Vitamin C

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lương Thùy Linh ngáp ngắn ngáp dài chán nản nhìn đoạn đường vắng trước mặt. Trời sắp tối đến nơi rồi vậy mà đi được hơn nửa đường, kiểu này về đến nhà chắc cũng đến khuya cho xem. Lái xe hơn 3h đồng hồ, người cô cũng đã ê ẩm lắm rồi. Nhìn sang em gái đồng nghiệp bên cạnh thì người kia đã nhắm mắt ngủ từ bao giờ. Lương Thùy Linh ai oán thở dài, càng nghĩ càng đáng giận.

- Em làm gì?

-Em đi làm.

- Tay còn chưa khỏi, không cho đi làm.

- Em đâu có, em đi với chị mà.

- Ủa? Đâu ra?

- Ủa chứ bạn gái của em, để cô ấy đi với thằng khác cả ngày ở cái miệt nào đó chị nghĩ em yên tâm hả?

- Nhưng phải lái xe đường dài, tay của còn chưa khỏi thế chị phải lái cả ngày à?

- Còn không phải do chị? Em chỉ bị trật khớp một chút chị liền bắt ở nhà nghỉ ngơi còn làm lố tới nổi khóc lóc um sùm. Cục cưng ơi, em nghỉ ngơi mấy ngày cũng coi như là lành lặn rồi.

Kết quả, Lương Thùy Linh một bụng lương thiện chính thức bị dụ mà dắt theo cái của nợ này. Tuy Đỗ Hà nói tay em ấy đã khỏi rồi, mấy lần còn bảo cô đổi chỗ để em cầm lái nhưng Lương Thùy Linh làm sao mà nỡ chứ. Chị em đồng nghiệp gì chứ, cục cưng của cô thì có, sứt một miếng da thôi đã muốn đứt ruột cô luôn rồi.

Đỗ Hà ngủ 1 hơi cả tiếng, lúc tỉnh dậy trời đã gần tối đến nơi, định nghiêng người qua hôn chị người yêu một cái thì mới phát hiện mặt mũi cau có của người kia. Đỗ Hà có hơi sợ nhưng cũng đánh liều hôn người ta một cái, hôn xong rồi mà mặt người ta vẫn không đổi sắc:

- Chị giận em hả?

- ...

- Để em lái xe chooo

- Không cần. Trời sắp tối rồi.

- Em hát cho chị nghe nha!

- ...

- Hay em kể chuyện cho chị nghe há?

Lương Thùy Linh không nói gì mà liếc xéo Đỗ Hà một cái. Đỗ Hà ngoan ngoãn ngồi yên nhưng trong lòng đang tính kế dỗ dành chị người yêu.

- Em nhìn cái gì?

Lương Thùy Linh bất lực lên tiếng, em cứ nhìn mình chăm chú hơn 10ph, không ngại mới là lạ.

- Bồ em đẹp không cho em nhìn hả?

- Công ty sắp có nhiều hoa á hậu mới toàn mấy em xinh xinh, chị cũ rồi làm sao em chịu để mắt.

- Em thích người lớn tuổi hơn mình. Hơn nữa, người yêu của em là đương kim hoa hậu, em nào hứng thú với những người khác. Trong mắt em chỉ có chị.

Đỗ Hà tháo dây an toàn, nghiêng hẳn người mình vào Lương Thùy Linh, hôn má chị 1 cái, hôn tai 1 cái, rồi nhẹ nhàng cắn cắn vùng cổ trắng mịn.

Lương Thùy Linh giật mình.

- Em ngồi cho đàng hoàng!

Đỗ Hà ngồi lại vị trí của mình, người thì yên phận nhưng cái miệng lại không.

- Lần đầu gặp chị, có biết lúc đó em nghĩ gì không?

Lương Thùy Linh nhướng mày tỏ vẻ hiếu kì, tự nhiên hôm nay cục cưng của cô lại lôi chuyện cũ ra nói.

- Em nhớ lúc đó ở cuộc thi hoa hậu việt nam chị cùng cùng Tiểu Vy dạy catwalk cho em cùng các bạn khác, may mắn thế nào lại được chị cầm tay ôm eo dẫn đi catwalk. Cảm giác được mỹ nhân nắm tay vừa được ôm,tay chị vừa mịn vừa mềm, chị lại rất thơm, lúc đó em mới nhận ra mình đã động tâm với chị. Bởi vì giây phút ấy em thật sự muốn chị đưa em lên giường.

- Biến thái. Thì ra em có tơ tưởng đến tôi lâu như vậy rồi?

- Người yêu em xinh, em lúc đó rất khổ sở.

- Chị đây yêu đương không phải vì chuyện đó!

- Vậy hả?

Đỗ Hà cười cười, tay chủ động lần mò đến đùi Lương Thùy Linh.

- Em muốn bây giờ hửm?

Thật ra cô cùng em đã làm với nhau rất nhiều lần nhưng Lương Thùy Linh thích nhất là cái lần gây nhau rồi giải quyết trong phòng chờ đó.

Nhắc lại lúc đó, hai người vẫn chưa xác nhận tình cảm, chỉ có kéo đẩy qua lại, tán tỉnh nhau rất nhiều nhưng tranh cãi cũng không ít số lần em giận dỗi cô rất nhiều. Vì cũng là giờ tan tầm nên ekip cũng chuẩn bị về và Đỗ Hà cũng vậy, vừa đi vừa lầm bầm chửi rủa. Lương Thùy Linh về trước nhưng cô lại quay xe tức tốc trở lại công ty.

Lương Thùy Linh đóng cửa phòng cái rầm, Đỗ Hà quay mặt lại rồi liếc chị một cái, mắt chạm mắt toàn tia thù địch. Lương Thùy Linh thở dài chịu thua, sau đó ngay lập tức dùng tất cả sức lực của mình áp em vào cạnh bàn rồi hôn lên môi. Đỗ Hà làm màu giận dỗi được 5s, thầm nghĩ tự dưng môi chạm môi cái hết giận liền, tay vứt sạch tiền đồ đi sạch rồi nên rảnh rỗi mà ôm cổ cô lại đồng thời đáp lại như đói khát lâu ngày. Lương Thùy Linh nghe tiếng đánh lưỡi vang vọng, tiếng thở dốc cùng tiếng rên ư ử của cả 2, em còn không biết sống chết mà cứ áp vào người cô, có thánh mới chịu nổi. Không dành thời gian cho một lời nói nào mà đã ôm em đè lên bàn, nụ hôn sâu vẫn cứ tiếp tục, chỉ có đôi tay càng ngày hư hỏng, sờ khắp thân thể nhạy cảm của người ta. Cả người Đỗ Hà uốn éo, quá sức chịu đựng, nằm dưới thân Lương Thùy Linh mà hết sức hưởng lạc, để mặc chị hôn ngực, sờ vào nơi kín đáo, còn mình không làm gì được ngoài việc rên rỉ.

Đỗ Hà hai mắt ươn ướt nhìn lên trần nhà, đèn đuốc gì đó đã bị chị tắt hết từ khi bước vào phòng, em không có khóc, chỉ là cảm giác lạ lẫm quá mức chịu đựng, sướng khoái tập kích khiến em không kịp thích ứng. Lần đầu tiên làm chuyện này, không phải ở nơi riêng tư mà là phòng chờ nơi làm việc, đối phương lại là đàn chị đồng nghiệp, lại chưa cho em bất kì danh phận nào đã đè em ra làm chuyện này. Nhưng mà em cũng thích chị mới chết chứ! Đỗ Hà tự cảm thấy chán mình ghê, chỗ riêng tư nhất đã bị Lương Thùy Linh hôn tới, em thì vừa nằm rên rỉ vừa suy nghĩ vẫn vơ, một tay sờ tóc chị, một tay đẩy đầu chị vào nơi đó, hoàn toàn không có ý định phản kháng gì luôn.

Lương Thùy Linh hôn nơi tư mật, vừa nhẹ nhàng vừa day cắn hạt châu. Cô càng ngày càng tăng tốc, môi lưỡi cũng nhiệt tình hơn báo hại Đỗ Hà phải gồng mình mới không hét lớn. Em lên đỉnh. Nói gì thì nói, mặc dù bây giờ trong phòng chờ không có ai nhưng dù gì đây cũng là chỗ làm việc, cảm giác vừa cấm kị vừa kích thích cứ bủa quanh lấy em, muốn em thoải mái rên rỉ cũng là điều quá khó.

Đỗ Hà xụi lơ cả người, em thở dốc mệt mõi, nơi ẩm ướt bên dưới lại được tay chị cưng nựng, Lương Thùy Linh hôn vào môi em, Đỗ Hà xấu hổ đỏ mặt cảm nhận hương vị trên môi lưỡi chị. Lương Thùy Linh yêu chiều bé cưng trong lòng, ngon tay vuốt ve một hồi bên dưới cũng đặt vào vị trí quan trọng, chuẩn bị cho màn xâm nhập đầu tiên. Đỗ Hà nhìn vào mắt chị rồi hôn nhẹ vào môi chị một cái, thay cho câu trả lời. Giữa lúc quan trọng nhất, ngón tay vừa đi vào một ít thì điện thoại của Đỗ Hà vang lớn, là Lona Kiều Loan.

- Đúng là em muốn bây giờ, em muốn chị!

Lương Thùy Linh tái mặt khi thấy ngón tay của Đỗ Hà sờ vào vùng kín của cô rồi đưa đến trước mặt, mang theo một ít nước nhờn. Lúc nảy lo nhớ đến chuyện cũ không biết em đã sờ mó mình từ bao giờ, bây giờ phát hiện ra váy của cô đã bị em vén lên tự bao giờ!

- Người yêu của em nhạy cảm quá, em còn chưa sờ vào mà đã ướt thế này rồi.

- Đỗ Hà, em ngoan một chút ngồi yên cho chị lái xe nha.

- Thì chị lái xe, em làm gì kệ em. Em đang giúp chị thoải mái mà.

Đỗ Hà cười, em nghiêng người kéo quần lót của Lương Thùy Linh xuống, chuẩn bị giúp chị người yêu thoải mái.

- ...Đỗ Thị Hà, đừng mà...

----------------

Hôm nay trong đầu kiểu Linhtop up chúc mừng sinh nhật bé Đậu thì tui mới up chương và yeahhh~ OTP real quá hihj

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro