mỉm cười nhìn em vì cả cơ thể chị cảm thấy rất thoải mái với dòng nước nóng đó..nhưng chị đâu có ngờ đây lại là kế hoạch của Orm

Em kéo cả cơ thể chị về phía mình, quay lưng chị lại, em cầm lấy vòi sen, để dòng nước nóng ấm chảy dọc từ gáy chị xuống tấm lưng mịn màn trắng mịn của chị.

LingLing đang cảm thấy rất thoải mái liền cảm giác thứ gì đó còn nóng hơn chạm vào lưng mình. Chị liên quay mặt ra sau nhìn xem, thì ra là Orm đang hôn lên lưng chị, còn dùng lưỡi liếm lấy lưng chị. Khiến chị kích tình run rẩy.

" Ah~Ormm ...đừng phá "

" Em không có phá mà . Tại lưng chị quyến rũ em thôi ”

" Cái gì em cũng nói được ”

Không nghe được câu phản hồi của em,

chị liền biết bản thân sắp tới sẽ nhận được điều gì rồi nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như vậy.

Em nhắc bỗng cả cơ thể chị lên, để chị ngồi lên thành bồn tắm, dang rộng chân chị ra, em liên cúi đầu xuống, ngậm lấy hoa huyệt của chị, tìm kiếm hạt đậu nhỏ thản nhiên cắn mút.

Chị rất muốn kiêm chế bản thân, chị sợ bản thân sẽ nương theo Orm. Nhưng những đợt khoái cảm này khiến chị không thể chịu được nữa.

Chị giữ chặt lấy hai tay Orm đang đặt ở đùi mình. Ngửa cổ ra sau, bỏ mặc sự kiêm chế của bản thân mà khuôn miệng xinh đẹp không ngừng rên rỉ.

" Aa...Ư~..đừng..aa~dừng lại đi ah~"

Orm nghe lời chị, dừng lại ngước mặt lên nhìn chị. Chị bây giờ như bé thỏ đáng thương, cả cơ thể ướt đẫm nước, ánh mắt đọng nước lấp lánh như những viên pha lê. Cánh môi sưng tấy vì bị em hôn..

Orm bất ngờ khi nhìn thấy LingLing chủ động hôn lấy môi mình.. chẳng phải bản thân đã hết kiềm chế được rồi sao ?

Orm cũng không ngần ngại mà đáp lại nụ hôn đó. Bàn tay em chạm vào bầu ngực của chị mà bóp nắn khiến nó biến
thành đủ mọi loại hình...

" Vợ bé bỏng chịu hết nổi rồi sao ? "

" Cầu xin chồng đi. LingLing Kwong "

" Um~Làm ơn thỏa mãn chị "

LingLing không chần chừ gì mà cầu xin Orm . Dục vọng bây giờ đã chiếm hết toàn bộ suy nghĩ của chị, khi nãy chị còn rất sợ con người trước mặt nhưng bây giờ thì không.

Từng cơn khoái lạc Orm mang đến chị rất thích thú và muốn nó nhiều hơn.

Khuôn miệng xinh đẹp ấy cứ khiến Orm yêu say đắm. Tiến đến ngậm lấy cắn mút môi chị,bên dưới côn thịt liên đâm thẳng vào trong cửa huyệt. Khiến chị đau đớn rên nhẹ trong miệng, nhưng rồi cảm giác đau đớn ấy dần qua đi. Một cảm giác kích thích khiến chị mê đắm.

Chị vòng hai tay ra sau ôm lấy gáy em. Em mỉm cười hôn lên chóp mũi chị. Em bỗng ôm lấy cả cơ thể chị đặt chị ngồi thẳng lên người em.

" Orm...Orm  sao vậy ? ”

Ánh mắt dâm dục của chị khiến cả người em nóng ran. Nhưng em muốn chị chủ động. Muốn chị cho em biết rằng việc này chị cũng thích nó.

" Em mệt rồi. Không muốn làm nữa "


" Orm à, bây giờ chỉ mới 1 giờ sáng thôi "

Cũng nhanh thật sự, vừa mới bắt đầu lúc nãy thì bây giờ đã là 1 giờ sáng. Và nhờ điều này, chị mới biết rõ Orm mạnh khỏe đến mức nào.

Chị khó chịu, ưỡn mình cố tình cho bầu ngực mình chạm vào vòm ngực Orm .

" Orm không thương chị ? "

" Chị nói rằng hôm nay chị mệt mà.? "

Em nhoẻn miệng nhìn chị bật cười vì bây giờ nhìn chị chẳng khác tiểu quỷ nhỏ cả.

Ánh mắt và cơ thể chị mê hoặc em đến
lạ thường. Chị tươi cười ôm lấy mặt em không ngừng hôn lên môi em.Nhìn thấy em vẫn ngoan cố không đáp lại nụ hôn, chị liền trưng gương mặt giận dỗi nhìn em. Không thể làm được gì nữa, chị bắt đầu động, cả cơ thể chị chuyển động lên xuống, động tác này càng làm côn thịt đâm vào sâu hơn, chị dần cảm nhận được nó liên rên rỉ ấm ức trong miệng.

Orn hài lòng với hành động này của chị liên ôm siết lấy cơ thể chị vào sát cơ thể mình. Chị thở hổn hển tựa cằm lên vai em. Lực chuyển động bên dưới được em tiếp sức liền phát ra tiếng động

*PHẠCH PHẠCH

Rất lớn khiến cả cơ thể chị bỗng run lên trong lòng em. Em vuốt từ trên gáy xuống dọc sóng lưng chị. Sau đó dừng lại ngay cặp mông trắng mịn màn của chị mà bóp nắn.

*Chát

Em đánh mạnh vào mông chị khiến chị đau đớn rên khẽ vào tai em. Em mỉm cười hài lòng, giữ chặt hai chân chị ngang hông, em đứng dậy đưa cả người chị ra khỏi phòng tắm.

Nơi hạnh phúc và vui sướng nhất chính là chiếc giường vì nó đã chứa đầy kỉ niệm vui vẻ của cả hai. Em đặt cơ thể chị xuống giường, chị bây giờ đã mệt rã không thể chống cự được gì nữa. Căn phòng nóng dần lên, khiến cho cơ thể cả hai mướt đầy mồ hôi .

Nhưng Orm không hề thấy mệt mà ngược lại còn sung sức hơn.

" Unmmm~..chị..chị mệt ”

" Một lúc nữa thôi . Em sắp đến rồi "

Chị ngồi bật dậy, kéo cả người em xuống ôm chặt. Tiếng thở gấp cùng tiếng rên

rỉ cứ phả vào tai em khiến em càng có thêm năng lượng hơn. Em hôn lên má chị, rồi đến môi. Sau đó lại quay về nơi mà Orm thích nhất, từ lúc LingLing lên chức làm mẹ, nơi vòng một đã nở nang
ra rất nhiều. Và chính vì điều đó đã làm Orm ghen tị với Liom

Em rên nhẹ trong cổ họng.

Bên dưới lực động rất nhanh cùng tiếng nước ái muội vang khắp phòng.

Orm bỗng thút mạnh cuối cùng cũng đến lúc. Tinh dịch phóng thẳng vào trong cửa huyệt. Em mệt rã người ngã thẳng xuống người chị. Thở từng hơi thở mệt nhọc.

" Orn mệt rồi sao ? "

Nghe tiếng nói của chị, em liền ngồi bật dậy nhìn chị. Nhoẻn miệng bật cười...

" Chưa đâu LingLing. Em vẫn rất khoẻ "

" Tha cho chị đi . Em có biết chị đã cầu xin Liom đến mức nào không?"

" Vậy sao ? Thầm cám ơn con gái cưng của em. Và em sẽ hứa với chị rằng kể từ ngày mai em sẽ yêu thương con bé nhiều hơn ”

" Orm Kornnaphat vô sĩ. Em đáng ghét."

" Vẫn còn sớm, còn khoảng 4 tiếng nữa mới đúng 7 giờ. Chị đợi xem em sẽ còn đáng ghét đến mức nào nhé. Vợ yêu bé bỏng của em "

" Không Aa...tha chị đi ORMMMM ”

Và rồi sau đó, cũng chẳng còn sau đó nữa. Bên dưới chị bị em chơi đùa rất nhiều lần. Có thể nói cả đêm hôm đó, sofa, phòng khách, bàn ăn, cầu thang nơi nào cũng chứng kiến cảnh vui vẻ này của cả hai.

THE END

MONG CHAP END NÀY ĐƯỢC 100🌟🥺

4688 TỪ 😎 CHAP CUỐI DÀI CỠ NÀY NGẠI GÌ KHÔNG. TẶNG MỘT 🌟




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro