Chương 12: Bữa ăn tối cảm động..

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chờ tới khi bóng nàng khuất dần trong studio, Lisa mới rút ra điện thoại ra bấm gọi một cuộc.

"Alo. La tổng à? Cô có chuyện gì lại gọi điện cho tôi vậy?" Giọng nói của Lee tổng biên hồ hởi vang lên.

Lisa nhếch miệng, mắt hiện rõ sự chán ghét kẻ nịnh bợ, gầm giọng nói: "Lee tổng biên! Sau này có chuyện cần giúp đỡ bà nên trực tiếp tới tìm tôi, không nên làm khó Jisoo. Nàng ấy không hiểu trò chơi giữa chúng ta."

Lee tổng biên chột dạ, sau đó dường như hiểu chuyện, vội vàng đáp: "Được.. được. Chuyện này là lỗi của tôi. Là tôi không suy nghĩ chu toàn. La tổng có những lời này là đủ rồi"

"Tất cả mọi người đều là bằng hữu thôi. Còn nữa, sau này đừng sai Jisoo ra ngoài làm nhiệm vụ, giao cho nàng ấy chuyện gì đơn giản mà làm nàng ấy vui vẻ là được."

"Chuyện này xin La tổng yên tâm. Jisoo tính cách biết điều, ngoan ngoãn, đúng là không thích hợp để đi làm phỏng vấn"

"Vậy thì phiền bà."

Sau khi cúp máy, Lisa lại gọi điện thoại cho Wendy.

"Hello. Nói chuyện với sủng vật của cậu xong rồi hả?"

"Im miệng ngay. Giấy thông hành như thế nào rồi?"

"Mọi chuyện tốt đẹp, tôi đang trên đường về công ty đây. Còn cậu?"

"Lập tức quay lại đây. Tôi có chuyện muốn cậu ra mặt giải quyết."

"Có chuyện gì vậy?"

"Jisoo muốn phỏng vấn YoonA. Ả hồ ly kia lại giao việc này cho Soo. Cậu nói mấy câu với SeoHyun, bảo cô ta giúp một chút"

"Cậu nói với Jisoo một tiếng không được sao? Tôi còn bao nhiêu chuyện phải làm mà"

Lisa cười cười: "Con mèo nhỏ kia không muốn tôi nhúng tay vào, lại sợ ả Lee phiền tôi"

Wendy kinh ngạc: "Như vậy sao?"

"Cậu ghen tỵ sao?" Lisa đắc ý nói.

"Đúng vậy. Tôi cũng muốn nuôi sủng vật nữa"

"Tôi biết rồii. Cậu giúp tôi hỏi mèo con nhà cậu xem cô ấy có em gái hay chị gái hay không đi"

Lisa không nghe câu thứ hai lập tức ngắt điện thoại, khóe miệng cô giương cao, cười vui vẻ một hồi mới vào xe rời đi.


----------------------------

- 1 giờ sau -

Jisoo ôm tập tài liệu chân nhún chân nhảy rời khỏi studio. Đứng ở bên đường, khuôn mặt vui vẻ chu miệng nghĩ một lát rồi rút điện ra gọi cho Wendy.

Lúc chuông vang Wendy đang bàn công việc cùng Lisa, thấy màn hình hiện số điện thoại cả người cô mừng rỡ run lên. Cô tạm dừng công việc, tựa vào lưng ghế nhàn nhã đưa mắt nhìn Lisa, trong mắt có thâm ý khác, nhếch miệng cười rồi nhấn nút nghe.

"Alo, Jisoo à? Gọi tôi có chuyện gì không?" Giọng Wendy đắc ý đến mức cần đánh cho tỉnh.

Lisa nghe được hai từ "Jisoo" đầu ngẩng ngay lên, thoáng hiện nét kinh ngạc, tiếp theo là tối sầm nhìn Wendy, hàm ý toát ra mạnh mẽ.

Wendy nhìn Lisa dương dương tự đắc khiêu khích, cô cười giễu cợt đáp lại điện thoại.

Giọng nói Jisoo phấn khởi dừng lại vài giây: "Son tiểu thư, chuyện ngày hôm nay cảm ơn cô nhiều. Nhờ cô mà YoonA mới đồng ý cho tôi phỏng vấn"

"Đừng gọi là Son tiểu thư, gọi là Wendy. Chuyện nhỏ này có gì mà cảm ơn chứ"

Wendy không sợ chết cười đến vui vẻ, vẻ mặt Lisa mây đen lại dày thêm một tầng.

Jisoo nghe ngữ điệu khách khí của Wendy trả lời: "Nếu cô lúc nào có thời gian rảnh, tôi mời cô ăn cơm"

Wendy bị nước miếng của mình làm cho nghẹn suýt chết, lắp bắp lặp lại lời nàng: "Em mời tôi ăn cơm?"

"Vâng, đúng vậy a. Cô giúp tôi như vậy, phải mời cô ăn một bữa mới đúng"

Wendy giương mắt tiếp nhận ánh mắt bén nhọn hung ác của người đối diện, cẩn thận mở miệng: "Thật ra không cần cảm tạ như vậy đâu. Đây đều là lời nhắn nhủ của Lisa, em muốn cảm ơn thì nên mời cơm cậu ấy mới đúng"

Nói xong Wendy nhìn Lisa, người nọ hừ hừ liếc Wendy đến lạnh thấu xương. Trong mắt hiện rõ ý tứ: "Số ngươi hôm nay may mắn, nếu không ngươi đừng nghĩ sẽ ra ngoài an toàn."

Jisoo nghe Wendy nói vậy trong lòng liền run lên. Nàng không nghĩ đây là tình ý của Lisa, cảm thấy lời cảm ơn có chút không được tự nhiên. Nàng vốn định là sau lúc đó SeoHyun nhắc tới Wendy, mời cô ấy ăn một bữa là xong. Nào ngờ cô ấy nói đây là do Lisa, nàng không thể khác hơn thấp giọng trả lời: "Vậy cũng thật tốt. Nhưng dù sao vẫn cảm ơn cô đã giúp tôi"

Wendy thấy giọng của nàng vô cùng chân thành nên ngạc nhiên, trong lòng khẽ lướt qua cảm giác lạ. Cô liếc người đối diện, hắng giọng ho khan vài tiếng rồi khách khí nói mấy câu vội vàng cúp điện thoại.

Wendy từ phòng làm việc của Lisa bước ra, đè ép ngực mình, mới trong nháy mắt lại hiện ra Jisoo cùng nụ cười trong trẻo không chút ngăn cách kia liền mắng thầm: "Quỷ sứ~!"

Jisoo sau khi cùng Wendy cúp máy, nàng lên taxi về nhà trọ, thật lâu sau mới gọi điện thoại cho Lisa.


Từ khi Wendy ra khỏi phòng, Lisa liên tục nhìn điện thoại, cho nên lúc điện thoại vừa đổ chuông cô đã bắt máy.

"Alo..o" Giọng cô lúng túng.

Jisoo không ngờ cô bắt máy nhanh như vậy, ngơ ngẩn người: "Là em"

"Ừm" Lisa dĩ nhiên biết là nàng. Giọng nàng dù lúc cô ngủ cũng vẫn có thể nghe thấy.

"Chuyện để YoonA đồng ý cho em phỏng vấn, thật cảm ơn Lisa"

"Ừm" Lần đầu tiên Lisa cảm giác mình đần đần, thế nhưng ngoài từ đó ra cô không biết phải nói gì khác.

"Buổi tối Lisa có đi tiếp khách không?"

Lisa cảm thấy tim đập nhanh hơn, cầm chặt điện thoại, dừng một lúc mới mở miệng, giọng có phần trầm hơn: "Có chuyện gì sao?"

Jisoo bị giọng nói lãnh đạm của cô làm cho mất hết dũng khí, do dự một hồi mới cất tiếng: "Em mời Lisa ăn cơm để cảm ơn Lisa đã giúp đỡ em"

Lisa vì nửa câu nói sau của nàng mà sắc mặt lại càng tối sầm, thanh âm phát ra càng lạnh hơn: "Em là bạn gái tôi, có gì mà phải cảm ơn, còn chuyện gì khác sao?"

Khuôn mặt nhỏ của Jisoo nhăn lại, không biết đã làm cô tức giận điều gì nữa, nàng bặm môi nói nhỏ: "Không có"

"Bây giờ em về nhà sao?"

"Vâng"

"Muốn tôi mua đồ ăn gì không?"

Jisoo mở to mắt đáp lại: "Dạ?"

Lisa nổi giận thật sự, phiền não mở miệng: "Không phải em nói mời tôi ăn cơm sao? Là em mua thức ăn nấu cơm hay Lisa vẫn mua đồ ăn như trước?"

Jisoo vặn vẹo nghĩ ngợi, là tôi nói mời cô ăn cơm chứ không nói ăn cơm ở nhà, nhưng nàng không có can đảm phản bác lại, chỉ cất giọng thật nhỏ: "Vậy thì lúc trở về mua. Lisa thích ăn gì?"

"Tùy em. Lisa không kén ăn. Cứ như vậy đi. Bye!"

Jisoo nghe tiếng tắt điện thoại không biết nên khóc hay cười nữa. Có câu "gần vua như gần cọp" nhưng nàng cảm thấy bàn về trình độ nguy hiểm, hổ lớn cũng không bằng được Lalisa rồi !

----------------------------

- 6h30 tối -

Lisa đem tất cả công việc chưa hoàn thành về nhà, vặn cổ cho đỡ mỏi rồi đứng lên. Một bên mặc áo khoác, một bên tâm tình rất tốt tiêu sái bước khỏi phòng làm việc. Trên đường đi tới cửa tiệm lần trước mua thuốc, cô lấy vài tuýp thuốc rồi lái xe về phòng trọ.

Lisa dừng xe rồi bước xuống, ở quầy bán game phim hoạt hình một hồi lâu. Lúc tính tiền, bên trong xe đẩy có mười mấy cái đĩa là phim hoạt hình, cùng vài bộ game mới ra mắt, phim gì đều có, dù là bản giới hạn cô cũng mua. Đối với vẻ mặt của nhân viên lúc tính tiền, cô ho nhẹ thản nhiên nói: "Trong nhà có người bạn nhỏ thích những thứ này"

Lúc cô ra đến cửa, mấy người bán hàng rôm rả nói với nhau: "Một người đẹp gái như vậy lại có con nhỏ mất rồi. Thật đáng tiếc a~!

Mặt Lisa đen lại, dừng bước xoay người nhìn các cô nàng đó vô cùng lễ phép mở miệng: "Những thứ này là mua cho mẹ của đứa bé!"

Không để ý tới mấy cô nương phía sau đang há mồm trợn mắt, cô cầm túi bước nhanh về phía xe thể thao màu bạc bên đường.

Một người mị lực sắc mỹ hoàn hảo, đã vậy còn có bà xã rồi. Quá đau! Nhân viên cửa hàng chỉ biết hận trời cao bất công!


Bữa ăn tối rất thịnh soạn nha. Ba món ăn chính, thêm xôi xoài và canh khoai tây. Lisa nắm chặt đôi đũa nhìn bàn ăn, trong lòng đã bị nàng làm cho rung động sâu sắc. Hình ảnh này cô ước mơ đến rất nhiều lần, cuối cùng cũng xảy ra rồi, bất quá lại làm cô cảm thấy không thật. Cầm đũa thật lâu cô vẫn không nhúc nhích, sợ rằng chỉ cần động đũa thì tất cả mọi thứ trước mắt sẽ biến mất. Cô thật sự có cảm giác là mình đang nằm mơ. Cho đến khi giọng nàng nhỏ nhẹ vang bên tai, cô mới biết tất cả điều này chính là hiện thực.

"Có phải Lisa có món nào không thích? Trong tủ lạnh còn rất nhiều đồ, Lisa muốn ăn gì, em đi làm cho Lisa nhé?"

Jisoo nhìn cô một hồi lâu vẫn không động đũa, khẩn trương mở miệng.

Lisa đưa tay vuốt mặt đem chua xót trong mắt đè xuống, hướng nàng cười tươi, lắc đầu rồi bắt đầu ăn cơm. Cô ăn rất nhanh, ăn một món gắp một món nàng lại cẩn thận hỏi cô mùi vị có được hay không. Cô thì không ngừng gật đầu, không nhìn nàng cũng không nói chuyện, chỉ cúi đầu xuống chăm chú ăn cơm. Thật ra cũng có thể ăn ra mùi vị nào đó, cái gì chua chua ngọt ngọt lại mặn đạm, cô căn bản không biết. Cô chỉ một cảm giác duy nhất lúc này thôi - chính là hạnh phúc!

Bốn món ăn một tráng miệng cơ hồ một mình cô đã ăn hết sạch sẽ. Jisoo múc cơm len lén nhìn cô, tướng ăn ngấu nghiến như sói như hổ, trong lòng thoáng trở nên mềm mại. Nàng cảm thấy cô thật là đáng thương, như bị bỏ đói lâu thành như vậy, ánh mắt nàng lại không tự chủ được tràn đầy thương xót.

Lisa đặt bát xuống, ngẩng đầu nhìn nàng, ánh mắt nàng tương tự đồng tình chăm chú nhìn cô, cô liền nhíu mày mở miệng: "Em ăn no chưa?"

Jisoo nhìn bát cơm của mình cùng bàn ăn trống trơn mím môi gật đầu, đặt đũa xuống chuẩn bị thu dọn, nhưng lại bị cô ôm đến phòng khách.

"Em nghỉ ngơi đi, bát để Lisa rửa" Lisa đặt cô trên sofa rồi vào bếp rửa bát.

Jisoo chọn một kênh, sau đó ngồi trên sofa ngoan ngoãn xem TV.

Lisa cầm cốc sữa trong bếp đi ra, sắc mặt hơi trắng, thở phào ra một hơi mới ngồi xuống cạnh nàng, tay cô chỉ vào chiếc túi trên bàn trà ý bảo nàng mở ra xem.

Jisoo nghi ngờ nhìn cô, cầm lấy túi lôi ra đống đồ vật bên trong, vội ngẩng lên nói: "A! Tất cả đều là game phim hoạt hình sao?"

Lisa tay đặt trên trán, chăm chú nhìn nàng cười: "Ừm. Em không thích sao? Game phim giới hạn cái gì cũng có, em cứ từ từ xem. Lisa nghỉ một chút"

Jisoo vừa đáp vừa chọn lấy một phim nhét vào đầu phát, ôm cốc sữa uống từng ngụm nhỏ, nàng ngồi ngọ nguậy trên sofa chăm chú xem, thỉnh thoảng lại cười khúc khích vui vẻ.

Lisa nhắm mắt lại nghe tiếng cười vui vẻ của nàng, khóe miệng liền cong cao, nhưng trên mặt là trở nên thống khổ. Vừa nãy cao hứng chỉ lo ăn, cô đã quên mất bệnh đau dạ dày, khiến bây giờ cảm giác đau đớn ngày càng rõ ràng. Cô không muốn phá hỏng không khí ngọt ngào ấm áp này chút nào nên cố gắng chịu đựng. Mồ hôi lạnh liên tục tuôn ra, cánh tay trên trán cố gắng gồng mình chịu đau, mỗi phút cô đều điều chỉnh lại hô hấp, hy vọng mau sớm đè nén trận sôi trào ở trong bụng.

Jisoo xem xong hai tập phim mới nhận thấy người bên cạnh có gì đó không ổn, nghe được tiếng thở dồn dập của cô, quay đầu lại sợ hết hồn. Không biết từ lúc nào người bên cạnh đầu đã đầy mồ hôi, mặt mày trắng nhợt, nàng nhè nhẹ vỗ lên mặt cô, có chút bận tâm mở miệng: "Lisa sao vậy?"

Lisa lúc này chính là không thể nhịn được nữa, mở mắt ra tràn ngập đau đớn, mím chặt môi yếu ớt cố mỉm cười, sau đó vịn vào vai nàng ngồi dậy: "Không được, nhịn không được nữa rồi" Nói xong liền vỗ bả vai nàng hai cái, chạy vội vàng vào phòng vệ sinh.

Jisoo sửng sốt chạy theo mới kịp phản ứng, hoá ra là cô khó chịu muốn ói..

Bên trong truyền ra tiếng nôn mửa cùng tiếng xả nước kịch liệt, cô đã khóa trái cửa khiến nàng không thể mở được. Lòng nàng bất chợt ẩn hiện nhói đau, không nói rõ ra được lời gì.

Giằng co suốt nửa tiếng đồng hồ Lisa mới từ phòng vệ sinh ra ngoài, trên mặt vẫn còn đọng lại vài giọt nước, hốc mắt cô đỏ lên, xây xẩm cả mặt. Nhìn thấy Jisoo đứng chờ mình ở cửa, lúng túng ôm lấy đầu mình nói: "Thật mất mặt quá. Em cười nhạo tôi đi.."



P/s: Đón xem 4 chương lúc 9h15 sáng, 1h chiều, 5h chiều, 9h tối nhé IBoos ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro