Chương 13: Bởi vì tôi yêu em..

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jisoo lắc lắc đầu, đứng ở cửa vặn vẹo một lúc mới đưa tay nắm lấy ngón tay cô kéo đi: "Nếu không thì Lisa lên giường nằm nghỉ đi"

Lisa nhận thấy động tác nhu tình của nàng thì sững sờ, vẻ mặt cười ngây ngốc, vội nắm chặt tay nàng thuận miệng hỏi: "Vậy còn em??"

Jisoo đỏ mặt lên, trừng cô một cái: "Em xem phim!"

Lisa nhún nhún vai, không nói năng gì lôi Jisoo tới ghế sofa, đặt nàng trên đùi mình hai tay ôm chặt lấy. Đầu cô tựa nhẹ lên vai nàng, hít vào bụng mùi xạ hương trên cổ nàng, cô nhàn nhã ở bên tận hưởng, mắt dần dần nhắm lại.

"Em xem phim đừng động đậy, để Lisa nghỉ ngơi một lát"

Jisoo nhìn trán cô mồ hôi chưa dứt, liền đặt tay lên bụng cô xoa xoa. Thấy khóe miệng bên dưới cong cong, tiếp tục dùng lực xoa nhè nhẹ, một lần nữa lại nhìn TV. Lát sau, nghe được cô khẽ gọi, nàng mới cúi đầu nhẹ đáp.

"Có chuyện gì sao"

Lisa vẫn như cũ nhắm mắt, sắc môi còn tái nhợt thì thào: "Lisa mới thấy trong mắt em có tia đau lòng, có phải tôi sinh ra ảo giác rồi không..?"

Nàng run run không nói gì..

"Em không nói lời nào, cam chịu đau lòng, Lisa vẫn là sinh ra ảo giác?"

Nàng mím chặt lấy môi, vẫn không mở miệng.

Lisa thở dài một hơi: "Xem ra Lisa bệnh không nhẹ, lại sinh ra cả ảo giác nữa" Giọng nói hiện rõ sự cô đơn, còn có cả đau thương nữa.

"Không phải". Jisoo lắc đầu phủ nhận, ngay lập tức phát hiện mình mắc mưu, nhìn người nọ không ngừng nhếch miệng cười. Nàng cắn đầu lưỡi của mình nuốt thanh âm ngược vào, tỏ vẻ bất mãn, sau đó nghe cô hít sâu một hơi, nàng lại sợ đến không dám cử động.

"Em đi lấy thuốc cho Lisa uống nhé"

Cô hai tay ôm chặt lấy nàng, nguầy nguậy lắc đầu: "Không cần. Tôi không muốn động, em cũng không cho động, em ngoan ngoãn ngồi đây xem phim hoạt hình đi" Lisa cố ý đem ba chữ "phim hoạt hình" nhấn mạnh, vẻ mặt rất giễu cợt.

Jisoo trừng mắt lườm cô, lúc quay đầu, nàng nghĩ cái gì xong nhẹ nhàng nói ra: "Có muốn em xoa bóp cho Lisa không?"

Lisa trong phút chốc đã mở bừng mắt, không dám tin nhìn nàng, lát sau vẻ tái nhợt bị vây lây một tia màu đỏ, lắc lắc đầu: "Không cần đâu. Lisa không quen"

Hôm nay hạnh phúc tới quá nhiều, cô không có cách nào thừa nhận hết.

Jisoo nhìn qua phía TV, đáp một tiếng: "Vâng"

Quá vài phần phim, không hề báo trước, tay nàng đột nhiên bị người đằng sau cầm lấy kéo qua dò xét, xuyên vào áo cô trực tiếp đặt ở bên trong, dán lên một phần da thịt.

Mặt nàng lập tức đỏ bừng, vẫn không ho he gì lại nghe thấy giọng cô: "Hay là em xoa bóp cho tôi đi" Lisa cúi đầu nói, thanh âm vốn nghiêm túc lộ ra sự cẩn trọng sợ nàng cự tuyệt.

Nàng muốn rút tay ra nhưng lại thôi, biết điều để tay lên phía trên, nhẹ nhàng xoa bóp, cũng không biết như vậy làm cho cô cảm thấy rất ấm áp.

Lisa đem mặt vùi sâu trong gáy nàng, ôm cánh tay nàng càng ngày càng chặt. Cô bị hạnh phúc này đánh sâu choáng váng đầu óc, không còn khả năng suy nghĩ gì nữa, chỉ có thể ôm nàng thoải mái, sau đó cười trộm, cười rất vui vẻ, khóe miệng cười toe toét đến mức không khép lại được. Cái gì mà dạ dày đau, cái gì mà ác tâm, cũng không thấy gì nữa. Bây giờ cô chỉ cảm thấy giống như ăn mật đường vậy, ngọt tận đáy lòng mà thôi.

Mười mấy phút sau, Jisoo cảm giác vai mình ngày càng nặng, ngó xuống thì phát hiện Lisa đã ngủ rồi. Lông mi nhẹ nhàng buông thõng, trên khóe miệng giương một độ cong nhỏ, không còn vẻ lạnh lùng, không còn vẻ đau thương, trên mặt chỉ còn lại sự đẹp mã, thoải mái giống như một đứa trẻ vậy.

Thấy thái dương cô thấm ra vài giọt mồ hôi chảy xuống mặt, nàng cơ hồ không suy tư gì nhẹ nhàng lau đi, ngón tay cứ như dính vào mặt cô, lại lần lượt theo khuôn mặt mà từ từ vuốt ve. Nàng cảm giác mình nhất định là điên rồi, nếu không vì sao nhìn dung nhan khi ngủ của Lisa, tim nàng lại đập dồn dập như vậy chứ, đến mức ai đứng đây cũng có thể nghe thấy tiếng thật rõ.

~Thình thịch... Thình thịch...~

Bộ dạng của Lisa bây giờ vốn không còn lãnh đạm lạnh lùng, không cao cao tại thượng, ngay cả vẻ mặt cương nghị cũng trở nên nhu hòa đi rất nhiều. Giờ khắc này Jisoo cảm thấy người ở trước mặt thật sự rất đẹp, rất cuốn hút nàng..

Nhìn thấy lông mi cô run rẩy, nàng vội vàng dời mắt khỏi gương mặt cô, nhìn thẳng hướng TV giả vờ xem chăm chú.

Lisa hé mắt nhìn trộm nàng, sau đó lại nhắm mắt. Khóe miệng càng ngày lại nhếch lên cao hơn. Cô thật ra không hề ngủ, chỉ coi là giống như ngủ mà không phải ngủ. Lúc cảm nhận được tay nàng đang xoa trên mặt mình, cô vốn đã nỗ lực kiềm chế bản thân, cảm nhận được nàng cẩn thận vuốt ve, lúc đầu ngón tay nàng mềm mại trượt xuống bờ môi cô, cô cũng không thể khống chế được nữa, chỉ có thể hơi giật mình. Cảm giác được nàng bối rối vội vàng xoay người đi, cô thật muốn lập tức ngồi dậy, ngấu nghiến hôn lấy môi nàng cho thỏa mãn.

Làm bộ giả vờ vừa ngủ trong chốc lát, cô mở mắt ra, hai tay ôm lấy nàng thật chặt, cằm đặt chống lên vai nàng, ở bên tai nàng nhẹ nhàng thổi khí trêu đùa.

Jisoo cảm giác được mặt mình nóng ran, bất an nghiêng đầu tránh một chút, muốn rút cánh tay đang đặt trên bụng cô ra, nhưng bàn tay lớn hơn đã ngăn chặn lại, sau đó nhẹ nhàng cầm lấy.

"Cứ đặt tay ở đây đi, rất thoải mái"

Jisoo quay qua nhìn cô, môi phát ra tiếng nhỏ xíu: "Lisa vừa rồi là ngủ sao?"

Lisa gật đầu: "Hơi mệt nên ngủ một chút. Có chuyện gì à"

"Không có chuyện gì cả. Lisa mệt mỏi như vậy thì nên đi ngủ sớm" Nàng có chút hờn dỗi quay đầu đi nơi khác.

Lisa nhìn bộ dạng của nàng liền cười cười, ôm thân nàng lên một chút, lấy ra cái túi nhỏ có tuýp thuốc, sau đó đưa ra trước mặt nàng, chăm chú nhìn kỹ.

Jisoo bị cô làm như vậy có chút lúng túng, bất mãn nhăn mặt: "Lisa làm sao thế?"

Lisa cũng nhíu lông mày, ngón tay lành lạnh đặt lên mặt nàng sờ qua sờ lại: "Xem một chút đi. Hai má em bây giờ vẫn còn hồng gay gắt". Cô vừa nói vừa lôi đơn thuốc ra đọc, bóp ra ít thuốc để ở đầu ngón tay, cẩn thận từng chút bôi lên mặt nàng, nhẹ nhàng xoa ở gò má vẫn đỏ gay gắt không ngừng của nàng.

Jisoo khẽ cắn môi không nhìn cô, cũng không có phản kháng lại, cứ như vậy ngoan ngoãn ngồi trên đùi cô. Cô là vì sợ da nàng tổn thương do nắng mà bôi thuốc cho cô, cảm nhận được yêu thương che chở của cô, nàng cảm thấy ở trong lòng khoan khoái là lạ. Chờ cô đặt tuýp thuốc lên bàn mới cúi đầu nói: "Cảm ơn.."

Lisa lại nâng mặt nàng lên, xoa đều làn thuốc hai bên má, nhẹ nhàng thổi thổi: "Sau này tôi không muốn em nói với tôi hai từ "cảm ơn". Là Lisa tự nguyện"

Jisoo sửng sốt: "Gì cơ?"

Lisa nhướn mày một lần nữa nhìn nàng, trong mắt đã tràn ngập thâm tình: "Thương em, chiều chuộng em là tôi tự nguyện"

"Tại sao?" Jisoo nhìn cô, vẻ mặt mờ mịt không rõ ý.

Lisa giương mắt cười: "Bởi vì Lisa yêu em"

Jisoo nghe xong lời nàng nói mắt mở lớn, đột nhiên rút tay ra đứng dậy, sau đó vẻ mặt kinh hoàng nhìn người kia bị nàng đụng phải cúi người xuống chịu đau.

Tay nàng vừa lúc động đậy, vô tình đánh vào trên dạ dày cô, hít mạnh một hơi, cô cố gắng kìm nén cơn đau, khom người chờ một lúc lâu mới ngẩng đầu lên. Nhìn thấy ánh mắt khổ sở, hoảng sợ của nàng, trong lòng cô ngày càng co lại. Cô biết bộ dạng này là gì, biết cảm giác hạnh phúc kia, tất cả cũng chỉ là ảo giác, hết thảy tất cả những điều tốt đẹp chỉ là cảnh trong mơ. Tất cả chỉ là giả mà thôi.

Lisa chống vào ghế từ từ đứng dậy, cô muốn kéo tay nàng nhưng nàng lập tức lui về phía sau. Cô thở sâu, hai tay bỏ vào túi quần, cúi đầu trầm mặc lúc lâu nhìn nàng cười khổ: "Dọa đến em sao?"

Jisoo không biết phải trả lời như thế nào. Nàng thật sự rất sợ. Nàng cho rằng trong lúc đó chỉ là giao dịch, cho là muốn trả thù nàng làm cô tổn thương. Nàng không bao giờ nghĩ rằng, Lisa lại yêu nàng.

Nếu chỉ là giao dịch, nàng có thể vì ba mẹ mình mà ở bên cạnh cô. Nhưng nếu như là cô yêu nàng, thì tuyệt đối nàng không thể ở cùng cô được nữa, bởi nàng không yêu cô, bởi vì lòng nàng còn có người khác. Nàng không muốn làm tổn thương bất cứ ai, cũng không muốn tổn thương đến cô.

"Điều Lisa vừa nói là sự thật sao?" Nàng khó khăn mở miệng hỏi.

Lisa khóe miệng nhếch một chút, hai mắt cô nhìn thẳng nàng: "Là thật thì sao? Không là thật thì sao? Dù sao em cũng không yêu, Lisa vẫn biết là như vậy." Lúc này cô nói với giọng vô cùng khinh bạc, nhưng trong lòng cô thì khác, máu cùng quặn thắt đang tuôn trào dữ dội.

Jisoo đau đớn nhìn cô, không biết nên giải thích với cô như thế nào.

Lisa quay đầu nhìn ra cửa sổ, một lát sau khàn khàn mở miệng: "Coi như tôi chưa nói gì."

Vừa khi cô xoay người, nàng chớp mắt nhẹ nói với cô một câu: "Lisa, em không thể ở cùng Lisa được nữa"

Tay đặt trong túi áo của Lisa đột nhiên nắm chặt nổi đầy gân, cô đưa lưng về phía nàng, thân thể trong nháy mắt cứng đờ, lông mày đã nhíu chặt. Một lát sau mới gầm lên tiếng: "Đừng quên sinh tử của ba mẹ em vẫn ở trong tay tôi."

Jisoo nhìn cô ánh mắt thống khổ, nói thật nhỏ: "Lisa nếu như muốn làm như vậy thì làm đi, dù sao ông ấy cũng tham nhũng, vốn là bị trừng phạt. Nhưng nếu ba mẹ em có gì bất trắc, em cũng sẽ không sống nữa"

Thân thể Lisa run một cái liền phẫn hận xoay mạnh người lại, trong mắt phun ra tức giận. Cô bước về phía nàng, hai tay mạnh mẽ nắm chặt bờ vai nhỏ  của nàng mà lắc, cắn chặt răng quát nàng: "JISOO! Em làm sao có thể độc ác như vậy? Làm sao em có thể tuyệt tình đến thế? Em biết tôi yêu em, em biết tôi không đành lòng nhìn em đau khổ, em biết tôi sẽ không bao giờ động vào ba em, nên cái gì em cũng không sợ? Cho nên em có thể đem tình cảm của tôi dẫm đạp lên, sau đó cười nhạo Lisa là quá mức ngu ngốc phải không?"

Jisoo bị cô lắc tới mức cảm tưởng như bị say xe, nhưng nàng lại thấy trong đáy mắt cô tràn ngập đau đớn, còn có cả yếu ớt..

Sắc mặt cô tái nhợt đến đáng sợ, trên trán mồ hôi theo gương mặt căng thẳng đã chảy dài xuống. Jisoo trong lòng nhói lên từng đợt, cảm giác như thế làm nàng không dám đối mặt với sự chất vấn của cô, làm nàng không cách nào nói ra những lời tuyệt tình với cô nữa. Nàng cúi đầu bắt đầu rơi nước mắt. Nàng khóc, nàng cảm thấy bế tắc, trong lòng nàng bây giờ vẫn còn một nút thắt. Nhưng những chuyện nàng không muốn làm bất kể bị người nào ép buộc cũng đều không làm, như việc nàng không muốn gả cho cô, sau đó nàng không muốn yêu Taeyeon nữa, nàng đều có thể làm được gọn gàng.

Nhưng làm sao đây, bây giờ nàng không yêu người này, không muốn ở cạnh cô, nhưng không thể làm quyết liệt được, nàng thậm chí còn không đành lòng nhìn vẻ mặt đau thương của cô như vậy.

Trong lúc nàng đang suy nghĩ, bỗng một tiếng trầm khàn rên rỉ từ đỉnh đầu truyền đến, nàng cảm giác được vai trái của mình đột nhiên nặng hơn.

Lisa hai cánh tay đã khoác lên vai nàng, sau đó đem trán cô dựa nhẹ lên vai trái của nàng.

Jisoo nghe được cô xốc xếch ồ ồ hít thở, cảm giác cả người cô run rẩy, trong lòng nước động cũng phải nhói lên, nàng theo bản năng ôm chặt eo cô đỡ lấy, nghẹn ngào mở miệng: "Lisa không sao chứ!?"

Lisa nhắm chặt mắt đè nén lại hơi thở hổn hển, được một lát cô mới lắc đầu. Nhẹ kéo thân nàng vào lòng, cất lên giọng nói đã trở nên khàn đặc: "Jisoo.. Em không thể đối xử với tôi như vậy được. Em phải tin tôi, nếu có thể được lựa chọn, tôi tuyệt đối không muốn yêu em. Nhưng tôi không hề có cách nào, thật sự không có cách nào. Tôi biết em không yêu, cũng biết rằng em luôn yêu người phụ nữ khác, coi như tôi giống một kẻ ngốc yêu em suốt 5 năm. Cho nên, em không thể nói không muốn sống cùng mà vứt bỏ tôi. Em không thể làm như vậy được. Có biết không?"



P/s: Yêu thì yêu, không yêu thì.. ì i i í yêu ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro