1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

01

"Ta (Trưởng tỷ) và Tần Triệt chưa từng quen biết nhau, cũng chưa từng gặp mặt, sao phụ thân và mẫu thân lại có thể nhẫn tâm yêu cầu ta cưới hắn ta như vậy?"

"Hơn nữa, ta đường đường là đích trưởng nữ Thượng Thư phủ, hắn chỉ là một quan chức nhỏ mọn, làm sao hắn có thể sánh bằng như Lưu Lãng, người đọc thơ đọc sách và có tương lai tươi sáng."

Ngay khi ta mở mắt ra, Trưởng Vân Chỉ Y đã ở bên tai tôi nói mãi không ngừng.

Ta không có ý định để ý đến nàng ta, trong lòng vui không tả được.

Ta trùng sinh rồi, trùng sinh vào cái đêm ta cầu xin phụ thân mẫu thân ngăn cản Vân Chỉ Y bỏ trốn cùng tên thư sinh kia.

Trùng sinh đến trước khi tất cả bi kịch đó xảy ra với ta.

Thấy ta không lên tiếng, Vân Chỉ Y tiếp tục lảm nhảm:

"Nếu như thực sự muốn ở bên ai đó, ta nhất định sẽ chọn Lưu Lãng"

"Hôm đó ta đi chơi với chàng ấy."

" chàng đưa ta lên núi đào rau rừng đã lâu và nấu cháo rau rừng cho ta ăn."

"muội có biết không? chàng ấy là người đầu tiên rửa tay và nấu cơm cho ta."

Nghe đến đây, ta xuýt nữa bị những lời này làm cho nôn ra.

Phụ thân rất thương yêu nàng ta, đã rất nhiều lần rửa tay và nấu súp cho cô ta.

Mẫu thân thương yêu nàng ta đến rửa tay cũng không nỡ để nàng tự làm.

Còn ta, chỉ vì ngưỡng mộ người nàng ta này nên khi có gì tốt ta luôn nghĩ đến nàng ta đầu tiên.

Nhưng nàng ta thì sao?

Vì một bát cháo rau rừng, nàng ta sẵn sàng từ bỏ gia đình thân yêu của mình để chạy trốn theo một tên thư sinh nghèo.

Cuối cùng, nàng ta ngồi trên cao, tra tấn ta đến chết.

Nghĩ tới đây, ta lén trợn mắt, thản nhiên hỏi: "phụ thân mẫu thân thì sao?"

Nàng ta đã mất hết tâm trí,đôi môi lạnh ngắt nói: "phụ mẫu là phụ mẫu, Lưu Lãng là Lưu Lãng, em không hiểu."

"Không, ta sẽ cầu xin phụ mẫu ta hủy bỏ cuộc hôn nhân này."

Lần này ta không cử động mà nhìn nàng ta rời đi.

Suy cho cùng, việc hủy bỏ hôn ước chỉ là một trong số đó, phần hay nhất vẫn chưa đến.

02

Cũng giống như kiếp trước, nàng ta đến cầu xin phụ thân và mẫu thân đòi hủy hôn, một lát sau lại lại khóc lóc quay về.

"Phụ thân và mẫu thân không đồng ý. Chỉ Dung, muội nói xem ruốt cuộc phụ mẫu bị tên Tần Triệt kia cho uống bùa mê thuốc lú gì, mà sống chết không chịu từ hôn."

Nàng ta tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng lại đưa mắt nhìn sang người ta, thuyết phục ta:

" Muội muội tốt, không phải muội luôn thích ta nhất sao? muội cũng không nhẫn tâm nhìn ta gả cho một tên không ra gì đúng không? "

" Như thế này, ta cho muội một ít ngân lượng, ngày mai muội tìm một vài người tung tin hắn có hành vi bất chính, trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi."

"Đến lúc đó, phụ mẫu biết hắn ta có phẩm chất không đoan chính thì nhất định sẽ đồng ý hủy hôn. "

Ta gần như quên mất chuyện đó nếu nàng ta không nhắc tới.

Kiếp trước ta đã từ chối nàng ta, tận tình khuyên bảo, nếu nàng ta không thích, thì cứ viết thư cho Tần Triệt bày tỏ tâm ý, không được làm chuyện hủy hoại danh tiếng của một người như vậy.

Bề ngoài nàng ta đồng ý, nhưng lại bí mật mua chuộc tỳ nữ của ta và sai khiến ả làm việc này.

Sau khi âm mưu bại lộ, ả tỳ nữ nhất quyết kêu là ta bắt ả ta làm chuyện này.

Thậm chí ả ta còn hùa theo mắng ta là kẻ đê tiện , vô liêm sỉ.

Phụ mẫu chửi rủa ta thậm tệ, đưa ta đến từ đường để phạt, đánh ta sống nửa chết.

Sau đó đưa ta đến gặp nhà trực tiếp xin lỗi.

Từ đó trở đi, ta trở thành người phụ nữ bị khinh thường nhất toàn kinh thành.

Lần này ta vẫn như cũ từ chối nàng ta: "tỷ tỷ, uổng công tỷ cũng là người đọc sách thánh hiền, sao tỷ có thể làm như vậy được".

"Dù thế nào đi chăng nữa ta cũng không đi."

Quả nhiên, ánh mắt Vân Chỉ Y nhìn ta dần dần trở nên lạnh lẽo.

"Không muốn thì không muốn, tỷ cũng chỉ là nói suông mà thôi."

Vân Chỉ Y rời đi không lâu, ta nhìn thấy nha hoàn của Vân Chi Y lén la lén lút đưa tỳ nữ của ta đi.

Nghĩ tới chuyện sắp xảy ra, ta liền xông vào thư phòng của phụ thân, lấy cớ có mấy bài thơ khó hiểu nên kéo phụ thân đi.

Khi ta và phụ thân đến, thì nghe thấy nô tỳ của Vân Chi Y đang mê hoặc ả ta.

" Đại tiểu thư nói, chỉ cần ngươi tung tin hành vi bất chính, trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi của hắn ( Tần Triệt ) thì tiền sẽ là của ngươi."

"Đương nhiên, sau khi việc thành sẽ có một phần thưởng hậu hĩnh đủ để ngươi về quê tìm một người và gả đi, an hưởng tuổi già. "

Phụ thân tức giận đến mức lao ra ngoài và hét: "Các ngươi, đám người ngu xuẩn các ngươi, cút ra đây quỳ xuống hết cho ta!"

" Người đâu, gọi đại tiểu thư qua đây cho ta."

03

Phụ thân không nghĩ rằng, tài nữ nổi tiếng khắp kinh thành mà ông đã dày công dạy dỗ, sau lưng lại trơ tráo như vậy.

Phụ thân tức giận đến mức tát Vân Chỉ Y ngay tại chỗ, rồi ra lệnh cho nàng ta đến từ đường chịu phạt.

Về phần tỳ nữ phản bội ta, ả đã bị phụ thân trực tiếp trừng phạt và bán cho đám buôn người.

Vì việc này do phụ thân "vô tình" nghe thấy, nên Vân Chỉ Y tạm thời không thể trách ta.

Còn Tần Triệt cũng không bị liên luỵ bởi chuyện này.

Thực ra liên quan đến Tần Triệt, kiếp trước ta đã nghe rất nhiều tin đồn về ngài ấy.

Phẩm chất chính trực, cực kỳ tài giỏi, mới làm quan trong triều được vài năm, đã giải quyết được nhiều vấn đề cho hoàng đế, là nhân tài hiếm thấy.

Quan trọng nhất là người cũng cực kì đẹp.

Nhưng trưởng tỷ lại chỉ muốn gả cho một tên thư sinh nghèo.

Ta biết ngay cả khi xảy ra chuyện như thế này, thì nàng ta vẫn không chịu bỏ cuộc.

Quả nhiên, sau khi ra khỏi từ đường nàng ta lại bắt đầu nghĩ cách khác.

Nàng ta vừa khóc vừa kể lại cho ta nghe:

"Chỉ Dung, ta không thể ở lại căn nhà này nữa. "

"Tuy rằng ta được mệnh danh là tài nữ của kinh thành nhưng những điều này không phải là điều ta muốn, tất cả đều do họ ép ta."

"Trong căn nhà này, ta không cảm nhận được một chút ấm áp nào, chỉ có Lưu Lãng đối đãi chân thành với ta."

Ta biết nàng ta lại bắt đầu hành động rồi.

Đêm nay, ta ra ngoài đi vệ sinh, không ngờ lại thấy tỷ ấy đang lén la lén lút thu dọn đồ bỏ trốn.

Khi thấy ta phát hiện, ánh mắt nàng ta mang theo cảnh giác và vô cùng kiên định:

"Ta không ngại nói thật cho muội biết, phụ mẫu nhất quyết không cho ta gả cho Lưu lãng."

"Nếu thật sự là như vậy, không bằng để ta chết đi."

"Vì vậy, tối nay ta cùng Lưu Lãng sẽ rời kinh thành, để sống cuộc sống thần tiên quyến lữ của chúng ta, muội thấy thế nào?"

Ta để lại một câu: " Trưởng tỷ làm gì không cần phải nói cho ta biết, muội sẽ coi là tối nay chưa nhìn thấy gì."

Sau đó quay người bước vào nhà và đóng cửa lại.

Ta sẽ không bao giờ quên kiếp trước cách nàng ta đã đối xử với ta như thế nào khi ta làm hỏng chuyện tốt của nàng ta.

Lần này ta chọn cách khoanh tay đứng nhìn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cổtrang