(16)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm qua, Lisa thức đến khuya để vẽ một bìa sách. Bìa sách này cần hoàn thành gấp, yêu cầu cao mà cô lại chẳng có chút cảm hứng, vẽ đi vẽ lại, sửa đi sửa lại, đến ba giờ sáng mới miễn cưỡng coi như vẽ được một bức phác thảo khá hài lòng. Lúc này gân nhão sức cạn, cô mới lên giường, vừa nhắm mắt liền ngủ một mạch đến hai giờ chiều mới dậy.

Di động vừa mở máy, mẹ ruột Kyo Min đã gọi điện đến, nói là nhờ bạn mua cho ít hải sản tự nhiên ở ngoài đảo, tươi ngon hơn nhiều so với hải sản bán đầy đường ở những vùng ven biển, bảo cô tối đến Hwang gia ăn cơm.

Cứ cách khoảng một, hai tuần, Kyo Min lại gọi con gái đến ăn cơm. Bà hy vọng cô có thể dần dần trở nên thân thuộc với người nhà họ Hwang. "Mọi người đều là người một nhà mà."

Lisa đồng ý với mẹ. Nghĩ đến buổi tối có cơm ngon để ăn, buổi trưa lười pha mì gói, cô lấy xoài, đu đủ và dưa hấu , rửa sạch, gọt vỏ rồi cắt thành miếng nhỏ, đổ sữa chua vào làm một đĩa hoa quả dầm, ăn một bữa cơm hoa quả.

Giữa hè nhiệt độ càng cao, ánh mặt trời nóng như thiêu như đốt, chiếu xuống mặt đường xi măng khiến người ta lóa mắt. Lisa đợi đến lúc mặt trời lặn mới ra khỏi nhà. Cô vẫn đi tuyến xe buýt số 56 đến Hwang gia. Sau khi lên xe, vô tình mà hữu ý, ánh mắt cô quan sát khắp cả khoang xe.

Trên xe không có bóng người quen thuộc với cô, cuộc gặp gỡ lần trước chỉ là một sự trùng hợp. Trùng hợp chính là hiện tượng cực kỳ ngẫu nhiên, sẽ không xảy ra hết lần này đến lần khác. Trong tiết trời nóng bức như thế này, một người sợ nóng như vậy, không biết đã tránh nóng ở chỗ nào rồi?

Lúc Lisa đến Hwang gia, người giúp việc ra mở cửa cho cô.

Hwang Kang Chul và Ji Yong vẫn chưa về. Trên chiếc sofa bằng da thật trong phòng khách, Young Ok và mẹ đang ngồi, nói chuyện bằng giọng vô cùng kích động: "... Quả là khiến người ta vô cùng kinh hãi, thật không ngờ sự việc sẽ như thế này."

Nửa câu nói giữa chừng Lisa nghe không hiểu gì: "Ok, chuyện gì mà khiến người ta vô cùng kinh hãi?"

Kyo Min đứng lên, bảo Bạc Hà ngồi xuống vị trí của bà rồi nói: "Trường của con bé có một nữ sinh xảy ra chuyện, con ngồi xuống rồi em từ từ kể cho mà nghe. Mẹ vào bếp xem món cá hấp thế nào."

Young ok kể cho Lisa: "Trường em có một bạn nữ sinh bị sàm sỡ làm nhục nhưng không ai biết. Sau này bố mẹ thấy bạn ấy tâm lí không được bình thường nên đã cố gặn hỏi và phát hiện ra được. Bây giờ đang làm lớn chuyện ở trường"

Cô vô thức lắc đầu. "Không phải chứ, cô bé mới bao nhiêu tuổi?"

"Cô ấy bằng tuổi em, thậm chí còn nhỏ hơn em mấy tháng, vẫn chưa đón sinh nhật lần thứ mười sáu nữa."

Sinh nhật tuổi mười sáu còn chưa đến mà em ấy phải chịu như vậy? Lisa chỉ biết lắc đầu, thở dài.

Young Ok nói chuyện này gây chấn động toàn trường. Các giáo viên liên tục nhấn mạnh: "Các em, nhất là các em nữ phải biết bảo vệ mình. Dù có đứng cạnh bất kể ai dù phụ nữ hay đàn ông đều phải cẩn trọng. Tránh trường hợp như vừa rồi. "

Lisa nhấn mạnh
"Giáo viên nói như vậy là rất đúng, Young Ok, em nhất định không được gần gũi ai quá mức, phải biết tự lo cho bản thân mình đấy"

Bây giờ, chuyện dậy thì của học sinh cấp ba, hay bị sàm sỡ thực ra đã không còn là tin tức mới mẻ gì. Chuyện học sinh cấp ba có thai hoặc sinh con, hay phá thai thường xuyên thấy trên báo, nhưng đó cũng chỉ là phần nổi của một tảng băng chìm, phần lớn những nữ sinh rơi vào trường hợp này đều tự mình âm thầm đi giải quyết.

"Có biết kẻ khiến bạn ấy bị như vậy là ai không? Kẻ đó cũng phải bị xử lý chứ!"

"Chị Lisa, chị hỏi đến điểm quan trọng rồi đó."

Chuyện tiếp theo Young Ok nói cho Lisa càng khiến người ta bất ngờ và kinh ngạc. Cô nói chiều hôm qua, sau khi bạn ấy xảy ra chuyện, mẹ bạn ấy không hỏi ra được người đó là ai, buổi tối liền lục tìm trong phòng của bạn ấy ở nhà, kết quả tìm thấy một cuốn nhật ký, bên trong ghi chép một cách rất bí ẩn về tình yêu giữa bạn ấy với một giáo viên. Hôm nay, mẹ của bạn ấy tức giận đùng đùng, cầm cuốn nhật ký đó đến trường làm loạn, xem phía nhà trường định nói thế nào, tìm hiểu xem giáo Viên nào không biết xấu hổ, dụ dỗ nữ sinh làm loại chuyện xấu xa này. Bà nhất định phải truy cứu trách nhiệm của hắn ta.

Người đầu sỏ tội đồ khiến cho nữ sinh trung học bị trầm cảm lại là giáo viên điều này khiến Lisa cũng không kìm được sững sờ. "Trong cuốn nhật ký không viết rõ ràng là giáo viên nào sao?"

"Không, nghe nói là dùng một chữ cái tiếng Anh - X để thay thế."

Chữ cái tiếng Anh X, Lisa thầm ghi nhớ chữ cái này, cặp mắt bất giác nheo lại.

Young Ok tiếp tục nói, tin tức bạn ấy bị làm nhục ở trường học vốn đã là một tin động trời, bây giờ còn thêm chuyện kẻ chủ mưu là giáo viên, khắp nơi trong trường đều đang thảo luận về chuyện này, cả phóng viên của tờ báo chiều nhận được tin tức liền tìm đến tận cửa muốn phỏng vấn hiệu trưởng, nhưng hiệu trưởng tránh mặt không gặp. Một vài thầy giáo trẻ trong trường bắt đầu bị người ta ngầm suy đoán xem ai có khả năng là người "đầu sỏ tội đồ" nhất, phía trường học cũng lần lượt tìm họ để nói chuyện, khiến mọi người đều cảm thấy rất bất an. Nếu người này bị tìm ra thì chẳng phải chuyện đùa, chắc chắn sẽ thân bại danh liệt.

Lisa nghiêm túc lắng nghe, cô tỏ vẻ vô cùng quan tâm đến chuyện này, dặn dò Young Ok rằng khi nào có kết luận cuối cùng, nhớ phải gọi điện nói cho cô biết.



Mấy ngày sau, Young Ok gọi điện thoại cho Lisa, giọng nói vô cùng ảm đạm, yếu ớt. Cô nói, bạn nữ sinh bị mẹ truy vấn, cuối cùng khai ra tên của giáo viên làm nhục bạn ấy.

"Chị Lisa biết là ai không?"

"Là ai?"

Young Ok vô cùng đau lòng và thất vọng. "Là cô giáo Kim mà trước đây em rất có thiện cảm, chị vẫn còn nhớ chứ?"

Quả thật là Kim Jisoo , suy đoán của Lisa đã được chứng thực. Bàn tay cầm điện thoại bất giác nắm chặt, nộ khí ở tận đáy lòng như lưỡi lửa bùng ra ngoài, đến mức cô như sắp nổ tung. Kim Jisoo khốn nạn này ngày càng hạ lưu, vô sỉ, những chuyện như thế này mà cũng có thể làm được, thực sự là không thể tha thứ.

"Thật không ngờ cô giáo Kim lại là người như thế. Chẳng trách trước đó cô ấy đột nhiên xin thôi việc, có lẽ vì nguyên nhân này nhỉ?"

Khi kim Jisoo xin thôi việc với nhà trường thì cũng rời đi luôn, Lisa còn có chút kinh ngạc, rằng tại sao cô ta lại đi nhanh như thế? Nhưng hóa ra, ẩn giấu trong đó còn có nguyên nhân này. Có lẽ cô ta nhất thời sinh lòng háo sắc, dụ dỗ nữ sinh lên giường, sau đó lại biết mình làm hơi thái quá, nếu bị truy cứu trách nhiệm thì phiền phức lớn, thế là nhanh chóng nhổ trại chuồn êm.

Con người khốn nạn này, lúc nào cũng là kiểu dám làm không dám chịu như thế. Chín năm trước như vậy, chín năm sau vẫn như vậy.

"Bây giờ mẹ của bạn ấy đến trường đòi gặp tên đầu sỏ gây tội, nhưng cô Kim đã rời đi từ lâu, gọi vào số di động của cô ấy thì không liên lạc được, tóm lại là không tìm được người. Nghe nói nhà bạn ấy tức đến mức muốn báo cảnh sát để bắt cô ấy."

Kim Jisoo đúng là chuồn rất nhanh, nhưng mà,cô ta chạy không thoát "ngũ chỉ sơn" của Lisa, cô biết côta trốn ở đâu. Con người đồi bại này, cô vốn cũng thấy cô ta đáng thương, định tha cho cô ta một mạng, nhưng chỗ đáng hận của cô ta mãi mãi nhiều hơn chỗ đáng thương rất nhiều.

Lisa hạ quyết tâm, lần này tuyệt đối không thể lại dễ dàng buông tha cho cô ta. Chỉ vì nhân nhượng, khoan dung vô nguyên tắc hết lần này đến lần khác mới tạo ra sự biến chất của cô ta bây giờ.

Lisa dễ dàng liên lạc được với mẹ của bạn nữ sinh đấy. Cô hỏi Young Ok xem bạn ấy nằm ở bệnh viện nào, sau đó theo bản đồ đi tìm, khi đến nơi thì thấy trong phòng bệnh, bố mẹ đang chăm sóc cô bé.

Bạn ấy đã ngủ say, khuôn mặt trắng xanh, nhợt nhạt vô cùng đáng thương vì tâm lý không ổn nên không chịu ăn một chút gì mà phải vảo viện. Mẹ của cô bé vừa nghe Lisa nói biết Kim Jisoo ở đâu, lập tức bị kích động, nằng nặc muốn cô đưa đi tìm con người"súc sinh đáng chết" kia.
_________________________
Soo ơi =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro