Biển nhỏ và ngọn hải đăng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Làng chài nhỏ bên bờ biển luôn tĩnh lặng, như chìm trong giấc ngủ sâu, chỉ thỉnh thoảng bị khuấy động bởi tiếng sóng vỗ vào bờ cát. Mỗi sáng sớm, khi ánh mặt trời còn chưa ló dạng, Jimmy đã thức dậy, đi dọc bờ biển, đón chào ngày mới bằng nụ cười rạng rỡ và đôi chân trần bước trên cát.
  Ai cũng đều yêu mến anh, bởi Jimmy luôn thể hiện sự tích cực trong công việc ở làng, vả lại còn biết cách mang lại niềm vui và sự lạc quan cho mọi người xung quanh. Người con trai 25 tuổi, với mái tóc vàng óng ánh và nụ cười đặc biệt, anh như một ngọn hải đăng dẫn đường, chiếu sáng cuộc sống của những người dân làng chài.

Trong khi đó, Sea, một cậu bé 18 tuổi trầm lặng với mái tóc đen nhánh và đôi mắt nâu sâu thẳm, luôn ẩn mình trong bóng tối. Cậu sống cùng ông lão góa vợ, người thường xuyên la mắng và cằn nhằn. Sea từ nhỏ thường cảm thấy lo lắng và sợ hãi, chỉ biết tìm sự an ủi trong những bức tranh đầy u ám và buồn bã. Những bức tranh ấy phản ánh tâm hồn nhạy cảm nhưng cô đơn của cậu, như một con cá mập nhỏ luôn ẩn mình dưới đáy biển, xa lánh ánh sáng mặt trời.

Bờ biển xanh ngắt, cát trắng mịn màng, tiếng sóng rì rào như bản nhạc du dương... Đó là nơi Jimmy và Sea cùng lớn lên, hai đứa trẻ với hai tính cách trái ngược như hai thái cực. Jimmy đã luôn cố gắng kéo Sea ra khỏi vỏ bọc, rủ cậu tham gia những trò chơi vui biết bao.   

Nhưng Sea chỉ lắc đầu, mỉm cười nhẹ nhàng rồi lại quay về với thế giới riêng của mình. Jimmy không nản chí, anh vẫn kiên trì, mang đến cho cậu những con sò đẹp nhất, những bông hoa dại rực rỡ nhất, và những câu chuyện phiêu lưu mà anh muốn được là người đồng hành với Sea.

  Lúc trời mới trở sáng, bình minh ló rạng trên những tầng mây, đắm mình trong làn ánh sáng chạng vạng ấy, Sea bất ngờ bị Jimmy bắt gặp khi đang hoàn thành những mảng màu xanh lam cuối. Anh luôn bị hút bởi vẻ đẹp trong những bức tranh ấy, cùng nét buồn ẩn giấu diệu kỳ trong mắt Sea.
  Jimmy tiến lại gần sát cậu, nở nụ cười tươi như ánh mặt trời, khiến Sea ngượng ngùng đến mức muốn chui xuống đất.

Sea đỏ mặt, lúng túng nói: "Anh...dậy sớm thế ạ.."

" Không  thì sao biết được, em trai nhỏ của anh lại ngồi lủi thủi vẽ tranh một mình cơ chứ..." Jimmy vừa nhìn bức tranh, vừa xoa nhẹ mái tóc thoảng hương gió biển của em trai đáng yêu bên cạnh mình, hành động ấy khiến em Sea ngượng  đã rồi, giờ còn trông chẳng khác nào con cua "chín" chân.

"Em đang vẽ gì vậy? Cá mập à?" Jimmy hỏi, giọng nói vui vẻ.

"Không phải là một con cá mập đâu."

"Thật sao? Thế là con gì?" Jimmy bất ngờ khi hình ảnh con cá mập mình thường thấy, trong mắt Sea lại chẳng phải con cá mập. Anh tò mò, tiến lại gần hơn, muốn nghĩ xem chính xác thì thứ có thân hình thon dài, vây lưng sắc nhọn và hàm răng sắc bén, lướt nhẹ nhàng trong dòng nước xanh này là gì.

"Là... là... một con... cá mập... nhưng... nhưng... nó... nó... buồn ạ" Sea nói lắp bắp, đôi mắt nhỏ tránh né ánh nhìn của anh vì sợ anh sẽ trêu chọc mình. Ồ Jimmy chợt hiểu ra ý nghĩ của em chính là như vậy.

Jimmy có chút bất ngờ, hơi nhíu mày lại, nhìn với ánh mắt đầy hoài nghi.
"Sao cá mập của em lại buồn? Cá mập phải vui vẻ, dữ tợn chứ!"

Sea cúi mặt, lẩm bẩm: "Cá mập... cũng... có lúc... buồn mà"

Anh mỉm cười nhẹ. cảm thấy suy nghĩ của đứa nhóc này thật dễ thương và ngộ nghĩnh đến nhường nào. Bình thường, Jimmy vẫn hay thường xuyên đến tìm Sea, trò chuyện cùng em, cố kéo em ra khỏi "hang ổ" - một căn phòng tối tăm trong tâm trí cùng với những bức tranh buồn bã ấy.

"Mà sao em cứ vẽ toàn tranh buồn thế? Hãy thử vẽ những con cá mập vui vẻ đi!" Jimmy nói, cổ vũ Sea thoát khỏi chiếc vỏ bọc xấu xa kia. Sea lắc đầu, nói khẽ.
"Em không biết vẽ cá mập vui."

"Vậy thì vẽ anh đi! Vẽ Jimmy luôn vui vẻ!..Của em nè! " Jimmy cười, hai tay xoè ra trước mặt tạo dáng, chẳng khác nào bông hoa hướng dương đang dỗ dành mặt trời nhỏ của mình.

"Để em thử...
"..nhưng sao lại của em" giọng nói nhỏ dần che lấp đi tâm tư của em bé nhỏ.

Sea ngần ngừ một lúc, tay cầm bút run run.  Cậu bé chưa bao giờ vẽ ai khác ngoài những con cá mập buồn bã của mình.  Nhưng ánh mắt nồng nhiệt và lời khích lệ của Jimmy như một luồng gió ấm áp thổi vào trái tim cậu. 
  Em khẽ thở dài,  nhắm mắt một lát,  nhớ lại nụ cười rạng rỡ,  tiếng cười giòn tan,  và ánh mắt hiền từ của Jimmy.  

   Bút chì trượt nhẹ nhàng trên giấy,  để lại những nét vẽ tinh tế,  dày đặc và đầy màu sắc.  Màu vàng rực rỡ  cho mái tóc óng ánh,  màu xanh da trời tươi sáng  cho đôi mắt  biển cả,  và màu đỏ hồng rạng rỡ  cho nụ cười  luôn nở trên môi anh.   
    Bức tranh dần dần hiện ra,  tỏa sáng  niềm vui  và năng lượng tích cực như chính con người Jimmy.  Sea  nhìn  bức  tranh  của  mình,  không khỏi  ngạc nhiên  và  hơi  ngượng ngùng. Cậu  chưa bao giờ  thấy  mình  có thể  vẽ  nên  một  bức  tranh  đẹp  và  rạng rỡ  như  vậy.

   Jimmy  tiến đến xem  bức  tranh,  cảm  giác  như  có  một  luồng  điện  chạy  qua  cơ  thể.  Anh  chưa  bao giờ  thấy  ai  vẽ  mình  đẹp  và  chân  thật  như  vậy.  Bức  tranh  tỏa  ra  niềm  vui  và  sự  ấm  áp,  giống  như  ánh  nắng  vàng  rực  rỡ  của  một  ngày  hè  nắng  nóng.  Jimmy  nhìn  Sea,  vui  mừng  đến  phát  khóc, dường như trái tim của anh đã hoàn toàn thuộc về người con trai bé nhỏ trước mặt rồi.
"Đẹp thật đó. Làm tốt lắm, Sea à."

  Tình cảm giữa Jimmy và Sea lớn dần theo từng ngày như những con sò nhỏ bé trên bãi biển,  dần  dần  trở thành  những  viên  ngọc  bóng  lấp  lánh.   Jimmy,  với  nụ  cười  rạng  rỡ  như  ánh  mặt  trời,  luôn  mang  đến  cho  Sea  niềm  vui  và  tiếng  cười.  Sea  như  bông  hoa  dại  trên  bờ  biển,  dần  dần  mở  nụ  và  tỏa  sáng  dưới  ánh  nắng  ấm  áp.  Em dần thoát  khỏi  bóng  tối  của  sự  trầm  lặng,  hòa  mình  vào  cuộc  sống  đầy  màu  sắc,  cùng  anh  chơi  trò  chơi  trên  bờ  cát,  cùng  anh  ngắm  hoàng  hôn  tím  ngắt,  cùng  anh  lắng  nghe  tiếng  sóng  rì  rào  du dương.  

Tình  cảm  giữa  hai  người  ngày  càng  lớn  dần,  như  dòng  sông  lặng  lẽ  chảy  vào  biển  rộng.  Nhưng  Sea  luôn  do  dự  và  sợ  hãi.   Cậu  bé  sợ  hãi phải đối mặt với  những  cảm  xúc  của  mình, đối  với  Jimmy.  Và  sự  phán  xét  của  mọi  người,  sợ  suy nghĩ  trong em  sẽ  làm  Jimmy   phiền lòng.  Cậu  như  con  sò  ẩn  mình  trong  vỏ  bảo  vệ,  sợ  hãi  khi  nhận  ra  tình  cảm  thật  sự  của  mình.   Em muốn  tránh  ánh  mắt  của  Jimmy,  tránh  nụ  cười  rạng  rỡ  của  anh,  và  tránh  những  cử  chỉ  yêu  thương  nhẹ  nhàng  mà  anh  dành  cho  mình.

"Jimmy, anh không thể yêu em... em... là một con cá mập... sẽ khiến anh sợ hãi!" Sea sụt sịt, nói trong nước mắt.

   Nhìn bé con  đang mếu máo trước mặt với ánh mắt yêu thương, dịu dàng đáp "Sea à, anh không sợ cá mập... anh chỉ sợ Sea buồn thôi."

  Anh ôm chặt Sea, hứa với trời, có đại dương làm chứng. Jimmy, anh sẽ luôn ở bên cạnh, bảo vệ và yêu em vô điều kiện, Sea, hỡi tình yêu bé nhỏ của cuộc đời anh.
                                                          •End•
—————————————————————
Hì, đây là câu chuyện nhỏ mình chợt nghĩ ra vị thui á~ nếu có sai sót mong các nomnom chỉ bảo nha 🙇‍♂️🫶💕 Lóp du mak

BTW, con cam lè này khum cho in đậm in nghiêng đồ nữa hả mng🥲😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro