Chap 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ling, con nhỏ độc xà đó cuối cùng cũng trở về đây rồi, tớ mời cô ta tham dự hôn lễ, cậu có giận hay không? Nếu cậu không thích cô ta đến, tớ sẽ hủy thiệp mời." Alie nhanh chóng nói trước cho LingLing biết.

"Không sao đâu." LingLing thản nhiên nói, đâu phải đám cưới của cô, mời ai là do Alie quyết định.

"À cái đó...là do cô ta quen biết bên quản lí Blue Mermaid, nói sẽ giảm 5%..." Alie càng nói càng nhỏ, cô thừa nhận mình chính là nhận hối lộ. Chẳng biết nguyên do, cô linh cảm sau này còn phải nhận quà hối lộ của Orm Kornnaphat dài dài.

"Rất tốt." LingLing nhìn Alie chột dạ, cô hiểu áp lực mà Alie và Tithan phải chịu. Cho nên mới nói, Orm bỏ công sức tính toán quả thật rất chu toàn.

Alie thấy LingLing không tức giận liền nhẹ nhõm. Mình đâu có góp phần dẫn dắt hồ ly vào nhà đâu đúng chứ?

Gần đây Orm luôn nhắn tin đều đặn cho LingLing, mà LingLing rất ít khi trả lời, lâu lâu tâm tình tốt thì trả lời một hai tin, mỗi lần như vậy đều làm nàng nhảy cẫng lên vì vui sướng. Orm không đi gặp LingLing, thời gian qua nhanh, vừa tới đêm Giáng sinh, lễ mừng năm mới lại đến, Orm càng thương nhớ đến LingLing. Bởi vì mọi năm đều cùng LingLing đón chờ, thời điểm phát hiện nàng yêu LingLing cũng là lúc mùa lễ đầu tiên cùng nhau trải qua. Năm đó, Orm cô đơn quyết định gọi một cú điện thoại cho LingLing.

——/——

"P'Ling, chị đừng tắt máy, chúng ta cùng nhau đón giao thừa được không?" Orm hiện tại đang ở một mình thật trống trải, nàng thật muốn có ai đó bên cạnh.

"Em đang ở nhà ba hay nhà mẹ mừng năm mới vậy?" LingLing hỏi, kể từ lúc được nghỉ lễ ở trường, đây là cú điện thoại đầu tiên Orm gọi đến cho mình, không biết gần đây tình hình cô nàng thế nào rồi.

"Em không ở nhà ba, cũng không ở nhà mẹ." Orm thản nhiên trả lời.

"Vậy em ở đâu?" LingLing khẽ nhíu mày.

"Em bên ngoài, chỗ công viên bắn pháo hoa, nhìn rất đẹp." Orm ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy màu sắc rực rỡ, dù đẹp nhưng quá ngắn ngủi.

LinLing nhìn ra ngoài cửa sổ, công viên gần đây cũng đang đốt pháo hoa.

"Em ở công viên Central hả?" LingLing hỏi.

"Dạ." Orm gật đầu.

"Em đứng đó chờ chị một chút." LingLing nhanh chóng mặc vội áo khoác chạy tới công viên, Orm đứng ở trung tâm, rất dễ tìm thấy.

"LingLing Kwong..." Orm nở nụ cười chói mắt.

"Em tới nhà chị đi, cũng ở gần đây thôi." LingLing không chút do dự nắm lấy tay Orm kéo về nhà mình.

Orm Kornnaphat định từ chối, nàng chưa kịp nói ra, mặc cho LingLing nắm tay nàng kéo về phía trước. Nàng nhớ rõ tay LingLing luôn rất ấm truyền vào bàn tay lạnh như băng của nàng, cảm giác đó làm cho nàng muốn khóc.

LingLing kéo Orm vào nhà, lúc này trong nhà chỉ có mình cô. Ba đi chơi mạt chược, mẹ sớm đi ra ngoài chuẩn bị vào "xông đất lấy hên".

"Em ăn cơm tất niên chưa ăn?" LingLing tuy hỏi là hỏi vậy thôi, cô đã sớm đoán trước Orm chắc chắn chưa ăn. Năm mới mọi người đều quây quần bên nhau, duy chỉ có Orm là rãnh rỗi đi lang thang khắp nẻo.

"Em ăn qua loa này nọ rồi." Orm thành thật khai nhận.

"Chị đi chuẩn bị vài thứ hâm lại cho em ăn." Ăn lẩu đi, đơn giản lại ấm áp. Vừa rồi cầm tay Orm, cảm giác như cục nước đá lạnh ngắt vậy.

"Không cần làm phiền...." Orm đột nhiên khách khí, nàng thấy có lỗi vì tự nhiên đầu năm đầu tháng lại chạy tới nhà LingLing.

"Lớn như vậy còn chưa biết tự chăm sóc bản thân." LingLing nheo mắt, đổ thức ăn trong hộp nhựa ra nồi rồi đun nóng, nước sôi hầm hập làm người ta thấy ấm áp hơn nhiều.

Orm cười với LingLing, nàng thực thích cảm giác được LingLing chăm sóc.

"Ba mẹ em cũng không gọi em về nhà mừng năm mới sao?" LingLing hỏi.

"Mẹ em nghĩ em ở nhà ba, ba em lại nghĩ em sang nhà mẹ. Hai người họ thời gian đâu mà lo lắng cho em chứ!?" Orm tự giễu nói.

"Sau này nếu không có nơi để về, tới nhà chị đi." LingLing nhẹ nhàng lên tiếng, thay Ormn gắp một miếng thịt.

"Hiệu lực vĩnh viễn chứ?" Orm ngẩng đầu hỏi.

"Ùm." LingLing gật đầu.

Orm nhìn LingLing, nàng bỗng nhiên suy nghĩ, nếu nàng là con trai thì tốt rồi, nàng nhất định cưới LingLing làm vợ, khiến cho LingLing ở cạnh nàng mãi mãi. Orm ăn ngon lành tới giữa chừng mới phát hiện LingLing đang nhìn nàng.

"P'Ling, chị không ăn sao?" Orm hỏi.

"Chị ăn rồi." Đâu được mấy người gần nửa đêm ngồi ăn cơm tối, bản thân đã ăn rồi, tới giờ còn thấy no. Nhìn bộ dáng lúc Orm ăn cơm làm LingLing liên tưởng giống như nhà cô có nuôi con mèo đói, khi cho ăn, nó ăn ngon lành lâu lâu lại liếc nhìn chủ nhân.

Orm ăn xong, LingLing bắt đầu dọn dẹp chén dĩa. Orm nhìn LingLing chăm chú làm việc, cảm thấy LingLing thật đúng là người hiền lành.

Sau đó hai người leo lên sofa ngồi mở TV coi kịch xuân. Đúng lúc ngay chỗ mắc cười, Orm cười đến rực rỡ xinh đẹp. LingLing cũng cười nhưng biết kiềm chế hơn, xem như thục nữ điển hình. Hai người cùng chờ đến chuông mười hai giờ reo vang, đợi đồng hồ đánh xong mười hai tiếng, LingLing đã muốn mở mắt không lên, Orm thì ngược lại, tinh thần còn rất vui vẻ phấn khởi.

Orm tắm rửa xong cả người lạnh ngắt, chạy nhanh đến chiếc giường ấm áp có LingLing, nàng theo bản năng tiến sát tới cơ thể LingLing tìm kiếm hơi ấm. Ấm áp mang theo mùi hương tự nhiên thoang thoảng, nhiều năm sau Orm vẫn nhớ thực rõ ràng. Orm trùm chăn hết người xong, LingLing đưa cho Orm một bao lì xì.

Orm Kornnaphat khó hiểu nhìn LingLing Kwong

"Cho em tiền lì xì, chúc em tuổi mới bình an." LingLing cười nói, ba mẹ hằng năm đều cho cô tiền mừng tuổi.

Orm nhăn nhăn mũi, nàng từ lâu chưa có nhận được tiền mừng tuổi. Khi ba mẹ cho nàng tiền đều thông qua thẻ. Tiền nàng không thiếu, nhưng thiếu chính là tình thương gia đình. Hai người họ luôn xem nàng như nghĩa vụ mà thực hiện, mặc dù trên thực tế đó là nghĩa vụ.

"P'Ling, chị đối xử tốt với em quá. Sau này lỡ như em yêu chị thì phải làm thế nào đây?" Orm cố gắng nén xúc động, nửa thật nửa giả đùa giỡn.

"Nói bậy nói bạ gì đó. Mau ngủ đi." LingLing biết tính Orm hay nói giỡn nên không để trong lòng lắm, chẳng bao lâu sau cô thiếp đi.

"P'Ling, chị ngủ chưa?" Qua hồi lâu sau, Orm nhỏ giọng hỏi. Chẳng hiểu tại sao, nàng một chút cũng không buồn ngủ, nàng có rất nhiều chuyện muốn nói với LingLing, nhưng giờ cô lại đang ngủ. Orm nhìn chằm chằm mặt LingLing, đột nhiên nàng có dục vọng mãnh liệt muốn hôn cô. Nghĩ tới đó làm Orm tim đập gia tốc.

Tầm mắt của nàng dừng lại nơi đôi môi xinh đẹp của LingLing. Ở đó giống như phát ra một loại ma lực hấp dẫn, cuối cùng không chịu nỗi sự dụ hoặc, nàng nhẹ nhàng dùng môi phủ lên. Không dám lỗ mãng, chỉ giống như chuồn chuồn lướt nước. Tim đập tình thịch, mặt đỏ như bị lửa thiêu đốt. Nhìn LingLing ngủ say, không chút chột dạ mà hôn thêm lần nữa...

——/——

Orm Kornnaphat cho đến bây giờ còn nhớ như in cảnh tượng hôn trộm lúc đó. Khi đó nàng còn ngây thơ bối rối, chỉ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nước. Nếu bây giờ có cơ hội hôn trộm, nàng nhất định sẽ cho lưỡi vào trong nhấm nháp...

Orm nhìn lại công viên lúc xưa, nàng chợt phát hiện mọi nơi nàng tới đều có dấu tích của LingLing. Nghĩ đến lại đau lòng, cuối cùng nàng không nhịn được lấy điện thoại ra.

LingLing Kwong nhìn dãy số hiện trên màn hình, do dự hồi lâu mới chậm rãi nghe máy.

"LingLing Kwong, em nhớ chị."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro