8.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau phải đến trường học rồi, vậy mà 2 con người kia vẫn cứ ôm nhau ngủ không chịu lết xuống giường. Ông bà Manoban và ông Kim đích thân qua gọi mà vẫn không thèm mở mắt. Bà Manoban 1 phần tò mò nên lén dùng chìa khóa mở cửa... đập vô mắt bà là cảnh tượng vô cùng bừa bộn, quần áo lung tung còn có còng xích gì tùm lum, trên giường là 2 đứa con gái cưng đang ôm nhau sát rạt.
"Hừm... dậy mau. Tôi đứng ở đây mà 2 cô vẫn cứ trơ ra nằm đó sao?" bà Manoban cười mỉm 
"A mẹ, con xin lỗi, mấy giờ rồi ạ?" cô giật mình mở mắt nhưng không ngồi dậy được, đành giữ nguyên tư thế nghiêng đầu hỏi
"8h rồi bảo bối, con mau rửa mặt thay đồ, đến trường muộn là không được đâu" bà mở tủ lấy 2 bộ đồng phục được ủi thẳng tắp để nhẹ lên giường tiện tay nhéo mặt rồi kéo cô ngồi dậy
"Mẹ, được rồi. Con sẽ giúp chị ấy, mẹ xuống nhà đi" Nó vẫn nhắm mắt nhưng tay kiềm chặt cô hơn
"Riết rồi không xem mẹ ra gì hết. Nể mặt Jisoo bảo bối nên tôi không đánh cô đó nghe chưa" bà lấy gối đập thẳng vô mặt nó.
"Con xin lỗi. AAAAAAAAAAA. Được được, mẹ là nhất trên đời" Nó bị đập tơi tả đành mở mắt ngồi dậy, tay đỡ người cô.
Đợi bà Manoban đi ra, cô mới ngồi dậy thật nhanh nhưng bị nó nắm tay lại
"Làm gì vội, còn sớm mà, hôn chào buổi sáng đi"
"Chị còn phải chuẩn bị nước, bữa sáng rồi còn trang phục, giày cho em nữa"  nó cúi mặt chống cự
"Jisoo, chị là muốn em giết chết chị hả? Đã nói chị không phải quản gia của em mà" nó định sẽ giận dữ nhưng nhớ tối hôm qua đã hành hạ cô quá nên làm mặt buồn ôm bụng cô mà áp vào
"Lisa... chị... hôm qua em nói suốt đời này chị chỉ là quản gia của em thôi" cô đẩy nó ra.
"Là chị chọc giận em" nó vẫn giữ chặt cô.
"Nhưng... em đã có vị hôn thê rồi. Chị nghĩ 2 tụi mình cũng không nên quá gần gũi, lại còn làm loại chuyện như vậy... chị nghĩ từ bây giờ chị nên về phòng của chị" Jisoo cúi mặt rưng rưng. Thiệt là từ nhỏ giờ quen được nó cưng chiều rồi, lúc nào cũng kè kè bên nhau, nghĩ đến nó sắp lấy vợ mà tim cô như chết đi.
"Jisoo ngoan đừng khóc. Cho dù sau này em có vợ có con thì trong lòng em chỉ có mỗi Jisoo thôi nên chị phải hứa chị không được lấy vợ, để có thể bên em cả cuộc đời này" nó ngồi dậy, cạ má mình vào má cô.
"Ưm dạ" cô cũng gật đầu nghè lời
"Bây giờ hôn em đi rồi chúng ta thay đồ đi học" nó đưa môi mình sát cô mong chờ. Cô ngượng ngùng hôn nó, đây là nụ hôn cô chủ động, tuy chỉ là hôn phớt nhưng làm nó vui vẻ hẳn ra. Lisa bế cô vào bồn, xoa xoa thắt lưng, lấy hết những thứ còn đọng lại hôm qua, cô chỉ biết đỏ mặt cho nó tẩy rửa.

Boombayah sáng nay nhôn nhịp ồn ào như đi hội, chuyện là Lisa bế Jisoo  trên tay, ánh mắt lại rất dịu dàng yêu thương
"Ủa Lisa, lại gặp em rồi" Mina chặn đường
"Biến" 
"Ủa Jisoo, hôm nay chân cô bị thương sao?"  Mina liếc cô.

À... Lisa, bỏ chị xuống đi"

"Mina, tôi không muốn đánh chị" Nó trừng mắt

"Chị xin lỗi, chị chỉ tò mò nên ra hỏi thôi. Tại hôm qua chị nghe nói Park Chaeyoung là vị hôn phê của em vậy mà em lại bế Jisoo vào trường" Ả nhấn mạnh từng chữ kề sát tai cô mà nói

"Lisa.. bỏ chị ra đi. Bỏ ra. Mau" cô khó chịu đẩy mạnh nó, rồi chạy thẳng vào Boombayah.

"Cô dám" nó bóp cằm ả, trường bây giờ còn náo loạn hơn. Những lời Mina nói mọi người đều nghe rất rõ và đương nhiên vô tình lọt vào tai 3 người kia

"Để tui" Chaeyoung từ đâu xuất hiện

"Có phim coi tiếp" Jennie cười hí hửng nhướn mắt với nó và JungHwa.

"Mặt cô đánh phấn nhiều quá nên dày đúng không. Chuyện của chúng tôi thì liên quan gì tới cô, chồng tôi có bống bế ai hay yêu thương ai tôi còn chưa lo thì cô có tư cách gì mà chen vào" y nắm 2 tay ả, bóp mặt ả đến đỏ gay.

"Tôi... tôi thấy cô bị cắm sừng nên giúp đỡ thôi, đau quá, buông ra"

"Cái miệng này của cô đúng là nên cắt bỏ, suốt ngày chỉ biết đi đâm chọt người khác. Lần cuối cùng tôi nhắc nhỡ cô, chuyện của bọn tôi không cần đến cô quan tâm, tôi mà thấy cô đứng trước mặt tôi gây chuyện thì đừng trách gia phả nhà cô bị xóa sổ" y hất mặt mặt ả ra rồi thong thả bước tiếp

Đợi 4 người đi vào Boombayah thì ả mới dám tực giận dậm chân đành đạch, sau đó nhếch miệng cười. Nó khoát vai vì cảm ơn y đã xử ả đó giùm nó, thế là hiểu lầm thêm hiểu lầm, mọi hành động đó cô đều thấy được. Jennie thấy 2 người kia thân thiết quá nên nhanh tay kéo y về phía mình tìm chuyện nói, JungHwa chỉ biết lắc đầu cười khổ, FA không có tội... Lisa từ khi vào Boombayah đều đi lòng vòng tìm cô, thậm chí phòng vẽ cũng tìm mà không thấy đâu. Lúc đang rối bời thì nó nhận được 1 tin nhắn [ Lisa, lên sận thượng nhé] là từ *Tiểu phu nhân ngốc*. Sân thượng là nơi coi như bị bỏ phế của Boombayah vì ai cũng thích ở trong phòng máy lạnh mát mẻ chứ có ai thích lên ngồi hứng nắng nóng nực đâu. Vừa lên nó đã thấy cô ngồi co rúm, vai run run, nó bất an tiến lại vòng tay ôm cô.

"Tiểu thư..."

"Là Lisa"

"Tiểu thư, từ bây giờ chị sẽ gọi em là tiểu thư, chị sẽ trở về với thân phận quản gia của mình, cúi đầu mà hầu hạ chăm sóc em, không đeo bám em nữa" cô nức nở

"Chị sao vậy? Tự nhiên lại nói những lời đó, xảy ra chuyện gì" nó xót xa quay người cô, ôm cô vào lòng

"Tối hôm qua, chị nghe em nói Chaeyoung là vị hôn thê của em, chị thấy rất rất buồn, chị sợ em sẽ không bên cạnh yêu thương chị nữa, chị cảm thấy có lỗi với Chaeyoung. Hôm nay ả Mina lại nói lớn cho mọi người nghe chuyện đó, chị giống như là người thứ 3 phá hoại, chị lại thấy em khoát vai vui vẻ với Chaeyoung. Thật sự.... Lisa, hức hức, chị không muốn như vậy đâu" cô đập đầu mình vào ngực nó.

"Ngoan nào, chị ngốc quá, chỉ là ả Mina hôm qua chọc tức Chaeyoung nên em với Chaeyoung diễn 1 chút để làm ả tức thôi, em khoát vai vì cảm ơn cô ấy chuyện khi nãy thôi. Lisa của chị có vị hôn thê nào đâu, à à có 1 người chứ, nó lại quên.

"Lisa, em tránh xa chị ra đi" cô nói vậy mà tay thì ôm nó cứng ngắt

"Chị ôm em mà" nó chọc cô.

"Vậy em đi đi" cô buông nó ra.

"Ừm, em đi trước đây, chị xuống sau nhé" nó giả vờ đứng dậy bước đi

"Có gì không em?... À, chị đang trên sân thượng... chụ xuống ngay... Dạ" cô vui vẻ nói chuyện điện thoại

"Là ai?" anh quay lại nắm vai cậu

"Là Chaeyoung" cô cười.

"Chị dám nói chuyện với đứa khác?" Nó cau mày

"Chaeyoung có phải người khác đâu. Vả lại em cũng có... ưm" biết cô định nói gì nên nó nhanh miệng mà hôn cô.

"Từ lúc 3 tuổi chị đã là vợ của em, lúc 15 tuổi đã là người của em. Em không cho phép chị yêu thương ai ngoài em"

"Chị..."

"Làm sao?"

"Dạ"

"Ngoan, bây giờ xuống dưới học thôi" nó nhẹ nhàng xoa đầu cô, cõng cô xuống phòng học.

"Lisa thiệt là khó hiểu ha, nóng lạnh thất thường" y cảm thán. À thì y và Jennie cùng nhau lên sân thượng tìm nó và cô, thấy 2 người đang đóng phim tình cảm cũng chịu khó núp sau mấy thùng giấy ngóng chuyện.

"Bởi tội Jisoo, toàn bị nó ăn hiếp" Jennie lắc đầu.

"Em thấy dễ thương mà, thiếu gia có vẻ độc ác nhưng lại rất cưng chiều quản gia, còn quản gia ngốc nghếch chẳng chịu hiểu tình cảm của thiếu gia. Ôi dễ thương chết mất" y cười ha hả

"Em... bớt lại đi. Em cũng ngốc chẳng thua gì Jisoo đâu" Jennie nhéo má y.

"Sao em lại ngốc?" y trố mắt nhìn Jennie.

"Không có gì, đi xuống học" Jennie nắm tay y kéo xuống 'Không ngốc mới lạ, lộ lộ như vậy rồi mà còn không biết. Em xem tôi cư đổ em ra sao'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro