Tử tức hệ liệt chi tiền truyện (Edit: Gián)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TỬ TỨC HỆ LIỆT CHI TIỀN TRUYỆN

Tác giả: Cúc Văn Tự

Edit trích đoạn: Gián

Link: daamlac.wordpress.com


Tóm tắt đoạn đầu:

Công (Triệu Quân Sơn) là con của sư phụ, sư mẫu thụ (Bạch Ngư Xuyên)

Bạn công xxx được với cả trai cả gái. Bạn công trong 1 lần lỡ miệng đã nói "Giá như ngươi sinh con được cho ta...". Bạn thụ vì lụy bạn công quá nên tự chế thuốc để mang thai (thụ là thầy thuốc)

Khi biết thụ có thai, công bắt thụ bỏ nó đi. Rồi khi bố mẹ công biết tin đã trấn an thụ, bảo con đừng lo lắng gì hết. Họ đưa cho thụ 1 bát thuốc, nói là thuốc dưỡng thai. Nhưng thụ làm thầy thuốc nên chỉ cần ngửi mùi là biết, thuốc này là thuốc phá thai

Thụ bỏ trốn, đến 1 nơi hoang vắng, chỉ có bằng hữu Mạnh Lãng qua lại. Rồi cháu công tìm được đến nơi, để củ hành bạn thụ.

....................

Trích đoạn:

Trong nháy mắt đứa nhỏ đã hơn bảy tháng, bụng Bạch Ngư Xuyên đã rất lớn rồi, giờ phút này nếu y mặc quần áo nữ nhân, chắc chắn ai cũng sẽ nghĩ y là một phụ nhân đang có bầu. Không sợ có người nghi ngờ. Nhưng khi y nghĩ có thể cùng đứa nhỏ sống yên ổn nốt quãng đời còn lại, ông trời lại mang đến một người. Ngày đó, Mạnh Lãng thất tình mang rượu tới, Bạch Ngư Xuyên cũng uống một ít, vỗ vai Mạnh Lãng, nói uống vào có thể quên đi hết sao, vô phương .

Bạch Ngư Xuyên cứ như vậy đi vè phía hồ nước gần nhà tranh. Hồ nước này sâu không thấy đáy, nước mát lạnh, Bạch Ngư Xuyên cảm thấy toàn thân khô nóng, muốn tắm rửa một chút rồi đi ngủ . Y cởi quần áo, lộ ra cái bụng to tròn, vẫn để lại một lớp áo trong cùng, có lẽ là y quá cẩn thận, cứ cảm giác có một đôi mắt lén lút nào đó – ở nơi thâm sơn cùng cốc này – đang nhìn chằm chằm vào y.

Chìm vào trong nước, dòng nước làm ướt mái đầu, tóc dán chặt trên vai, y để thân thể trầm luân trong nước, bởi làm thế y sẽ cảm thấy cơ thể nhẹ nhóm đi rất nhiều. Y kìm lòng không được mà xoa xoa bụng, những mạch máu xanh đỏ trên da càng làm làn da thêm trong suốt, cứ như một quả dưa hấu trắng. Con của ta. Bạch Ngư Xuyên cúi đầu muốn lắng nghe thanh âm từ đứa nhỏ, đương nhiên, y không thể tự áp tai vào bụng mình, nhưng đứa nhỏ tựa hồ cảm nhận được sự cố gắng của y, ở bên trong đá mấy đá, cử động thân thể, rồi quay mông ra phía ngoài mà ngủ . Thật sự là nghịch ngợm a!

" Ngươi tiêu dao quá nhỉ ." Đúng lúc Bạch Ngư Xuyên không chú ý, một giọng nói chợt vang lên.

" Ai?" Bạch Ngư Xuyên quay người lại, nhìn thấy người kia, không ai khác, chính là con quỷ diêm la Triệu Quân Sơn . Bạch Ngư Xuyên muốn hỏi ngươi tới làm gì, lại muốn hỏi ngươi làm sao tìm được này , kết quả chỉ co thể hé miệng:" Ngươi tới đây làm gì?"

Triệu Quân Sơn nói:" Phụng lệnh chưởng môn, truy nã yêu nghiệt, không ngờ ngươi lại trốn ở nơi này làm dã nhân ."

Bạch Ngư Xuyên không thể trốn, toàn thân lộ ra, quần áo ở dưới chân Triệu Quân Sơn, y vội vàng xoay người sang chỗ khác, bảo vệ bụng mình, quay lưng về phía Triệu Quân Sơn .

Y nói:" Ta chỉ cầu xin ngươi để ta sinh hạ đứa nhỏ này, sau này ta tùy ngươi xử trí ."

Triệu Quân Sơn cười nói:" Người si nói mộng, ngươi chẳng lẽ không biết đứa nhỏ này so với ngươi càng đáng chết hơn?"

Bạch Ngư Xuyên cả giận nói:" Hổ dữ không ăn thịt con, đây là cốt nhục của ngươi mà!"

Triệu Quân Sơn cười lạnh nói:" Ai biết đứa nhỏ này từ đâu mà có — chính ngươi mới là kẻ khởi xướng đấy chứ ."

Bạch Ngư Xuyên run giọng nói:" Ngươi! Lương tâm của ngươi vứt cho chó gặm rồi sao?" Triệu Quân Sơn không nói, chỉ nâng tay phóng ám khí, Bạch Ngư Xuyên vội vàng trốn tránh, tiếc rằng ám khí đã tới gần, y trong lúc vô tình đã nép sát vào bờ, bị Triệu Quân Sơn một phen túm tóc kéo lên. Bạch Ngư Xuyên lúc này cảm thấy cả người rét run, lớp áo trong đã dán chặt trên người, lộ rõ từng đường nét cơ thể. Nhìn thần sắc ẩn nhẫn thống khổ của y, Triệu Quân Sơn chỉ cảm thấy hạ thân căng thẳng, đột nhiên nhớ tới, bản thân đã vài tháng không chạm vào cơ thể mạn diệu này , hô hấp đột nhiên gấp gáp .

Triệu Quân Sơn nói:" Ngươi không phải rất muốn sinh đứa nhỏ sao? Không bằng ta giúp ngươi, để nó sớm bước vào vào thế giới này."

Bạch Ngư Xuyên giãy dụa nói:" Buông! Ngươi là đồ cầm thú!"

Cầm thú nói:" Là ai vì cầm thú mà sinh tiểu súc sinh?"

Bạch Ngư Xuyên nói:" Hiện tại ta là vì chính mình, vì đứa nhỏ, không quan hệ với ngươi!"

Triệu Quân Sơn nói:" Ngươi nói nó không quan hệ với ta, vậy– có liên quan đến ai?" Hai tay hắn càng siết chặt, Bạch Ngư Xuyên cảm thấy hít thở không thông, bụng bị đè ép đã bắt đầu đau, y liên tục kêu đau, thở hồng hộc, ra sức giãy dụa, không ngờ làm động thai. Bạch Ngư Xuyên giận dữ cùng sợ hãi, thầm nghĩ Triệu Quân Sơn không cần đứa nhỏ này, đơn giản là bởi đứa bé là kết quả của mối tình loạn luân nam nam, nếu –

" Đứa nhỏ này — đứa nhỏ này quả thật, không phải của ngươi! Ngươi buông tay ra!"

Triệu Quân Sơn ngây ngẩn cả người, hắn dù đang đùa giỡn, cũng không hề muốn nghe được câu này, một phen túm tóc Bạch Ngư Xuyên kéo về phía trước:" Ngươi nói cái gì?!"

Bạch Ngư Xuyên kinh khiếp mà dũng cảm đối diện với hắn:" Đứa nhỏ này là – của ta cùng người khác .Không quan hệ với ngươi"

Triệu Quân Sơn cười to nói:" Nam nhân khác? Nhìn bộ dáng này của ngươi, nếu không phải bởi vì dùng quỷ kế, ta cũng sẽ không chạm vào, làm sao lại có người coi trọng ngươi được!"

Bạch Ngư Xuyên nói:" Đừng tự cho là đúng, tuy rằng chúng ta ngày ngày cùng một chỗ, nhưng, nhưng, làm chuyện đó chỉ mất nửa canh giờ , chỉ cần cố ý giấu diếm là được . Chỉ có đứa ngốc như ngươi mới tin đứa nhỏ là của mình."

Triệu Quân Sơn trầm giọng nói:"Nam nhân kia là ai?"

Bạch Ngư Xuyên định nói tên Mạnh Lãng, nhưng không đành lòng liên lụy người vô tội, đành phải thuận miệng nói:" Không biết . Hôm ngươi đi vắng, ta ở tửu quán tùy tiện cùng người ta hoan ái ."

Triệu Quân Sơn nói:" Ta dựa vào cái gì để tin ngươi?"

Bạch Ngư Xuyên nói:" Ngươi dựa vào cái gì để tin rằng, ta sẽ vì người như ngươi mà sinh đứa nhỏ? Nếu đứa nhỏ này thật sự là của ngươi, với cách ngươi đã đối xử với chúng ta, ta đã sớm bỏ nó rồi ."

Triệu Quân Sơn giận tím mặt tát y thật mạnh, mắng:" Ngươi đúng là không tuân thủ nữ tắc nam nhân!!"

" không tuân thủ nữ tắc nam nhân không tuân thủ nữ tắc nam nhân không tuân thủ nữ tắc nam nhân không tuân thủ nữ tắc nam nhân không tuân thủ nữ tắc nam nhân không tuân thủ nữ tắc nam nhân không tuân thủ nữ tắc nam nhân không tuân thủ nữ tắc nam nhân không tuân thủ nữ tắc nam nhân không tuân thủ nữ tắc nam nhân không tuân thủ nữ tắc nam nhân không tuân thủ nữ tắc nam nhân —" Bạch Ngư Xuyên nhấm nuốt những lời này trong chua xót, dâng hiến cả tuổi thanh xuân, vì tình yêu mà trả giá, cuối cùng tôn nghiêm dập nát bởi một câu nói vô tình, tiêu tán trong không trung . Hỏi thế gian tình ái là chi?

Bạch Ngư Xuyên mất hết can đảm, khàn giọng hô:" Ta không phải không tuân thủ nữ tắc nam nhân!" Nhưng Triệu Quân Sơn không thèm nghe câu trả lời của y, thân thể y đột nhiên co rút, cuộn mình lại mong cơ thể bớt run rẩy, tiếng rên rỉ cùng hơi thở hỗn độn tràn ngập không gian.

『 Nó giống như...... Chờ không kịp — ân a......』

Nam nhân thống khổ ngẩng đầu lên, cả người căng thẳng.

『 ngươi sắp...... sinh ?......』

Lời vừa nói ra, Triệu Quân Sơn liền biết hắn đã hỏi một câu ngu xuẩn.

Bất quá nam nhân không nghe được, bụng y đau đến nỗi như muốn phân y ra thành hai mảnh, đau bụng sinh như từng cơn sóng mãnh liệt, đứa nhỏ cũng động càng ngày càng mạnh, chỉ hô hấp cũng lấy hết khí lực của y, huống chi còn có mấy ngón tay lướt qua cơ thể, làm y toàn thân khô nóng, ứa mồ hôi lạnh.

Lòng trắc ẩn trong Triệu Quân Sơn dấy lên , dù sao cũng là sư huynh cùng nhau lớn lên từ nhỏ, hai người dù sao cũng đồng sàng cộng chẩm gần mười năm, đột nhiên hắn muốn mang nam nhân này chạy trốn. Để một cánh tay nam nhan khoác lên vai mình, Triệu Quân Sơn muốn lôi y đứng thẳng lên, nhưng nam nhân hai chân bủn rủn, căn bản đứng không được...... Cơ hồ y đem sức nặng toàn thân đặt trên người hắn rồi từ từ trượt xuống.

Thở dài, hắn lo lắng một chút, ôm lấy nam nhân, phát hiện nhẹ hơn nhiều so với tưởng tượng. Cứ như vậy hắn bước nhanh về phía căn nhà tranh cách đó không xa. Trong sơn cốc chỉ có một gian nhà tranh đơn sơ, ban đêm gió nổi lên, nóc nhà cỏ tranh theo gió phát ra tiếng kêu xoát xoát. Một người nằm trên giường, dùng chiéc chăn bông cũ nát nhưng sạch sẽ che khuất nửa người trên, thấy không rõ lắm dung mạo, chỉ theo lộ ra nửa cánh tay tuyết trắng, hẳn là một nữ nhân dung mạo không tầm thường. Nữ nhân bụng tròn xoe, cao cao hở ra, hiển nhiên sắp lâm bồn, có tiếng rên rỉ, đứt quãng không liền mạch, chỉ cảm thấy khàn khàn trầm buồn, vô cùng thống khổ, không giống giọng nữ nhân.

Triệu Quân Sơn đã khi nào gặp qua tình huống sinh sản, ăn thịt heo không có nghĩa là phải thấy heo chui ra . Hắn khẽ thở dài, lại liếc mắt một cái thoáng nhìn đệm chăn dưới thân dựng phu đã dồn thành đống, người nọ rên rỉ cũng càng ngày càng mỏng manh, trong lòng hắn tự biết, không ít phụ nhân chết vì khó sinh, nếu sinh sản không thuận lợi, không chỉ đứa nhỏ, mà ngay cả người lớn cũng sẽ mất mạng, nói thật, hắn tuy rằng tìm mọi cách làm khó dễ người này, nhưng tạm thời chưa muốn hại đến tính mạng y, chỉ vì — chỉ vì nhất định là bởi vì thói quen cần người làm ấm giường đi. Mấy tháng y bỏ đi, hắn ban đầu vẫn vô cùng khoái hoạt, nhưng rồi dần chán nản , thấy thiếu thiếu gì đó . Gặp Mạnh Lãng giữa phố, biết Bạch Ngư Xuyên vốn có ít bằng hữu, liền theo đuôi hắn đến tận đây, rồi một khắc kia nhìn y trong hồ nước, hắn dường như hiểu được mấy tháng nay mình thiếu cái gì — liếc mắt nhìn người đang rên rỉ, hồi tưởng thời gian dài ái ân, đột nhiên cảm thấy, hương vị cũng không tệ lắm, nếu cứ như vậy khó sinh mà chết, thì thật đáng tiếc.

Hắn lạnh lùng nói:" Niệm tình ngươi là sư huynh đồng môn, ta tạm thời không làm khó dễ ngươi, ngươi là thầy thuốc, nghĩ biện pháp tự đỡ đẻ cho mình đi, sau đó theo ta quay về Hoa Sơn chịu tội ." Nói xong, hắn xoay người rời nhà tranh, thầm nghĩ, bản thân từ khi nào đã hóa thành một người đại lương thiện thế này ? (clgt???)

"Quân Sơn!" Bạch Ngư Xuyên cố nén đau đớn kêu lên . Triệu Quân Sơn không quay đầu lại, chỉ dừng bước nói:" Sao? Ta tạm thời cho ngươi một con đường sống, ngươi còn muốn bắt ta đỡ đẻ cho ngươi à? Làm người phải biết chừng mực chứ!" Bạch Ngư Xuyên suy yếu gian nan cầu xin hắn " Đứa nhỏ lập tức sẽ sinh — ta hiện tại không thể động đậy , cầu ngươi — a ~~~." Đột nhiên một cơn đau ập đến, y thất thanh thét chói tai, Triệu Quân Sơn thân thể cứng còng, đưa lưng về phía y nói,"Thứ lỗi, không phụng bồi."

Bạch Ngư Xuyên cố nhịn đau, khàn giọng nói:" Cầu ngươi cho ta một chậu nước ấm và một con dao sắc, còn lại tự ta lo liệu, van cầu ngươi!" Triệu Quân Sơn cũng không quay đầu lại.Trước mắt Bạch Ngư Xuyên biến thành màu đen, cơ hồ không thể thấy rõ thứ gì, trên đầu trên người đều bị mồ hôi làm ướt sũng , một chút khí lực cũng không có, nhưng y biết giờ phút này, đứa nhỏ của y chỉ có thể dựa vào y, y không thể buông tha !

Nam nhân sinh sản, dù sao cũng là việc chưa từng có, về sau sẽ phát sinh chuyện gì đây, Bạch Ngư Xuyên trong lòng bất an. Sự thống khổ của y theo thời gian càng mãnh liệt, nước ối chảy từ hạ thân cũng nhiều hơn. Nơi đó đã mở bằng ba đầu ngón tay, nước ối chảy ra khiến hậu huyệt càng thêm mềm mại ướt át.

"Ách...... A –" Tiếng kêu thê lương trong căn nhà dột nát nghe phá lệ chói tai, người trên giường cố hết sức chống đỡ, đôi mắt trống rỗng nhìn phía trước. Hai tay y gắt gao túm chặt chăn bông, chăn bông đã sớm bị xé rách mà lộ ra từng mẩu bông trắng muốt, hai chân y dang rộng theo một tư thế kỳ quặc,chăn đệm dưới thân đã sớm ướt sũng, một tia đỏ tươi quỷ dị uốn lượn chảy ra.

Khi Triệu Quân Sơn mang nước và dao vào thì nhìn thấy tình cảnh này, hắn lạnh lùng nói:" Sống chết có số, tự ngươi chấp nhận đi! Đừng quên ngươi là đệ tử Hoa Sơn." Xoay người rời đi . Bạch Ngư Xuyên nước mắt cùng mồ hôi chảy đầy mặt, y thấp giọng nói:"Cám ơn, cám ơn sư đệ ." Bàn tay y giờ phút này toàn là mồ hôi lạnh, khẽ run run vuốt cái bụng căng tròn, thật cẩn thận nói:"Hài nhi, con đến trên đời này để chịu khổ rồi."

Mười năm tương tư mênh mông trời biển hóa thành một đêm trăng thê lương nước mắt lưng tròng, này một đêm gió thu nức nở, cây cỏ điên cuồng, này một đêm liều mình sống chết vì ai?!

Cuối cùng, tiếng kêu đau tê tâm liệt phế bên tai im bặt, rồi đột nhiên trong gian nhà, một tiếng nức nở mỏng manh như mèo kêu truyền ra từ giữa hai chân Bạch Ngư Xuyên, Triệu Quân Sơn ở núi đá cách đó không xa một đêm, âm thầm nghe được hết thảy, hắn đầu tiên là trầm lắng, rồi hóa thành mờ mịt.

"...... Sinh rồi......" Hắn chỉ cảm thấy tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất, hết thảy sự uy hiếp tính mạng đều tiêu tán trong nháy mắt, không ngừng lặp lại:"...... Y...... đã sinh rồi......"

................

Tóm tắt đoạn sau:

Bạn thụ sinh con xong máu me đầm đìa chảy thành vũng, ngất đi. Cháu công mang thụ và con về, mang con cho người khác nuôi, rồi nói với thụ là giết đứa bé rồi. Thụ phát điên.

Cơ mà cháu công không tha người điên, vẫn r@pe đều. Sau cháu công lấy vợ, con vợ đến bắt nạt thụ (lúc này vẫn điên điên dại dại), đạp vào bụng thụ, thấy chảy máu mới biết thụ lại có thai.

Blah blah... Nói chung lười kể tiếp =)))))) Truyện BE. Nếu không có đoạn sau lộ rõ tính chất tiện thụ thì mềnh cũng làm truyện này lâu rồi =3=

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro