Chap 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"P'Ling, chị thích em hả?" Orm nhẹ nhàng hỏi.

"Thích." Cô luôn lo lắng dạ dày Orm có đau hay không, ghét nhìn nàng ôm ấp cùng người khác, thích nàng ở cạnh mình, đây chính là thích đi.

"Không phải là loại thích giữa bạn bè chứ." Orm nghĩ LingLing quá thẳng thắn, chỉ sợ cái thích của LingLing với nàng chỉ giới hạn giữa bạn bè.

"Không phải giữa bạn bè." LingLing nhẹ giọng nói.

Orm nghe vậy, đưa tay ôm chặt cổ LingLing hơn, nếu như đây là giấc mơ nàng chỉ mong cả đời này đừng tỉnh lại.

"LingLing Kwong, chị thích em thật không?" Orm lại hỏi lần nữa, nàng muốn LingLing trả lời có.

"Thích." LingLing biết Orm muốn cảm nhận rõ tình cảm của cô đối với nàng.

"Chị thích em nhiều không?" Orm tiếp tục hỏi, cũng không biết có phải vì tâm tình tốt nên dạ dày cũng không còn đau nữa hay không.

"Lúc không tìm được em trong lòng sẽ rất lo lắng, lúc không nhìn thấy em sẽ rất nhớ, lúc thấy em không vui sẽ đau lòng." LingLing thành thật trả lời.

Orm nghe vậy, trong lòng lại có cảm giác chua xót muốn khóc, không giống như ủy khuất lúc trước, lần này muốn khóc do quá mức vui mừng, nàng không nói nữa, chỉ lẳng lặng ghé vào lưng LingLing.

"P'Ling, chân em không còn tê nữa, chị thả em xuống đi." Dù sao cũng đã đi một đoạn đường không ngắn, nàng sợ đè hỏng LingLing.

Tuy rằng LingLing thấy có chút nặng, thế nhưng cô vẫn không chịu thả nàng xuống, giống như trước đây, rất nhiều lần cô sẽ chọn dung túng cho Orm.

Cũng may chỗ đỗ xe dừng không quá xa, LingLing rốt cuộc cũng cõng được Orm lên xe.

"P'Ling, em không muốn tới bệnh viện, dạ dày của em không đau nữa rồi." Orm nhìn LingLing, nàng thầm nghĩ thà ở bên cạnh cô lâu thêm một chút cũng không muốn đi bệnh viện, cái mùi tràn ngập thuốc sát trùng.

LingLing nhìn Orm, giờ này đến bệnh viện cũng khá xa, Orm tựa hồ cũng không nghiêm trọng đến mức cần tới cấp cứu, trên xe cô hình như có thuốc dạ dày. Trước tiên ứng phó một chút, để Orm nghỉ ngơi, dù sao nàng thoạt nhìn hình như có vẻ mệt sắp chết.

Tuy rằng nhà LingLing gần đây, nhưng nửa đêm về sẽ làm ba mẹ lo lắng, nên LingLing và Orm không định về nhà mà tới khách sạn gần đó.

Orm uống chút nước nóng, uống thuốc dạ dày, cảm giác dạ dày tốt hơn rất nhiều.

"Tắm nước nóng cho sạch sẽ rồi đi ngủ một chút." LingLing vỗ nhẹ nhẹ lên mặt Orm, nhẹ nhàng nói.

"LingLing Kwong, tụi mình tắm cùng nhau đi." Orm lúc này không phải tìm cách đi làm việc xấu, cũng không có tinh thần đi làm việc xấu, chỉ là lúc này nàng không muốn xa LingLing một chút nào, muốn dán lấy LingLing như keo dính liền.

"Ừ." LingLing nhìn đồng hồ một chút, đã gần 4 giờ sáng, hôm nay tìm nàng cả ngày, lăn qua lăn lại đến muộn như thế, bản thân xác thực cũng có chút mệt mỏi rã rời, cũng muốn mau chóng tắm rửa rồi ngủ một giấc.

Orm cởi quần áo, LingLing phát hiện sau hơn một tháng đi tắm suối nước nóng lần trước, Orm đã gầy hơn rất nhiều, xương quai xanh và xương sườn nhìn rõ từng cái. Tuy rằng cơ thể nàng vẫn rất đẹp, thế nhưng gầy như vậy vẫn làm cho LingLing cảm thấy rất đau lòng.

LingLing kìm lòng không được chạm vào xương quai xanh của Orm, xương quai xanh nhô lên quá mức rõ ràng làm cho LingLing thập phần không thích, cô quyết định sau này sẽ làm một loạt điều dưỡng cho Orm, dưỡng tốt dạ dày của nàng, cũng dưỡng lại thịt trên người nàng.

Orm không nghĩ tới LingLing sẽ chủ động sờ nàng, sắc mặt nàng đỏ ửng khác thường. Được rồi, dù có mệt mỏi đến đâu thì lúc bị sờ vẫn sẽ hiểu lầm, đặc biệt khi thấy LingLing khỏa thân, mặt nàng càng đỏ. Lần trước tắm nước nóng, bản thân trên cơ bản không thấy thân thể của LingLing, lần này LingLing hào phóng cho bản thân nhìn như vậy, trái lại làm cho Orm có chút ý nghĩ không hay, nàng rất muốn chạm vào ngực trắng mềm của LingLing, bất quá nàng rất nhanh khắc chế ý nghĩ hèn mọn trong lòng, quá đột ngột sẽ dọa đến LingLing, đặc biệt khi LingLing nhìn bản thân không có điểm nào gọi là dục vọng như thế, nàng không được quá hèn mọn.

LingLing không quá để ý đến sắc mặt Orm đột nhiên đỏ ửng, cô tắm rất bình thường, suy nghĩ đơn thuần nên không lưu ý đến ý nghĩ rất không đen tối hiện tại của Orm, chỉ đơn giản tắm sạch sẽ cho cô và nàng, sau đó dùng khăn tắm bọc người nàng lại, toàn bộ quá trình, Orm đều hưởng thụ sự phục vụ không mang theo tính toán của LingLing. Vì không có đồ ngủ, nên LingLing cũng chỉ có thể bọc khăn tắm đi ra.

Sau một tháng, Orm một lần nữa ngủ trên giường cùng LingLing, cảm giác như đã qua cả một thế kỉ, thân thể nàng dính lấy LingLing.

"P'Ling, chị có thể ôm em không, em có chút lạnh." Orm muốn LingLing ôm, nàng rất muốn được LingLing ôm.

LingLing không nói hai lời, đưa tay ôm chặt Orm vào lòng, cô phát hiện vòng tay mình đủ ôm cả người nàng.

"Em cũng mệt mỏi rồi, ngủ đi." LingLing vỗ nhè nhẹ lên người Orm, nhẹ nhàng.

Tiếng nói nhẹ nhàng của LingLing làm cho Orm an tâm, nàng rụt vào trong lòng LingLing, ngửi mùi hương đặc biệt trên người cô, sau đó chậm rãi ngủ mất. Một tháng tới nay, đây là lần đầu tiên nàng không mất ngủ.

LingLing Kwong thấy Orm Kornnaphat mau chóng ngủ thì cũng an tâm nhắm mắt lại.

Sáng sớm, lúc cô mở mắt ra, nhìn đồng hồ, phát hiện đã hơn 8 giờ sáng, mà Orm còn đang ngủ rất trầm trong lòng mình. LingLing nhìn Orm trong lòng, nét ngủ của nàng rất đẹp, cô phát hiện bản thân hình như chưa từng đánh giá cẩn thận Orm như vậy, lông mày của nàng rất thanh, mắt cũng to, lông mi dài, thảo nào đôi mắt thoạt nhìn sóng sánh như muốn câu dẫn người khác. Mũi rất cao lại thẳng, môi hồng bắt mắt, khuôn mặt tiêu chuẩn mỹ nhân.

Kỳ thực lúc trước Alek bị Orm câu dẫn cũng không kỳ quái, cô xem lâu cũng thấy có điểm không thể dời mắt. Mấy năm nay dù biết Orm là một mỹ nhân, thế nhưng cô chưa từng thật sự quan sát kĩ nàng, nếu không có phải cô sẽ bị nàng sớm câu dẫn đi không nhỉ? Kỳ thực LingLing biết bản thân sẽ không, bởi vì cô biết mình không phải người đặc biệt trông mặt bắt hình dong.

LingLing thu hồi tầm mắt, đứng dậy chuẩn bị một chút xong ra ngoài mua bữa sáng. Tuy nàng còn đang ngủ nhưng dạ dày đang phải chịu đói, dạ dày của Orm không thể bị đói.

"N'Orm, dậy ăn bữa sáng rồi ngủ tiếp." LingLing khẽ đẩy Orm.

Orm mơ mơ màng màng mở mắt, phản ứng đầu tiên chính là ôm lấy cổ LingLing, nhẹ nhàng cọ cọ mặt mình lên người LingLing.

"P'Ling, Orm vẫn còn buồn ngủ..." Orm theo bản năng làm nũng.

"Ngoan, ăn xong ngủ tiếp, nếu không dạ dày của em lại đau." LingLing kiên trì bắt Orm ăn bữa sáng, cô quyết định phải dưỡng tốt dạ dày của Orm, ai bảo nàng thích quan tâm người khác, lại luôn tự hành hạ bản thân.

"Không muốn ăn mà..." Orm tiếp tục làm nũng.

"Em không ăn sáng, chị sẽ không để ý tới em." LingLing đẩy Orm đang dán trên người mình làm nũng ra, ghét nhất vẻ tùy hứng không nghe lời của nàng.

Trước nay đều là Orm thỏa hiệp, nàng vừa thấy cô tức giận liền lập tức thức dậy, ngoan ngoãn ăn bữa sáng do LingLing mua, mặc kệ thế nào, cảm giác có người quan tâm vẫn thật tốt.

Ăn xong bữa sáng, LingLing để Orm tiếp tục ngủ bù, nhưng nàng đâu còn buồn ngủ. Ngược lại LingLing vì chưa ngủ đủ lại bắt đầu mệt rã rời, chuẩn bị chợp mắt một chút.

LingLing buồn ngủ, Orm tự nhiên cũng không muốn đi đâu, chỉ ngoan ngoãn ngủ cùng, nàng lại tiến vào lòng LingLing mặc kệ có buồn ngủ hay không thì vị trí nằm này cũng không tồi mà.

Orm Kornnaphat dậy trước LingLing Kwong, nàng nhìn cô còn đang trong giấc, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua lông mày LingLing, cảm giác có thể ở bên cạnh LingLing một lần nữa thật tốt.

Lúc LingLing tỉnh lại, thấy Orm đang nhìn chằm chằm mình, ánh mắt kia chuyên chú mà nóng rực.

"Em nhìn cái gì vậy?" LingLing nhướn mi hỏi, cô xem đồng hồ, 2 giờ chiều.

"Nhìn chị, rõ ràng đã nhìn hơn mười năm, thế nào vẫn nhìn không chán đây?" Orm vẻ mặt chăm chú hỏi, cơ thể thuận thế đè trên người LingLing.

"Bởi vì chị đặc biệt." LingLing cười vui vẻ mở miệng nói.

"Phải rồi, P'Ling rất đặc biệt, càng nhìn càng đẹp." Đầu ngón tay của Orm chuyển từ lông mày đến giữa mi tâm của LingLing, mặt càng ngày càng tiến gần.

"LingLing Kwong, hiện tại chúng ta là người yêu phải không?" Orm nhớ kỹ, LingLing nói thích nàng, không chỉ là thích kiểu bạn bè, vậy nên có lẽ là quan hệ người yêu đi.

Lúc nghe được từ người yêu, trong lòng LingLing có chút không được tự nhiên, dù sao cô còn chưa thích ứng với việc từ bạn bè chuyển hóa thành tình yêu. Nhưng cô không thể phủ nhận làm nàng khổ sở, cho nên chỉ cam chịu, hơi gật đầu.

"Em muốn hôn chị có được không?" Orm nóng bỏng nhìn LingLing, rốt cuộc có thể danh chính ngôn thuận đưa ra yêu cầu như vậy. Orm cảm thấy tim bản thân run rẩy, ngón tay từ mi tâm của LingLing hướng về phía cánh môi.

LingLing nhìn ánh mắt nóng rực, thâm tình chờ mong của Orm, cô không thể nói ra lời từ chối, không thể làm gì khác ngoài nhắm hai mắt lại coi như trả lời.

Orm thấy LingLing cam chịu cho phép thì âm thầm mừng rỡ, nàng yêu chết vẻ mặt như vậy của LingLing, dáng vẻ vô lực hoan nghênh thực sự đáng yêu.

Môi nàng không trực tiếp rơi xuống môi cô, đầu tiên rơi lên mặt trái, hôn cẩn thận tỉ mỉ, như đang hôn bảo bối, thực tế cũng chứng minh đây là bảo bối của bản thân, nhẹ nhàng dời về phía giữa trán của LingLing, chậm rãi đi xuống mũi, cuối cùng mới dừng ở khóe môi LingLing. Orm vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng mân mê khóe môi.

LingLing nhắm mắt cảm giác càng thêm nhạy cảm, cô có thể cảm thụ rõ ràng động tác ôn nhu của nàng, ôn nhu đến mức trong lòng cô trở nên nóng như lửa.

Orm chiếm giữ môi LingLing, mời đầu lưỡi của cô cùng nàng nhảy múa. Mùi hương của Orm cô chưa bao giờ xa lạ, thế nhưng cô chưa từng nghĩ sẽ có một ngày bản thân đã quen thuộc với mùi hương này như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro