Chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ling, con đừng mê làm việc quá, đã hai năm rồi không chịu về nhà ăn Tết, ngược lại con bé Orm năm nào cũng mua một đống này nọ rồi tìm người đưa đến, người khác không biết còn tưởng là do con mua về, con bé còn biết ba con bị phong thấp, không biết mua cao trị phong thấp ở đâu mà xài rất hiệu quả, ghế mát xa trong phòng khách cũng là con bé đó cho người mang đến...".

Bà Rpasiri oán giận với đứa con gái phụ trợ phòng bếp này, khó khăn lắm năm nay con gái bà mới về nhà trước lễ mừng năm mới. Bà Rpasiri rất thích Orm Kornnaphat, từ sau khi Orm quen biết con gái bà, hằng năm lễ mừng năm mới đều đến nhà, bộ dạng con bé rất đẹp, miệng ngọt ngào lại chịu khó bỏ công tốn sức, bà Rpasiri cơ hồ đã coi Orm như con gái thứ hai mà yêu thương.

Chuyện ba năm trước, LingLing Kwong không có nói hết hoàn toàn cho ba mẹ, khi đó cô chỉ nói cho ba mẹ là Alek cùng người phụ nữ khác lên giường, nên cô hủy bỏ hôn lễ, cũng không nói cho họ biết người đó là Orm Kornnaphat. LingLing im lặng nghĩ, chắc Orm làm vậy là để bù lại ấy náy trong lòng nàng.

Bà Rpasiri nói rất nhiều chuyện trong nhà, hai ba năm nay LingLing rất ít khi về nhà, mà khi trở về cũng vội vàng đi tiếp, cho nên bà Rpasiri bình thường cũng chỉ có thể kêu cô tự chăm sóc thật tốt, không giống lần này, có hơn 20 ngày nghỉ, bà Rpasiri cao hứng đến hỏng rồi.

"Con cũng đã 29 rồi...." Bà Rpasiri thử hỏi, bà biết lần đó con gái bị tổn thương rất nặng, mặc dù biết có câu một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, nhưng dù vậy cũng phải nên tìm một người mới sao.

LingLing Kwong thà chịu cô độc cũng không nguyện ý tùy tiện tìm đại một người cho có, ngoài Alek ra, cô rốt cục chưa gặp được ai có thể khiến cô có ý niệm muốn lấy chồng.

"Mẹ, con không lấy chồng, một mình cũng tốt mà." LingLing thản nhiên nói.

"Con bây giờ còn trẻ mới nói vậy, sau này già thì biết làm sao đây?"

"Hết thảy tùy duyên đi." LingLing đối với đề tài này không có hứng thú.

Bà biết rõ tính tình con gái mình, cũng sợ ép quá nóng nảy con gái bà lại không chịu về nhà, cho nên không nhắc đến đề tài này nữa.

"Năm nay con bé Orm không đến sao? Con bé đó mang đồ đến nhưng lại không thấy người đến, con bé lớn lên rất xinh đẹp, người theo đuổi chắc là không ít đi, không biết kết hôn chưa? Con cũng không có cãi nhau với con bé, trước kia con trở về con bé Orm đều đi theo, hiện tại....." Bà lại nói về Orm Kornnaphat.

LingLing mơ hồ đau đầu, hiện tại Alie cũng thích nhắc đến chuyện liên quan đến Orm Kornnaphat, về nhà mẹ cũng thích nói về Orm, chẳng lẽ chỉ cần người nào lớn lên xinh đẹp một chút đều khiến người ta chú ý như vậy sao?

————

Orm Kornnaphat trở về quê nhà việc đầu tiên làm chính là tìm Alie. Từ khi biết nàng thích LingLing, Alie không còn quá đề phòng với nàng. Cảm giác thù ghét cũng giảm đi một ít, nhưng không phải vì thế mà có thể đi ăn cơm cùng nhau được. Cho nên khi Orm mời Alie đi ăn cơm, cô nói không rảnh rồi cúp máy, mà thực tế, Alie thực sự rất bận.

Bị cự tuyệt bằng mọi cách, Orm không giận chút nào mà còn thấy vui vẻ. Thấy thái độ Orm thành khẩn lại vô cùng kiên trì, Alie đành miễn cưỡng gật đầu.

"Gần đây Orm đại mỹ nhân rất thích mời tôi đi ăn cơm vậy, tôi hơi bất an nha." Alie mở miệng châm chọc, thật đúng thế sự khó lường.

"Ngày xưa tôi chưa hiểu chuyện, đắc tội với chị. Chị là người lớn đừng chấp nhất kẻ nhỏ được không." Orm nhún nhường một bước lớn, làm bộ dạng thật sự đi cầu hòa. Orm mặt ngoài thành khẩn, trong lòng lại mắng chửi hết ba đời nhà họ Alie. Chị tưởng tôi là hoa hậu chắc, nếu không phải muốn lấy lòng LingLing tôi đâu có điên đi làm mấy cái này.

Alie nhìn cô nàng này chỉ vì muốn nịnh nọt Alie mà bỏ cả lòng tự tôn. Alie hừ lạnh khinh bỉ, bất quá tâm tình cô rất tốt.

"Nghe nói chị cùng anh Tithan sắp kết hôn?" Orm lượn một vòng mới vào vấn đề chính.

"Tôi cho cô biết trước, tôi sẽ không có mời cô đâu, đừng có mà vác mặt đi đó." Từ câu nói đầu tiên, Alie đã chặt đứt mưu đồ của Orm Kornnaphat.

"Chị tổ chức ở nhà hàng Blue Mermaid đúng không? Tôi cùng bên quản lí có chút quen biết, tôi có thể giới thiệu cho chị." Orm đã sớm lường trước điều này, biết Alie đãi tiệc rượu ở Blue Mermaid, Nhà hàng Blue Mermaid nấu nướng rất ổn, chỉ là giá cả hơi cao. Alie làm nhân viên cho nhà nước, Tithan là nhân viên kỹ thuật, tiền lương cả hai hợp lại chưa tính là thấp, nhưng nếu tiêu phí quá nhiều, Alie cùng Tithan chỉ sợ chịu không nổi.

Cái này là hối lộ trắng trợn mà! Nhìn mặt bà đây lại khom lưng vì nhúm tiền bé xíu đó sao? Ta khinh!

"5% chắc là ổn..." Orm cố tình lầm bầm, thực ra muốn để Alie nghe.

Cái gì, 5%? Cô cùng bên quản lí tranh cãi thảo luận tốn biết bao nhiêu nước bọt mới được có 0,88%. Con nhỏ này chỉ dựa vào giao tình mà lấy hẳn 5%?. Điều này làm Alie cảm giác hơi đắng lòng.

"Mọi người đều là người quen cũ, giúp đỡ nhau là chuyện nên làm." Orm biết Alie có chút dao động liền tiếp tục châm lửa.

Đúng vậy, người quen giúp đỡ nhau là chuyện thường mà. Nếu không nhận là có lỗi với chính mình. Không được, cô không muốn thiếu nợ Orm Kornnaphat, càng không muốn bán đứng người bạn thân LingLing.

"Tôi lại không bảo chị bán P'Ling, chị cứ việc tiếp tục ghét bỏ tôi, nói xấu tôi trước mặt chị ấy. Tôi chỉ muốn dự hôn lễ của chị mà thôi." Orm tận lực giải quyết băn khoăn trong lòng Alie.

Alie bắt đầu suy nghĩ.

"P'Alie, chị đừng có không phân biệt phải trái nữa, chị là cái đồ bụng dạ hẹp hòi, cả ngày cố chấp chuyện quá khứ, chị không mệt mỏi sao?" Orm đột nhiên mở miệng mắng, kiểu người như Alie, biện pháp tốt nhất là dùng phép khích tướng.

"Rõ ràng do cô quá xảo quyệt, tôi cẩn thận một chút thì có sao?" Alie lên tiếng biện hộ.

"Tôi hỏi chị lần cuối, có cho tôi đi hay không?" Orm hỏi, cho dù câu trả lời là không, đến lúc đó nàng cũng tới, nàng không tin Alie dám đuổi mình đi trước mặt mọi người.

"Được rồi, nhưng tôi cảnh cáo cô, đến lúc đó không được trang điểm xinh đẹp nổi bật hơn tôi." Alie lườm mắt, Orm đi chuyến lần này là để cầu hòa, cô miễn cưỡng cho nàng mặt mũi, dù sao Orm bây giờ đỡ đáng ghét hơn hồi đó rồi.

———

Orm Kornnaphat tuy trở về nhưng chẳng dám tùy tiện mò tới nhà LingLing, nàng sợ LingLing tức giận. Mặt khác, nàng không biết LingLing chưa kể chuyện tốt nàng làm cho ai trong nhà, cho nên cứ lo sợ ba mẹ LingLing hận mình thấu xương.

Orm không về nhà ba mẹ bên nào cả, dù sao nàng đã sớm không xem mình là thành viên trong gia đình của bất cứ ai trong bọn họ. Ở tạm tại khách sạn, bởi vì ngoài khách sạn ra, Orm Kornnaphat chẳng biết phải ở đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro